Vị đại phu già không nói nên lời: “Thuốc của ta không phải là linh đan diệu dược, không phải chỉ cần uống vào là sẽ tỉnh lại ngay”.
Nói xong, ông ta lại liếc mắt nhìn Mặc Diệp: “Ngài là phu quân của nàng ta sao? Không phải ta nói ngài, ngài làm phu quân của người ta như thế nào vậy? Ngài đã cho nàng ta ăn cái gì thế?”
Mặc Diệp: "...”
Hắn thế!
Lão già tệ hại trước mặt này, thật sự là người thiếu đòn nhất mà hắn đã gặp phải trong những năm qua!
Chưa nói đến việc ông ta dám trách hắn, chính là ánh mắt của ông ta...
Hắn đường đường là Minh vương, có bao giờ bị người ta nhìn bằng ánh mắt như vậy chứ?!
Lão hìa không chỉ liếc hắn một cái, mà nội trong đêm nay đã liếc hắn tận hai lần!
“Ta không cho nàng ăn bất cứ gì cả.”
Mặc Diệp hít sâu một hơi, sau đó đè nén sự không vui trong lòng lại, cau mày nói. “Cái gì?”
Đại phu già lại giật mình: “Đã là lúc nào rồi? Ngài không cho nàng ta ăn bất cứ cái gì sao? Phải là muốn cho nàng ta chết đói đó chứ? Còn có thể dùng ý niệm để nó bụng hay sao?”
Mặc Diệp: "... Ý ta là, ta không cho nàng bất cứ thứ gì không tốt.”
Ba bữa một ngày đương nhiên sẽ đảm bảo không để nàng bị đói rồi.
Mặc dù Viên Bảo đã bị người ta bắt cóc, Vân Quán Ninh không có cảm giác
thèm ăn.
Nhưng Mặc Diệp đều ép nàng ăn để không thì cơ thể nàng sẽ không thể chịu đựng được.
“Vậy thì thật là kỳ lạ! Rốt cuộc thì sau đó nàng ta đã ăn cái gì nhỉ? Làm thế nào mà lại làm cơ thể của mình bị tổn thương đến mức độ đó?
Vị đại phu gia cau mày suy nghĩ.
Thấy vậy Mặc Diệp lo lắng nhìn Vân Quán Ninh, ánh mắt không hề rời mắt khỏi người nàng... Vị đại phu già mới nói: “Ngài đừng lo lắng, ban nãy vừa mới nôn ra máu, đã tống hết chất độc còn sót lại trong người ra ngoài rồi.”
“Hiện tại đã không còn vấn đề gì lớn nữa! Chỉ là thân thể bị hao tổn rất lợi hại, có thể ngày mai mới tỉnh lại.”
Chất độc còn tồn lại?
Hai mắt Mặc Diệp chấn động: “Chuyện này làm sao mà có thể được?!”
Cơ thể của Vân Quán Ninh gần như mọi chất độc đều bất khả xâm phạm, vậy tại sao trong cơ thể nàng vẫn tồn tại chất độc?!
“Ngài còn không biết làm sao ta biết được?”
Đại phu già không sợ chết, lại liếc hắn thêm một cái nữa: “Ngài là phu quân của nàng ta, còn ta đâu phải.”
Mặc Diệp: “...”
Đêm nay hắn đã bị ông già này trả treo lại bao nhiêu lần rồi?!
Ông già này có biết hắn là ai không?!
Thôi bỏ đi!
Nể mặt ông ta đã ra tay cứu Vân Quán Ninh, hắn nhịn!
Vẻ mặt Mặc Diệp lạnh lùng: “Ông thực sự có thể đảm bảo ngày mai Ninh Nhi sẽ tỉnh lại, hiện tại nàng đã không còn gì đáng lo ngại rồi đúng không?”
Đại phu già chế nhạo nói: “Chủ yếu là do ta ra tay, không có người nào là không cứu được. Nếu ngài không tin thì cứ tìm người chữa trị lại là được!”
Nói rồi, ông ta đứng dậy và rời đi.
Trong nháy mắt, bóng người biến mất trong bóng đêm.
Mặc Diệp ôm lấy Vân Quán Ninh, nhìn về phía vị đại phu già biến mất, hơi nheo mắt: “Người đâu.”
“Lập tức đuổi theo! Xem vị đại phu già này rốt cuộc là có điều gì kỳ quái!”
Đáng tiếc là... vị đại phu già vừa bước đi, ám vệ đã đuổi theo ngay lập tức, tìm kiếm suốt mấy dặm vẫn không hề tìm thấy vị đại phu già bí ẩn này.
Ám vệ lập tức đoán rằng: Chẳng lẽ đại phu già này là yêu tinh trên núi biến thành hình người sao?!
Hay là, ông trời còn không thể nhìn nổi nữa nên đã đặc biệt cử một thần tiên xuống trần gian để chữa trị cho vương phi của bọn họ?!
Sau khi ám vệ quay về báo lại với Mặc Diệp, hắn cũng bày tỏ sự hoài nghi.
Tuy nhiên, hắn không bao giờ tin vào cách nói quỷ thần này.
Hắn chỉ lạnh lùng nói: “Cho dù là người hay ma, chỉ cần cứu được Ninh Nhi, bổn vương sẽ xem ông ta là ân nhân!”
Hắn liếc nhìn dòng sông, thủy triều đã xuống thấp rồi.
Ngài mai Vân Quán Ninh mới tỉnh dậy...
Lúc này Mặc Diệp có chút do dự, cuối cùng vẫn đưa Vân Quán Ninh đang hôn mê bất tỉnh tiếp tục lên đường, ném thân mình vào mặt nước tối đen và nguy hiểm dồn dập bốn bề này.
Hay là ra lệnh cho người đưa nàng về, hắn sẽ lập tức đuổi theo Viên Bảo?!
Hắn cúi đầu nhìn xuống Vân Quán Ninh.
Nhưng điều kỳ diệu đã xảy ra, cả cơ thể của nàng đều đang thay đổi...
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |