Tuyệt Phẩm Tiểu Thần Y - Đường Tiểu Bảo (Truyện full tác giả: Tiểu Loli)

Advertisement

Chập tối.

Đường Thanh Sơn chuẩn bị ra ngoài mua cơm, Đường Tiểu Bảo vội nói: "Bố không phải mua cơm cho con đâu, lát con phải đến khách sạn Đức Thịnh rồi."

"Bảo à, nói rõ đi nào, không giỡn nữa, con muốn ăn gì?". Đường Thanh Sơn gặng hỏi.

Bỗng có cuộc gọi đến, Đường Tiểu Bảo bèn giơ tay ra hiệu với bố, lúc cậu bắt máy thì thấy có tiếng của La Á.

"Tôi đã đến khách sạn Đức Thịnh rồi, cậu mau đến đi. "

Nói xong, La Á liền cúp máy.

"Woa, hóa ra là anh nói thật ư?" Đường Tiểu Thảo ôm miệng nói: "Là chị gái xinh xắn lúc nãy em gặp, đúng không?"

Đường Tiểu Bảo cười nói: "Đúng vậy, anh đi dự tiệc đây."

......

Khách sạn Đức Thịnh cách Nhất Trung không xa lắm, đây là khách sạn có tiếng tăm lừng lẫy ở trong huyện, nghe nói đồ ăn ở đây rất đắt, Đường Tiểu Bảo cũng chưa từng đến đó.

Đi thang máy lên tầng hai, khách đã ngồi kín sảnh chính, cậu nhìn khắp xung quanh, nhưng không thấy La Á liền thấy bồn chồn lo lắng.

Lẽ nào hoa khôi trường lại trêu đùa cậu chăng?

"Haiz, đúng là oan gia ngõ hẹp mà!"

Đường Tiểu Bảo vừa nhắn tin cho La Á báo cậu đã đến thì chợt nghe thấy tiếng của Lưu Cường từ phía sau lưng.

Ngay lúc đó, sắc mặt của Đường Tiểu Bảo trở nên khó coi, nhưng khi vừa ngoảnh đầu lại, gương mặt cậu lại tươi tỉnh như thường, nhìn Lưu Cường và nhóm người đi cùng cậu ta, cậu cười khẩy, nhủ thầm: "Thật đúng là ám quẻ mà, tôi đi đến đâu các người cũng theo đến đó, lát nữa tôi đi vệ sinh thì các người có đi theo không?"

Việc Đường Tiểu Bảo bị đuổi học, người mừng nhất đương nhiên là Lưu Cường, vậy nên tối nay hắn đi cùng Vương Tịnh đến đây ăn mừng, ngoài ra còn có thêm vài tên tay sai của hắn nữa.

Theo như Lưu Cường dự tính thì lẽ ra lúc này, Đường Tiểu Bảo đang ở nhà gào khóc thảm thiết, không thì chí ít cũng phải cảm thấy buồn bực, sầu não, nhưng thực tế thì Đường Tiểu Bảo lại coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, sáng mới bị đuổi học vậy mà tối vẫn có tâm trạng đến khách sạn Đức Thịnh.

Điều này ắt hẳn khiến cậu ta không vui, đặc biệt là khi thấy nụ cười đầy bí hiểm của Đường Tiểu Bảo, cậu ta muốn tung ra một cái bạt tai, nhưng nơi này không thích hợp để đánh nhau, vậy nên, cậu ta kéo Vương Tịnh lại và ôm cô vào lòng như muốn ra oai với Đường Tiểu Bảo, cười khoái chí nói: "Giờ thì mày cảm thấy thế nào?"

Nụ cười của Đường Tiểu Bảo chợt tắt, cậu thở dài nói: "Tao cảm thấy rất ghê tởm."

Phì!

Có vị khách gần đó đã sớm để ý đến tình hình bên này, mặc dù không biết rốt đầu đuôi câu chuyện nhưng khi nghe xong câu nói của Đường Tiểu Bảo cùng với biểu cảm nghiêm túc của cậu liền bật cười.

Đường Tiểu Bảo thầm cười khoái chí, cậu áp sát mặt lại gần, thầm nghĩ không đánh thì uổng quá!

La Á bước tới, vừa hay nghe được đoạn trò chuyện này, suýt bật cười thành tiếng, cô cảm thấy Đường Tiểu Bảo có chút ti tiện, nhưng ti tiện một cách đáng yêu.

Cô không tiến đến ngay lập tức mà đứng nép ở một góc xem trò hay.

Mặt Lưu Cường đỏ bừng như vừa bị Đường Tiểu Bảo cho ăn tát vậy, cậu ta thẹn quá hóa giận nói: "Đường Tiểu Bảo, mày cố tình đối đầu với tao ư?"

"Mày á?" Đường Tiểu Bảo nhìn khinh bỉ: "Gì cơ, đối đầu với mày á? Mày nghĩ mày là có bố mày thì ai cũng phải nhún nhường mày chắc? Xin lỗi, tao chẳng hứng thú, mày cũng có thể hiểu là mày hoàn toàn không đáng, không đủ tư cách để đối đầu với tao!"

Đường Tiểu Bảo trước giờ chưa từng sợ đấu khẩu với ai, đó là thành quả cậu có được nhờ những lần rảnh rỗi trêu đùa với em gái.

Lưu Cường chỉ tay thẳng mặt Đường Tiểu Bảo, tức đến nỗi nói không thành lời.

Vương Tịnh hắng giọng nói: "Đường Tiểu Bảo, cậu quá đáng quá rồi đấy, mặc dù cậu từng là người yêu của tôi nhưng bây giờ tôi và cậu đã chia tay rồi, nếu cậu thật lòng thích tôi, thì đừng vô lại như thế nữa, cậu làm như vậy chỉ khiến tôi coi thường cậu thêm thôi."

Đường Tiểu Bảo chỉ tay vào mặt cậu nói: "Cậu nói tôi vô lại? "

"Cậu còn không thừa nhận ư?"

Vương Tịnh khinh bỉ nói: "Tôi chọn ở bên cạnh Lưu Cường vì cậu ấy giỏi hơn cậu. Còn cậu ngoài cái tài ăn nói thì còn điều gì có thể bì được với Lưu Cường đây? Cậu biết hôm nay chúng tôi sẽ đến đây nên cố tình đi theo theo dõi, cậu muốn phá vỡ tình cảm giữa chúng tôi ư? Cậu cư xử thế thì chẳng khác nào một đứa trẻ cả?".

Có người khách ồ lên: "Ồ, hóa ra là như vậy."

Đường Tiểu Bảo cho dù có giỏi đấu khẩu như thế nào chăng nữa thì giờ cậu cũng bị chặn đứng họng, nhìn dáng vẻ tự cho mình là đúng của Vương Tịnh trong lòng cậu thấy lạnh ngắt.

Người ta kính trọng mình thì mình kính trọng lại, còn một khi người ta sỉ nhục mình thì mình phải trả đũa gấp bội.

Đó là triết lí đối nhân xử thế của Đường Tiểu Bảo.

"Haizz!"

Thấy Đường Tiểu Bảo thở dài, cũng không biết vì lí do gì, Lưu Cường bỗng nhiên thấy thấp thỏm không yên, cậu ta cảm thấy một người với tính cách như Đường Tiểu Bảo thì sẽ chẳng bao giờ chịu lặng im thở dài như vậy.

Người ta nói “người hiểu bạn nhất luôn luôn là đối thủ của bạn” quả là không sai!

Quả nhiên, câu nói tiếp theo của Đường Tiểu Bảo đã khiến Vương Tịnh suýt tức điên lên.

"Con người tôi, ưu điểm lớn nhất chính là đẹp trai, khuyết điểm lớn nhất là không có mắt nhìn người, thật ra tôi có một bí mật này trước giờ tôi vẫn chưa từng kể cho các cậu nghe."

Dừng lời một chút, Đường Tiểu Bảo phì cười: "Tôi bị cận khá nặng, từ trước đến giờ chưa nhìn rõ được con người thực của ai cả! Cũng may là bạn Lưu Cường đây là người tốt, tôi phải cảm ơn cậu ta vì đã thèm để ý đến cậu! Nếu không thì tôi cứ phải đắn đo mãi không biết nên nói lời chia tay với cậu như thế nào cho phải, tôi mềm lòng quá mà."

Đường Tiểu Bảo cũng chẳng phải một đấng quân tử, vậy thì cần gì phải để ý đến giới hạn khi làm nhục đôi tình nhân đểu giả này hết lần này đến lần khác chứ? !

Không gian bỗng lặng ngắt như tờ.

Tất cả mọi người đều nghe thấy đầu đuôi câu chuyện, những ánh mắt đầy khinh bỉ đổ dồn về phía Lưu Cường và Vương Tịnh.

Tình thế ngày càng rõ ràng, một khi đã đấu khẩu thì Lưu Cường chỉ còn đường lui mà thôi!

Lưu Cường và Vương Tịnh vừa xấu hổ vừa hậm hực, tức muốn phát điên lên, nhất là Vương Tịnh, cô không còn lời nào để phản lại được nữa, cảm thấy trong mọi lời thốt ra từ miệng của Đường Tiểu Bảo, bất kỳ lời đay nghiến nào của cậu hoàn toàn không có sức sát thương, nhưng cô vẫn không cam tâm, nghiến răng nói: "Thứ đàn ông con trai có cái miệng độc địa như cậu, cả đời này cậu đừng mong có cô gái nào yêu thương."

Lưu Cường hùa theo: "Đúng, Vương Tịnh nói đúng, mày chỉ biết chửi bới người khác thì cả đời này sẽ phải sống cô đơn một mình."

La Á nghĩ bụng thời cơ sắp đến rồi, bèn đi tới đứng bên Đường Tiểu Bảo, cô không nói câu nào, chỉ nhìn Lưu Cường và Vương Tịnh với ánh mắt khinh miệt.

Mặt Vương Tịnh tái mét.

Cảm giác bị hoa khôi trường khinh miệt giống như bị giáng một cú tát điếng người, nghĩ lại những lời lăng mạ Đường Tiểu Bảo khi nãy, mặt cô lại nóng ran lên, người run rẩy.

Lưu Cường mặt biến sắc, không dám trả đũa lại La Á.

Đường Tiểu Bảo càng đắc chí, quả đúng là điều gì đến ắt sẽ đến, cậu vui mừng quá thuận tay ôm lấy eo của La Á, cười nói thân mật: "La Á, chúng ta đi thôi."

Lợi dụng, đây đúng là thừa nước đục thả câu mà!

Lưu Cường và đám đồng bọn sắc mặt càng khó coi hơn.

La Á hơi run, cô không những không đẩy Đường Tiểu Bảo tránh xa ra mà còn mỉm cười dịu dàng, cùng Đường Tiểu Bảo quay về chỗ ngồi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement