Như Ngọc không dám nhìn vào mắt nàng.
Không còn bộ dạng luộm thuộm thường ngày, hắn ta chậm rãi đưa những thứ trong tay cho Vân Quản Ninh.
Đây là lần đầu tiên Mặc Tông Nhiên nhìn thấy Viên Bảo khi ông ấy ở trong cung, ông ấy vô cùng kích động nên đã tháo miếng ngọc bội trên thắt lưng của mình ra và đưa cho thằng bé. Đó là miếng ngọc bội mà Mặc Tông Nhiên đã đeo nhiều năm và có thể được gọi là ngọc bội hổ phù!
Như Ngọc thì thào nói: "Vương phi, vẫn chưa tìm được điện hạ."
"Chủ tử tìm được miếng ngọc bội của Điện hạ ở cửa thành, để thuộc hạ trở về bẩm báo Vương phi trước, để Vương phi có thể yên tâm"
"Chủ tử đã đuổi theo rồi."
Cổng thành?
Vậy, Viện Bảo đã bị đưa ra khỏi Kinh Thành?
Vân Quán Ninh run rẩy cầm lấy miếng ngọc bội và ấn chặt nó vào lòng.
Yên tâm?
Làm sao nàng có thể yên tâm được?
Đột nhiên, trong mắt Vân Quán Ninh hiện lên một sự đau đớn... Sau đó, nàng công người và nôn ra một ngụm máu!
Máu chảy trên miếng ngọc bội, trắng đỏ đan xen, hết sức kinh người.
"Ninh Nhi!"
"Vương Phi!"
Chu Oanh Oanh và Như Ngọc kêu lên cùng một lúc!
Vân Quán Ninh gần như ngất đi một lần nữa, nhưng nàng dùng sức cắn vào đầu lưỡi, cố gắng giữ cho mình tỉnh táo.
"Đưa ta đi, đưa ta đi!"
Nàng loạng choạng đứng dậy: "Ta đi tìm Viên Bảo..."
"Với bộ dạng này của muội làm sao đi tìm Viên Bảo được?"
Chu Oanh Oanh khóc: "Ninh Nhi, ta cầu xin muội, ngoan ngoãn nằm trên giường đi! Đợi khi tìm được Viên Bảo về thì muội lại không ổn.”
"Dương Thái Y đã đến rồi, nói, nói mạch của muội vừa yếu và vừa loạn, giống như mạch tượng của bệnh nan giải. Ta cũng không biết ý của ông ta, dù sao cũng có nghĩa là hiện giờ sức khỏe của muội rất kém, nhất định phải để muội tịnh dưỡng ở trên giường"
Nàng ta vòng tay qua eo Vân Quán Ninh và càng khóc lớn hơn: “Nhìn eo của muội đi.”
"Nó bé như đùi của ta rồi..."
Nếu đổi lại vào ngày thường, Như Ngọc chắc chắn sẽ không thể nhịn được mà cười thành tiếng.
Nhưng lần này, không ai có thể cười được!
Như Ngọc dụi dụi mắt: "Vương phi, người tốt hơn là nằm xuống đi. Có tin tức gì, thuộc hạ sẽ lập tức tới tìm người."
Hắn ta lập tức xoay người và biến mất trong màn đêm.
Đêm nay cả Minh Vương Phủ, đám hạ nhân không dám ồn ào. Tiểu công tử của nhà họ, hoàng trưởng tốn điện hạ của cả Nam Quận mất tích, Vương Gia tức giận, Vương Phi ngất xỉu...
Cả Minh Vương Phủ đều chìm trong bóng tối, màn đêm giống như dã thú há to cái mồm đầy
máu.
Vân Quán Ninh bị Chu Oanh Oanh cưỡng ép đỡ lên giường, trong tay nàng vẫn nắm chặt miếng ngọc bội của Viện Bảo.
Miếng ngọc bội này, không biết có phải Viên Bảo cố tình ném xuống để chỉ đường cho họ ..
Hay thằng bé gặp phải nguy hiểm và bị rơi lúc đang giãy dụa.
Bây giờ cái gì cũng không dám chắc.
Nhìn miếng ngọc bội này, Vân Quán Ninh nghĩ ngay đến hình dáng của Viện Bảo. Nàng ấn chặt miếng ngọc bội vào ngực, khóc một hồi rồi lại phấn chấn: "Ta không thể ngã xuống được."
Nếu nàng ngã xuống, Viện Bảo trở về nhìn thấy sẽ rất lo lắng.
"Ta không thể ngồi yên."
Nàng lau nước mắt: "Oanh Oanh, phiền tỷ đi mời Tống Tử Ngư qua, ta có một số chuyện muốn hỏi hắn!"
"Tống đại nhân?"
Chu Oanh Oanh nhanh chóng đoán được ý định của nàng: "Muội muốn Tổng đại nhân giúp muội tìm Viện Bảo?"
“Chủ ý hay! Ta sẽ đi ngay!”
Chu Oanh Oanh phấn khích chạy ra ngoài.
Nhưng ngay sau đó, nàng ta tuyệt vọng quay lại: "Ninh Nhi, Tổng đại nhân không có ở trong phủ! Hạ nhân của Tổng phủ nói, trưa hôm nay Tống đại nhân đi ra ngoài vẫn chưa về!"
Tống Tử Ngư không có ở trong phủ?
Vân Quán Ninh tự lẩm bẩm một mình: "Hắn ta đã đi đầu ...
"Đúng vậy! Vào lúc quan trọng như vậy, Tống đại nhân đã đi đầu! Đang cần hắn ta mà!"
Chu Oanh Oanh xoay người than thở.
Lúc nãy nhân lúc nàng ta không chú ý, Vân Quán Ninh đã giao thiệp với đại ca không gian, nàng tìm hắn cần một thứ.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |