Dị thế võ thần – Dương Ân (FULL)

Advertisement
Thời tiết có chút âm u, thỉnh thoảng lại có gió lạnh thổi qua, dần dần đã có dấu hiệu của cuối mùa thu.

Mùa thu đi qua nhanh thật, mùa đông không còn xa nữa.

Ở trong một góc của doanh trại quân đoàn Tử Thần, đang tụ tập hơn 100 người ngựa. Những tên này đều là người của Đặng Song Mậu, còn có một vài người khác là vây lại hóng hớt.

Những người hóng hớt kia đều là binh mã của quân đoàn Tử Thần. Họ dưới sự quản lý của các phó thống lĩnh khác nhau, cũng không sợ bị đánh nhầm mà trái lại còn bận tối mắt tối mũi, tuỳ tiện bình phẩm người khác.

“Vợ chồng ăn trộm kia sau khi bị tách ra, lại không có binh khí nên đương nhiên không chịu nổi một đòn”.

“Nói như ngươi lợi hại lắm đấy, đổi lại là ngươi lên trước mà đối diện với sự vây hãm và tấn công của nhiều người như thế thì có thể kiên trì lâu như thế không? Lực chiến đấu của bọn họ cũng không tầm thường đâu”.

“Bọn họ không phải là tuỳ tùng của phó thống lĩnh mới à? Sao vị phó thống lĩnh đó còn chưa đi ra, không phải hắn là một con rùa rụt cổ không dám ra đấy chứ”.

“Ta nghĩ không phải đâu. Ta nghe nói Tào Thanh Cung của trọng giáp doanh cũng bị phó thống lĩnh mới đánh ngã, chắc là cũng có vài thủ đoạn. Nhưng đối diện với Đặng Song Mậu thì ta thấy khó nhằn đấy”.

“Ra rồi, trẻ quá. Nghe nói trước đây hắn là thủ hạ của Lý Đại Chuỷ, không chết thì chính là một kỳ tích rồi!”



Dương Ân bế quan ba ngày, hấp thu mấy chục viên huyền linh thạch hạ phẩm, đả thông được 658 huyệt vị toàn thân. Trong mỗi huyệt vị đều có huyền khí ngưng tụ thành vòng xoáy, tràn ngập trong mỗi ngóc ngách trong cơ thể hắn khiến hắn như một rồng mạnh mẽ mang hình người, toàn thân tràn trề sức mạnh.

Huyệt vị là nền tảng tiềm năng của cơ thể con người, đả thông càng nhiều thì tiềm lực thiên phú trong cơ thể con người được đánh thức càng mạnh mẽ. Bây giờ, cho dù Dương Ân không có dị năng như thiên lý nhãn và thuận phong nhĩ nhưng nhãn lực cũng không hề kém thiên lý nhãn, thính lực cũng không yếu hơn thuận phong nhĩ. Một khi đả thông được toàn bộ 720 huyệt vị thì tất cả những phản ứng sẽ kích hoạt đến mức tốt nhất. Đến lúc đó chỉ cần nâng cao thực lực thì tất cả sẽ được khuếch đại vô hạn, vượt qua cả những người đồng cấp. Đây chính là lợi ích của việc đả thông tất cả huyệt đạo.

Võ giả cảnh giới cấp tướng hấp thu mấy chục viên huyền linh thạch hạ phẩm đều sẽ khả năng nâng cao cảnh giới. Nhưng những sức mạnh này cũng chỉ có thể giúp Dương Ân đả thông thêm mấy chục huyệt vị, những huyệt vị càng về sau thì sẽ càng khó thông. Mỗi cái đều quá khó tìm, sức mạnh cần dùng phải thêm mãnh liệt.

Nếu không phải nguồn lực tài chính của Dương Ân đáng kinh ngạc thì chỉ sợ phải tích luỹ một thời gian mới đả thông được nhiều huyệt vị như vậy.

Dương Ân đi ra từ trong lều, trên người đã có thêm một bộ chiến giáp, khiến dáng vẻ tuấn tú của hắn trở nên uy võ phi thường, cùng với phong độ quý tộc bẩm sinh khiến ai cũng phải xuýt xoa một tiếng: “Chiến tướng thiếu niên đẹp trai ghê!”

“Phó thống lĩnh Dương, thuộc hạ vô dụng!”, Hoàng Mạc Cái và Hoàng Minh Oanh lên tiếng hổ thẹn.

Dương Ân cười nói: “Các ngươi khá lắm, sau này các ngươi chính là hộ pháp trái phải của ta”.

Hoàng Mạc Cái và Hoàng Minh Oanh tỏ vẻ mừng rỡ, họ liên tục canh giữ bên ngoài ba ngày, cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng rồi.

“Nhóc con, ngươi quên mất bọn ta rồi hả!”, Đặng Song Mậu lạnh nhạt nói.

Dương Ân nhìn Đặng Song Mậu, sau đó hai mắt sáng trưng dán vào con ngựa Hãn Huyết mà gã đang cưỡi: “Con ngựa này đẹp ghê, ngươi cống nó cho thống lĩnh ta thì chuyện này ta không nhắc lại nữa”.

Lần này, Dương Ân thật sự động lòng rồi. Hắn đã từng nhìn thấy ngựa Ô Vân móng vàng mà người của tộc Man di cưỡi, trông mạnh mẽ và đẹp đẽ hơn con ngựa Hãn Huyết này. Nhưng hắn vẫn chưa gặp thú cưỡi nào tốt. Mà “Tiện Cốt Đầu” bây giờ quá xấu, hắn thật sự không muốn cưỡi ra ngoài gặp người, có lẽ con ngựa Hãn Huyết này cũng có thể tạm thời trở thành thú cưỡi của hắn.

Đặng Song Mậu cười khẩy nói: “Chỉ cần ngươi có bản lĩnh đánh bại bọn ta thì con ngựa Hãn Huyết này tặng cho ngươi luôn sợ gì. Nhưng, nếu ngươi không đánh bại được bọn ta thì vị trí thống lĩnh của ngươi cũng không giữ được đâu”.

“Chuyện này thì dễ nói rồi, thả bọn họ ra trước”, Dương Ân ung dung nói.

“Lão đại, thằng nhóc này rõ ràng là đang muốn lừa bịp chúng ta, đợi ta xử lý hắn, bắt hắn quỳ xuống quy thuận!”, một người đàn ông gầm lên mạnh mẽ.

“Tôn Lượng đừng nóng vội, hắn vừa ngông cuồng nói muốn chém đứt tứ chi của ta. Ta phải cho hắn cơ hội thể hiện, phân đội thứ nhất ra khỏi hàng, bắt lấy hắn, chặt đứt tứ chi của hắn!”, Đặng Song Mậu liếm môi nói.

Sau đó có 20 người đứng ra, mỗi tên đều có thực lực chiến sĩ cao cấp trở lên, tên dẫn đầu đã đạt tới cảnh giới nhân tướng, đây là phân đội rất mạnh.

20 người bọn họ đứng ra, vô cùng quy củ vây quanh Dương Ân, không nói lời nào mà phát động tấn công hắn.

Sức mạnh của bọn họ liên thủ kết hợp lại, trong khoảng khắc bùng phát sức mạnh mãnh liệt bao phủ Dương Ân, muốn trong lúc mặt đối mặt tấn công Dương Ân và bắt lấy hắn.

“Nếu ngay cả đòn tấn công nhỏ này mà không chống đỡ được thì đi chết đi”, đội trưởng của nhóm này cười lạnh nói.

Nhưng gã vừa dứt lời thì một bóng người như ma quỷ xuất hiện trước mặt gã, tóm lấy cổ gã, gầm lên: “Các ngươi thật sự ngu xuẩn!”

Khi lời nói vừa kết thúc thì gã đội trưởng đó đã bị Dương Ân hung hăng ném về phía Hoàng Mạc Cái và Hoàng Minh Oanh.

Kẻ mà Dương Ân muốn nhắm vào không phải là vợ chồng họ mà là kẻ đang bắt họ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement