- Nhưng mà trễ rồi. Anh có biết chúng tôi chờ ngày này đã bao lâu rồi không?
Tuyên Lâm cười lạnh, nói:
- Anh em cái gì? Huynh đệ cái gì? Hết thảy muộn rồi.
- Giang Nguyên sắp sửa rơi đài, anh đàng hoàng lui xuống, tôi sẽ chủ trì Tuyên gia. Thiên Y Viện sẽ nể mặt chúng ta, cũng sẽ không bắt Tuyên gia chúng ta, như thế nào?
- Tôi không phải cầu cậu. Tôi chẳng qua chỉ thương tiếc cho huyết mạch anh em chúng ta mà thôi.
Tuyên Năng lắc đầu, ánh mắt nhìn Tuyên Lâm tràn đầy ngưng trọng, trầm giọng nói:
- Cậu đừng ngây thơ nữa. Mặc dù tôi làm gia chủ không được tốt lắm, nhưng tuyệt đối không phụ lòng mong đợi của liệt tổ liệt tông Tuyên gia, cũng không phụ lòng anh em chú bác đang ngồi ở đây.
- Cũng không phụ lòng cậu.
Tuyên Năng nhìn Tuyên Lâm, thành khẩn nói:
- Tôi làm hết thảy, không thẹn với lương tâm của mình, đều vì Tuyên gia, tuyệt đối không có bất kỳ tư tâm.
- Những đan dược mà Tử Nguyệt gửi về, tôi đều phân chia công bằng cho mỗi nhà. Chỉ bởi vì đan dược có hạn, vì sự phát triển của Tuyên gia, tôi đành phải đem đan dược đó tận lực chọn những thành viên ưu tú trong gia tộc để bồi dưỡng.
- Cho nên, cho dù cậu là em ruột tôi, tôi cũng không có khả năng đem hết đan dược ưu tiên đưa cho cậu.
- Tôi nghĩ cậu biết điều này. Cho nên, hy vọng cậu nên hiểu, bây giờ cậu có thể đột phá Thiên giai, tôi làm anh cũng thấy vui vì cậu. Bởi vì Tuyên gia chúng ta lại có thêm một phần sức mạnh. Tôi chẳng qua chỉ hy vọng cậu có thể cân nhắc lại một chút. Anh em chúng ta cùng chung hoạn nạn, ứng đối hết thảy khó khăn này.
- Tôi không biết người đứng trong bóng tối ủng hộ cậu là ai, nhưng tôi tin rằng Giang Nguyên có năng lực ứng đối hết thảy. Bất kể thế nào, nó vẫn là con rể của Tuyên gia. Nó còn trẻ, chưa đến ba mươi đã là ủy viên hội Viện ủy, đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh, cũng được xem là một nửa người của Tuyên gia. Nó đã dành cho chúng ta nhiều sự ủng hộ như vậy, cho đến bây giờ cũng chưa hề bắt chúng ta phải cung cấp cho nó bất kỳ điều gì.
- Người sau lưng cậu, tôi đoán rằng đến bây giờ cậu cũng còn chưa biết người đó là ai. Có lẽ người đó có thể cung cấp cho cậu một số đan dược đột phá, nhưng chẳng qua y chỉ đang lợi dụng cậu mà thôi. Vạn nhất cậu không còn giá trị lợi dụng, y có còn cư xử như vậy với cậu nữa không? Thậm chí Tuyên gia chúng ta sau này sẽ là bù nhìn cho y, cậu có nghĩ đến không?
Nghe giọng nói thành khẩn của Tuyên Năng, Tuyên Lâm ngược lại chẳng thấy động lòng, lại còn đắc ý cười nhạo:
- Hừ, Tuyên Năng, bây giờ anh nói gì cũng đã muộn rồi. Tôi chỉ muốn nói với anh một câu cuối cùng. Lúc này Giang Nguyên đã định rơi đài. Anh hãy đàng hoàng nhường lại vị trí cho tôi, tôi còn cân nhắc giữ lại một số đãi ngộ gia chủ cho anh. Hơn nữa, tôi nói cho anh biết, chỉ có tôi mới giữ cho Tuyên gia không xảy ra vấn đề.
Nhìn biểu hiện của Tuyên Lâm như vậy, Tuyên Năng cũng chỉ có thể lắc đầu thở dài:
- Được rồi, nếu cậu cứ u mê không tỉnh, tôi cũng không cách nào để cậu tiếp tục như vậy. Phòng Giám sát của Thiên Y Viện rất nhanh sẽ đến. Mặc dù Giang Nguyên nói tình hình không sao, nhưng cũng không thể để cậu gây thêm loạn cho nó được.
- Tuyên Năng, anh cho mình còn có cơ hội lật bàn sao? Anh cho rằng Giang Nguyên còn có thể xoay mình? Tôi nói cho anh biết, không thể nào, không thể nào.
Tuyên Lâm cười ha hả:
- Bây giờ tôi đã là Thiên giai, anh cho rằng anh có thể làm gì được tôi? Mau thành thật nhường vị trí lại cho tôi, tôi sẽ giữ cho anh một mạng.
- Tôi có thể.
Tuyên Năng nghiêm túc gật đầu:
- Bởi vì tôi là gia chủ Tuyên gia.
Lúc này, một vị lão giả chậm rãi đứng dậy, cung kính hướng Tuyên Năng, nói:
- Gia chủ, giao cho tôi được không?
- Cùng nhau đi, tốc chiến tốc thắng.
Tuyên Năng khẽ gật đầu.
- Các người...
Nhìn lão giả trước mặt, Tuyên Lâm giận dữ kêu lên một tiếng, nhìn những người chung quanh:
- Chẳng lẽ các người không nghe lời của tôi sao? Giang Nguyên sắp xong đời rồi, sẽ liên lụy đến Tuyên gia chúng ta. Bây giờ các người đi theo tôi, tôi đảm bảo Tuyên gia bình yên vô sự. Sau này đan dược mọi người dùng sẽ không hết.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |