Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc - Lâm Phi (full)

Advertisement
Trong lòng Tô Ánh Tuyết cũng có chút không nỡ, nhưng cô phải tách biệt rõ ràng việc công và việc tư, thậm chí cô còn cảm thấy nếu Lâm Phi biết hôm nay cô hợp tác cùng Cố Thải Anh, hắn thậm chí sẽ kéo cô ra khỏi đây.

Nhưng cô có sự kiên định của mình, bây giờ đối tượng thích hợp nhất để cô hợp tác là Cố Thải Anh, Lâm Phi hận mẹ hắn là việc riêng của hắn, không thể vì vậy mà làm ảnh hưởng đến công việc của cô được.

Bởi chuyện xảy ra năm đó mà phải lỡ mất lần này, tìm người khác hợp tác thì chẳng khác nào đang trốn tránh.

Cô không làm gì sai, tại sao phải đi đường vòng mà không dám đối mặt chứ?

Nếu như Lâm Phi thực sự hiểu được cô thì hắn nên tin tưởng cô sẽ không lợi dụng mối quan hệ của mẹ con hắn mà cô chỉ đơn thuần là giải quyết việc công ty, điều này cũng giống như việc cô cam tâm tình nguyện tin tưởng ra đêm đó hắn và Phương Nhã Nhu không làm gì cả. Đây cũng là một thứ đạo lý.

Có thể sau đó Lâm Phi sẽ vì chuyện này mà tức giận, nhưng Tô Ánh Tuyết cho rằng, nếu ngay cả niềm tin cơ bản cũng không có thì mối quan hệ của họ cũng không thể kéo dài được.

Cố Thải Anh là hội trưởng thương hội Lâm An, chẳng lẽ từ nay về sau cô cứ phải nhìn bà ta bằng ánh mắt thù hận, nghiến răng kèn kẹt hay sao?

Đối với cô mà nói, đó là một sự lựa chọn hèn mọn.

Cố Thải Anh cũng hiểu rõ cô gái này có ý gì, sau cùng, bà chua chát cười tự giễu mình, đưa tay ra trước mặt Tô Ánh Tuyết.

- Tổng giám đốc Tô, vậy năm năm sau, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ…

Nghe bà ta xưng hô như vậy, Tô Ánh Tuyết tươi cười, đưa tay ra nắm chặt lấy tay bà, cô biết rằng Cố Thải Anh đã thỏa hiệp.

Ký tên trên hợp đồng xong, Cố Thải Anh mời Tô Ánh Tuyết đến phòng chiếu của hội sở.

Với thân phận của bà bây giờ không cần phải tận tụy quản lý hiệp hội nữa, những giám đốc quản lý các ngành đều nằm trong tay bà rồi.

Trong phòng họp, sau khi những tấm màn sáng được mở ra, không bao lâu sau, đội ngũ quản lý khoảng gần mười người đều xuất hiện trên màn ảnh.

Cố Thải Anh đem tin tức vừa rồi công bố tới mọi người, lập tức những người kia nghẹn họng nhìn trân trối, tất cả bọn họ đều không dám nhìn vẻ thong dong của Tô Ánh Tuyết.

Nhưng Cố Thải Anh không để bọn họ của nhiều thời gian kinh ngạc mà lập tức phân công công việc, bắt đầu tiến hành lôi kéo những cổ đông khác của Khuynh Thanh để cổ phần tiếp tục tăng lên.

Đợi đến khi mua được đủ số cổ phần sẽ tổ chức cuộc họp Hội đồng quản trị, tuyên bố dứt khoát.

Còn việc quản lý Khuynh Thành sẽ do Tô Ánh Tuyết trình bày cụ thể.

Sau khi hoàn tất những công tác chuẩn bị, trời đã chạng vạng tối, Tô Ánh Tuyết cũng đã khá mệt, cùng một lúc nói chuyện với nhiều người như vậy thực sự không dễ chịu chút nào.

Ra khỏi phòng họp, Tô Ánh Tuyết định chào tạm biệt Cố Thải Anh thì bà đã kéo tay cô lại.

- Ánh Tuyết, chuyện công nói xong rồi, bây giờ cô không ngại khi tôi dùng danh nghĩa cá nhân mời cô dùng cơm chứ, trời cũng tối rồi.

Cố Thải Anh tủm tỉm cười nói.

Tô Ánh Tuyết thoáng do dự rồi gật đầu đồng ý, dù sao bà cũng là mẹ ruột của Lâm Phi, cho dù cô không nhúng tay vào mâu thuẫn giữa mẹ con họ thì cô cũng không thể quá lạnh lùng, chỉ cần chú ý cư xử đúng mực là được rồi.

Tuy trong hội sở có những món cao cấp nhưng Cố Thải Anh lại chỉ gọi bốn món ăn một món canh, rất giống với bữa cơm của một gia đình.



Hai người ngồi ăn trong một phòng vô cùng sang trọng nhưng lại ăn những món ăn thông dụng của những gia đình bình thường.

Tô Ánh Tuyết hiểu rằng đây là do Cố Thải Anh cố ý sắp xếp, nhưng cô chỉ cần lo cho mình là được, vậy nên cũng không nói gì nữa.

Tán gẫu một lúc, cũng chỉ là những chuyện sinh hoạt thường ngày, cũng khá nhẹ nhàng.

Cố Thải Anh nói xong, có chút cảm khái, nói:

- Ánh Tuyết, thực ra tôi rất hâm mộ cô.

- Hả?

Tô Ánh Tuyết kinh ngạc.

- Nếu như tôi có thể có được tài hoa như cô thì có lẽ năm đó tôi cũng không phải đi theo con đường này, nói cho cùng thì đúng là tôi vô dụng thật.

Cố Thải Anh mỉm cười tự giễu mình, nói được một nửa, bà ngừng lại không nói tiếp nữa, dường như chỉ muốn nói ra cho khuây khỏa nỗi lòng.

Tô Ánh Tuyết im lặng, cô không hiểu được, nguyên nhân tại sao lại không thể nói với Lâm Phi được, Cố Thải Anh luôn miệng nói bà có nỗi khổ riêng không dám nói với Lâm Phi, đây chính là điều mà Tô Ánh Tuyết không thể lý giải được.

Ăn tối xong, Cố Thải Anh phái một lái xe đưa Tô Ánh Tuyết về nhà, tận mắt nhìn xe lăn bánh, điểm này khiến Tô Ánh Tuyết cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Xe đi rồi Cố Thải Anh mới thu lại nụ cười hòa ái trên mặt, trong ánh mắt lúc này là những suy nghĩ phức tạp.

Sau đó, bà lấy điện thoại ra, khoan thai bước đến bên bờ hồ, tay bấm một dãy số.

Không lâu sau, đầu dây bên kia truyền đến giọng một người đàn ông.

- Ha ha, đúng là hiếm có, hội trưởng Cố sao hôm nay lại rảnh rỗi gọi điện cho tôi thế này?

Cố Thải Anh khẽ mỉm cười, cảm thán nói:

- Tô Tinh Nguyên…tôi thực sự ngưỡng mộ ông đấy, nuôi dạy được một cô con gái tốt như vậy.

- Hả? Tiểu Tuyết? – Tô Tinh Nguyên dường như đang suy nghĩ gì đó rồi nói tiếp: - Không lẽ chiều nay con gái tôi ra ngoài đi tìm hội trưởng Cố?

- Đúng vậy, tôi ăn cơm với cô bé, cô bé vừa đi về rồi.

Cố Thải Anh nói.

- Xem ra…tính cách nó cũng mềm mại hơn rồi, nó còn bướng bỉnh hơn, quật cường hơn cả mẹ nó, thực ra tôi cũng sớm muốn khuyên nó rồi, không bằng nhờ hội trưởng Cố giúp đỡ… - Sắc mặt Tô Tinh Nguyên có chút vui mừng: - Không biết hội trưởng Cố có đồng ý giúp hay không?

Cố Thải Anh cười khổ:

- Chủ tịch Tô, ông hiểu nhầm rồi, hôm nay lệnh ái nhà ông đến tìm tôi không phải là nhờ tôi giúp đỡ mà là đàm phán để cùng tôi hoàn thành một giao dịch, quan hệ của bọn tôi bây giờ là quan hệ hợp tác, không có chuyện giúp hay không giúp, có thể nói là… bây giờ chúng tôi là cùng hội cùng thuyền.

- Sao cơ? – Tô Tinh Nguyên kinh ngạc – Chuyện này… chuyện này là sao?



Rõ ràng là ông không hiểu, Tô Ánh Tuyết nhờ Cố Thải Anh giúp đỡ, còn có cách nào nữa, nó làm sao có vốn liếng gì để thiết lập quan hệ hợp tác với bà ta cơ chứ?

Cố Thải Anh hiểu được sự kinh ngạc của ông ta, lúc nãy chính bà cũng thấy kinh ngạc như vậy.

- Là thế này…

Cố Thải Anh kể vắn tắt lại chuyện lúc chiều cho ông ta.

Sau khi nghe xong, Tô Tinh Nguyên sững sờ.

Cuối cùng, ông buông lời như tự nhủ với mình:

- Thì ra…còn có thể như thế?

Ông căn bản không hề nghĩ rằng Tô Ánh Tuyết có thể giấu ba mình để tự quyết định một chuyện trọng đại như vậy.

- Tôi gọi cho ông là muốn thông báo với ông rằng sau cuộc họp Hội đồng quản trị lần này, tôi sẽ nhậm chức Chủ tịch Hội đồng quản trị, ông trở thành cổ đông thứ hai, là một trong những người sáng lập, nhưng tốt nhất ông không nên làm những điều mà tôi không muốn thấy.

Cố Thải Anh nói.

Sau khi hồi phục lại tinh thần, Tô Tinh Nguyên cười ha hả, nói:

- Chuyện đã đến nước này thì tôi còn biết làm thế nào, hội trường Cố không phải lo lắng, tôi sẽ toàn lực phối hợp với bà.

Cố Thải Anh hài lòng với câu trả lời này, đang định cúp điện thoại thì nghe được giọng Tô Tinh Nguyên:

- Vương phu nhân, đúng lúc tôi cũng có chuyện muốn nói với bà…

- Hả?

Cố Thải Anh chau mày, có chút ngập ngừng, tại sao Tô Tinh Nguyên lại thay đổi cách xưng hô như vậy.

Tô Tinh Nguyên chậm rãi nói:

- Bà cũng biết mấy ngày trước Tiểu Tuyết gặp một số nguy hiểm, nó cứ luôn miệng gọi tên thằng nhãi Lâm Phi đến bảo vệ nó. Cái thằng Lâm Phi này cũng kỳ quái, tôi không thể không xem xét đến an nguy của con gái mình nên có đi điều tra về hoàn cảnh của hắn…

Nghe đến đây, bàn tay cầm điện thoại của Cố Thải Anh toát mồ hôi.

- Bây giờ tôi đã biết được người mẹ ruột năm đó của nó tên là Lý Anh Thải… nhưng người phụ nữ tên Lý Anh Thải này lại không có tin tức gì, đến năm Lâm Phi lên tám tuổi, bà ta đột nhiên mất tích, tất cả những thông tin liên quan đến bà ta đều không thấy gì hết…

Giống như người này trước giờ chưa từng xuất hiện trên thế giới này, chỉ có một giải thích duy nhất là người phụ nữ Lý Anh Thải này là một thân phận giả…

- Đủ rồi!

Cố Thải Anh hít một hơi thật sâu, sắc mặt rất không vui, nói:

- Tô Tinh Nguyên, ông sinh ra lớn lên ở Lâm An này, có thể điều tra được những chuyện hơn hai mươi năm về trước cũng chẳng có gì là lạ. Đúng vậy, Lâm Phi là đứa con cốt nhục tôi dứt ruột sinh ra, năm đó đúng là tôi dùng tên giả Lý Anh Thải trong một thời gian, như vậy thì đã sao, ông tưởng Lâm Phi không biết chuyện này à? Ông dùng chuyện đó để đe dọa tôi sao?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement