Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

Advertisement

- A…   

             Nghe thấy trên đỉnh đầu của mình vang lên một giọng nói, lại còn có hơi thở thổi tới, làm lay lay mấy cọng tóc của cô, đang chuyên tâm nghiên cứu hình xăm, Mã Tiểu Duệ giống như trộm bị bắt quả tang, đỏ mặt kinh hô lên.   

             Nhìn ánh mắt đang chăm chú nhìn mình, rồi nhớ đến hành động vừa rồi của mình, Mã Tiểu Duệ không ức chế được sự xấu hổ, sắc mặt đỏ bừng, vội vàng lắc đầu:   

             - Không…không có gì.   

             Nhìn Mã Tiểu Duệ lúc nào cũng sang sảng lộ ra vẻ mặt như vậy, Giang Nguyên chớp hai mắt, trong lòng có chút nghi hoặc, không biết Mã Tiểu Duệ đã phát hiện được điều gì không. Mặc dù hắn không dám chắc trong thời gian hắn hôn mê đã xảy ra chuyện gì. Nhưng điều may mắn nhất chính là quần áo của hắn vẫn chưa bị cởi ra.   

             Nói như vậy, hẳn là không có ai nhìn thấy hình xăm của hắn. Người duy nhất nhìn thấy, có khả năng chỉ là người trước mắt.   

             Cho nên Giang Nguyên vẫn lẳng lặng nhìn Mã Tiểu Duệ:   

             - Vừa rồi chị đang nhìn cái gì vậy?   

             Bị Giang Nguyên nhìn chăm chú như thế, trống ngực của Mã Tiểu Duệ lại càng tăng tốc thêm vài phần. Lúc này cô đã sớm quên mất vừa rồi cô đã nhìn thấy hình xăm quái lạ, trong lòng chỉ biết bối rối, không biết người này đã tỉnh lại bao lâu rồi. Thấy cô dùng nước miếng lau hình xăm, rồi lại ghé sát như vậy, có khi nào hiểu lầm là cô muốn hôn tay hắn hay không?   

             - Không, không có, không có nhìn cái gì.   

             Mã Tiểu Duệ đỏ mặt lắp bắp, cúi đầu thấp giọng nói, không dám nhìn thẳng vào mắt Giang Nguyên.   

             Nhìn biểu hiện hoàn toàn khác với ngày xưa của Mã Tiểu Duệ, nghi hoặc trong lòng Giang Nguyên lại càng nhiều hơn. Hắn ngồi dậy, không khỏi cau mày, nói:   

             - Thật à?   

             Nghe được giọng nói có chút nghi ngờ, Mã Tiểu Duệ rốt cuộc nổi giận. Hỏi cái gì mà hỏi, không phải chỉ là nhìn cánh tay của cậu một chút thôi sao? Còn dùng nước miếng lau một chút, có gì đặc biệt à?   

             Với tính tình của Mã Tiểu Duệ lúc này, lập tức nhướng mày, ngẩng đầu nhìn Giang Nguyên, tức giận nói:   

             - Gì đó? Không…không phải chỉ nhìn hình xăm kỳ quái trên vai cậu thôi sao?   

             - Có gì hay chứ? Hình gì mà chẳng ra hình. Cậu có bao giờ nhìn thấy một con hồ ly nào năm đuôi không? Cậu có nhìn thấy Cửu Vĩ Thiên Hồ chưa? Người ta có chín đuôi đó. Hình xăm năm đuôi, thật sự là…hừ…   

             Nhìn Mã Tiểu Duệ rốt cuộc cũng trở lại tính cách bình thường, không còn cảm giác quái dị nữa, Giang Nguyên mới thở phào nhẹ nhõm. Xem ra bà nương này vẫn chưa xác định được hình xăm có gì không ổn. Nếu không, với tính cách của cô, chắc sẽ không nhịn được mà hỏi hắn ngay.   

             Giang Nguyên lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm, liền nghe Mã Tiểu Duệ nói:   

             - Được rồi, hình xăm này dường như có chút cổ quái.   

             - Ặc!   

             Trong lòng Giang Nguyên có chút căng thẳng, sau đó khẩn trương nhìn Mã Tiểu Duệ, thấy Mã Tiểu Duệ chớp mắt đầy kinh ngạc:   

             - Thật sự là hình xăm sao? Tại sao…tại sao nó lại có thể sáng lên?   

             - Không thể nào? Làm sao mà có thể chứ?   

             Cảm giác hình xăm trên cánh tay của mình không có điều gì bất thường, Giang Nguyên vội vàng lên tiếng:   

             - Chỉ là một hình xăm bình thường thôi mà.   

             Mã Tiểu Duệ ngẩng đầu nhìn Giang Nguyên. Mặc dù vừa rồi có chút bối rối, nhưng nghe Giang Nguyên nói, cô đành mỉm cười:   

             - Ừ, có thể là do tôi nhìn nhầm.   

             Ánh mắt hai người đều có chút quỷ dị. Tôi nhìn cô, cô nhìn tôi. Đột nhiên Giang Nguyên thở hắt ra, bật cười, rồi Mã Tiểu Duệ cũng bật cười theo.   

             - Giang Nguyên, anh tỉnh rồi sao?   

             Vương Mịch bước vào, nhìn thấy Giang Nguyên ngồi trên giường, gương mặt hiện lên sự mừng rỡ. Mặc dù cô đã xác nhận Giang Nguyên không còn gì trở ngại, nhưng cũng không nghĩ đến hắn lại tỉnh nhanh như thế.   

             Nhanh như vậy đã tỉnh dậy, lại còn ngồi trên giường, trạng thái rất tốt. Xem ra, thuốc gây cuồng bạo và thuốc ảo giác cũng không ảnh hưởng quá lớn đến hệ thống thần kinh của hắn.   

             - Giang Nguyên…   

             Trong lúc Giang Nguyên đang định lên tiếng, liền nhìn thấy một người mặc trang phục bình thường lao lên, hai mắt đỏ bừng nhìn mình, hắn liền mỉm cười:   

             - Em nhìn này, không phải anh rất tốt sao?   

             Mái tóc hơi rối loạn, hơn nữa còn có râu ria xồm xoàm, nhưng tinh thần vẫn rất sáng lán, mỉm cười nhìn mình, sự lo lắng và khẩn trương của Tuyên Tử Nguyệt rốt cuộc cũng tiêu tán, những giọt nước mắt chảy xuống.   

             - Được rồi, lớn như vậy mà còn khóc.   

             - Lo cho anh làm gì chứ?   

             - Nguy hiểm nhiều như vậy mà anh còn qua được, huống chi chút việc nhỏ này.   

             Nhìn Tuyên Tử Nguyệt vừa khóc vừa ôm chặt lấy mình, Giang Nguyên nhẹ nhàng vỗ lưng cô, đồng thời âm thầm cảm thán. Tuyên Tử Nguyệt ngày đó lúc nào cũng lạnh lùng, nhưng bây giờ lại vì hắn mà khóc.   

             Nhưng chung quy cũng chỉ vì hắn mà thôi.   

             Giang Nguyên cười khổ. Cũng may, cũng may vẫn còn rất tốt.   

             Vương Mịch và Mã Tiểu Duệ ở bên cạnh mỉm cười, nhưng ánh mắt lại lóe lên sự khác thường.   

             - Cái gì? Không phải chứ? Các người nhất định điều tra sai rồi? Tôn Nghị không có khả năng gây ra chuyện này.   

             Nghe tiếng gầm lên của Chu Thế Dương qua điện thoại, Lưu Mộc Dương cười khổ, hắng giọng một cái rồi nói:   

             - Lão Chu, đã điều tra rõ ràng rồi. Anh cũng biết dưới tác dụng của Hoặc Tâm trà, không ai có thể nói dối được. Nếu anh không tin, anh có thể xem lại đoạn băng ghi trong phòng thẩm vấn.   

             - Không thể nào, nhất định là có người hãm hại nó.   

             Chu Thế Dương chần chừ một chút rồi rống lên.   

             Lưu Mộc Dương thở dài, sau đó nói:   

             - Lão Chu, nếu anh kiên trì như vậy, có thể hướng viện Giám sát xin phúc thẩm lại. Lão Liêu đã tiếp nhận ý kiến của tôi. Nếu lão Chu anh hoài nghi, anh có thể đề nghị một ngày phúc thẩm. Ngày mốt viện Giám sát sẽ đưa ra quyết định xử phạt. Đương nhiên, Tôn Nghị sẽ có quyền được biện hộ cho mình.   

             Chu Thế Dương im lặng. Ông biết rất rõ quy củ trong viện. Lưu Mộc Dương trước giờ vẫn phụ trách viện Giám sát, làm việc chí công vô tư. Cho nên mới nắm giữ công việc này lâu như vậy.   

             Nhưng ông không tin Lưu Mộc Dương một chút mặt mũi cũng không nể. Cho nên, Chu Thế Dương im lặng một lát liền nói:   

             - Lão Lưu, Tôn Nghị tuổi còn trẻ, chưa hiểu chuyện nên bị người ta lợi dụng, nên mới phạm sai lầm, rất đáng xử phạt. Nhưng chuyện hãm hại đồng môn truyền ra ngoài, tiền đồ của nó sẽ bị hủy.   

             Dứt lời, Chu Thế Dương liền im lặng. Mặc dù ông bài danh cuối cùng trong các vị Thiên y sư, nhưng lại là người sĩ diện nhất. Ông tin rằng mình chỉ nói vài câu, Lưu Mộc Dương nghe qua hẳn sẽ hiểu. Nếu Lưu Mộc Dương nể mặt ông, tất sẽ bỏ qua.   

             Nhưng ông phải thất vọng rồi.   

             - Lão Chu, anh cũng biết quy củ trong viện không thể phá hư. Huống chi chuyện xuống tay với đồng môn lại là chuyện kiêng kỵ nhất.   

             Lưu Mộc Dương vẫn không thỏa hiệp.   

             - Hơn nữa, Viện trưởng Từ đã chú ý đến việc này, tuyệt đối không thể nương tay trong đó.   

             Nghe được lời này, một ngọn lửa giận bốc lên trong lòng Chu Thế Dương. Lưu Mộc Dương đúng là một chút mặt mũi cũng không cho, ngay cả Viện trưởng Từ cũng mang ra, lập tức nói:   

             - Đã như vậy, tôi xin hướng Chủ nhiệm Lưu anh xin phúc thẩm lại.   

             Dứt lời, Chu Thế Dương liền cúp máy, im lặng một hồi rồi lại gọi tiếp.   

             La y sư thấy điện thoại vang lên, sắc mặt cũng lạnh lại.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement