Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

Advertisement

 

- Không tệ, cũng không tệ, vẫn còn chịu đựng được. 

Lý phản quan nhìn động tác của Giang Nguyên tuy hơi loạn, hơi cứng ngắc nhưng vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ được, chưa xuất hiện biểu hiện điên cuồng thật sự thì nụ cười trên mặt càng đậm. Lúc đầu lão còn sợ Giang Nguyên biến thái này ngay cả thuốc điên cuồng cũng có thể chống đỡ được, nhưng giờ thuốc điên cuồng đã có tác dụng với Giang Nguyên thì lão đã chẳng còn gì phải lo lắng nữa. 

Lão cười tủm tỉm đưa tay ra vặn cái nút, lần này, lão đã vặn nút liều lượng thuốc đến mức cao nhất. 

Sau khi vặn xong, Lý phán quan lại một lần nữa nhàn nhã dựa vào lưng ghế, trên mặt mang nụ cười vặn vẹo, miễn cưỡng đè nén cảm giác hưng phấn trong lòng, chờ thời khắc cuối cùng đến. 

Thuốc điên cuồng liệu lượng cao nhất, lão tin Giang Nguyên sẽ không chống đỡ được quá năm phút. Lão sắp đợi được thời khắc thằng nhãi này hoàn toàn suy sụp. 

- Hộc hộc hộc! 

Không biết từ khi nào động tác của Giang Nguyên dần dừng lại, hai tay chống lên đầu gối, ngực phập phồng, thậm chí ngay cả mũi cũng bắt đầu phập phồng. Trong ngực dường như ẩn giấu một con trâu đang phát ra tiếng thở hồng hộc. 

Đôi mắt cũng dần bắt đầu có những tơ máu, hai mắt cũng bắt đầu ửng đỏ. 

Hình xăm màu đỏ nhạt trên vai trái lúc này cũng điên cuồng nhấp nháy, trong đầu lóe lên tin tức cảnh báo: 

- Cảnh báo, cảnh báo... vật chất hữu cơ loại điên cuồng trong cơ thể vượt quá mức, tinh thần của cơ thể sắp mất khống chế! 

Giang Nguyên cảm nhận được âm thanh cảnh báo này vang lên trong đầu thì đôi mắt càng đỏ hơn, tiếng thở cũng càng lúc càng thô. Giờ hắn cảm thấy cảm xúc của mình càng lúc càng nôn nóng, một cảm giác bực bội khổng lồ khiến hắn bắt đầu có cảm giác muốn được đập phá. 

Thậm chí, hắn dần cảm thấy không gian đen tối nhỏ hẹp trước mắt khiến hắn ngay cả hít thở cũng khó khăn. Hắn muốn phá tan cái cảm giác áp chế này. 

Rất nhanh, hai đồng tử của Giang Nguyên nhanh chóng có rút, trước mắt bóng đen dần dần rút lui, cả không gian bắt đầu rõ ràng hơn. Năng lực nhìn trong bóng đêm trước nay Giang Nguyên không hề sử dụng đến lúc này cuối cùng cũng mất khống chế, bắt đầu phát huy tác dụng để giúp cơ thể chống lại tình trạng mất khống chế này. 

Mặc dù bóng đêm mất đi, nhưng không gian nhỏ hẹp đột nhiên trở nên rõ ràng này vẫn khiến trong lòng Giang Nguyên nôn nóng, áp lực lớn cũng không thể giảm đi quá nhiều. Cái cảm giác muốn phá vỡ tất cả càng lúc càng nghiêm trọng. 

- Tinh thần của cơ thể sắp mất khống chế, cưỡng chế cơ thể tiến vào trạng thái trống rỗng. 

Ngay lúc Giang Nguyên cảm thấy mình sắp không khống chế được, sắp bộc phát thì hình xăm màu đỏ nhạt chỗ vai trái đột nhiên điên cuồng lóe lên, sau đó một tin tức hiện ra. Giang Nguyên cảm thấy trước mắt đột nhiên trắng xóa, các màu sắc nhanh chóng biến mất tăm. 

Cảm giác điên cuồng trong lòng lúc này cũng trở nên tỉnh táo trong nháy mắt, dường như tất cả những thứ ban nãy chỉ là ảo giác. 

Giang Nguyên khẽ thở hắt ra, chậm rãi đứng thẳng lưng lại, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn camera giám sát trên đâu, sau đó cứ đứng như vậy không nhúc nhích. 

Mặc dù cái liếc mắt của Giang Nguyên qua camera giám sát không quá rõ ràng nhưng trong lòng Lý phán quan bất giản căng thẳng. Trong bóng đêm, tuy lão không nhìn được rõ ánh mắt của Giang Nguyên nhưng lão có thể cảm nhận được cái bóng người vốn đã bên bờ vực suy sụp kia đột nhiên trở nên lạnh lùng, thậm chí còn ngẩng đầu nhìn về phía mình, trên cơ thể hắn toát ra sự lạnh lẽo vô hình, khiến lão vừa sửng sốt vừa lạnh run trong lòng. 

- Chuyện gì xảy ra? Chuyện gì xảy ra? 

Lý phản quan nhìn mọi thứ đột nhiên thay đổi thì lập tức ngoảnh đầu nhìn đèn đỏ bên cạnh màn hình. 

Lúc này đèn đỏ vẫn đang lấp lóe, nút điều chỉnh cũng đang ở mức cao nhất chứng tỏ thuốc điên cuồng vẫn đang liên tục rót vào, nhưng, nhưng sao thằng nhãi kia lại không có chút phản ứng, thậm chí còn có vẻ lạnh lùng như vậy? 

Lúc này cuối cùng Lý phán quan cũng kinh hãi, thỉnh thoảng lại gõ xuống bàn vài cái, rồi kiểm tra lượng thuốc điên cuồng còn lại, cũng xác định hệ thống giám sát của mình không xảy ra vấn đề gì. 

Có điều, sau khi lão vội vàng gõ gì đó trên bàn phím thì cuối cùng đã xác nhận, tất cả không vấn đề gì cả, vấn đề là ở người trong kia. 

Giang Nguyên lẳng lặng đứng trong Phòng sám hối, quay đầu nhẹ nhàng nhìn xung quanh, trong đầu chỉ là một mảng lạnh lẽo và vắng lặng, nhưng suy nghĩ lại vận hành tương đối nhanh. 

Hắn hiểu rất rõ, mình còn phải ở trong này mấy tiếng đồng hồ nữa. Sau khi mình miễn cưỡng tiến vào trạng thái trống rỗng, trạng thái này cũng không thể duy trì lâu quá, cùng lắm có thể duy trì trạng thái trống rỗng gần một tiếng đã là kết quả cực tốt rồi. 

Giờ mình có thể duy trì cảm xúc trấn tĩnh này hoàn toàn là vì trạng thái trống rỗng đã miễn cưỡng cắt đứt những phản ứng cảm xúc và tinh thần không tốt. 

Nhưng một khi trạng thái trống rỗng này biến mất, những phản ứng cảm xúc và tinh thần không tốt kia sẽ lại lập tức ùa đến. 

Trong đầu Giang Nguyên nhanh chóng phán đoán tình hình trước mắt, cuối cùng phát hiện ra mình hoàn toàn không có cách gì với thứ này. 

Nếu muốn phá giải cục diện này, thứ nhất là phải rời khỏi Phòng sám hối. Thứ hai là có thể dùng loại thuốc khác chống lại thuốc điên cuồng này. 

Nhưng giờ vẫn còn mấy tiếng đồng hồ nữa mới đến mười ngày, căn bản không thể nào lập tức rời khỏi Phòng sám hối. Cho dù Giang Nguyên hoàn toàn không thèm coi chiếc cửa sắt trước mặt là gì, nhưng hắn hiểu rõ, một khi mình cưỡng chế lao ra khỏi Phòng sám hối trước mười ngày thì mình sẽ có tội danh 

gì. 

Đến lúc đó, cho dù mình có lý do gì đều sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc. 

Muốn chống lại loại thuốc điên cuồng này, Giang Nguyên cũng không có loại thuốc thích hợp. Giờ trên người hắn chỉ đem theo vài củ sâm núi duy nhất, căn bản hoàn toàn không có tác dụng với thứ này, thậm chí nếu bồi bổ quá nhiều dương khí thì cũng sẽ phản tác dụng. 

Cho nên, Giang Nguyên chỉ có thể lạnh lung đứng đó, hy vọng mình có thể duy trì trạng thái trống rỗng lâu hơn một chút, sau đó hy vọng sau khi mình thoát khỏi trạng thái trống rỗng có thể kiên trì được đến thời khắc cuối cùng, hoặc trong một tiếng ngắn ngủi này mình có thể sản sinh ra sức đề kháng với loại thuốc điên cuồng này. 

Đương nhiên, theo tính toán của hắn, khả năng này chỉ chiếm tỷ lệ 20%. 

- Sao có thể như vậy? Sao có thể như vậy? 

Lý phán quan nhìn chằm chằm màn hình giám sát, thật sự không thể hiểu nỗi, rõ ràng Giang Nguyên đã có phản ứng với loại thuốc điên cuồng này, nhưng đến thời khắc mấu chốt thì lại không có gì nữa. Chuyện trái với lẽ thường này khiến lão thật sự choáng váng. 

Chương 480: Dược vật biến dị 

Lý phản quan nhìn thời gian từng giây từng phút trôi qua đột nhiên vô lực đặt mông ngồi trở lại trên chiếc ghế bành của mình. Lúc này lão đã hoàn toàn thất vọng rồi. Tên trước mặt mặc dù đứng ở đó hơi kỳ lạ nhưng rõ ràng dưới tác dụng của thuốc điên cuồng mà hắn giờ vẫn có thể bình tĩnh, điều đó chứng tỏ đối phương hoàn toàn hồi phục lại tinh thần dưới tác dụng của thuốc điên cuồng. 

Lý phán quan vô lực quay đầu nhìn thoáng qua nút điều chỉnh lượng thuốc, sau khi xác định mình đã vặn hết nấc thì đành rơi vào tuyệt vọng. 

Giờ chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa, thuốc nên dùng đều đã dùng rồi, xem ra lần này cho dù dùng thuốc điên cuồng cũng chẳng thể làm gì thằng nhãi này. 

Lý phản quan nghĩ đến viên Vân Cực Đan đã sắp đến tay thì trong lòng vô cùng thất vọng. Vốn lão con hy vọng lần này Vân Cực Đan có thể giúp lão đột phá một chút, nhưng giờ xem ra đã mạo hiểm uổng công rồi. 

Đương nhiên, thật ra Lý phán quan cũng thoáng thở phào nhẹ nhỏm, Giang Nguyên vô sự, như vậy dĩ nhiên cũng sẽ không xảy ra nguy hiểm gì. 

Có điều, lão thấy Giang Nguyên an toàn vượt qua như vậy thì thật sự không cam lòng, rất không cam long. 

Nhưng không cam lòng thì cũng chẳng còn cách nào khác, lão chỉ có thể im lặng chờ thời gian trôi qua. Không lâu sau nữa, thằng nhãi khiến lão vừa nhìn đã thấy khó chịu nhưng cũng chỉ đành bất lực này cuối cùng sẽ biến mất khỏi tầm mắt lão. Giờ lão chỉ hy vọng tên này mau mau biến mất chứ không còn muốn làm gì đối phương nữa. Lần này lão thật sự thấy rất mệt, chỉ sợ sau này cũng sẽ không còn thiết tha gì nữa. 

Trong lúc Lý phán quan cuối cùng cũng quyết định buông tay thì mắt lão đột nhiên lóe lên, vì dường như lão đã nhìn thấy bóng người trên màn hình kia đột nhiên lắc một cái. 

- Ö? 

Đồng chí Lý phản quan đã mệt mỏi không thiết tha gì nữa lập tức trợn tròn hai mắt nhìn lên màn hình. Rõ ràng bóng người kia đã có phản ứng khác thường. Lão liền ngồi bật dậy. 

- Chuyện gì xảy ra vậy? Ban nãy chẳng có chút phản ứng gì, sao giờ hình như thằng nhãi này lại có cảm giác rồi? 

Lý phản quan nhìn chằm chằm màn hình, lúc này trong lòng cảm thấy hơi khó tin. Tuy rõ ràng là trong màn hình người kia đã có phản ứng nhưng Lý phán quan trải qua kinh nghiệm lần trước nên giờ không hề cảm thấy hưng phấn, chỉ nghĩ có phải thằng nhãi này lại chơi mình không? 

Không có chuyện gì cũng giật giật vài cái, sau đó lập tức không có động tĩnh gì, rõ ràng là đang chơi anh mà. 

Đương nhiên, bản thân Giang Nguyên là hiểu rõ nhất, lúc này hắn thật sự không chơi Lý phản quan. Vì trạng thái trống rỗng chỉ có thể duy trì bốn mươi lăm phút, sau đó sẽ bị hóa giải. 

Mà một khi hắn thoát khỏi trạng thái trống rỗng rồi thì hắn liền cảm thấy một cơn nóng nảy đang dâng lên trong lòng. 

- Hộc hộc hộc... 

Giang Nguyên thở từng hơi mạnh đồng thời hai mắt lập tức bắt đầu đỏ lên. 

Giang Nguyên vừa miễn cưỡng ổn định cảm xúc của mình, vừa bắt đầu làm thử vài động tác Ngũ Cầm Hí để áp chế sự nóng nảy trong lòng. 

Có điều, trong tình huống nóng nảy này, động tác của 

Giang Nguyên càng lúc càng thiếu chính xác, thậm chí ngay cả Lý phán quan lúc này vốn đã hết hy vọng giờ cũng bắt đầu nghi hoặc. 

Thằng nhãi này thật sự lại xảy ra vấn đề à? 

Cùng với hơi thở nặng nề của Giang Nguyên, thuốc điên cuồng nồng nặc trong không khí bắt đầu đi vào phổi Giang Nguyên, sau đó thuận theo các mạch máu và dưỡng khí tiến vào động mạch phổi, sau đó đi thẳng đến tim, động mạch não... 

Giang Nguyên muốn hít thở chậm rãi nhưng không làm được. Cảm giác nôn nóng trong lòng khiến hắn muốn cảm xúc hơi bình tĩnh lại cũng vô dụng. 

Có điều vẫn may trong cơ thể vẫn còn chút sức đề kháng với loại thuốc điên cuồng này. Dưới tác dụng của sức đề kháng này, Giang Nguyên vẫn coi như có thể miễn cưỡng khống chế chính mình, miễn cưỡng kiên trì không để mình bị sức mạnh tương đối trong không gian nhỏ hẹp này ép cho suy sụp. 

Lúc này Lý phản quan vừa mừng vừa lo, nhìn trong màn hình giám sát, lần này e là thằng nhãi này đã thật sự xảy ra vấn đề. Lẽ nào viên Vân Cực Đan của mình lần này lại có hy vọng rôi. 

Lão lập tức nhìn đồng hồ trên màn hình, trong lòng mừng thầm, vẫn đủ... Hơn nữa lượng thuốc vẫn còn đủ, có thể duy trì đến phút cuối, xem ra trời không tuyệt đường người mà. 

Lúc này, trong màn hình chỉ thấy động tác của bóng người kia càng lúc càng gấp gáp, nụ cười mỉm trên gương mặt Lý phán quan càng thêm đậm. 

- A... 

Trong miệng Giang Nguyên phát ra tiếng gầm thấp, hai mắt đỏ lên. Tuy cơ thể dần đã có sức đề kháng với loại thuốc điên cuồng này, nhưng chỉ một chút sức đề kháng này so với dược tính của một lượng thuốc lớn như vậy thì tác dụng tương đối có hạn. 

Giang Nguyên bắt đầu cảm thấy trong lòng có một sự nóng nảy và có cảm giác muốn đập phá tất cả đang bắt đầu xâm lấn sự tỉnh táo của mình. 

- Hộc hộc hộc... 

Giang Nguyên miễn cưỡng áp chế tiết tấu hơi thở của mình, để mình thở chậm lại. Nếu muốn chống lại sự kích động nóng nảy này chỉ có cách hít thở chậm lại mới có thể làm được điều này. Nếu không hít thở chậm lại thì với tình hình trước mắt mình chắc chắn không thể chống đỡ được quá nửa tiếng nữa, tinh thần của mình sẽ hoàn toàn suy sụp. Tâm ý của Giang Nguyên dường như cảm nhận được quyết tâm của hắn, cỗ năng lượng trong cơ thể Giang Nguyên lúc này cũng bắt đầu chậm rãi vận chuyển, bắt đầu toát ra một hơi lạnh nhàn nhạt giúp cho Giang Nguyên miễn cưỡng khống chế tiết tấu hơi thở. 

Giang Nguyên cảm nhận được hơi lạnh nhàn nhạt toát ra từ khí hải thì trong lòng khá vui vẻ, vội vàng mượn hơi lạnh này bắt đầu dốc sức khống chế tần suất hơi thở, cuối cùng đã giảm từ một phút hơn hai mươi lần xuống còn khoảng hơn mười lần. 

Cùng với tần suất thở chậm lại, Giang Nguyên liền cảm nhận thấy cảm giác nôn nóng đang từng bước ăn mòn sự tỉnh táo của mình lúc này rõ ràng cũng trở nên chậm lại. 

Sau khi Giang Nguyên cảm nhận được thay đổi này cuối cùng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhỏm. Động tác Ngũ Cầm Hi của hắn lúc này cũng dần trở nên trôi chảy hơn nhiều. Nếu cứ thế này, có lẽ mình có hy vọng kiên trì đến phút cuối cùng. 

Cứ như thế, thời gian cứ từng giây từng phút trôi qua, dưới sự sốt ruột của Giang Nguyên và Lý phán quan, cuối cùng thời gian chỉ còn cách kỳ hạn mười ngày gần một tiếng nữa. 

Lúc này, bên ngoài cửa Phòng sám hối đã bắt đầu có vài người dường như vô tình dừng bước ở đây. Những người này có một số chỉ đơn thuần là hiếu kỳ, có một số đặt cược, có một số thì quan tâm Giang Nguyên nên trong khoảng thời gian này họ đều không hẹn mà đến đây, đợi kết quả cuối cùng. 

- A... Lỗ Tân, anh cũng đến à? 

Một y sĩ khoảng ba làm ba sáu tuổi mặc đồng phục màu trắng cười chào hỏi một vị khác. 

Một y sĩ khác tuổi tác trông có vẻ tương đương nghe thấy tiếng chào hỏi này liền quay đầu lại nhìn, sau đó cười nói: 

- Đúng vậy... sao? Lý Hiểu Dương, lần này anh cũng đặt cược à? 

- Không... Tôi chỉ tò mò, nghe nói Phòng sám hối này tắt đèn, rồi đèn đỏ sáng, tỷ lệ cược của bên Lý Mạnh thay đi đổi lại, mà Giang Nguyên vẫn có thể chống đỡ đến giờ, cho nên tôi rất tò mò. Dù sao cũng rãnh rỗi không có việc gì nên tới xem thử... 

Lý Hiểu Dương cười ha ha nói. 

- Haha... Tôi có đặt cược một ít, có điều chủ yếu cũng 

chẳng khác gì anh, muốn xem thử vị Giang Nguyên nổi danh gần đây lần này bước ra rốt cuộc sẽ như thế nào... Nếu hắn vẫn có thể bước ra như bình thường, vậy thì Lỗ Tân tôi đời này thật sự chỉ bội phục mình hắn! 

Vị y sĩ tên Lỗ Tần này trong mắt tràn đầy hưng phấn nói: 

- Chuyện thể này rất hiếm gặp, sao không đích thân đi xem được chứ! 

- Haha... giống nhau cả thôi, giống nhau thôi! 

Lúc này Lý Hiểu Dương cũng cười nhìn một hai bóng người quen thuộc thỉnh thoảng đi đến, không ngừng mỉm cười gật đầu nói. 

Lúc này Mã Tiểu Duệ cũng ra tới cửa, mặc dù cô không muốn Giang Nguyên xuất hiện với bộ dạng thất thổ, nhưng sau khi nhận được tin từ chỗ Lý Mạnh, rốt cuộc cô cũng không kìm được. Ít nhất cô nghĩ, nếu Giang Nguyên thật sự xuất hiện biểu hiện khác thường, nếu bên trong không khống chế Giang Nguyên, vậy mình sẽ ra tay trước đánh bất tỉnh Giang Nguyên rồi tính sau, không thể để hắn mất mặt trước mặt bao nhiêu người như vậy. 

Chỉ có Tuyên Tử Nguyệt lúc này đang ở cạnh Vương Mịch, trong lòng sốt ruột ngồi chờ trong phòng xuất phát từ lòng quan tâm, Vương Mịch không dẫn Tuyên Tử Nguyệt đến Phòng sám hối vào lúc này. Vì cô hiểu rất rõ, khi Giang Nguyên ra ngoài rốt cuộc sẽ có tình trạng gì còn chưa biết. Để tránh Tuyên Tử Nguyệt nhìn thấy điều gì khác thường mà không chấp nhận được, Vương Mịch quyết định cứ chờ ở đây thì hơn. 

Nếu Giang Nguyên không có việc gì, dĩ nhiên tất cả đều tốt, nếu có chuyện, vậy thì đợi tình trạng của Giang Nguyên bình ổn lại rồi trở về là lựa chọn tốt nhất. 

Hai mắt Giang Nguyên càng lúc càng đỏ, mặc dù hắn đang miễn cưỡng áp chế và kiên trì thành công đến giờ, nhưng lúc này cũng đã đến cực hạn. Ý thức của hắn bắt đầu hơi mơ hồ, nhưng có điều chấp niệm trong lòng khiến hắn khống chế được phản ứng của mình, không để thần trí của mình hoàn toàn bị hủy diệt, sau đó tinh thần bị sụp đổ. 

- Nhanh lên một chút... Nhanh lên một chút... 

Lý phán quan nhìn bóng người đi lại khó khăn đang làm từng động tác Ngũ Cầm Hí trong Phòng sám hối, lúc này cũng nghiến chặt răng, miệng lầm bầm nói. Thời gian thật sự đã không còn nhiều nữa. 

Dường như đúng như những gì Lý phản quan đang làm bầm. Không khí trong Phòng sám hối nhỏ hẹp lúc này đang dần xuất hiện vài thay đổi khác thường. Không khí vốn gần như trong suốt bắt đầu lờ mờ xuất hiện một ít bụi màu vàng nhạt... 

Giang Nguyên cũng không hề biết rõ điều này. Hơi thở của hắn vẫn gấp gáp hít những hạt bụi nhỏ này vào phổi. Ý thức đã mơ hồ của hắn lại đột nhiên lóe lên dòng cảnh báo: 

- Tít... trong cơ thể phát hiện vật chất hữu cơ khác thường, phân tích cho thấy là vật chất biến dị kết hợp giữa thuốc ảo giác và thuốc điên cuồng... Cơ thể không thể khống chế... tinh thần cơ thể sắp bị đánh chiếm... 

Tin tức này còn chưa hiển thị hết, hai mắt Giang Nguyên trong nháy mắt biến thành màu đỏ, hắn ngẩng đầu lên trời rống lên một tiếng khiến người ta run sợ...

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement