Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

Advertisement

Lúc này Tuyên Năng đang rất đau đầu. Mắt thấy chỉ còn hai tháng nữa con gái sẽ được gả vào Tề gia, nhưng bây giờ lại không thấy con gái đâu cả.   

             Mặc dù ông cũng biết con gái không thích tên tiểu tử của Tề gia, nhưng dù sao đây cũng là hôn ước đã định giữa hai nhà. Bởi vì có sự tồn tại của hôn ước này, hai nhà mới có thể duy trì được mối quan hệ tốt cho đến hôm nay.   

             Nhưng khi đến lúc chân chính kết thân, con gái lại mất tích, không khiến ông không đau đầu sao được.   

             Rõ ràng Tuyên Tử Nguyệt không muốn tiếp nhận an bài này, đã đào hôn mà bỏ trốn.   

             - Đào hôn.   

             Nhớ đến danh từ này, Tuyên Năng có cảm giác muốn giấu mặt. Đường đường là Tuyên gia lại xuất hiện chuyện như vậy, sau này ông làm sao mà đối diện với trưởng bối trong gia tộc? Nếu thật truyền ra ngoài, đây chính là một câu chuyện đáng chê cười.   

             Gặp gia tộc khác, Tuyên gia làm sao mà ngẩng cao đầu để nhìn người?   

             Hơn nữa, Tề gia làm sao mà bỏ qua chuyện này được? Tề gia có địa vị cao hơn Tuyên gia. Nếu thật sự cả hai gia đình trở mặt nhau, cho dù sau này chưa hẳn sẽ trở thành cừu, nhưng tuyệt đối sẽ không còn gặp mặt nhau được nữa.   

             - Mặc kệ thế nào, phái hết nhân thủ, đồng thời thông báo cho người phụ trách các nơi, toàn lực điều tra xem Tử Nguyên đi chỗ nào. Tôi không tin nó không mang theo cái gì, ngay cả chứng minh cũng không thì còn có thể chạy đi đâu được.   

             Tuyên Năng cau mày nói:   

             - Nhất định phải tìm được nó trước lễ mừng năm mới.   

             - Đúng là làm càn mà!   

             Tuyên Năng càng nghĩ càng giận, không khỏi liếc mắt nhìn vợ mình:   

             - Cũng tại bà dạy hư nó, khiến cho nó ngay cả việc đào hôn cũng dám làm.   

             - Tại sao chỉ biết trách tôi? Ông cho rằng ông thương nó ít hơn tôi chắc?   

             Tuyên phu nhân không cho là đúng, khẽ hừ một tiếng, sau đó bước ra ngoài phòng khách. Khi nhìn thấy Giang Nguyên trên tivi, Tuyên phu nhân không khỏi cười khổ:   

             - Tiểu tử này thật ra cũng có chút năng lực. Hy vọng cậu cũng sẽ có đủ năng lực bảo vệ con gái tôi. Nếu không thì con gái của tôi...Haiz.   

             Tại một căn phòng thí nghiệm bí mật, Vương Mịch cẩn thận cho tay đã được đeo bao tay vào một cái hòm kháng khuẩn, rút ra một cái ống tiêm, sau đó rút một chút máu nhỏ lên trên một tấm kính rồi đưa đến dưới kính hiển vi, nhỏ vào thêm một ít thuốc vào giọt máu. Sau khi xác nhận cả hai thứ đã dung hợp, mới buông ống tiêm xuống, bước đến trước một màn hình máy tính, gõ liên tiếp vài con số, rồi nhìn một loạt số liệu đã được phân tích ra.   

             Nhìn con số trước mặt, Vương Mịch nhớ đến một người nào đó, gương mặt lộ ra ý cười.   

             - Thật sự là một tên kỳ lạ.   

             Vương Nghị và Tôn Nghị sau khi trở về từ Lỗ Sơn, thông qua khảo hạch, thuận lợi trở thành bác sĩ thực tập. Dựa theo lệ thường, bác sĩ phụ trách khảo hạch La y sư sẽ trở thành bác sĩ chủ quản chính thức của hai người.   

             Hai người theo La y sư học tập. Phải mất năm năm nữa hai người mới có thể thăng chức làm bác sĩ. Vì để thoát khỏi giai đoạn làm bác sĩ thực tập, trở thành thành viên có quyền lợi tương ứng tại Thiên Y Viện trong lúc La y sư đang lấy năng lực khôi phục thần kỳ của Giang Nguyên làm đề tài nghiên cứu, là đệ tử thân truyền của La y sư, Vương Mịch và Tôn Nghị hiển nhiên là phải gia nhập, toàn lực hiệp trợ La y sư nghiên cứu đề tài này.   

             Rất nhanh, tiếng rè rè bên cạnh cắt đứt suy nghĩ của Vương Mịch.   

             Tay cầm bản báo cáo, Vương Mịch bước nhanh ra khỏi phòng thí nghiệm.   

             - Sư phụ, đây là bản báo cáo xét nghiệm cuối cùng.   

             Vương Mịch cẩn thận đặt bản báo cáo lên bàn La y sư rồi đứng sang một bên.   

             La y sư đeo một cặp mắt kính, đang chăm chú xem tư liệu, nhìn thấy bản báo cáo Vương Mịch đưa tới, liền cầm lên, cẩn thận kiểm tra.   

             Sau khi xem xong, La y sư cau mày nói:   

             - Sau khi xét nghiệm vài lần, tế bào sống của cậu ta quả thật mạnh hơn so với người bình thường, nhưng vẫn chưa đủ đạt đến trình độ tự khôi phục vết thương. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?   

             Lúc này, Vương Mịch cũng khó hiểu. Khi cô vừa nhìn thấy kết quả xét nghiệm, cũng có nghi ngờ như thế. Đối với tình huống Giang Nguyên khi đó, cô cũng có ở bên cạnh, có thể nói là trơ mắt nhìn vết thương trên người Giang Nguyên tự khỏi sau một đêm. Thậm chí còn có thể bằng mắt thường nhìn thấy tốc độ lành lại của nó.   

             Nhưng bây giờ, trong bản báo cáo xét nghiệm, một chút cũng không tra ra được năng lực tự khỏi của Giang Nguyên là nhờ vào cái gì. Trong tình hình chung, có thể lấy tế bào trong máu của chủ thể tiến hành phân tích, tất nhiên sẽ có được phản ứng nhất định, nhưng bây giờ thì không.   

             Vương Mịch chần chừ một chút rồi nói:   

             - Sư phụ, thầy nói có phải là công hiệu của Hồi Thiên Châm không?   

             - Không thể nào. Thầy hiểu rất rõ hiệu quả của Hồi Thiên Châm, tuyệt đối không có khả năng đạt đến trình độ này.   

             La y sư cũng suy nghĩ đến vấn đề này, nhưng là lão y sư làm ở Thiên Y Viện nhiều năm như thế, mặc dù ông không hiểu lắm cách điều chế của Hồi Thiên Châm, nhưng lại hiểu rất rõ hiệu quả của nó. Nếu chính bản thân ông sử dụng, hiệu quả tuyệt đối cũng không được thần kỳ như vậy.   

             Nghe La y sư phủ định, Vương Mịch cũng không còn suy nghĩ nào khác. Bởi vì cái cô nghĩ đến thì La y sư đã nghĩ đến rồi.   

             La y sư trầm mặc một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn Vương Mịch, nói:   

             - Mau phát thông báo cho bên hậu cần, ngày mai chúng ta sẽ đến Bắc Kinh một chuyến.   

             - Vâng, sư phụ.   

             Vương Mịch gật đầu.   

             Dương Vân Dương cất rất nhiều rượu ở biệt thự Tây Sơn, bên trong hầm rượu có ít nhất trăm loại rượu. Mà rượu trắng thì Giang Nguyên cũng thấy có rất nhiều.   

             Mỗi lần nhìn thấy những thứ này, Giang Nguyên đều cảm thán. Cán bộ đạt đến cấp bậc như Dương Vân Dương, hoặc một số gia tộc lớn, tài lực đều cực kỳ mạnh, người bình thường khó mà tưởng tượng được.   

             Có lẽ người bình thường chỉ hâm mộ những cán bộ này những thứ như, sau khi về hưu, vẫn sẽ được sắp xếp tài xế và cảnh vệ; sức khỏe không tốt thì được bác sĩ và y tá chăm sóc, hàng năm được đi du lịch nghỉ dưỡng trong nước bốn lần, mỗi lần bốn tháng. Số lượng người thân mang theo không giới hạn. Khi đi máy bay sẽ là đi khoang hạng nhất hoặc khoang thương vụ. Khi đi xe lửa thì được hưởng cả một gian phòng riêng. Khi đến nơi, lại được ba chiếc xe hoặc hai chiếc xe du lịch cỡ nhỏ đến đón. Nơi nghỉ sẽ là hai phòng nghỉ tại khách sạn năm sao, muốn ăn cái gì cũng có cái đó.   

             Loại đãi ngộ này thật sự khiến cho người bình thường hâm mộ. Nhưng người bình thường làm sao có thể nghĩ đến, đây chỉ là một phần của đãi ngộ. Còn những thứ khác, rất nhiều thứ không thể tưởng tượng được.   

             Đầu bếp mập rất có ý tứ, cũng là người hiểu tính tình của người khác.   

             Điểm này, bất luận là Tuyên Tử Nguyệt, hay là Phan Hiểu Hiểu, thậm chí là Giang Nguyên cũng không có năng lực phủ nhận.   

             Cho nên, mỗi lần ba người ngồi ăn cơm chiều cùng nhau, đầu bếp mập luôn căn cứ vào khẩu vị của Giang Nguyên và hai cô gái mà làm các món rất ngon, đồng thời còn chọn một loại rượu phù hợp.   

             Đầu bếp mập luôn cố chấp cho rằng, khi tuấn nam mỹ nữ ngồi chung, mặc kệ thế nào, nhất định phải phối hợp tốt với không khí này. Còn không thì sẽ lãng phí nó.   

             Tuy nói tình huống một nam hai nữ rất ít thấy, nhưng càng ít thấy thì lại càng quý trọng. Đặc biệt bác sĩ Giang trẻ tuổi đẹp trai có địa vị, nhưng lại khiêm tốn ôn nhuận, hai vị tiểu thư, một người thì hoạt bát, một người trầm ổn, cái này bù cái kia, đến ngay cả đầu bếp mập cũng cho rằng nếu ông không phô bày kỹ thuật nấu ăn thượng hạng của mình, cộng với loại rượu tốt nhất ở đây, vậy thì phí mất của trời.   

             Giang Nguyên nhìn thấy không khí mà vị đầu bếp mập tạo ra, liền hắng giọng cầm lấy bình rượu, rót cho mình mọt ly, sau đó đưa lên chóp mũi ngửi ngửi một cái rồi mới rót cho hai người.   

             Phan Hiểu Hiểu và Tuyên Tử Nguyệt cũng đã quen thuộc với nhau. Tuy giữa ba người vẫn còn chưa được tự nhiên cho lắm, nhưng ít ra cảm giác cũng rất tốt. Lại còn có rượu ngon cộng thức ăn ngon mà vị đầu bếp có tâm làm ra, hai người không ai muốn lãng phí không khí như vậy.   

             Uống hai ly rượu vào bụng, gương mặt Phan Hiểu Hiểu đỏ lên, dưới ánh đèn ôn hòa trong phòng ăn lại càng đặc biệt mê người.   

             - Giang Nguyên, một tuần nữa sẽ là lễ mừng năm mới, anh sẽ ở lại Bắc Kinh ăn tết phải không?   

             Phan Hiểu Hiểu hiểu Giang Nguyên.   

             - Vài ngày nữa, bác sĩ Đào sẽ trở lại làm việc, tôi cũng có thể quay về Vân Giang.   

             Nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu, Giang Nguyên đặt ly xuống, cười nói.   

             - Ồ.   

             Nghe được lời này, mặc dù đã đoán trước, nhưng Phan Hiểu Hiểu vẫn lộ ra vẻ thất vọng.   

             Bưng ly rượu lên nhấp một ngụm nhỏ, sau đó nhìn Tuyên Tử Nguyệt, nói:   

             - Chị Tuyên, còn chị thì sao? Về nhà hay ở lại Bắc Kinh? Nếu chị ở lại, có thể đến nhà tôi ăn tết.   

             - Cảm ơn Hiểu Hiểu, tôi sẽ về Vân Giang.   

             Tuyên Tử Nguyệt mỉm cười nói.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement