Tu tiên 5 năm, xuống núi liền vô địch - Tô Thanh Hoan (FULL)

Advertisement

Chương 14: Liễu Y Y xinh tươi tốt bụng  

             "Ngủ rồi."  

             "Lừa đảo, ngủ rồi sao còn nói, tôi vào đây."  

             Liễu Y Y đẩy cửa ra, tự ý ngồi lên giường Diệp Phong.  

             "Em làm bẩn giường anh rồi." Diệp Phong nhíu mày.  

             "Thế à, lúc tối ăn tôm hùm đất bị nước canh bắn vào, tôi cởi ra nhá."  

             "... Ý anh là, tại sao em phải ngồi lên giường anh."  

             "Thế tôi nằm nhá."  

             Liễu Y Y nói xong, cơ thể mềm mại ngả ra sau, lăn qua lăn lại trên chiếc giường mềm mại.  

             "..." Diệp Phong.  

             Anh cấp tốc nhảy xuống giường, yên lặng mở cửa ra, đứng cạnh cửa liên tục nhìn lên tầng trên.  

             Tính theo quan hệ, Liễu Y Y miễn cưỡng được tính là em vợ của Diệp Phong.  

             Đêm hôm khuya khoắt, cô em vợ nằm trên giường, nếu mà còn đóng cửa lại nữa thì Diệp Phong có một trăm cái miệng cũng không giải thích được.  

             "Em mau xuống giường, ra khỏi phòng của anh."  

             "Đêm còn dài, người ta không ngủ được, hai chúng ta nói chuyện đi."  

             Liễu Y Y vỗ vị trí bên cạnh, ý bảo Diệp Phong ngồi xuống.  

             Diệp Phong không nhúc nhích.  

             Liễu Y Y trợn trắng mắt: "Nhìn anh sợ kìa, chẳng nhẽ tôi ăn được anh chắc? Tôi muốn nói chuyện với anh về chị tôi."  

             "Chị tôi ấy à, ác mồm nhưng tâm đậu hũ, dùng từ ngữ trong nghành bọn tôi thì là điển hình của làm cao.  

             "...?"  

             Diệp Phong nhíu mày: "Vì sao em lại nói với anh những cái này, em có mưu đồ gì."  

             "Mưu đồ?"  

             Liễu Y Y liếc mắt xem thường: "Tất nhiên là vì anh là một người cha tốt, vì anh không rời xa chị tôi, vì anh có tình có nghĩa có thể gọi là thánh nhân thời nay."  

             Này đã không còn là chỉ cây dâu mắng cây hòe nữa, mà là chỉ vào mũi Diệp Phong mà mắng.  

             Cơ mặt Diệp Phong giật giật, anh không có phản bác.  

             "Diệp Phong, chắc là anh sẽ không nghĩ, tối nay tôi mềm mỏng với anh, nửa đêm còn lén chạy đến phòng anh tìm anh nói chuyện là muốn thừa cơ xảy ra gì đó với anh đấy chứ?"  

             "Tôi nhổ vào!"  

             Liễu Y Y nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn Diệp Phong: "Tôi đang du lịch nước ngoài vui vẻ, nghe chị tôi bảo anh chưa chết, tôi liền đặt vé về nước ngay trong đêm, trên đường đi tôi đã nghĩ một vạn thủ đoạn để ăn tươi nuốt sống anh, dao của tôi còn đang ở trong vali kia kìa!"  

             "Nhưng tôi nghe thấy cuộc đối thoại giữa chị tôi và anh, tôi hiểu chị tôi, nếu chị ấy thật sự không còn tình cảm gì với anh, chị ấy sẽ không cho anh vào nhà ở."  

             "Năm năm qua, có rất nhiều người đàn ông ưu tú hơn anh cả trăm lần nghìn lần theo đuổi chị tôi, họ cũng không ngại tiểu Diệp Tử là con riêng, anh đoán tại sao chị tôi lại một mình nuôi con, đến giờ vẫn độc thân?"  

             "Còn không phải vì trong lòng có anh à!"  

             "Tôi thương chị tôi, nên tối nay tôi không khó chịu với anh, tôi khách khí với anh."  

             "Bất luận là chị tôi bị mỡ heo mê mẩn, lại lần nữa chấp nhận anh, hay là bắt đầu  một cuộc sống mới không có anh, nếu anh còn dám làm tổn thương chị tôi, Liễu Y Y tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh!"  

             "Xin lỗi..."  

             "Xin lỗi mà có tác dụng thì còn cần cảnh sát làm gì?"  

             Liễu Y Y gõ lên chân, khiển trách: "Nhẫn nhịn cả tối, cuối cùng chị tôi với tiểu Diệp Tử cũng đi ngủ, bây giờ anh lập tức đóng cửa lại cho bà đây, tôi phải chửi anh một trận để xả giận!"  

             "..."  

             Diệp Phong đóng cửa lại.  

             Mãi đến hai tiếng sau, Liễu Y Y uống ừng ực hết cốc nước đá, cổ họng mới thoải mái hơn một chút, tâm trạng cũng nhẹ nhàng dễ chịu rồi.  

             "Có sao nói vậy, bây giờ tôi vẫn rất ngứa mắt anh, đặc biệt đặc biệt muốn đuổi anh ra khỏi cái nhà này. Nhưng ở trước mặt chị tôi và tiểu Diệp Tử, tôi sẽ cố gắng kìm nén cảm xúc chung sống bình hòa với anh, Diệp Phong anh không ngại chứ?"  

             Liễu Y Y ngoài cười nhưng trong không cười.  

             Tâm trạng của phụ nữ giống như thời tiết, thay đổi thất thường.  

             Nhìn người có giọng nói ngọt ngào khuôn mặt xinh đẹp này, dường như chiến thần vừa nãy chỉ vào mặt Diệp Phong miệng phun quốc túy, nói đến chỗ kích động là nước miếng bay tứ tung không phải là Liễu Y Y vậy, quả thực là như hai người khác nhau.  

             "Không ngại."  

             "Ngồi dưới đất làm gì, ngồi cạnh tôi này."  

             Liễu Y Y lại lần nữa vỗ vỗ vị trí bên cạnh, Diệp Phong ngồi vào, cô ấy cực kỳ thân thiết gác cằm lên vai Diệp Phong, mỉm cười như hoa.  

             "Diệp Phong, vừa nãy chúng ta giao lưu hữu nghị, chắc sẽ không ảnh hưởng đến hình tượng xinh đẹp ngọt ngào lương thiện của tôi trong lòng anh chứ?"  

             "... Không đâu."  

             "Vậy thì tốt."  

             Liễu Y Y vừa nói xong, một con dao gấp rơi ra từ trong váy ngủ, rơi xuống sàn nhà.  

             Liễu Y Y sửng sốt, sau đó cô ấy rất là tự nhiên nhét nó vào ngực giấu kỹ, hình như là cảm thấy không việc gì phải giấu, cô ấy lại rất là tự nhiên rút nó ra.  

             Cô ấy giải thích: "Diệp Phong anh đừng hiểu lầm, tôi tuyệt đối không có ý định nếu vào phòng anh mà bị phi lễ thì sẽ thiến anh rồi phân xác đâu. Huống hồ con dao cùn này cũng không phân được xác, dao chặt xương trong vali tôi mới làm được."  

             "..."  

             Diệp Phong bắt đầu hoài nghi liệu có phải mục đích của Liễu Y Y tối nay là tới xiên chết người anh rể đểu cáng là anh không.  

             Hình như nhìn thấu suy nghĩ của Diệp Phongg, Liễu Y Y túm lấy góc váy ngủ, hai mắt dâng lên nước mắt, điềm đạm đáng thương.  

             "Người ta là cô gái yếu ớt tay trói gà không chặt, đâu có hung dữ bạo lực như anh nghĩ đâu."  

             "Lừa tôi thì được, đừng lừa luôn cả chính mình. Anh bị em lừa cũng không sao..."  

             "Diệp Phong ~"  

             Liễu Y Y đột nhiên õng ẹo làm nũng, giọng nói nũng nịu đến mức làm cho Diệp Phong cứng người.  

             Mỹ nhân kế?  

             Nhưng vô dụng với tôi!  

             Diệp Phong nghiêm mặt nói: "Liễu Y Y, giờ không còn sớm nữa, em mau về phòng ngủ đi."  

             "Khò."  

             Liễu Y Y ngã xuống giường, khò khò ngủ say.  

             Váy ngủ của cô ấy tốc lên, lộ ra hai chân vừa dài vừa trắng, có thể loáng thoáng thấy được nội y màu trắng, dọc theo cái bụng bằng phẳng, bộ ngực cao ngất ẩn dưới áo ngủ phập phồng theo hô hấp, làm cho người ta dâng lên dục vọng.  

             Diệp Phong biết Liễu Y Y đang cố tình hành hạ anh, có khi cô ấy còn đang dùng sắc đẹp để câu cá.  

             Trong lòng mặc niệm Tĩnh Tâm quyết, Diệp Phong lập tức không còn bất kỳ dục vọng thế tục nào nữa, anh đóng cửa đi ra phòng khách.  

             Ở trong trận pháp, hấp thu ở chỗ nào cũng vậy.  

             Mặc trời lên cao.  

             Cơn mưa suốt đêm qua cuối cùng đã ngừng lại.  

             Cả thành phố rực rỡ hẳn lên, trong không khí tràn ngập mùi hương tươi mát.  

             Hôm nay là thứ bảy, nhà trẻ không mở cửa, công ty cũng không làm việc.  

             Diệp Phong và Liễu Thanh Thanh ở nhà chơi với tiểu Diệp Tử, khung cảnh vui vẻ ấm áp.  

             Chỉ có điều bầu không khí tốt đẹp này đã dừng lại khi Liễu Y Y đầu bù tóc rối đi ra từ phòng Diệp Phong.  

             "Chào buổi sáng."  

             Liễu Y Y uể oải duỗi lưng một cái, ánh nắng sau giờ trưa chiếu lên người cô ấy, cực kỳ chói mắt.  

             Hiện giờ tâm trạng của Liễu Y Y rất phức tạp.  

             Một đại mỹ nữ cực phẩm trước lồi sau vểnh, còn là em gái song sinh của bạn gái cấp ba, người phụ nữ có thân phận tràn ngập cảm giác vi phạm đạo đức như này nằm trên giường một cách không phòng bị gì, chắc chắn bất cứ người đàn ông nào cũng không nhịn được.  

             Nhưng cố tình.  

             Diệp Phong cả đêm không về phòng!  

             Thân là một người phụ nữ, Liễu Y Y không hề hoài nghi về sức quyến rũ của mình.  

             Cô đang suy nghĩ nguyên nhân, có khả năng chỗ đó của Diệp Phong không được, hoặc là con dao trước đó đã làm anh sợ?  

             Ừm, đều có khả năng.  

             "Dì nhỏ, bây giờ là buổi chiều rồi, dì lại ngủ nướng nữa rồi." Diệp Tử nói với giọng non mềm.  

             "Hì hì, cho dì thơm một cái nào."  

             "Không muốn không muốn, dì nhỏ chưa đánh răng..."  

             Diệp Tử đứng lên liền chạy, Liễu Y Y ở đằng sau điên cuồng không tha, ngôi biệt thự ồn ào náo nhiệt.  

             " Y Y ngủ phòng anh cả đêm à?"  

             Liễu Thanh Thanh nhìn Diệp Phong một cái, thảo nào buổi sáng lúc cô dậy nấu cơm, cô thấy Diệp Phong ngồi thừ người trên sô pha phòng khách.  

             Diệp Phong đau đầu nói: "Ừ, nhưng bọn anh không làm gì hết, Thanh Thanh em phải tin anh."  

             Liễu Thanh Thanh chợt hỏi: "Tối qua con bé chưa cầm dao chém anh chứ."  

             Diệp Phong cạn lời.  

             Đúng là không ai hiểu em bằng chị.  

             Liễu Thanh Thanh vén lọn tóc ra sau tai, xin lỗi: "Tính Y Y thế đấy, Diệp Phong anh khoan dung một chút, lát tôi sẽ nói con bé."  

             Diệp Phong nắm lấy tay Liễu Thanh Thanh, chân thành nói: "Vợ, chúng ta là người một nhà, em đừng khách sáo với anh như vậy, thế có vẻ anh giống người ngoài."  

             "???"  

             Mặt Liễu Thanh Thanh nóng bừng.  

             Cô lắp bắp nói: "Ăn, ăn nói linh tinh, ai là vợ anh."

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement