Tất nhiên những lời mà Lưu Hiểu Anh nói ra không hề khiến Tôn Vĩ cảm thấy uy hiếp: “Ha ha….đánh chết tôi sao? Đang nói đùa hả?”
Trong phòng này toàn là mấy đồ chơi tình thú, trừ mấy cái đó ra cũng chỉ có một cái gối mềm Lưu Hiểu Anh đang cầm trong tay thôi. Vậy mà nói muốn đánh chết ông ta, tấu hài à?
Lý Tuyết bị Lưu Hiểu Anh đẩy ra, cô ngã ngồi xuống bên kia ghế sô pha, cách Tôn Vĩ cũng một khoảng. Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ này của Tôn Vĩ thì cô cảm thấy ông ta rất đáng ghét, cô muốn bước lên bảo vệ Lưu Hiểu Anh.
Tôn Vĩ liếc mắt về phía Lý Tuyết, ông ta cười khà khà nói: “Cô nói tôi nên chơi cô trước, hay là chơi cô ta trước đây?”
Lưu Hiểu Anh chán ghét nói: “Đừng có nằm mơ nữa. Nếu không Bạch Diệc Phi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ông đâu!”
Vừa nghe thấy tên Bạch Diệc Phi thì Tôn Vĩ đã tức giận: “Thằng đó còn chẳng biết mấy người đang ở đâu, vậy mà còn mong chờ thằng đó đến cứu hai người ấy hả? Hừ! Mà cho dù có biết thì cũng đã muộn rồi!”
Tôn Vĩ nói xong thì cũng không muốn tốn thời gian nữa, ông ta nhào thẳng về phía Lưu Hiểu Anh.
Nhưng không ngờ Lý Tuyết lại cầm ly rượu vừa nãy của Tôn Vĩ đập mạnh tới.
Ly rượu đập trúng vào trán của Tôn Vĩ, màu đỏ của rượu vang lập tức tràn ra, chảy xuống dọc theo mặt ông ta.
Tôn Vĩ bị ly rượu đập vào người thì cảm thấy vô cùng đau đớn. Không chỉ thế, mấy giọt rượu đổ ra còn chảy vào mắt, khiến cho ông ta phải nhanh chóng che mắt lại.
Thấy thế thì Lưu Hiểu Anh vội kéo Lý Tuyết chạy về phía cửa.
“Chạy mau!”
Tôn Vĩ kịp thời phản ứng, ông ta chịu đựng cơn đau từ đôi mắt cố gắng túm người lại. Nhưng Lý Tuyết và Lưu Hiểu Anh đã chạy đến gian ngoài rồi.
“Giữ chúng nó lại cho tao!”, Tôn Vĩ hét lớn một câu.
Đám đàn em canh giữ ngoài cửa lập tức xông vào, bao vây lấy Lý Tuyết và Lưu Hiểu Anh.
Tôn Vĩ đi đến trước mặt Lưu Hiểu Anh: “Ông coi trọng mày thì đó chính là phúc của mày. Mày ngoan ngoãn nằm đấy cho tao chơi, nếu không…”
“Tao sẽ chơi mày ngay trước mặt Bạch Diệc Phi đấy!”
Lúc này Lưu Hiểu Anh cảm thấy vô cùng bất lực. Chẳng lẽ thật sự để ông ta vấy bẩn mình thế này sao? Không có một ai đến cứu các cô sao? Vì sao lại như thế? Cô ta không muốn bị vấy bẩn!
Lưu Hiểu Anh nghĩ thế thì trong lòng thầm kiên quyết. Nếu như Tôn Vĩ thật sự cưỡng bức thì cô ta sẽ tự sát ngay lập tức!
Nhưng lúc này Lý Tuyết vốn đang bị đám đàn em kia khống chế lại đột nhiên kêu lên một tiếng, cô vùng vẫy khỏi sự kìm kẹp xông về phía Tôn Vĩ: “Không cho phép ông bắt nạt chị!”
Tôn Vĩ không chú ý đến bên này, lại thêm Lý Tuyết dùng sức không nhỏ, nên Tôn Vĩ đã bị xô ngã nhào xuống đất.
“Mẹ nó!”, Tôn Vĩ ngã ngồi dưới đất, đau đến nhe răng trợn mắt.
Sau khi Lý Tuyết xô ngã Tôn Vĩ thì lập tức bị những người đứng phía sau bắt về, rồi giữ chặt lại.
Sau đó Tôn Vĩ đứng dậy bước sang bên đó, ông ta thẳng tay đánh vào mặt Lý Tuyết.
“Bốp!”
Đầu tiên là bị Lý Tuyết dùng ly rượu đập vào mặt, còn bây giờ lại bị xô ngã, vậy nên sự tức giận của ông ta với Lý Tuyết tăng lên vùn vụt: “Con mẹ nó! Hôm nay tao không tin không thể dạy dỗ được mày!”
Tôn Vĩ nói xong thì nâng cằm Lý Tuyết lên, ông ta đánh thẳng vào mặt Lý Tuyết hai cái.
Lý Tuyết không nhịn được mà rơi nước mắt, cô thấp giọng nức nở.
Tôn Vĩ muốn đánh thêm nữa thì đột nhiên dừng lại.
Lý Tuyết vốn đã rất xinh đẹp, sau khi bị đánh hai ba cái thì hai bên má xuất hiện dấu đỏ, cộng thêm hốc mắt của Lý Tuyết cũng ửng đỏ, khóe mắt còn chảy xuống vài ba giọt nước mắt. Dáng vẻ điềm đạm đáng yêu thế này càng khiến cho người ta cảm thấy muốn bắt nạt.
Vẻ đẹp thế này thật sự khiến cho bất cứ gã đàn ông nào cũng phải hưng phấn điên cuồng.
Ánh mắt Tôn Vĩ nhìn Lý Tuyết đã thay đổi, càng trở nên hèn mọn và dâm tà hơn.
Ông ta không thể chờ được nữa mà muốn có được Lý Tuyết ngay lập tức: “Mau làm cô ta ngất đi!”
Tên đàn em Thanh Ngư nghe vậy thì gật đầu, một tên đàn em khác đưa cây gậy đang cầm trong tay cho tên đang giữ lấy Lý Tuyết.
Tên kia cầm lấy cây gậy rồi bất ngờ đánh vào gáy Lý Tuyết.
Lúc này cửa phòng cũng bị phá ra, Bạch Diệc Phi và Bạch Hổ chạy vào.
“Tuyết Nhi!”
Tốc độ ra tay của kẻ kia cực nhanh, chỉ trong chớp mắt cây gậy đã đập vào người Lý Tuyết. Lý Tuyết lập tức ngất xỉu nằm trên đất.
Mà Bạch Diệc Phi phải trơ mắt đứng nhìn Lý Tuyết bị người ta đánh một gậy, anh lập tức khuỵu xuống đất. Lúc này anh cảm thấy như ngày tận thế đã đến vậy.
– ——————
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |