Truyện: Vương Phi Vô Lại Của Hàn Vương (full) - Nguyệt Thượng Hồng

Advertisement
Nam hài nhìn nữ oa cao chưa tới ngực mình, cưng chiều cười một tiếng, liền nói: "Tùy muội." , rồi sải bước đi về phía trước.

Nữ hài thấy sắc trời đã tối, có chút luống cuống. Nhìn bóng dáng càng ngày càng xa, mắt trừng lên, vén váy, dẫm lên dấu chân to phía trước từng bước nhảy về phía trước, bắp chân nhỏ lần nữa hạ xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, thiếu niên ở phía trước quay người lại, sảng lãng cười to, đôi mắt trong veo tức giận, "Đại Phôi Đản."

Bổ nhào.

Một vài bông tuyết mềm mại rơi xuống, nữ oa mặc kệ bông tuyết rơi trên người, dồn hết sức nhào tới, thiếu niên mất thăng bằng, hai người lăn xuống trong tuyết, thiếu niên sợ cô gái nhỏ bị khí lạnh vào người, vội vàng dùng ôm lấy thân thể nho nhỏ trong ngực.

Ngạo Tình ôn nhu cười, thì ra khi đó hai người chơi thân thiết, vui sướng như vậy.

"Cười đủ chưa?"

Ngạo Tình ngẩn ra, chợt hơi cúi nhìn, lửa ghen trong mắt phượng như thiêu như đốt, trong nháy mắt, trong mắt còn có ánh mắt khác thường quỷ quyệt, còn mang theo vài phần tà ác, gương mặt tuyệt mỹ, nhất thời dung hợp cả vẻ thiên thần cùng ác ma, làm cho người ta kinh ngạc, lại để cho người mê say.

"Hàn. . . Ta. . ." Ngạo Tình nhất thời không biết nên giải thích như thế nào.


Phong Dạ Hàn cười lạnh híp mắt phượng, phất tay áo, lắc mình liền biến mất ở trong tuyết.

Ngạo Tình gấp đến độ trực tiếp từ trên cây đuổi theo, còn theo không kịp, không thể làm gì khác đành xoay người trở về khách sạn.

Bóng đêm sâu hơn, quán rượu nhiều hơn một nam tử đến mua say, nâng ly ngửa đầu uống cạn sạch, lại rót ly nữa, một ly lại một ly, vì sao không say?

Một bên Xuất Nguyệt nhìn mà đau lòng, chưa từng thấy chủ tử như thế bao giờ, người khác không biết, hắn làm thị vệ cận thân của Phong Dạ Hàn nhiều năm, biết rõ chủ tử mặc dù " ngàn chén không say ", nhưng cũng không thích rượu, coi như bị An Tần nương nương nhục nhã như thế nào, hắn vẫn như cũ không biến sắc, cũng không uống rượu quá nhiều.

Từ xưa chữ tình đả thương người.

Chờ mãi, rốt cuộc chờ được cứu tinh tới, Xuất Nguyệt lặng lẽ lui ra ngoài.

Ngạo Tình nhẹ nhàng tiến lên, định lấy chai rượu trong tay Phong Dạ Hàn, ai ngờ Phong Dạ Hàn vung tay lên, Ngạo Tình liên tiếp bị đẩy ra, đụng.

Thân thể Ngạo Tình lung lay ngã thẳng về một bên góc bàn, đụng. Đụng. Đụng. Liên tiếp đụng ngã mấy cái bàn ghế gần nhau.

Luân phiên mấy lần ngã, Ngạo Tình ngã trên mặt đất, không hề có tiếng vang nữa.

Phong Dạ Hàn ngửi thấy không khí có mùi máu tươi, vừa nhìn, ngây người.

Đôi mắt trong veo của Ngạo Tình hoảng hốt không biết suy nghĩ gì, trên trán lộ ra vết máu đỏ thẫm.

Trong lòng Phong Dạ Hàn co rút đau đớn, nhưng nghĩ đến cảnh vừa chứng kiến, nắm chặt đôi tay, nghiêng đầu tiếp tục uống rượu, ừng ực ừng ực.

Nhìn thấy Phong Dạ Hàn lạnh lùng như vậy, Ngạo Tình đột nhiên cười lạnh, tâm cũng bắt đầu từng chút từng chút lạnh dần, chậm rãi chống lên thân thể, đứng thẳng lên.

Xoay người, nhìn Phong Dạ Hàn một cái, từ đầu tới đuôi cũng không nói một câu, nhưng trong nháy mắt lúc xoay người, trong mắt tràn đầy thất vọng.

Xuất Nguyệt cùng Truy Nguyệt ngây ngốc giật mình, nhìn vương phi đi ra quán rượu không chút biểu cảm, thần trí thật lâu không trở lại, chuyện này. . .

Phong Dạ Hàn sững sờ nhìn Ngạo Tình rời đi, trong đầu không ngừng xuất hiện sự thất vọng trong nháy mắt kia, nhất thời hốt hoảng, hắn chưa bao giờ có loại cảm giác này, giống như Ngạo Tình muốn biến mất, đợi đến khi hắn phục hồi tinh thần lại, Ngạo Tình đã sớm không thấy bóng dáng.

Phong Dạ Hàn tựa như điên thi triển khinh công, chạy trở về khách sạn, nhưng ở tại cửa ra vào vừa hỏi, mới biết Ngạo Tình căn bản cũng không trở về khách sạn. Vốn là ôm một tia hi vọng, nhưng giờ toàn bộ hi vọng đều tan biến. Ngay cả Băng Tâm Băng Lam cũng biến mất rồi.

Bốn người Xuất Nguyệt ra ra vào vào, kết quả giống nhau, không có tung tích vương phi.

Nếu Bách Lý Ngạo Tình muốn tránh cho dù Phong Dạ Hàn có bản lãnh thông thiên cũng không tìm được nàng, tốn công vô ích.

Từng nhóm từng nhóm người được phái đi, tìm khắp nơi đều không tìm được vị trí của Ngạo Tình, Xuất Nguyệt cũng câm như hến, không dám trêu chọc vào con cọp đang tức giận.

Tin tức muốn tìm thì không có tiến triển, ngược lại nhiều hơn một hũ dấm mới, có tin tức hồi báo, thái tử Tây Hộc quốc từ khi đến đại hội Anh hùng không về, triều đường Tây Hộc quốc một mảnh hốt hoảng.

Thư phòng Hàn vương phủ ước chừng khép chặt bảy ngày bảy đêm, chỉ có những vò rượu ra ra vào vào, mới xác định trong phòng còn có hơi thở con người.

Ngày thứ chín, một mỹ phụ tới Hàn vương phủ.

"Chủ tử, Nhu phi nương nương nói biết vị trí vương phi." Xuất Nguyệt giống như bắt được cọng cỏ cuối cùng, kích động cực kỳ.

Rốt cuộc, cửa thư phòng mở ra.

"Tây Vực?" khuôn mặt tuấn tú của Phong Dạ Hàn mang theo bi ai cùng phức tạp không thể nói, mi tâm nhíu lại cưỡng chế nhẫn nại, nhớ tới dung nhan tuyệt thế, không biết có loại tư vị gì.

Nhu phi nhìn vẻ mặt phức tạp của Phong Dạ Hàn, liền đem toàn bộ tin tức thuộc hạ hồi bẩm trở về nói ra. Trước khi đi không quên đem ý nghĩ chân thật nói ra: "Muốn có được giang sơn, quần lâm thiên hạ. Đối với nữ nhân, có thể thích, có thể cưng chiều, lại sẽ không như vậy thành si. Nếu như ngươi si tình, làm thế nào lý trí sủng hạnh ba ngàn giai lệ? Nếu không thể, liền không cách nào thăng bằng thế lực trên triều, không có lợi cho giang sơn."

"Chuyện của ta còn chưa tới phiên người quản." Lời nói lãnh triệt tận xương, làm Nhu phi xẹt qua một tia lạnh thấu tâm.

Ánh trăng như nước bao phủ khách điếm Tây La yên tĩnh, trên bầu trời tình cờ thổi qua những đám mây nhàn nhạt, đem khoác lên một tầng Âm Ảnh, tản ra cảm giác mông lung thần bí.

Thoáng một cái bóng dáng màu xanh da trời như tiên giáng trần đứng ở cách đó không xa trên nóc phòng, ánh trăng tại quanh thân hắn quanh quẩn một tầng vòng sáng nhàn nhạt, cao quý, thần bí, tuấn dật xuất chúng, con ngươi thâm thúy ẩn chứa tình ý vô tận, khóe miệng, khẽ nâng lên nhất mạt ý cười nhợt nhạt, tựa như nhìn hết thế gian ngàn hoa, chỉ vì bông hoa trước mắt mà theo đuổi.

Đứng ở phía trước cửa sổ, Ngạo Tình như bị Định Thân Chú( chú đứng yên), lúc bốn mắt nhìn nhau, trong đầu của nàng bỗng nhiên lóe ra một ánh mắt quen thuộc, tình cảm không khỏi tràn lan trái tim, tâm đột nhiên đau nhói, cùng nam tử trước mắt như vừa rút lui, kiếp trước sao?

Ký hồn ở đây, tất cả đều nhớ, cô đơn quên tình.

"Làm sao rồi?"

Trong chớp mắt, giọng nói quen thuộc như một trận gió đột nhiên rót vào trong đầu của nàng, Ngạo Tình cảm giác đầu một hồi đau nhói, thương, trước mặt bỗng tối sầm, trong veo mắt khép lại, lúc ngất đi lẩm bẩm nói ra: "Sở Mộc Hi."

"Hắc hắc, Tiểu đông tây tỉnh, có phải hay không nhìn thấy ta tới, quá hưng phấn té xỉu, hắc hắc, đúng là sức quyến rũ của ta bắn ra bốn phía. . ."

Một gương mặt tuấn mỹ khiến người oán trời trách, lại mang theo nụ cười vô lại du côn, mắt đào hoa câu hồn, cũng rất chân thật, mười ba năm trước đại ca ca rốt cuộc đã trở về rồi.

"Ta đã thành Đại đông tây rồi, hừ." Mở mắt liền thấy vẻ mặt muốn ăn đòn như vậy, tự nhiên sẽ không cho hắn sắc mặt tốt.

"Ha ha, ở trong lòng ta, ngươi vĩnh viễn đều là tiểu đông tây mười ba năm trước ta biết." giọng nói Sở Mộc Hi mang theo nghiêm túc lại hơi hoài niệm, xấu xa cười.

Tên khốn kia khẳng định lại nghĩ tới nàng, những ngày bị hắn bắt nạt rồi giương giương tự đắc.

Trong veo mắt nhíu lại, làm xúc động nội tâm tà ác, giơ Cửu Âm Bạch Cốt Trảo hướng về trước ngực Sở Mộc Hi mà tới, Sở Mộc Hi giống như đã sớm dự liệu được Tiểu Bạch Thỏ sẽ nổi đóa, nhanh chóng chiếm lấy, thật chặt đem bàn tay nhỏ bé nhu nhược không xương cầm lấy dựa vào trái tim mình.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement