Nhưng Vân Quán Ninh lại nói cho hắn biết: “Ngươi thì biết cái gì? Cái này gọi là vẽ phác họa! Chỉ dùng vài nét bút đơn giản đã có thể phác họa ra một hình vẽ hoàn chỉnh rồi, người biết vẽ sao?”
Mặc Diệp thật đúng là không biết!
Chỉ cảm thấy mấy nét vẽ kia của mẫu tử hai người họ nhìn qua thì cũng rất đáng yêu, nhìn cũng rất giống!
Bởi vậy hắn xác nhận, cái hình con rùa con này nhất định là do Viên Bảo vệ
Nghe thấy tiếng hộ của hắn, đám người Như Ngọc cũng tập trung lại: “Chủ tử..”
“Tìm!”
2
Mặc Diệp để cho bọn họ nhìn kỹ: “Tất cả những viên đá ở trên đoạn đường này đều phải cần thận kiểm tra.”
“Một khi phát hiện có hình vẽ kỳ quái thì lập tức giao cho bổn vương.”
Giọng nói của hắn đã trở nên khàn khàn,
Đám người Như Ngọc lĩnh mệnh rời đi, bắt đầu truyền lệnh xuống dưới.
Vân Quán Ninh cầm viên đá, nhẹ nhàng vuốt ve ở trên mặt, trân trọng bỏ vào trong ống tay áo.
Nàng muốn cất giấu tất cả những đồ vật có liên quan đến con trai đi.
Trong mắt Vân Quán Ninh rưng rưng, nàng sợ nước mắt rơi xuống nên đã ngẩng đầu lên nhìn trời.
Con trai đã mất tích một ngày một đêm rồi.
Trong một ngày một đêm này đây là đồ vật duy nhất nàng tìm thấy mà có liên quan đến con trai. Tựa hồ như vậy là có thể gần con trai thêm một bước, nàng không thể chờ đợi được nữa phải nắm chặt manh mối không dễ có được này.
Ngọc bội ở cổng thành là Viên Bảo muốn nhắc nhở bọn họ, thằng bé bị mạng ra bên ngoài kinh thành.
Còn hình vẽ phác họa trên viên đá này chứng minh phương hướng bọn họ đang đuổi theo là chính xác.
KO
Đã có manh mối chỉ dẫn, Vân Quán Ninh như thấy được hy vọng.
Viên Bảo bị phụ nhân và tên to con mang vào trong thành.
Lúc qua cổng thành, Viên Bảo ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua tấm biển trên đỉnh đầu: Dực Thành.
Tin tức hoàng trưởng tốn mất tích đã sớm truyền khắp toàn bộ Nam Quận. Bởi vậy mà ngay cả Dực Thành bên cạnh cũng đã biết tin tức từ lâu, nên cũng bắt đầu kiểm tra chặt chẽ người đi đường vào ra cổng thành.
Nhìn nha dịch ở cổng thành, phụ nhân kia đã bắt đầu run rẩy rồi.
Tên to con không đổi sắc, nhỏ giọng đe dọa Viên Bảo cùng phụ nhân: “Nếu hai người các ngươi làm lộ chân tướng...”
“Lão tử sẽ đánh gãy xương cốt của các ngươi.”
Phụ nhân run rẩy không nói được câu nào.
Viên Bảo ngược lại trấn định như thường gật đầu: “Yên tâm đi phụ thân, miệng của con rất kín nha.”
Một tiếng “phụ thân” tự nhiên kia thằng bé kêu rất thuận miệng, vẻ mặt của tên to con kia thay đổi, thật lâu sau mới hừ lạnh một tiếng: “Ngươi biết rõ là tốt rồi.”
Cái tên nhãi ranh Viên Bảo này thật không đơn giản.
Không hổ là hoàng trưởng tốn điện hạ tôn quý vô song của Nam Quận.
Tuổi còn nhỏ mà rất có quyết đoán.
Đây đúng là “con tim” ngoan ngoãn nhất mà hắn ta từng gặp trong suốt cuộc đời làm sát thủ của mình.
Hắn ta chưa từng gặp qua “con tim” nào nghe lời hơn Viên Bảo.
Đe dọa bọn họ xong.
“Các ngươi là người nào? Từ nơi nào đến? Đi chỗ nào?
Nha dịch ngăn bọn họ lại, sắc mặt nghiêm túc.
Tên to con còn chưa kịp mở miệng, Viên Bảo đã trả lời: “Quan gia, chúng ta là từ phía nam chạy nạn tới đây! Đây là phụ thân và mẫu thân của ta!”
“Chúng ta muốn đi...”
Thằng bé quay đầu nhìn về phía tên to con, đôi mắt trông mong nắm lấy ống tay áo của hắn ta: “Phụ thân, chúng ta phải đi đến đâu để gặp được nhà họ hàng kia vậy?”
“Hương thành.”
Tên to con kia vội vàng đáp.
Muốn đi đến Hương Thành, đúng là phải đi qua Dực Thành.
Nhìn thấy quần áo và cách ăn mặc của bọn họ xác thực giống như từ chỗ chạy nạn đi ra...
Hoàng trưởng tốn điện hạ mất tích là chuyện lớn, nhưng nhìn bọn họ chỉ đeo trên lưng một túi quần áo nhỏ, cũng không thể giấu được người. Nha dịch không nhìn ra khác thường nên đã khoát tay áo để cho bọn họ đi.
Sau đó lại cán một chiếc xe ngựa ở phía sau lưng lại.
Xa phu kia cười nói là công tử nhà mình, vừa cười vừa hỏi sao đột nhiên lại kiểm tra.
Nha dịch đáp: “Hoảng trưởng tốn điện hạ mất tích, thánh chỉ của hoàng thượng truyền đạt nói phải lật tung từng nơi hẻo lánh ở Nam Quận”
Ánh mắt tên to con lóe lên vô thức cúi đầu xuống nhìn về phía Viên Bảo...
Hắn ta chỉ sợ tên nhãi ranh này đột nhiên gây sự!
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |