Tuyệt Kiếm Phá Thiên - Dương Phàm (Tác giả: Hạ Hàm)

Advertisement

Nam Vực! Nhà thờ tổ của Dương gia, thành Thanh Vân.

“Thưa tổ tiên của Dương gia ở trên cao, Dương Phàm sinh ra đã là phế vật không thể tu luyện được.”

“Từ hôm nay, xin huỷ bỏ thân phận thiếu tộc trưởng của Dương Phàm”

Trong từ đường của Dương gia, Nhị trưởng lão lạnh lùng phán quyết vận mệnh của Dương Phàm.

Bên dưới từ đường, toàn bộ người thuộc chỉ trưởng của Dương gia đều nhìn trò cười của Dương Phàm lúc này bằng ánh mắt chế giễu.

Dương Phàm chính là con trai duy nhất của tộc trưởng đương nhiệm Dương Khôn, đồng thời là thiếu tộc trưởng hiện tại của Dương gia.

Lúc này, Nhị trưởng lão lại nói tiếp:

“Dương Phàm, nếu như ba tháng nữa mà ngươi vẫn không thể tu luyện được thì theo tộc quy, ngươi sẽ bị trục xuất khỏi Dương gia.”

Lời này vừa được nói ra, mọi người trong từ đường đều nhìn Dương Phàm với vẻ mỉa mai.

Bởi vì hắn là thiếu tộc trưởng đầu tiên của Dương gia từ cổ chí kim bị phế bỏ thân phận.

Theo tộc quy của Dương gia, hễ đến khi làm lễ trưởng thành mà con cháu Dương gia nào không có tu vi thì đều không được tiếp tục ở lại trong gia tộc.

Còn ba tháng nữa là tới lễ trưởng thành của Dương Phàm, cũng là lúc cuối cùng vận mệnh của hẳn bị phán quyết.

Nếu như trong vòng ba tháng tới mà Dương Phàm vẫn không tài nào tu luyện được thì đời này hắn không được phép. bước vào cửa Dương gia.

Đối mặt với quyết định của trưởng lão trong gia tộc và sự chế giêu của đám họ hàng, Dương Phàm siết chặt hai nằm tay, sắc mặt tái xanh.

Bị tước bỏ vị trí thiếu tộc trưởng đồng nghĩa với việc cả đời này của hắn đều sẽ bị người ta chế nhạo và chửi rủa.

Kể khi bắt đầu tu luyện năm sáu tuổi, mười năm qua, việc tu luyện của hắn vẫn không hề thu được chút kết quả nào.

Dương Phàm tu luyện mười năm! Người của Dương gia cười nhạo hắn mười năm!

Dương Khôn nhìn vẻ mặt quật cường và vóc dáng gầy yếu của Dương Phàm, thầm thở dài trong lòng.

“Ôi!"

“Phàm, dù cho cha là tộc trưởng cũng không thể ra mặt giúp con được.”

Đúng lúc này, một thiếu niên đột nhiên cười to đầy mỉa mai, hẳn ta nói:

“Dương Phàm, hôm nay ngươi là phế vật, ba tháng nữa ngươi sẽ vẫn là phế vật như vậy mà thôi”

“Ha ha ha..."

Người này chính là cháu trai của Đại trưởng lão, tên là Dương Khang. Hiện tại, tu vi của hẳn ta là Võ giả cấp tám.

Ở Thương Lan giới, cảnh giới võ đạo được chia thành mười đại cảnh giới lần lượt xếp theo thứ tự từ yếu tới mạnh là:

Võ giả, Võ Sư, Võ Linh, Võ Vương, Võ Quân, Võ Hoàng, Võ Tông, Võ Tôn, Võ Thánh, Võ Thần!

Mỗi đại cảnh giới được chia thành chín cấp, cấp một là thấp nhất, cấp chín là cao nhất!

Đúng lúc này, đại trưởng lão Dương Bác bỗng nhiên chậm rãi đứng dậy, to tiếng quát Dương Khang:

“Dương Khang, gia tộc đang nghị sự, cháu không được nói năng linh tỉnh.”

Sau đó, Dương Bác lại lạnh lùng, kiêu ngạo nói với Dương Phàm:

“Sau ba tháng nữa, nếu như ngươi vẫn không thể tu luyện thì hãy tự giác rời khỏi Dương gia.” ”

“Dương gia không nuôi hạng phế vật!

Lời này vừa được nói ra, mọi người đều nhìn Dương Phàm bằng ánh mắt chế giễu.

Nghe thấy lời tuyên bố tàn nhẫn của Đại trưởng lão và nhìn thấy ánh mắt trào phúng của đám người thuộc Dương gia, Dương Phàm cười khẩy, nói:

“Đại trưởng lão, tuy hôm nay ta không thể tu luyện nhưng làm sao ông biết ba tháng nữa ta cũng vẫn không thể tu luyện?”

“Sông có khúc, người có lúc, đừng khinh thiếu niên nghèo!”

Nghe vậy, ban đầu mọi người im lặng, sau đó tất cả cùng cười phá lên.

Ha ha ha ha ha... Ha ha ha...

Đến nước này thì Dương Khôn ngồi ở ghế gia chủ cũng không thể ngồi nhìn được nữa.

Thấy con trai phải chịu nhục nhã và chế giễu như vậy, ông †a là cha cũng khó tránh khỏi tội lỗi.

Vậy nên Dương Khôn đứng dậy nói với Dương Phàm:

“Phàm, con đi ra ngoài đi!”

Dương Khôn mặc áo bào hoa, khuôn mặt nghiêm túc, đôi mắt sâu thẳm có thần, tu vi lên tới Võ Linh cấp năm, là một trong ba cao thủ mạnh nhất thành Thanh Vân.

Mẫu thân Dương Phàm mất sớm, từ nhỏ hẳn đã được phụ thân nuôi nấng.

Vốn dĩ tâm trạng của Dương Phàm đã nặng nề, nghe phụ thân nói vậy, hắn lập tức cúi đầu ủ rũ rời khỏi từ đường.

Dương Phàm vừa đi ra ngoài được một lát thì trong đại điện bỗng thấp thoáng vang lên tiếng quát giận dữ.

“Đại trưởng lão...” Đêm khuyal

Khi Dương Phàm nhớ tới ánh mắt gửi gắm kỳ vọng của cha, hắn không kìm được siết chặt nắm đấm.

Dù cho móng tay cắm vào lòng bàn tay làm máu tươi chảy ra, Dương Phàm cũng không hề thấy đau chút nào.

So với điều này, tim hẳn còn đau hơn!

Dương Khôn là một trong ba đại cao thủ của thành Thanh Vân, vậy mà con của ông lại là một phế vật không thể tu luyện.

Nghĩ đến đây, Dương Phàm bất thình lình vớ lấy thanh kiếm gỉ nằm ở góc tường, chém một nhát thật mạnh lên tường.

Sở dĩ gọi nó là kiếm gỉ là vì vẻ ngoài của nó không hề nổi bật, hăn vết gỉ loang lổ.

Khoảnh khắc bàn tay chảy máu của Dương Phàm nắm chặt lấy thanh kiếm gỉ, thanh kiểm gỉ chợt lóe lên một luồng hào quang nhiều màu chói mắt.

Thấy thế, Dương Phàm vội vàng vứt nó đi.

Đúng lúc này, một nữ tử thần bí đột nhiên chầm chậm bay ra từ thanh kiếm gỉ.

Nữ tử thần bí mặc một chiếc váy vải, nét mặt xinh đẹp, nhan sắc xuất chúng, mái tóc đen thẳng xõa sau vai.

Vóc dáng đẹp mắt mê hoặc chúng sinh của nàng ta, kết hợp với khuôn mặt xinh đẹp của nàng ta quả là đoan trang, phong nhã vô ngần.

Thấy vậy, Dương Phàm lập tức túa mồ hôi hột, rợn cả da đầu.

Thanh kiếm gỉ này được gia tộc phát cho Dương Phàm khi hẳn sáu tuổi, nhưng mười năm nay hẳn chưa từng sử dụng nó một lần nào.

Không ngờ một thanh kiếm gỉ chẳng có gì nổi bật này lại ẩn chứa bí mật.

Đúng lúc này, nữ tử thần bí nhìn chăm chằm Dương Phàm, thản nhiên nói:

“Nhóc con, ngươi có muốn trở thành cường giả không?” Cường giải

Đây là giấc mộng mà Dương Phàm đã cố gắng theo đuổi suốt mười năm, chờ đợi suốt mười năm.

Mặc dù Dương Phàm không biết rốt cuộc nữ tử thần bí là người phương nào nhưng hẳn vẫn gom góp dũng khí nói:

“Muốn!”

“Tiền bối có thể giúp ta trở thành cường giả được không?”

Nữ tử thần bí tựa như tiên nữ giáng trần, không nhuốm mùi trần trục.

Nàng ta thản nhiên nói:

“Sở dĩ ngươi không thể tu luyện được là do thể chất của ngươi đặc biệt.”

“Còn ta vừa hay có chiếc chìa khóa có thể mở khóa thể chất đặc biệt của ngươi!”

Nghe vậy, Dương Phàm vội vàng chắp tay cúi đầu nói:

“Dương Phàm cầu xin được tiền bối truyền thụ phương pháp tu luyện.”

Thấy thế, khóe môi của nữ tử thần bí khế cong lên đầy kín đáo.

Nhưng, chỉ thoáng qua rồi biến mất.

Nữ tử thần bí khẽ nói:

“Phương pháp tu luyện này rất khác so với công pháp bình thường ở thế gian.”

“Người tu luyện công pháp này nhất định phải có Sinh Kiếm Thể, nếu không cả đời cũng khó có được thành tựu gì.”

“Sinh Kiếm Thể rất quý, khó tìm được một ai giữa vũ trụ mênh mông này.”

Nghe nữ tử thần bí nói vậy, Dương Phàm lập tức xanh mặt, môi tím tái.

Sau một thoáng do dự, Dương Phàm mới căng thẳng hỏi:

“Vậy ta có thể tu luyện nó được không?”

Vừa rồi, nữ tử thần bí mới cho Dương Phàm nhìn thấy một ánh bình minh suốt mười năm làm phế vật, nếu như bây giờ

nàng ta lại dập tắt nó thì đúng là một đả kích lớn với hẳn.

Thấy nét mặt Dương Phàm thấp thỏm lo âu, nữ tử thần bí cau mày nói:

“Ngươi chính là Sinh Kiếm Thể hiếm thấy nhất ở nơi này!”

Nghe vậy, Dương Phàm đột nhiên ngây người trong khoảnh khắc, sau đó hắn mới kích động ra mặt hỏi:

“Tiền bối, chuyện này là thật ư?”

Nữ tử thần bí thấy Dương Phàm nghỉ ngờ mình, lập tức lạnh lùng nói:

“Sao ta lại lừa gạt một tên không có chút tiếng tăm gì như ngươi chứ?”

“Rốt cuộc ngươi có học hay không đây?” Thấy nữ tử nổi giận, Dương Phàm vội vàng nói: “Học!”

“Vãn bối xin bái tiền bối làm thầy, từ nay xin chuyên tâm tu luyện”

Mặc kệ nữ tử thần bí này là thật hay giả, chỉ cần có thể giúp hẳn tu luyện thì Dương Phàm sẵn sàng thử.

Mười năm làm phế vật đã mài mòn mọi góc cạnh của Dương Phàm, hắn không còn là một thiếu niên chẳng biết gì,

hồ đồ, nóng tính, trẻ tuổi như trước nữa.

Ở thế giới cường giả là trên hết này, không có thực lực thì có nói gì cũng đều là nói nhảm.

Nữ tử thần bí nghe Dương Phàm nói vậy, lập tức khế cau mày nói:

“Ta có thể dạy ngươi tu luyện nhưng sẽ không nhận ngươi làm đồ đệ:

Nghe vậy, Dương Phàm bỗng chốc không biết phải làm thế nào.

Lúc này, nữ tử thần bí lại nói: “Lý do cụ thể là gì thì sau này tự ngươi sẽ biết thôi!”

Nếu nữ tử này không bằng lòng nhận hắn làm đồ đệ thì hẳn cũng không ép.

Chỉ cần nàng ta có thể dạy hắn tu luyện thì có nhận hay không cũng chẳng quan trọng gì với Dương Phàm.

Một lát sau!

Nữ tử thần bí vươn bàn tay trắng trẻo, thon thả như ngọc ra, chạm vào giữa hai hàng mày của Dương Phàm, một lượng thông tin khổng lồ lập tức hội tụ trong đầu Dương Phàm.

Tỉnh Thần Kiếm Quyết!

Dương Phàm thắc mắc hỏi:

“Tiần bối, ta tu luyện bằng công pháp này là có thể hấp thụ được linh khí ư?”

Mười năm qua, bất kể Dương Phàm có tu luyện thế nào cũng vẫn không thể hấp thụ nổi linh khí.

Nữ tử thần bí lạnh lùng nói:

“Chẳng phải ngươi thử một chút là biết ngay sao.” Thấy biểu cảm lạnh lùng của nữ tử thần bí kia, Dương Phàm không hỏi thêm gì nữa, lập tức ngồi khoanh chân tu

luyện Tinh Thần Kiếm Quyết.

Theo công pháp vận chuyển, một luồng năng lượng mạnh mẽ lập tức chậm rãi tiến vào trong cơ thể của Dương Phàm.

Luồng năng lượng này đi vào trong cơ thể hắn, nhanh chóng hội tụ về đan điền.

Chỉ một lát sau, Dương Phàm lập tức cảm thấy đan điền của mình hơi căng tức.

Một giây saul

Trong cơ thể Dương Phàm chợt vang lên một tiếng động lớn.

Âm...

Võ giả cấp một!

Lúc này, Dương Phàm chậm rãi mở hai mắt ra, sau đó vui mừng kích động tới độ bật khóc.

Mười năm làm phế vật, một ngày kia bỗng đắc đạo!

Thấy hai mắt Dương Phàm đỏ hoe, đẫm lệ, nữ tử thần bí khế cau mày nói:

“Là nam nhân mà lại khóc sướt mướt thì còn ra thể thống gì nữa”

Nghe vậy, Dương Phàm lau nước mắt ở khóe mị, nói: “Dương Phàm cảm ơn tiền bối truyền dạy công pháp.” Lúc này, nữ tử thần bí lại nói:

“Tinh Thần Kiếm Quyết mà ngươi tu luyện là một công pháp tu luyện khác biệt hoàn toàn với những công pháp khác.”

“Mặc dù thân thể của ngươi không thể hấp thụ linh khí nhưng thứ mà Tỉnh Thần Kiếm Quyết hấp thụ là tinh thần chỉ lực”

Nghe đến đây, Dương Phàm thắc mắc hỏi.

lần bối, Tinh Thần Kiếm Quyết không hấp thụ linh khí thì sao tăng tu vi được?”

“Với lại, tinh thần chỉ lực là gì?”

Mọi người đều biết tu sĩ muốn tu luyện thì cần phải dựa vào linh khí để tăng tu vi.

Vậy mà Tinh Thần Kiếm Quyết mà nữ tử thần bí này dạy lại khác lạ như vậy, khiến Dương Phàm không thể nào hiểu nổi.

Nữ tử thần bí nói:

“Tinh thần chỉ lực là năng lượng của các vì tinh tú trong vũ trụ.

“Vừa rồi, thứ ngươi hấp thụ khi tu luyện chính là tinh thần chỉ lực.”

Nghe vậy, Dương Phàm lập tức hiểu ra, chẳng trách vừa rồi hắn lại cảm thấy luồng năng lượng đó cực kỳ mạnh mẽ.

Lúc này, nữ tử thần bí lại nói.

“Ngoại trừ Tinh Thần Kiếm Quyết ra, ngươi còn có một phương pháp tu luyện đặc biệt nữa.”

“Thể chất của ngươi là Sinh Kiếm Thể, không chỉ miễn dịch với kiếm mà còn có thể thôn phệ năng lượng của kiếm, biến nó thành của mình.”

Nghe vậy, Dương Phàm lập tức ngẩn người, lẩm bẩm hỏi:

“Sao trên đời này lại có thứ công pháp và thể chất trái lẽ thường như vậy chứ?”

Nữ tử thần bí thấy Dương Phàm ngơ ngẩn mất hồn như vậy, chợt chìm vào trong hồi ức.

Một lát sau!

Nữ tử thần bí nói với Dương Phàm:

“Hiện tại, ngươi đã đột phá lên Võ giả cấp một, tiếp theo, hãy thôn phệ thanh kiếm gỉ này đi”

“Hiện tại, thanh kiếm này đang bị phong ấn, nếu giải phong ấn thì với chút thực lực cỏn con của ngươi lúc này không thể

nào thôn phệ nổi nó đâu.”

Nói rồi, nữ tử thần bí vứt thanh kiếm gỉ xuống trước mặt Dương Phàm.

Dương Phàm cầm thanh kiếm gỉ lên hỏi:

“Tiền bối, xin hỏi phải làm thế nào để thôn phệ kiếm được?”

Nữ tử thần bí nói: “Ngươi đã tu luyện Tinh Thần Kiếm Quyết, hiện tại, Sinh Kiếm Thể đã được kích hoạt, ngươi cứ cắm thẳng kiếm vào.

người là sẽ hấp thụ được thôi.”

Nghe vậy, Dương Phàm lập tức trợn tròn hai mắt, không tin nổi vào tai mình.

Đâm kiếm vào người thì có khác nào tự sát?

Dường như nhìn ra lo lắng trong lòng Dương Phàm, nữ tử thần bí sầm mặt lại, nàng ta điểm nhẹ một cái, vậy mà thanh kiếm gỉ dưới đất đã lao về phía Dương Phàm.

Thấy thế, Dương Phàm cực kỳ sợ hãi!

Hắn vội vàng la to:

“Xin tiền bối tha mạng!”

Thế nhưng, Dương Phàm vừa dứt lời thì thanh kiếm gỉ đã đâm phập vào người hắn rồi biến mất.

Ngay sau đó!

Trong cơ thể Dương Phàm bỗng không ngừng vang lên những tiếng động lớn.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement