Tung Hoành Cổ Đại - Ôn Yến - Truyện full: tác giả Ôn Uyển

Advertisement
Nhưng bọn họ đã đánh giá cao nhân phẩm của Khanh Nhi, cũng quên mất sự độc ác của Khanh Nhi.

Chỉ là Trọng Lâu và An Nhiên đều không muốn từ bỏ, bởi vì điều này liên quan đến tính mạng của người mà bọn họ quan tâm nhất.

Bọn họ đều không muốn Ôn Yến chết.

Nhưng bây giờ bọn họ lại bó tay hết cách.

Khi Trọng Lâu đã sắp nản lòng, bên tai truyền đến một tiếng thở dài quen thuộc, giống như ánh mặt trời mới mọc buổi sáng sớm, khiến cho đáy lòng tĩnh mịch yên bình lập tức được ánh nắng chiếu rọi.

An Nhiên và Trọng Lâu cùng xoay đầu nhìn về phía cửa cung, mấy thị vệ của Phi Long Môn đang khiêng giường mềm, trên giường là Kinh Mặc sắc mặt tái nhợt nhưng vẫn rất xinh đẹp, đôi mắt trong sáng đảo qua khuôn mặt của Khanh Nhi, trên mặt thoáng qua nét cười.

“Như mẫu phi, có phải đệ đệ của ta lại bướng bỉnh rồi không, thoạt nhìn ngài rất tức giận.” Thậm chí Kinh Mặc còn không thèm nhìn Trọng Lâu, mà chỉ cười nói với Khanh Nhi.

“Kinh Mặc, dẫn ca ca và đệ đệ của ngươi đi đi, ta không có thứ mà bọn họ muốn.” Nghe thấy giọng điệu ra vẻ trưởng thành của Kinh Mặc, Khanh Nhi lập tức điều chỉnh trạng thái, nói với Kinh Mặc giống như đang nói với một người trưởng thành.

“Ừm, vậy chúng ta đi thôi.” Kinh Mặc thoáng nhìn An Nhiên và Trọng Lâu, khẽ nói rồi ra hiệu người của Phi Long Môn khiêng mình trở về.

Khanh Nhi thấy Kinh Mặc thật sự muốn dẫn An Nhiên và Trọng Lâu đi, đột nhiên nàng ta lại thấy hơi luống cuống, luôn cảm thấy Kinh Mặc như thế này rất khác thường.

“Kinh Mặc, ngươi...” Khanh Nhi nhỏ giọng hô lên, Kinh Mặc nghe thấy thì quay đầu, cười nhạt với Khanh Nhi.

Chỉ là nụ cười kia quá mức quỷ dị, mang theo mấy phần lạnh lẽo, lại lộ ra vui sướng mơ hồ, ánh mắt như vậy xuất hiện trên mặt một cô bé, Khanh Nhi chỉ cảm thấy sởn hết cả gai ốc.



“Kinh Mặc, tại sao ngươi lại cười như vậy? Ta không làm chuyện gì sai, ta...” Khi nói chuyện Khanh Nhi đã lộ ra vẻ bối rối, chính nàng ta cũng không ngờ, dịu dàng hào phóng thiện lương mà thường ngày nàng ta biểu hiện ra bên ngoài lại bị một đứa bé phá vỡ.

“Ta chỉ là cười ngươi ngu xuẩn, sắp chết đến nơi rồi còn không tự biết.” Kinh Mặc tốt bụng trả lời, sau khi nói xong thì ra hiệu người của Phi Long Môn tiếp tục đi về phía trước.

“Kinh Mặc, ngươi đang nói bậy bạ gì đó, ta là công chúa Nam Chiếu, ai có thể giết ta? Phụ hoàng ngươi cũng không thể tùy ý giết ta, ai...”

Nàng ta biết Tống Vĩnh Kỳ sẽ không lấy đi tính mạng của mình, thậm chí y sẽ bảo vệ mình, cho nên, trong thâm cung này, ai còn có thể lấy đi tính mạng nàng ta?

Ôn Yến? Người của Phi Long Môn?

Làm sao có thể? Bọn họ trung thành với Hoàng thượng, tất nhiên cho rằng ngai vàng vững chắc là quan trọng nhất. Bọn họ không thể vì mưu đồ nhất thời mà lấy đi tính mạng của mình, Nam Chiếu sau lưng nàng ta đã sớm nhìn chằm chằm như hổ đói, chờ tìm một cái cớ thích hợp nhất để liên kết với mấy nước khác tiêu diệt Lương quốc.

“Không phải là ai muốn giết ngươi, mà chính là ngươi tự tìm đường chết.” Kinh Mặc chậm rãi nói chuyện, cũng không quay đầu lại, nhưng thái độ thờ ơ của cô bé lại kích thích Khanh Nhi, nàng ta không nhịn được bước nhanh lên trước, đi đến trước mặt Kinh Mặc, lạnh lùng hỏi: “Là ai muốn lấy mạng của ta?”

Khanh Nhi tự cảm thấy từ khi mình tiến vào hậu cung cũng chưa từng trêu chọc người nào, đây cũng là nguyên nhân khiến bây giờ nàng ta có thể ăn nói hùng hồn như vậy.

Kinh Mặc thấy dáng vẻ thẹn quá hóa giận của Khanh Nhi, rốt cuộc vẫn ra hiệu cho người của Phi Long Môn dừng lại, cô bé nửa nằm trên giường mềm, khẽ nói: “Vừa rồi ta đã nói rồi, là chính ngươi tự tìm đường chết.”

Khanh Nhi vì lời Kinh Mặc nói mà sửng sốt, nhưng nàng ta suy đi nghĩ lại cũng không nghĩ ra nguyên nhân, chỉ có thể nhìn chằm chằm Kinh Mặc.

Khanh Nhi hiểu rất rõ tình cảnh hiện giờ của mình, tuy nói tính mạng không lo, nhưng dù sao nơi này cũng không phải là Nam Chiếu, cũng không phải là Lang Phong Đỉnh, không có nhiều người che chở nàng ta, thật sự không thể bảo đảm cho tính mạng nàng ta không sao.

Mặc kệ Kinh Mặc nói thật hay giả, Khanh Nhi đều muốn biết đáp án, bởi vì nàng ta không thể chết.



Điều kiện tiên quyết của việc giành được con người và trái tim của sư ca, cùng sư ha có một tương lai tươi đẹp là nàng ta phải còn sống, nàng ta nhất định phải sống tốt, nếu không sẽ bỏ lỡ những tháng ngày hạnh phúc, sư ca cũng vì mình chết mà đau lòng, nàng ta không muốn...

“Ta không như vậy.” Khanh Nhi rất chắc chắn, bản thân không tự tìm đường chết, cho dù trêu chọc Ôn Yến, nàng ta cũng chắc chắn Ôn Yến cũng không muốn lấy đi tính mạng của mình.

“Trước khi đến đây ta nghe thấy mẹ và phụ hoàng nói chuyện, bọn họ biết ngươi không chịu giao thuốc giải, vì thế phụ hoàng ta cũng không cần đến nữa, mẹ ta cầu xin phụ hoàng, chờ ngày mẹ chết, để ngươi chết theo.”

Kinh Mặc nhỏ giọng nói, khi nhìn Khanh Nhi tỏ vẻ thương tiếc, giống như Khanh Nhi đã trở thành một người chết thật rồi.

“Ả ta dựa vào cái gì mà yêu cầu ta phải chết theo, ả ta chết thì chết đi, liên quan gì đến ta, ta...” Khanh Nhi không ngờ chính mình lại phải chết như vậy?

Sau khi nghe xong lời nói của Kinh Mặc, nàng ta theo bản năng cảm thấy cái chết của Ôn Yến không liên quan đến mình, nàng ta là người vô tội bị vạ lây, tất nhiên không hề liên quan.

Nhưng nàng ta vừa nói xong, Kinh Mặc cũng không trả lời, chỉ mỉm cười nhìn nàng ta, chỉ một đứa bé như vậy, đôi mắt long lanh tựa sao trên trời, giờ phút này lại thản nhiên mỉm cười nhìn nàng ta, khiến cho nàng ta không nhịn được cảm thấy chột dạ.

“Các ngươi không có chứng cứ.” Dưới ánh nhìn soi mói của Kinh Mặc, cuối cùng lời nói hùng hồn của Khanh Nhi giống như quả cầu da bị xì hơi, nàng ta lẳng lặng trợn mắt nhìn, không cam lòng nói ra.

“Ta không có chứng cứ sao? Ngươi đầu độc Lương quý phi, đầu độc Nhu phi nương nương, còn nhớ không? Mặc dù Mạn Đà La phổ biến trong Đại Lương quốc, nhưng Mộc Cúc Hoa này lại là thánh phẩm Nam Chiếu, nếu như không phải công chúa Vân Thâm ngài, thì ai lại có bản lĩnh có thể có được nó chứ? Hơn nữa, ai nói trong độc mẹ ta bị trúng không có thành phần của Mộc Cúc Hoa? Dù sao độc ngươi cũng hạ rồi, đối với ngươi mà nói nhiều hơn một vị hay ít hơn một vị cũng không coi là vu oan.” Kinh Mặc vừa chậm rãi nói chuyện vừa vuốt vuốt bím tóc của mình, nụ cười tà ác bên khóe miệng lại khiến cho sắc mặt Khanh Nhi thay đổi.

“Ngươi có ý muốn đầu độc Phi tần của phụ hoàng, chỉ dựa vào điều này, chỉ cần mẫu phi ta xảy ra chuyện, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn. Hơn nữa gương mặt này của ngươi là từ đâu mà đến, không cần ta nói tỉ mỉ đâu nhỉ? Nếu như ta mất mẹ, đến lúc đó ta có thể không quản được miệng của mình, đến lúc đó nếu như chuyện ngươi vì mưu đồ cá nhân mà hại chết phụ nữ vô tội bị truyền ra ngoài, đến lúc đó sợ là Nam Chiếu cũng không dám vì cái chết của ngươi mà nói nửa lời, ngươi cảm thấy thế nào?” Kinh Mặc lên tiếng nói tiếp, chỉ là mỗi câu đều đánh trúng điểm yếu của Khanh Nhi.

Khanh Nhi nhìn Kinh Mặc, một lúc lâu sau mới nói một câu: “Các ngươi đừng hại chết ta, đằng sau ta không chỉ có Nam Chiếu, ta còn có...”

“Như quý phi nương nương ngài tuyệt đối đừng làm ta sợ, là Tống Vân Lễ phải không? Chính là Lang Phong Đỉnh kia, lúc nào ta và Trọng Lâu cũng có thể đi vào, muốn tính mạng của hắn ta cũng chỉ là xem tâm trạng mà thôi, ở thành Khắc Châu hắn ta bị tổn thất lớn, bị các ngươi hại đến nỗi ngay cả cha cũng không biết là ai, liệu hắn ta sẽ còn dốc hết sức lực cứu một đồ ăn hại khiến dân chúng oán hận sao? Ngài đánh giá lương tâm Tống Vân Lễ quá cao rồi.” Kinh Mặc rất vui vẻ phân tích cho Khanh Nhi, không phải kẻ ngu dốt, mình đã nói đến nước này, chắc hẳn nàng ta phải hiểu rõ, bây giờ nàng ta chỉ có một con đường để đi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement