Tu tiên 5 năm, xuống núi liền vô địch - Tô Thanh Hoan (FULL)

Advertisement

Long tiên ư?  

             Diệp Phong nhướng mày, cái gì vậy, sao anh chưa nghe qua bao giờ.  

             Xung quanh im ắng.  

             Chỉ có tiếng gió thổi lá cây kêu xào xạc.  

             Lý Trường Sinh không thấy tiền bối trả lời, ông ta tiếp tục quỳ rạp trên mặt đất, nét mặt không có một tí biểu cảm mất kiên nhẫn nào.  

             Quỳ được khoảng một canh giờ.  

             Đúng vào lúc Lý Trường Sinh đang hoài nghi hay là Long tiên tiền bối chưa có thức tỉnh, hòn đảo giữa hồ đột nhiên rung chấn.  

             Cùng lúc đó.  

             Một hơi thở man hoang đã trải qua lễ rửa tội của năm tháng, cực kỳ tang thương chậm rãi thức tỉnh.  

             Thế cho nên hồ Kê Minh yên ả bỗng cuộn sóng mãnh liệt, sóng to dâng cao tận mấy chục mét, đập vào bờ phá hủy bờ.  

             Uy áp khủng bố bao phủ.  

             Tuy Lý Trường Sinh đang quỳ trên mặt đất, nhưng lại có thể cảm giác được một ánh mắt lạnh nhạt vô tình đang nhìn mình, ông ta lập tức cảm thấy hô hấp ngưng trệ, cả người như đang hãm sâu vào vũng lầy, đạo tâm suýt thì sụp đổ.  

             Lý Trường Sinh luống cuống hô to: "Long tiên tiền bối, tôi là đệ tử của Trường Sinh Quan, hôm nay tới đây theo lời hẹn ước trăm năm, xin hãy thủ hạ lưu tình..."  

             "Hừ!"  

             Đi theo một tiếng hừ lạnh, cái vị tồn tại đáng sợ kia chuyển tầm mắt, Lý Trường Sinh như trút được gánh nặng.  

             Nhưng Diệp Phong thì run sợ, không dám thở mạnh.  

             Không ngờ trong hồ Kê Minh lại có một lão quái vật ngủ say đã sống không biết bao nhiêu năm, uy áp của cảnh giới này chắc chắn vượt xa cảnh giới Kim Đan, có thể so với các sư tổ đã qua đời của Ngọc Nữ Quan.  

             Chẳng lẽ là lão quái hóa thần trong truyền thuyết?  

             Thậm chí có khi còn mạnh hơn!  

             Trong lòng Diệp Phong đang hung hăng hỏi thăm sư phụ Tô Thanh Hoan.  

             Thế mà trước đây người phụ nữ ngốc đó còn bảo, ở thời đại mạt pháp tuyệt địa thiên thông này, tuyệt đối không có tu sĩ hóa thần, bởi vì luật trời không cho phép.  

             Nếu thiên địa đã không chứa chấp.  

             Vậy 'Long tiên' này là sao đây?  

             "Tiêu rồi, chắc chắn là mình đã bị phát hiện..."  

             Diệp Phong căng da đầu, muốn chạy lại không dám chạy.  

             Chịu thôi, với thực lực ở trúc cơ đỉnh phong của anh, nếu mà dám chạy thì chỉ có chết thôi, anh chỉ có thể mong là vị lão tiền bối này không nhìn thấy anh.  

             Dù sao.  

             Thần long bay lượn khắp chân trời sẽ không để ý con kiến hôi bò dưới chân đâu.  

             ...  

             "Người của Trường Sinh Quan..."  

             "Đúng là bản tôn từng có hẹn ước trăm năm với Lý Thanh Vân của Trường Sinh Quan, tại sao ông ta không tới!"  

             Giọng nói dày dặn lúc ẩn lúc hiện như trong sách sử truyền tới từ chỗ nào không biết, không có một tí tình cảm nào.  

             "Thưa Long tiên tiền bối, Lý Thanh Vân chính là sư gia của tôi, ba mươi năm trước ông ấy đã qua đời rồi ạ, trước lúc lâm chung, ông ấy dặn tôi phải đi tới nơi hẹn."  

             Nói xong.  

             Lý Trường Sinh vội vàng lấy từ trong ngực áo ra một cái hộp gỗ to bằng bàn tay, bên trong có ba gốc Cửu Diệp Thảo.  

             Mỗi lá đều có màu đỏ thẫm, tỏa ra khí tức nóng rực, giống như là vớt ra từ trong nham thạch nóng chảy vậy.  

             "Cửu diệp huyền dương thảo..."  

             Diệp Phong hơi ngạc nhiên.  

             Cái này là bảo vật cực kỳ quý hiếm trong thiên địa, nó chứa linh khí kinh người, có thể nói là chí bảo đối với tu sĩ hỏa linh căn.  

             Nhưng Huyền Dương Thảo sinh trưởng trong môi trường cực kỳ khắc nghiệt, nó chỉ sinh trưởng được ở vùng chí cương chí dương, hơn nữa trăm năm mới ra một lá.  

             Muốn Cửu Diệp Thảo chín hoàn toàn, thì phải cần tận chín trăm năm, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.  

             Ngọc Nữ Quan thì cũng có hai gốc đấy, nó đang được niêm phong trong hộp ngọc hơn trăm năm rồi.  

             Nhưng theo thời gian, tinh hoa trong nó đã mất đi hơn nửa, hoàn toàn không thể so với ba gốc này của Lý Trường Sinh.  

             Bởi vì linh khi chứa đựng trong Cửu diệp huyền dương thảo quá bá đạo, xung khắc với công pháp mà Ngọc Nữ Quan tu luyện, thế là cuối cùng Diệp Phong lại được hời vì anh có cơ thể thuần dương.  

             "Nếu mình ăn ba gốc này..."  

             Diệp Phong kìm lại lòng hăng hái trong lòng, vội vàng bỏ đi cái ý niệm đi tìm đường chết trong đầu.  

             Chỉ thấy Lý Trường Sinh kính cẩn nói: "Long tiên tiền bối, trăm năm trước ngài từng nói với gia sư tôi, nếu có thể tìm được Huyền Dương Thảo, ngài sẽ ban cho một giọt máu rồng, chuyện này có còn tính không?"  

             Vẻ mặt Lý Trường Sinh hiện ra vẻ mong đợi, ông ta kích động đến nỗi tim đập thình thịch.  

             Trường Sinh Quan, chỉ là một đạo quán nhỏ không có tiếng tăm ở dưới chân núi Trường Bạch, quan chủ Lý Thanh Vân tu luyện cả đời cũng chưa thể thành công lên đến Trúc Cơ, nhưng có duy nhất cái là vận số rất đỏ.  

             Ông ta không chỉ hẹn được ước định trăm năm với tiền bối 'Long tiên' đang ngủ say ở hồ Kê Minh, ông ta còn thật sự tìm được Cửu Diệp Huyền Dương Thảo mà đối phương cần.   

             Một giọt máu rồng thật, đủ để cho Lý Trường Sinh thoát thai hoán cốt, có được linh căn chính thức trở thành tu sĩ, chứ không phải dựa vào loại bàng môn tà đạo như phong thủy, bói toán để sống qua ngày.  

             "Bản tôn ước hẹn với sư phụ Lý Thanh Vân của ông, đương nhiên chỉ có thể ban máu rồng cho ông ta, ngươi... không xứng!"  

             "Long tiên tiền bối, tôi..."  

             "Cút!"  

             Tiếng quát phẫn nộ như lôi đình.  

             Không ngừng vang dội trong đầu Lý Trường Sinh, đầu ong ong ông ta hoa mắt chóng mặt miệng hộc máu, phải mất một lúc lâu mới khôi phục được ý thức.  

             Lý Trường Sinh tuyệt vọng lắm.  

             Ông ta đã đợi cơ hội này mấy chục năm, sao có thể từ bỏ chứ?  

             Lý Trường Sinh dập mạnh đầu xuống đất, rồi cầu khẩn: "Long tiên tiền bối, sư phụ tôi qua đời vì đi hái Huyền Dương Thảo, ngài không thể lật lọng."  

             "Ha ha ha, giới tu hành vốn là cá lớn nuốt cá bé, bản tôn lật lọng đấy thì sao nào!"  

             Tiếng nói vang lên từ sau lưng Lý Trường Sinh, ông ta quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một bóng đen đang từ từ nhô lên khỏi đáy hồ.  

             Mượn ánh trăng.  

             Cuối cùng Lý Trường Sinh đã nhìn thấy rõ 'Long tiên' bản tôn, đó là một con rắn đen có cái đầu có sừng.  

             Cơ thể nhô lên từ trong hồ ít nhất cũng phải dài năm mét, thân hình thô to, đôi đồng tử như màu máu, lạnh nhạt lại vô tình.  

             "Có ba gốc Cửu Diệp Huyền Dương Thảo này, bản tôn sẽ tiến thêm một bước nữa. Còn về ngươi... lâu rồi chưa ăn thịt người, được bản tôn ăn là phúc của ngươi."  

             Cái đầu to như cái thớt của con rắn đen tiến gần đến trước mặt Lý Trường Sinh, sau đó tham lam lè lưỡi.  

             "Ngươi không phải rồng, ngươi chỉ là một con rắn nước thành tinh mà thôi, ngươi còn chẳng được tính là mãng xà với thuồng luồng, sư phụ ta bị lừa rồi."  

             Lý Trường Sinh cười thê lương.  

             Tự biết mình chết là cái chắc, ông ta oán độc nói: "Cuồng vọng tự đại dám xưng là long tiên, ta nguyền rủa ngươi cả đời không thể trở thành chân long!"  

             "Khốn kiếp!"  

             Rắn đen tức giận rồi.  

             Ba trăm năm trước, nó may mắn nuốt một quả màu xanh thế là mở ra linh trí, định cư ở trong hồ Kê Minh tu hành, bình sinh hận nhất là người khác nói nó là rắn.  

             Giờ phút này, nó há to cái miệng như bồn máu, một đạo nọc độc tanh hôi hóa thành nước bắn về phía Lý Trường Sinh.  

             Tuy Lý Trường Sinh có thực lực thấp kém, nhưng sư phụ ông ta là Lý Thanh Vân đã bước vào nửa bước Trúc Cơ, trước khi chết ông ta từng tế luyện một đồng tiền hộ mệnh cho đồ đệ, lúc này đồng tiền được ném lên không trung.  

             Đồng tiền đón gió lớn lên, từ trong không trung hóa thành một lá chắn màu vàng, bảo vệ Lý Trường Sinh ở bên trong, chặn lại tên nước chứa nọc độc kia.  

             "Ầm!"  

             Một tiếng vang thật lớn.  

             Lá chắn màu vàng chấn động kịch liệt, bên ngoài hiện ra các vết nứt dày như mạng nhện, nhưng chưa vỡ.  

             Lý Trường Sinh đầu bù tóc rối, nắm chặt cơ hội rồi chật vật bỏ chạy vào trong rừng, mặt đất lưu lại một bãi máu, hiển nhiên là vừa nãy ông ta đã bị chấn cho bị thương rồi.  

             "Chạy ư?"  

             Rắn đen thè lưỡi, cười nhạo: "Cả cái hồ Kê Minh đều là địa bàn của ta, người có thể chạy được đến đâu!"  

             Cảnh này.  

             Diệp Phong nhìn mà ngẩn người.  

             Đồng tiền của Lý Trường Sinh tạo ra lá chắn có trình độ bình thường, miễn cưỡng có thể chặn được một kích của Trúc Cơ đỉnh phong.  

             Nhưng uy áp mà rắn yêu tỏa ra lúc đầu, có thể so với khí tức còn lưu lại trên thi thể của các vị lão tổ của Ngọc Nữ Quan, cho dù không phải ở cảnh giới Hóa Thần thì cũng không kém là bao.  

             Nhưng cú tấn công vừa nãy.  

             Linh khí dao động cố lắm cũng mới ở Trúc Cơ trung kỳ...  

             Thậm chí Diệp Phong còn hoài nghi mình đấm một quyền có thể đánh nát đối phương.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement