Truyện: Vương Phi Vô Lại Của Hàn Vương (full) - Nguyệt Thượng Hồng

Advertisement
"Bách Lý Ngạo Tình." Phong Dạ Hàn nghiến răng, nói ra một chữ, như cơn gió lạnh lẽo thổi qua.

Lãm Nguyệt, Bích Nguyệt vừa nghe giọng nói kia của chủ tử, cảm thấy lạnh sống lưng, âm thầm thay vị vương phi tương lai này toát mồ hôi.

"Ừ, Ta ở đây, Phong Dạ Hàn." Nhìn sắc mặt Phong Dạ Hàn có chút biến chuyển, rất hài lòng gật đầu, trong lòng cười thầm, một ngày nào đó để cho ngươi cái khối băng này nở nụ cười. Hôm nay tạm thời đến đây chấm dứt.

Buông gương mặt tuấn tú ra, di chuyển người, đụng ngã cái ghế tròn phía sau, Bách Lý Ngạo Tình lười phải nhặt lên, ảo não bò lên giường, vén chăn lên chui vào, tìm Chu công thôi.

Phong Dạ Hàn sững sờ nhìn Ngạo Tình, cho đến khi người trên giường truyền đến tiếng hô hấp đều đều, ngón tay thon dài nhẹ nhàng sờ sờ mặt, trên mặt hình như còn lưu lại hơi ấm, rất nhu rất thoải mái, dần dần, tròng mắt đen khẽ cong, khóe miệng kéo lên đường vòng cung, gương mặt tuấn tú hình như dính vào một tầng đỏ hồng nhàn nhạt .

Ngoài cửa hai người nhịn thật khổ cực, bả vai run dử dội hơn. . . . . .

Trong lúc mông lung, nghe được thanh âm đao kiếm chạm nhau. Ngày trời trong nắng ấm như vậy, làm sao lại có người cố tình thích đấu đao kiếm vậy.

Ngạo Tình lật người, trừng mắt nhìn, từ cửa một trận gió chạy tới.


"Tiểu thư." Băng Tâm gọi, nhào tới, Băng Lam cũng té nhào vào mép giường, thật thấp nức nở.

"Hai người các ngươi hơi ý tứ ý tứ là được, đừng khóc dữ dội như vậy. Người không biết còn tưởng rằng ta muốn đem các ngươi bán vào thanh lâu đấy." trong lòng Ngạo Tình một hồi cảm động, trong miệng không quên múa mép khua môi.

Băng Tâm vừa nghe, trợn tròn mắt hạnh, "Tiểu thư, người thật không có có lương tâm, kể từ sau khi người đi, chúng ta mất ăn mất ngủ. . . . . . Không. . . . . . Ăn ngủ không yên, ngày đêm lo lắng an nguy của tiểu thư, mắt quầng thâm đều nhiều hơn vài vòng. Ngươi xem ra được, trở lại hướng này chạy, thư từ cũng không cho một, cái người này không có lương tâm a." Khuôn mặt nhỏ nhắn tức đến cơ hồ biến hình, hận không được cắn nát Ngạo Tình trên giường.

Băng Lam cũng hung hăng nhìn chằm chằm Ngạo Tình, trừng làm cho Ngạo Tình toát ra mồ hôi lạnh.

"Được rồi được rồi. Ta giơ cờ hàng đầu hàng. Các ngươi nếu cảm thấy chưa hết giận, cứ tới cắn ta." Ngạo Tình cười hì hì sờ sờ đầu hai người.

"Tiểu thư, ai muốn cắn ngươi, cũng không phải là tiểu Cẩu." Băng Tâm vừa nói, mới biết bị Ngạo Tình đùa bỡn, giơ quả đấm lên thậm chí đã chí quên cởi giày, bò lên giường đẩy ngã Ngạo Tình, Băng Lam cũng tức giận bò lên giường, hướng nách Ngạo Tình cù thật mạnh.

"Cứu mạng a! Cứu mạng a! Băng Lam, dừng tay. . . . . . Dừng tay. . . . . . Aha Aha. . . . . . Các ngươi đây là nhuyễn(mềm) bạo lực, không được á. . . . . . Hai vị nữ hiệp. . . . . . Tha tiểu nữ đi, tiểu nữ biết. . . . . . Ha ha. . . . . . Sai lầm rồi. . . . . ."

"Để cho ngươi nhớ lâu. Hừ." Băng Tâm miệng nói tay không ngừng.

"Răn đe nho nhỏ thôi." Băng Lam thanh thúy cười ra tiếng. . . . . .

Phong Dạ Hàn đứng ở cửa hoa lệ lệ bị lơ là bên ngoài, kinh ngạc mà nhìn nhìn ba tiểu nữ tử ở trên giường đại náo, ánh mắt dao động.

Phía sau tứ nam đồng loạt nhìn chằm chằm cảnh tượng khó tin, khóe miệng co quắp khác nhau, người Vương phi này thật thú vị. . . Nhưng đây là phòng ngủ của chủ tử . . . Không khỏi nhìn lại một chút người trước mắt-chủ tử cực kì thích sạch sẽ, cư nhiên không tức giận, chuyện này. . . Thấy vậy vương phi ở trong lòng chủ tử rất không bình thường, rất không bình thường.

Sau khi hai người Băng Lam tới, khi dùng bữa phải đổi đến đại sảnh.

Nhìn một bàn tràn đầy món ăn khai vị, trong cơ thể côn trùng tham ăn không kịp chờ đợi. Ngạo Tình vội vàng kêu người lấy thêm hai bộ bát đũa. Một bên Phong Dạ Hàn vẫn như cũ sóng nước chẳng xao, kể từ khi cùng Ngạo Tình dùng cơm, hắn sớm có cái thói quen thấy nữ nhân này điên điên khùng khùng rồi.

"Băng Lam, Băng Tâm, mau ngồi xuống." Ngạo Tình phất tay một cái, kêu hai người.

Hai người hơi lúng túng một hồi, cũng tự nhiên ngồi xuống. điều này làm nhiều người mất tự nhiên.

Phong Dạ Hàn ngước mắt nhìn Ngạo Tình một chút, lông mày nhíu chặt, không nói. Đứng bên cạnh bốn người Xuất Nguyệt bọn họ kinh ngạc, vẻ mặt như là gặp ma.

"Ở trong mắt ta, người cùng người giữa đều là ngang hàng, chẳng phân biệt được giàu nghèo địa vị cao thấp. Mỗi người đều có cha mẹ sinh, cha mẹ nuôi, chỉ là có vài người ngậm chìa khóa vàng ra đời, có vài người nghèo phải làm lụng vất vả mà thôi. Chỉ là, vô luận là hậu duệ hoàng tộc, hay là tiểu dân, kết quả cuối cùng đều là hóa thành một nắm đất vàng. Thế nên thuận theo tâm ý của mình, vui vẻ là được rồi. Cần gì cả ngày băng bó khuôn mặt, giả bộ lạnh lùng, để cho người khác cảm thấy cao không thể chạm, xa không thể tới, có biết chỗ cao không thể không lạnh. Cuối cùng cũng nằm vào hộp gỗ(quan tài), xem cả đời cũng không còn bao nhiêu ý tứ, cần gì chứ. Cho nên đâu rồi, ăn đồ ăn sáng là chuyện tốt đẹp dường nào, vui một mình, không bằng vui chung, Phong Dạ Hàn, lão nhân gia ngươi nói đúng sao?" Ngạo Tình nhích cái ghế lại gần người khác.

Ngạo Tình đến gần, trong lòng Phong Dạ Hàn bỗng cảm thấy có một dòng nước ấm chảy qua, gió xuân làm nhu hòa. Nhưng mặt ngoài vẫn bất động.

Ngạo Tình thấy Phong Dạ Hàn chỉ là trầm mặc, không nhìn ra hỉ nộ.

Băng Lam, Băng Tâm hai người biết vậy còn có chút co quắp, không biết như thế nào cho phải. Nơi này cũng không phải là Hầu phủ, không thể mặc theo ý tiểu thư.

"Hừ. Về sau không bao giờ cùng ngươi-cái khối băng này cùng nhau dùng bữa nữa." Ngạo Tình bắt đầu có chút tức giận, nghiêng đầu ngồi bất động.

Phong Dạ Hàn vừa nghe, thân thể run rẩy, hoảng hốt. Nhanh chóng nói: "Ăn không nói ngủ không nói, chỉ ngươi nói nhiều."

Ngạo Tình vừa nghe, khối băng cư nhiên nhượng bộ rồi. Chợt bắt cánh tay người khác, cười hì hì nói: "Nói như vậy là ngươi đồng ý?"

Trên cánh tay đột nhiên tới có chút ấm áp khiến trong lòng Phong Dạ Hàn run lên, thuận theo nói "Ừ."

Ngạo Tình lập tức đối với Băng Lam, Băng Tâm hai người trợn mắt nhìn, ý nói tiểu thư nhà ngươi lợi hại không.

Hai tiểu cô nương trong lòng thầm than, tiểu thư nhà mình thật ngưu bức(mạnh như trâu bò).

Giờ phút này, trong lòng bốn người bên cạnh rung mạnh, nhìn Ngạo Tình, ánh mắt của trừ bội phục, cũng chỉ có bội phục.

Hôm sau, Hàn vương phủ diễn một màn.

"Gia gia." Ngạo Tình giống như gấu Koala dùng cả tay chân ôm Bách Lý Chiến đang một thân xanh đen trường bào.

"Ai. Bảo bối." Bách Lý Chiến rất phối hợp hướng đầu Ngạo Tình sờ sờ, ngọt ngấy kêu thành tiếng.

Băng Lam, Băng Tâm vừa nghe, cùng nhau ôm tay, mãnh liệt xoa xoa da gà mới vừa nổi nên.

"Gia gia, sao ngươi lại tới đây?" Ngạo Tình thoát khỏi vòng ôm, hưng phấn la ầm lên.

"Gia gia không tới, sợ rằng địa vị khó giữ được u." Bách Lý Chiến vuốt râu ria nghiêm túc nói, mắt lão liếc qua người cách đó không xa Phong Dạ Hàn.

Phong Dạ Hàn ngược lại nghe rõ ý tứ trong đó, trong lòng không nguyên nhân dâng lên chút ngọt.

"Gia gia, ngươi nói bậy bạ cái gì, gia gia mới là quan trọng nhất." Ngạo Tình hờn dỗi ôm Bách Lý Chiến.

"Hừ. Còn nói gia gia là quan trọng nhất, trở lại đều không về thăm gia gia trước, làm hại gia gia mỏi mắt chờ mong, cũng mau thành Vọng Tôn Thạch(ý là hòn đá chờ cháu như kiểu hòn vọng phu- chờ chồng ấy)." Nói xong, đôi tay chai sạn lau lau nước mắt.

Băng Tâm vừa nhìn, lạnh đến buồn nôn, bình thường tiểu thư không có tim không có phổi, lần này xong chưa, lão hầu gia cũng trở thành lão ngoan đồng rồi.

"Này gia gia đến xem Ngạo nhi cũng không phải như vậy sao?" Ngạo Tình nhanh chóng chuyển hóa quan hệ.

"Cũng đúng nha." mặt lão của Bách Lý Chiến sững sờ, cảm thấy rất có lý, nhất thời cười ha hả.

Băng Lam bất đắc dĩ lắc đầu một cái, cùng tiểu thư cãi vả, thật khó.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement