Dị thế võ thần – Dương Ân (FULL)

Advertisement
Dương Ân không phải chỉ là một người dễ dàng nổi nóng.

Nhưng chỉ cần đụng vào vảy ngược của mình thì dù đối phương là ai, hắn cũng liều mạng với kẻ đó.

Ngô Tam Hào là danh tướng đương thời, hơn nữa còn là một Vương gia, ông ta là người có quyền lực tối cao trong đại điện này. Hơn nữa ông ta còn dẫn theo đội quân hùng mạnh mười vạn người tới bao vây thành trì, ai dám lỗ mãng tuyên bố muốn giết toàn tộc ông ta?

Cho dù là Dược Viêm Hải còn sống, tên này cũng không dám nói năng như thế với Ngô Tam Hào.

Ngô Tam Hào quay đầu nhìn hai người đang đi tới, trong đôi mắt già nua hiện lên tia tán thưởng, trong lòng thầm khen: “Đúng là đôi trai tài gái sắc!”

Ông ta là người sõi đời, từng trải nhiều chuyện, năng lực nhìn người cũng khá tốt. Từ vẻ ngoài và khí chất của đôi trai gái trước mắt, ông ta có thể phân biệt ra được là họ không giống người thường, dù đối phương có nói năng ngỗ ngược với mình nhưng ông ta không cảm thấy đối phương sai.

Sau khi Dược Linh Vũ nhìn thấy Dương Ân thì trong mắt bốc lửa, y chỉ muốn xông lên liều mạng với hắn.

“Dương Ân, ngươi thật to gan, không hổ là con của thứ phản phúc, ngay cả Ngô vương gia mà ngươi cũng dám đòi giết cửu tộc, đúng là không biết sống chết mà!”, Dược Linh Vũ cười lạnh.

Có võ tướng khác lên tiếng: “Mau quỳ xuống cầu xin Vương gia tha thứ, bằng không thì chết!”

Võ tướng này là thân tín đắc lực của Ngô Tam Hào, đã lên hàm trung tướng, tên này theo Ngô Tam Hào về từ biên quan, vô cùng hộ chủ.

Mặt khác, có vài người cũng lên tiếng trách mắng Dương Ân, họ tin chắc Dương Ân không dám làm bậy ở đây.

Dương Ân không hề để ý tới lời nói của những người đó, ánh mắt nhìn chằm chằm Ngô Tam Hào: “Ông già, ta khuyên ông không nên để kẻ khác dắt mũi, nếu không e là khí tiết tuổi già sẽ khó giữ đấy!”

Bên trong những lời này tràn đầy ý tứ cảnh cáo, thứ đối phương mặc trên người là áo bào màu vàng có hình giao long, là trang phục của Vương tước. Dương Ân có thể nhận ra được là thân phận của ông ta bất phàm nhưng hắn để ý điều đó sao?

Ngay cả núi Nga Mi, hắn cũng dám đắc tội, thế nên cũng không cần quan tâm đến việc đắc tội thêm người khác nữa.

Huống chi, có vài việc cũng không phải do hắn chủ động gây sự mà là rắc rối tự mình đưa tới cửa, năng lực làm người khác e sợ của hắn còn chưa đủ.

“Ha ha, đã bao nhiêu năm rồi chưa có ai dám nói chuyện với bổn vương như thế, ngươi là kẻ đầu tiên đó. Không tệ, rất khá!”, Ngô Tam Hào cười phá lên.

“Vương gia, để mạt tướng đi bắt hắn!”, một võ tướng bên cạnh Ngô Tam Hào mở miệng.

Võ tướng này tên Lôi Đức Minh, dáng vẻ cường tráng mạnh mẽ, mặc trên người chiến giáp dày nặng, trông khá oai hùng phấn chấn. Ánh mắt tên này nhìn Dương Ân không hề thân thiện chút nào.

Ngô Tam Hào xua tay: “Cậu nhóc chỉ đang đứng ra thay cha mình thôi, khá đáng khen. Còn tội vô lễ này thì đợi sau khi quyết định được ai thành vị đế vương mới rồi tính tiếp!”

“Vương gia khoan dung độ lượng!”, Dược Linh Vũ nịnh nọt tâng bốc một câu.

“Vương gia khoan dung độ lượng!”, những người khác đều hô hào theo.

Dương Ân không ngờ đối phương lại nhẫn nại như vậy, tầm mắt không nhịn được mà nhìn thoáng qua ông lão cao lớn này rồi cũng chẳng hề dây dưa dây cà quá lâu. Hắn liếc một đám bá quan văn võ phía sau nói: “Mắt các người đui mù hết rồi sao? Không thấy công chúa điện hạ à?”

Nghe thấy sự nhắc nhở của Dương Ân, bá quan văn võ mới nhìn Đường Hiểu Hàm rồi làm lễ: “Bái kiến công chúa. Công chúa thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!”

Đường Hiểu Hàm bình thản để họ làm lễ, sau đó chậm rãi tiến tới hoàng vị.

Nàng ta đến trước ngai vàng, quỳ xuống, bắt đầu lạy.

Cộp! Cộp! Cộp!

Đường Hiểu Hàm dập đầu liên tục ba cái, mỗi một cái đều rất mạnh, nơi chiếc trán nõn nà đã rỉ máu, trông mà khiến người ta đau lòng!

Bá quan văn võ không biết ý của Đường Hiểu Hàm là gì, chỉ cảm thấy là nàng ta đang tưởng nhớ Tiên hoàng.

“Phụ hoàng, nữ nhi bất hiếu, đến nay vẫn không thể để người xuống mồ an nghỉ!”

“Phụ hoàng, nữ nhi bất hiếu, người thân của kẻ phản tặc vẫn còn nhơn nhởn ngoài vòng pháp luật, vẫn chưa thể bắt chúng phải chôn cùng người!”

“Phụ hoàng, nữ nhi bất hiếu, triều đình như rắn mất đầu, Vương thành hỗn loạn, nữ nhi không thể thay người chỉnh đốn triều cương, bình ổn sự bất an của quần thần!”

...

Những lời của Đường Hiểu Hàm đều xuất phát từ tận trong tâm can, những câu nói này đâm xuyên qua tim của mấy vị quan trước mắt, họ đều thấy mặt mình nóng ran.

Hoàng thượng băng hà, người còn chưa nhập thổ yên nghỉ mà ngai vàng của ông ta đã bắt đầu rơi vào chiến loạn, đây là sự bất kính to lớn.

“Nói cho cùng...”, Kiều Tam gia không nhịn được mà đồng ý với lời của Đường Hiểu Hàm: “Việc cấp bách bây giờ là nên an táng Hoàng thượng đã!”

“Chuyện này thì được!”, Tống tướng trầm ngâm một hồi rồi đáp.

“Được, vậy hãy để Hoàng thượng được an nghỉ trước đã, những cựu thần như chúng ta đã làm sai!”, Ngô Tam Hào hơi tự trách.

Dương Ân tới cạnh Đường Hiểu Hàm, sau đó quay đầu nhìn bá quan văn võ: “Bây giờ các người mới nghĩ tới những chuyện này thì muộn rồi!”

“Cớ sao Dương Ân hầu tước lại nói như thế?”, một vị quan hỏi

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement