Tu tiên 5 năm, xuống núi liền vô địch - Tô Thanh Hoan (FULL)

Advertisement

Chương 6: Bố ơi, bố đừng đi  

             "Chuyện này ầm ĩ cơ mà, nhưng hình như trường học đã biết từ trước, nên đã ép hết các bình luận tiêu cực xuống."  

             "Hơn nữa lúc vừa vào học, trường học đã sắp xếp một phòng ký túc đơn cho đàn chị Liễu Thanh Thanh, cho chị ấy tiện chăm con, và cũng cho phép chị ấy mang  con đi học cùng, nghe nói đây chính là điều kiện để chị ấy từ bỏ đại học Yên Kinh chọn Phục Đán..."  

             Cô bạn cùng phòng đang kể chuyện tên là Trương Manh, một tay lướt mạng cừ khôi, ngón tay cô ấy gõ cạch cạch trên bàn phím, rất nhanh đã tìm được trang web của các sinh viên kiệt xuất.  

             Năm năm chưa gặp.  

             Diệp Lâm nhìn một cái đã nhận ra người phụ nữ trong ảnh chính là Liễu Thanh Thanh, cô ấy vẫn xinh đẹp như vậy... không, cô ấy còn xinh hơn trước kia.  

             Chỉ là người chị Thanh Thanh khi cười lên hai mắt tít lại, trông cực kỳ thân thiết kia không còn nữa rồi.  

             Liễu Thanh Thanh trong ảnh khuôn mặt lạnh lùng, giống như băng tuyết của cả mùa đông đều tan trong mắt, toàn thân tỏa ra khí lạnh kiểu người sống chớ tới gần.  

             "Lâm Lâm, chắc không phải anh cậu chính là tên đàn ông đểu đã bỏ rơi đàn chị đấy chứ?"  

             Các bạn cùng phòng ý thức được gì đó, bọn họ đưa mắt nhìn nhau nói.  

             "Linh tinh, tớ làm gì có anh."  

             "..."  

             Ngoài miệng nói không có anh, Diệp Lâm vẫn rất thành thật gửi địa chỉ công ty cho Diệp Phong.  

             ...  

             Tập đoàn Hoa Thượng.  

             Là lực lượng mới xuất hiện vào hai năm trước.  

             Dựa vào chất liệu đẹp và giá cả có tính cạnh tranh cao, nó đã bước vào đường đua thương hiệu đồ lót cao cấp cạnh tranh đầy khốc liệt.  

             Dù thị phần chưa nhiều, chỉ có thể cố gắng không bị đóng cửa, nhưng tập đoàn Hoa Thượng vẫn sống sót.  

             Văn phòng tổng giám đốc.  

             Một người phụ nữ mặc chiếc váy dài màu trắng họa tiết hoa nhí, chiếc váy hơi rộng, nhưng cũng khó mà giấu được đường cong duyên dáng.  

             Bộ ngực cao ngất, vòng eo thanh mảnh, ngũ quan hoàn hảo như một tác phẩm nghệ thuật, mái tóc dài xoăn sóng màu đen để thả qua vai, tỏa ra sự quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành.  

             Cô ấy chính là Liễu Thanh Thanh, người sáng lập tập đoàn Hoa Thượng.  

             Liễu Thanh Thanh có đôi mắt hoa đào quyến rũ động lòng người, cô đang lạnh lùng nhìn vị khách không mời mà đến ở trước mặt, đó là một chàng trai trẻ mặc áo đạo sĩ, chân đi giày vải.  

             Cô lạnh nhạt nói: "Tống Giai tiễn khách, nói với lễ tân và bảo vệ, sau này cấm anh ta bước vào công ty."  

             "Vâng, sếp Liễu."  

             Thư ký vội vàng tiến lên nói: "Thưa anh, mời anh ra ngoài."  

             "Thanh Thanh, cho anh một phút được không?"  

             Sau khi có được địa chỉ công ty từ chỗ Lâm Lâm, Diệp Phong lập tức chạy tới đây, thậm chí anh còn không ngại ngự kiếm phi hành ngay trong nội thành.  

             Gặp lại lần nữa.  

             Không có cảnh lệ nóng quanh tròng hay trừng mắt lạnh lùng nhìn nhau như trong tưởng tượng của Diệp Phong.  

             Liễu Thanh Thanh nhìn anh như nhìn người lạ, cô chỉ nhìn một cái rồi lại cúi đầu tiếp tục xem hợp đồng trên bàn.  

             "Tiễn khách!"  

             Liễu Thanh Thanh nhấn mạnh.  

             Thư ký Tống Giai cũng không khách khí nữa, cô ấy bắt đầu gọi cho bảo vệ.  

             "Thanh Thanh, em còn nhớ ước định của chúng ta không?"  

             "Cút!"  

             Liễu Thanh Thanh bùng nổ luôn: "Anh còn mặt mũi mà nhắc đến ước định à, Diệp Phong từng móc ngoéo với tôi kia đã chết từ lâu rồi, chết vào năm năm trước, tôi không quen anh!"  

             "Xin lỗi..."  

             "A."  

             Liễu Thanh Thanh bỗng cười.  

             Nụ cười này băng sơn hoàn tan tuyết liên nở rộ, nhưng đôi mắt kia lại càng ngày càng lạnh nhạt.  

             "Một câu xin lỗi, liền muốn xóa bỏ toàn bộ những chuyện đã qua?"  

             "Một câu xin lỗi, thì cái gì cũng chưa phát sinh?"  

             "Một câu xin lỗi, liền cho rằng tôi sẽ tha thứ cho anh?"  

             "Tôi nói cho anh biết, dựa vào đâu hả!"  

             "Đúng, tôi thừa nhận, năm năm qua mỗi ngày tôi đều nghĩ về anh, mỗi ngày tôi đều nhớ anh, đó là vì tôi tưởng anh đã chết."  

             "Diệp Phong, tôi không biết anh đã gặp phải chuyện gì, tôi cũng không muốn biết. Tôi chỉ biết kỳ nghỉ hè tốt nghiệp cấp ba năm đó, chúng ta uống say xong đã vào khách sạn."  

             "Tôi mang thai, nhưng anh mất tích, tôi bất lực, sợ hãi, không biết phải làm sao, tôi chỉ có thể đến phòng anh rồi lén khóc ở đó."  

             "Tôi cắt đứt với bố mẹ, tôi từ bỏ Yên đại vào Phúc Đán, bị bạn học chế giễu sỉ nhục, bốn năm đại học không có một người bạn nào, nhưng những cái này tôi đều không quan tâm, bởi vì tôi yêu anh, đứa bé là cốt nhục duy nhất của anh ở trên đời này.  

             "Bây giờ anh bảo tôi anh chưa chết, tôi chỉ thấy hận anh!"  

             "Hận anh bạc tình bạc nghĩa, hận anh bỏ rơi tôi, bỏ rơi con gái!"  

             "Nếu anh còn niệm tình xưa, thì hãy mau biến đi, đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, dịp lễ tết tôi sẽ dẫn con gái thắp hương cho bài vị của anh."  

             "Từ khoảnh khắc anh xuất hiện, trái tim tôi lại chết thêm lần nữa."  

             Những ấm ức và kìm nén nhiều năm qua đã được phát tiết ra vào lúc nào.  

             Liễu Thanh Thanh chống hai tay lên bàn, thở dốc, sự lạnh lùng và quyết tuyệt trong ánh mắt cô làm Diệp Phong im lặng hồi lâu.  

             Diệp Phong há miệng muốn giải thích, nhưng cuối cùng anh chẳng nói được câu nào, anh chỉ im lặng quay người lại.  

             Tống Giai run run.  

             Nhậm chức hai năm rưỡi, đây là lần đầu tiên cô ấy thấy Liễu Thanh Thanh tức giận như này, nhưng cô ấy đã nghe ra, người đàn ông tự xưng là bạn của tổng giám đốc Liễu đây lại chính là bố của đứa trẻ.  

             "Sếp Liễu..."  

             "Ra ngoài."  

             "Vâng..."  

             Tống Giai ra khỏi văn phòng thì nhìn thấy một bé gái xinh xắn đang đứng ở cửa, cô bé độ bốn năm tuổi.  

             Cô bé mặc bộ đồng phục của 'trường mầm non Tinh Hà', cô bé đang ngơ ngác nhìn theo bóng lưng cô đơn đang rời đi của Diệp Phong.  

             Mặt Tống Giai biến sắc: "Diệp Tử, cháu tới lúc nào vậy, vừa nãy cháu đã nghe được gì rồi?"  

             "Cô ơi, kia chính là bố của Diệp Tử phải không?"  

             Giọng cô bé non nớt, đột nhiên cô bé chạy lên đằng trước, nhưng chạy vội quá nên không cẩn thận bị ngã, cô bé lập tức khóc lên.  

             "Bố ơi, bố đừng đi, bố ơi... hu hu hu, đau quá."  

             "Ting!"  

             Thang máy từ tầng một bắt đầu đi lên.  

             Diệp Phong nhắm mắt lại, thực ra anh trông thấy cô bé đáng yêu này là anh đã muốn bế vào lòng rồi, anh cũng cảm nhận được khí tức của huyết mạch tương liên trên người đối phương.  

             Không còn nghi ngờ gì nữa.  

             Đây chính là con gái anh.  

             Anh sẽ làm như Liễu Thanh Thanh nói, biến khỏi tầm mắt mẹ con họ.  

             Thang máy mở ra.  

             Diệp Phong đang định đi vào, chân anh bị cô bé đáng yêu kia ôm chặt, giọt nước mắt to như hạt đậu lăn trên má.  

             "Bố là bố, chắc chắn bố là bố, trong nhà có ảnh của bố, mẹ từng cho con xem rồi..."  

             "Bố ơi, Diệp Tử nhớ bố lắm, ma ma cũng nhớ bố lắm, nửa đêm mẹ toàn lén khóc, tại sao bố lại muốn bỏ rơi bọn con, hu hu hu."  

             "Con... tên là gì."  

             "Diệp Tử."  

             "Con họ Diệp à."  

             Trái tim Diệp Phong nhói một cái.  

             Tống Giai chạy vội lên, cô ấy khẽ nói: "Anh Diệp, anh với Diệp Tử tới văn phòng sếp Liễu trước đi, ở đây không tiện."  

             Tâm trạng Diệp Phong đang rối bời, lúc này anh mới nhận ra, vì tiếng khóc của Diệp Tử, các nhân viên ở khu làm việc đều nhìn sang đây với ánh mắt kinh ngạc.  

             Bọn họ đã nghe thấy cái gì?  

             Bố của con gái sếp Liễu là người đàn ông này?  

             Trời ơi trời ơi.  

             Tổn thọ quá, đây là tin tức lớn đến mức có thể gây rúng động công ty đó!  

             ...  

             "Bảo anh đi là anh đi luôn, đồ khốn kiếp!"  

             Liễu Thanh Thanh cắn môi, dùng sức hất văn kiện trên bàn xuống đất, đến cả khung ảnh trên bàn cũng ném.  

             Khung ảnh lăn hai vòng, rồi chìa ra mặt chính.  

             Trong ảnh là Diệp Phong mặc bộ đồng phục cấp ba với khuôn mặt non nớt, ngồi cạnh anh là Liễu Thanh Thanh đang mỉm cười ngọt ngào, bối cảnh chụp là ở ven hồ.  

             Suy nghĩ bay tán loạn, Liễu Thanh Thanh như trở về năm lớp mười, bảy năm trước.  

             Trường tổ chức đi chơi tiết thanh minh ở ngoại ô, cô không cẩn thận trượt chân rơi xuống hồ, Diệp Phong đã liều mình cứu cô lên.  

             Hai người kết duyên từ đó, quen nhau mến nhau rồi yêu nhau.  

             Sau khi tốt nghiệp cấp ba, vẫn là ở cái hồ đó, cô nhờ người đi đường chụp giúp tấm ảnh này.  

             Năm đó màu ở camera điện thoại rất kém, muốn lưu ảnh cũng rất phiền phức, nhưng Liễu Thanh Thanh đã nâng niu đến tận bây giờ.  

             "Lạch cạch."  

             Cửa bị đẩy ra.  

             Liễu Thanh Thanh không vui nói: "Ai cho anh vào."  

             Vừa dứt lời, Liễu Thanh Thanh đã nhìn thấy con gái Diệp Tử đang được Diệp Phong bế trong lòng, cô vô thức giấu khung ảnh ra sau lưng.  

             Trong lúc nhất thời.  

             Căn phòng rơi vào yên lặng một cách lạ lùng.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement