Tung Hoành Cổ Đại - Ôn Yến - Truyện full: tác giả Ôn Uyển

Advertisement
Lý Tuân lại hỏi thân vệ Vương Phủ người đã đưa thi thể trở về, người kia báo lại chuyện đã xảy ra một lần nữa, sau đó nói: “Hôm nay Thiên Sơn có ở Vương Phủ không? Nàng ta bị thương có nặng không?”

“Thương thế không nặng lắm.”

Lý Tuân hỏi: “Vậy có phải Chung Phục Viễn cũng ở Vương phủ đúng không?”

“Đúng vậy.”

“Ngươi đi gọi Chung Phục Viễn hoặc là Gia Cát Minh đến đây. Cứ nói bổn quan có chuyện quan trọng, nhưng trước tiên không được kinh động đến Thiên Sơn và Ôn đại phu.” Lý Tuân dặn dò nói.

“Ty chức đã biết!” Thân vệ xin rời đi.

Sau khi Thiên Sơn chữa thương xong, nàng ta vẫn luôn lo lắng cho Lãnh Ninh, căn bản không cách nào ngủ được. Gia Cát Minh hết cách chỉ có thể châm cứu để cho nàng ta ngủ một giấc.

Chàng đi tới phòng Ôn Yến một chuyến, Vạn Tường đang hầu hạ cô.

Ôn Yến nghe tiếng bước chân biết là Gia Cát Minh vội nói: “Ngươi đến rồi à?”

Gia Cát Minh thấy sắc mặt cô tái nhợt, tia máu nơi đáy mắt hằn lên rõ ràng thì chàng đã biết tối qua cô không ngủ.

Gia Cát Minh ngồi bên cạnh cô, nhẹ giọng nói: “Tối qua nàng không ngủ sao?”

Ôn Yến mỉm cười trắng bệch: “Vẫn muốn ngủ, thế nhưng không biết tại sao lại không ngủ được. Trước đây nếu ta đi ngủ chỉ cần có chút ánh sáng là không ngủ được, nhưng bây giờ mở mắt, nhắm mắt đều là tối đen vậy mà lại không ngủ được.”

Trong lòng Gia Cát Minh hơi nhói đau. Chuyện Ôn Yến bị mù, tối qua chàng đã suy nghĩ rất lâu, không biết có nên báo cho Vĩnh Kỳ biết không.

Có lẽ nếu chàng nói cho Vĩnh Kỳ biết, hắn sốt ruột sẽ khiến cho cục diện chịu thiệt, cũng sẽ khiến cho thế cuộc lập tức trở nên rối ren.

Dù sao nếu hắn mất đi sự bình tĩnh thì khi đối mặt với đại cục sẽ rất dễ phán đoán sai lầm.

Nhưng mà thật sự không nói sao? Những năm nay Ôn Yến sống quá cực khổ. Bây giờ mắt của cô lại không nhìn thấy, trong lòng cô chắc chắn sẽ rất hy vọng người mình yêu bầu bạn bên cạnh mình.

Gia Cát Minh xưa nay không phải là trụ cột nước nhà. Chàng là một người rất đơn giản, hy vọng người mình yêu, hy vọng người mình để ý được hạnh phúc, nhất là trải qua nhiều chuyện như vậy, phần tình cảm của chàng dành cho Ôn Yến kia đã thăng hoa, thực sự không đành lòng nhìn cô bước đi trong bóng đêm, nhất là ngay cả Thiên Sơn cũng đã xảy ra chuyện.

“Thiên Sơn đâu? Sao ta không thấy nàng ta đến vậy?” Ôn Yến thấy Gia Cát Minh không lên tiếng, tự biết lời của mình nói đã khiến chàng đau lòng, nên vội dời đề tài.

Gia Cát biết rõ chuyện của Thiên Sơn và Lãnh Ninh là không gạt được Ôn Yến, thế nhưng nàng mới vừa bị mù, nên chàng không muốn cho nàng biết tin dữ nhanh như vậy, bèn nói: ” Tối qua Thiên Sơn đã tới, sau đó lại đi ra ngoài, nói là đi thăm dò gì đó.”

“Vạn Tường, ngươi biết nàng ta đi thăm dò cái gì không?” Ôn Yến hỏi.



“Chủ nhân, thuộc hạ không biết.” Vạn Tường cố gắng gạt nước mắt, không muốn khiến cho giọng nói của mình lộ vẻ nghẹn ngào.

“Ừm, khi nàng ta trở về thì bảo nàng ta đến thăm ta một chút.” Ôn Yến nói.

Tay cô hơi run lên, cảm giác này là bởi vì từ đáy lòng cô rất hoảng sợ, cô hy vọng Thiên Sơn ở bên cạnh cô.

“Được!” Gia Cát Minh đáp: “Nàng đến đây nằm xuống đi, ta sẽ kiểm tra cho nàng trước.”

Vạn Tường đỡ Ôn Yến nằm xuống, sau đó lui qua một bên lén lau nước mắt.

Buổi trưa, người của Hình bộ nói muốn tìm Gia Cát Minh và Chu Phục Viễn.

Hai người biết là bởi vì chuyện của Lãnh Ninh bèn dặn dò Vạn Tường, chăm sóc Ôn Yến cho thật kỹ.

Ôn Yến tưởng là vì vụ án của Lam ngự Y, nói với Gia Cát Minh: “Ta không thể đi làm chứng, ngươi đi đi, ngươi cứ một mực khẳng định Hoàng Thái Hậu là bệnh, mà không phải trúng cổ độc, như vậy Lam ngự y sẽ không sao.”

Gia Cát Minh đáp cho qua: “Ta biết rồi, ta đi đây.”

Người của Hình bộ đến rồi, có lẽ là vì chuyện của Lãnh Ninh, chắc chắn Lãnh Ninh đã xảy ra chuyện rồi.

Gia Cát Minh và cùng Chung Phục Viễn nhanh chóng chạy tới Hình bộ.

Người của Lãnh gia vừa mới được đưa đi. Lãnh phu nhân mất sớm, chỉ có lão gia tử của Lãnh gia đến đây. Khi ông ta nhìn thấy xác chết và bội kiếm thì kích động đến nỗi ngất đi. Lý Tuân đành ra lệnh cho người đưa lão gia tử về nghỉ ngơi trước.

Gia Cát Minh và Chung Phục Viễn đi tới, vẻ mặt của Lý Tuân rất nặng nề, bước lên đón tiếp: “Vương gia sai người đưa một xác chết và một thanh bội kiếm bên cạnh xác chết trở về. Bội kiếm là của Lãnh Ninh, Gia Cát thần y, ngài là đại phu, ngài vào trong xem sao.”

Gia Cát Minh bắt đầu lo lắng, chàng liếc mắt nhìn Chung Phục Viễn, sau đó bước nhanh vào trong.

Xác chết được chuyển sang tấm ván tạm thời, bởi vì còn không xác định được thân phận của người chết.

Gia Cát Minh nhìn thấy xác chết kia, mắt tối sầm lại, chàng vịn vào Chung Phục Viễn hít sâu một hơi, rơm rớm nước mắt.

Chung Phục Viễn cũng rất đau lòng, nhưng lúc này anh ta phải trấn an Gia Cát Minh trước: “Không hẳn là Lãnh Ninh, ngươi kiểm tra trước đi.”

Những năm này ba người Gia Cát Minh, Lãnh Ninh và Thiên Sơn thường xuyên qua lại, tình cảm rất tốt, khi nhìn thấy xác của Lãnh Ninh trở thành như vậy sao chàng có thể chịu nổi chứ?

Gia Cát Minh cố nén nỗi đau bước lên, chàng đứng trước xác chết một hồi mới bắt đầu tiến hành kiểm tra.

Lý Tuân ở bên cạnh nói: “Người khám nghiệm tử thi cũng đã kiểm tra, trên người xác chết có năm vết thương, trên đầu còn bị vật nặng đánh vào, là bị thiêu sống.”

Gia Cát Minh nghẹn ngào gật đầu, nhưng chàng lại không nói gì, tự mang găng tay bằng ruột cá, kiểm tra tỉ mỉ.



Từ tình trạng vết thương co rút sau khi bị thiêu cho thấy, đây đúng là vết thương do bị kiếm chém, vết thương nặng trên đầu chắc hẳn là do đá hoặc là búa đánh mạnh vào, đánh mạnh như vậy chắc hẳn sẽ ngất đi.

Khoang miệng và mũi có dấu vết nám đen, quả thật giống như người khám nghiệm tử thi nói là bị thiêu sống.

Chàng mở ngón tay ra, chầm chậm nhìn, lần lượt từng cái, khớp ngón tay hơi lớn, đây là đặc điểm của những người luyện võ trong một thời gian dài. Cổ tay có dấu vết xương đã từng bị thương, hơn nữa trên người có rất nhiều chỗ đã từng bị thương, cũng rất phù hợp, Lãnh Ninh là thống lĩnh, trải qua vô số trận chiến, trên người chắc chắn sẽ để lại dấu vết xương cốt bị thương.

Thế nhưng những thứ này cũng không thể chứng minh người này chính là Lãnh Ninh.

Chàng bắt đầu sờ xương mặt của xác chết, từ đường nét khuôn mặt chầm chậm tưởng tưởng ra dáng vẻ ban đầu của xác chết.

“Lý Tuân, ngươi sai người đi lấy bùn Hi Hoàng cho ta.” Gia Cát Minh nói.

Lý Tuân biết chàng muốn phục hồi xác chết, bèn dặn dò quan sai: “Làm theo lời dặn của Gia Cát thần y đi.”

“Dạ!” Quan sai xoay người đi ra ngoài.

Gia Cát Minh trộn bùn Hi Hoàng thành bùn nhão, sau đó thêm lại thêm một ít bột mì, sau đó cẩn thận trét lên phần mặt của xác chết hết lớp này đến lớp khác, chầm chậm trét lên, tạo hình.

Chung Phục Viễn thì lại không ngừng cạo bùn nhão chảy xuống, vặn cái khăn che từ trán trở lên thành một cục, tạo thành hình dáng của mũ quan.

Sau nửa canh giờ, khuôn mặt của xác chết được khôi phục gần xong.

Bởi vì Gia Cát Minh không nắm vững kỹ thuật khôi phục khuôn mặt cho lắm vì thế mũi cao thấp, cằm dài ngắn, khống chế không tốt lắm.

Nhìn từ góc độ phục hồi khuôn mặt có thể thấy được xác chết này cũng có mấy phần giống với Lãnh Ninh.

Thế nhưng mấy phần tương tự này cũng khiến cho tâm trạng mọi người trầm xuống.

Cơ thể Gia Cát lung lay, cổ họng giống như bị vật gì đó chặn ngang, khó chịu đến nổi hít thở cũng thấy đau.

Chung Phục Viễn kinh ngạc nhìn xác chết: “Đúng là Lãnh Ninh? Sao được chứ? Tiểu tử này…”

Giọng nói trở nên nghẹn ngào.

Lý Tuân gạt nước mắt. Những năm này quan hệ giữa hắn và Lãnh Ninh rất tốt. Mấy năm nay hắn xảy ra rất nhiều chuyện, Lãnh Ninh đều giúp đỡ, bầu bạn với hắn trải qua hết cửa ải này đến cửa ải khác, hắn thực sự xem Lãnh Ninh là bạn chí cốt của mình.

Hắn không thể tin nổi một người tốt như vậy, nhiệt tình như vậy, sao có thể lặng lẽ nằm ở đây được chứ?

“Không thể xác định là Lãnh Ninh, tiếp tục điều tra.” Lý Tuân bỗng nhiên lạnh lùng nói.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement