Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc - Lâm Phi (full)

Advertisement
Nolan nháy mắt ra hiệu, vẻ mặt thích ý nói:

- Hắc hắc, Hạ Quốc có câu ngạn ngữ, ba người trong đó ắt sẽ có một người có thể làm thầy của tôi...

- Gíao sư.

- Đúng đúng...chính là câu đó

Nolan vội vàng gật đầu:

- Bất quá trên cái thế giới này, người trong lĩnh vực y học có thể làm thầy của tôi không nhiều lắm, tôi có nguyện vọng gọi ngài là thầy, huống chi vừa mới rồi lại để cho tôi thấy được y thuật vĩ đại, tôi hô ngài làm thầy là cam tâm tình nguyện...

Lâm Phi không làm gì được y, quay đầu giải thích với Phương Nhã Nhu đang có vẻ giật mình:

- Năm năm trước tôi bởi vì phải sưu tập một số số liệu nhân thể, để cho tiện mới đi đến học viện Hopkins lăn lộn một thời gian nên lấy được bằng bác sĩ và vài chứng chỉ khác.

-Lão này ánh mắt kì lạ, nhìn thấy tôi giải phẫu được một chút lại tỉ mỉ, nên sau đó lén lút muốn bái tôi làm thầy. Tôi cự tuyệt, lão lại mặt dày theo đuôi tôi, mỗi lần tôi muốn làm thí nghiệm đều bị lão nhìn chằm chằm, phiền toái muốn chết.

-Về sau tôi tùy tiện nói với lão một chút ít chuyện, nói chung là về quá trình và thành quả nghiên cứu về vật chất S. Kết quả lão dựa vào đó phát biểu này nọ rồi giải Nobel năm ấy lão giật giải cuối cùng lại giả vờ không thèm đi nhận, cô nói xem lão có ngốc không, tiền đến tay rồi mà không chịu cầm.

Sắc mặt Nolan quẫn bách:

- Thầy, việc này cũng đừng nên nói ra chứ...

Phương Nhã Nhu Nhu cũng bớt giận mình, trách không được Nolan lại nịnh bợ Lâm Phi như vậy, thì ra là được hưởng qua không ít trái ngọt.

Bất quá Nolan dám gọi Lâm Phi là thầy trước mặt nhiều người như vậy, cũng thật là quang minh lỗi lạc, lão hoàn toàn có thể giấu diếm hết thảy cơ mà. Như vậy cũng đủ thấy địa vị của Lâm Phi trong lòng lão xác thực siêu nhiên.

Phương Thư Hải cùng Phương Hải Triều cũng gật đầu. Bọn họ tin tưởng bởi vì họ đã từng xem qua một ít nghiên cứu trong phòng thí nghiệm của Lâm Phi. Lâm Phi muốn đạt giải Nobel là dễ như trở bàn tôiy bất quá cấp bậc mà hắn đang nghiên cứu nào có cần chút hư danh này.

Cha con nhà họ Trang đều muốn phát điên rồi, cũng không biết tên này từ đâu xuất hiện, trình độ y học so với giáo sư Nolan còn cao hơn sao?

Quả thực đã gặp quỷ rồi!

Mặt Trang Diệc Phàm như bốc hỏa, gã cảm thấy mỗi lần mình ở trước mặt Lâm Phi này toàn là tự rước nhục vào thân, Phương Nhã Nhu thèm để ý tới gã mới là lạ!

Nhưng gã không nghĩ ra, một tên còn trẻ như vậy tại sao có trình độ y học biến thái như thế?

- Vị này...Lâm Tiên Sinh, à không! Lâm giáo sư! Người xem...Cho chúng tôi một cơ hội được không? Bác sĩ y tá bọn tôi vừa rồi cũng tận tình hết sức nhưng sao lại không được công nhận?

Trang Dũ như một con chó xù, mang theo hai đứa con quỳ trước mặt Lâm Phi.

Cái gì là tôn nghiêm hay mặt mũi lúc này đều không trọng yếu với lợi ích gia tộc, bọn họ chỉ hy vọng Lâm Phi gật đầu để cho giáo sư Nolan đừng đổi người hợp tác.

Không ít nhân viên y tế đi ra, kể cả bọn viện trưởng Dương Trí Băng nhìn thấy đám người quỳ gối trước mặt Lâm Phi như vậy, cũng không khỏi choáng váng, chuyện này cũng thật là quá điên cuồng!

Lâm Phi nhìn bọn họ trong chốc lát, lãnh đạm lắc đầu:

- Không được, cơ hội sẽ không có lần thứ hai.

- Vì cái gì!? Chúng tôi đây là đệ nhất thế gia về y danh của Hạ Quốc đó.

Vẻ mặt Trang Dũ tan nát cõi lòng.



Mà Trang Diệc Phàm lộ vẻ mặt dữ tợn không cam lòng:

- Lâm Phi, cậu không được bởi tình cảm riêng tư mà đối xử với chúng tôi như vậy! Luận sự! Có việc nào làm ngay lần đầu đã thành công đâu? Chẳng lẽ lần đầu tiên ngài giải phẫu cũng là thành công tốt đẹp?

- Cậu đừng có nói loại chuyện hoang đường này, ngày xưa lúc còn là học viên dám nói cậu chưa từng có thời điểm sẽ bất chấp nguy hiểm cùng gặp thất bại không?!

- Đối với bác sĩ ngoại khoa mà nói, lúc gặp phải người bệnh không cách nào có thể trị liệu cứu sống, thì cũng đành phải bó tôiy. Tựa như vận động viên, không trải qua rèn luyện thực tế thì làm sao có thể thành công. Vì vậy cậu đây ở lần đầu tiên thất bại liền không công nhận, chối bỏ trình độ y học của chúng tôi?!

Trang Diệc Phàm trịnh trọng lên tiếng, lại khiến cho nhiều người lộ ra lòng trắc ẩn. Xác thực, cuộc giải phẫu khó khăn như vậy, bọn họ khó có thể hoàn thành, Lâm Phi trực tiếp bác bỏ bọn họ cũng có chút trả thù riêng rồi.

Lâm Phi cười khẽ, thở dài nói:

- Nếu nói như vậy, các người cho rằng trên bàn phẫu thuật gặp thất bại là chuyện tất nhiên phải trải qua, cái đó tùy các người. Nhưng...làm một bác sĩ ngoại khoa thì cần một số việc phải hiểu rõ...

Ánh mắt Lâm Phi quét một vòng nhân viên y tế ở đây, ngón tay nhẹ nhàng lắc lắc nói:

- Làm thầy thuốc, mỗi một lần giải phẫu đụng đến, không phải là dụng cụ thể dục, không phải đường băng..mà là một con người có sinh mệnh!

-Bác sĩ không giống vận động viên, vận động viên có thể thua, thua trận một trăm lần rồi đạt vô địch thế giới, anh ta đơn giản chỉ bị hao mòn một ít thiết bị vận động.

-Nhưng một bác sĩ mỗi một lần mạo hiểm đánh bạc, nhất định phải là 100% thắng lợi, nếu như anh thất bại bất kỳ lần nào, ngươi sẽ trở thành một hung thủ! Anh sẽ không còn là một bác sĩ nữa!

-Không có một người bệnh nào cam tâm tình nguyện đem tính mạng của mình giao cho một vị bác sĩ thứ hai. Làm bác sĩ, thì phải là người duy nhất, người đầu tiên, bằng không thì không có bất kì ý nghĩa nào nữa!

Âm thanh tuyên truyền giác ngột, làm cho bọn nhân viên y tế ở đây đều đột nhiên lên tinh thần làm việc chữa bệnh chăm sóc người, toàn thân nhiệt huyết sôi trào.

Phương Nhã Nhu nghe mấy câu này lại nhìn Lâm Phi, bất giác ánh mắt đặc biệt ôn nhu mà ngọt ngào. Cô phát hiện mình càng ngày càng phải lòng người đàn ông này rồi.

Ánh mắt Lâm Phi lạnh lùng nhìn ba cha con Trang gia:

- Một bác sĩ xuất sắc, bất kể là tình hình nguy hiểm gì, bất kể là dạng người bệnh gì, trước tiên là phải không được chùn bước, toàn lực ứng phó cứu chữa, không được do dự, vĩnh viễn không được lùi bước.

-Một khi các người có ý định bỏ cuộc trong đầu, các ngươi đã không còn tư cách xuất hiện ở trong bệnh viện này rồi. Như các người đấy, chỉ là dùng việc chữa bệnh để buôn bán kiếm tiền, chứ chẳng hề nhớ mình là một người thầy thuốc, các người cảm thấy dân chúng sẽ cần các người chữa bệnh hay sao?

Một nhà ba người ngây ra như phỗng, á khẩu không trả lời được. Anh em Trang Diệc Phàm dần đỏ mặt, hận không thể chui đầu vào đất.

Trang Dũ tựa hồ bởi vì quá mức kích động, hai mắt trợn trắng rồi gục đầu hôn mê bất tỉnh.

- Cha! Cha!

Trang Diệc Huy kêu to, đỡ lấy cha.

Một đám bác sĩ y tá cũng vây quanh, mang Trang Dũ đi cấp cứu, mặc dù biết là giận quá nên ngất đi nhưng cũng không thể mặc kệ hắn được.

Sự kiện lần này thoáng qua một cái, trong nội tâm đại đa số người đều tinh tường. Trang gia xem như xong đời, cho dù không chết thì cũng bị lạn mất một miếng da. Bởi vì giáo sư Dạ Lan đã đổi đối tượng hợp tác, chẳng khác nào để cho Trang gia trở thành trò cười ở kinh thành. Vốn Trang gia là một trong những gia tộc lớn nhất, thoáng cái đã bị loại khỏi ...

Dù Trang gia có không ít tài sản, nhưng đối với hào phú thì tài sản chỉ là con số, quyền thế mới là mấu chốt.

Vương gia Lục gia cùng người của Long gia, thăm Lưu Óanh Óanh xong lục tục rời khỏi Liễu y viện.

Tạ Doanh Doanh trước khi đi tạm biệt trưởng bối nhà Phương gia, bất quá, nữ nhân này toàn thân lộ ra vẻ mị hoặc của Hồ ly tinh, hiển nhiên đặt toàn bộ sự chú ý lên người Lâm Phi.



Scarpe, lần này tới quan sát giải phẫu, xem thế là đủ rồi. Mấy ngày kế tiếp tôi sẽ còn ở lại kinh thành, đi gặp gỡ vài người bằng hữu. Đến lúc đó mời Nhã Nhu đi tham gia tụ hội ngài cũng phải đến chung vui đấy.

Tạ Doanh Doanh nói xong, nháy mắt với Lâm Phi liền cười khanh khách quay người đi.

Phương Nhã Nhu biểu lộ vẻ tức giận, thấy ánh mắt Lâm Phi dừng lại ỡ bóng lưng Tạ Doanh Doanh, bất mãn nói:

- Dễ thương như vậy sao? Tròn mắt muốn rơi ra ngoài rồi kìa!

- Ấy..

Lâm Phi dở khóc dở cười, Phương Nhã Nhu đương nhiên là ghen tị:

- Anh muốn đi đâu, tôi chỉ là hiếu kỳ, Tạ gia bọn họ nằm trong gia tộc Thiên Tự Hào, vậy mà tư liệu cực kỳ ít.

Phương Nhã Nhu thầm nói:

- Có cái gì mà tò mò, buôn bán hải ngoại, đi buôn ỏ khắp thế giới sau đó đầu cơ trục lợi. Nhưng xem chừng cũng làm một ít chuyện bí ẩn, nguoi muốn tìm hiểu kĩ, hỏi ông nội của tôi đi, ông biết nhiều chuyện lắm...

Lâm Phi híp mắt, thì ra là buôn bán trên toàn thế giới sao, đoán chừng cũng là biểu hiện mặt ngoài thôi. Xác thực nên bớt chút thời giờ để hỏi ý Phương Thư Hải, chính mình giúp bọn họ nhiều như vậy thì cũng nên có cái gì đáp lại chứ.

Ngay lúc Lâm Phi đang suy tính, hắn bỗng nhiên cảm nhận được một ánh mắt nhu tình đang đặt vào mình. Vừa nghiêng đầu, phát hiện Phương Nhã Nhu đang có điều muốn nói lại thôi mà nhìn hắn.

- Sao vậy, Nhã Nhu? Có chuyện gì vậy?

Lâm Phi uồn bực hỏi.

Phong Nhã Nhu nhìn chung quanh một chút, mọi người đã giải tán. Cắn cặp môi đỏ mọng, buông tầm mắt, một chân vẽ vài vòng nho nhỏ trên mặt đất, yếu ớt hỏi:

- Anh... Anh vẫn chưa trả lời tôi đấy...

- Trả lời? Trả lời cái gì?

Lâm Phi khó hiểu hỏi.

Phương Nhã Nhu có chút ủy khuất, ngẩng đầu, bàng hoàng nói:

- Đúng đấy...vừa rồi tôi hỏi anh đấy, anh..có muốn tôi không?

Trong đầu Lâm Phi lộp bộp, ngơ ngác nhìn đôi mắt kia đang ngơ ngác nhìn mình, trong lúc nhất thời nói không nên lời.

Nói thật, Lâm Phi không phân rõ được rốt cuộc là cảm giác của mình dành cho Phương Nhã Nhu như thế nào, bằng hữu thân mật? Hồng nhan tri kỉ? Có phải..cái gì khác nữa không...?

Hắp đáp không được, tim lại đập loạn xạ.

Trầm mặc gần nửa phút đồng hồ sau, ánh sáng trong mắt Phương Nhã Nhu dần dần ảm đạm. Cô miễn cưỡng cười tự giễu, nói:

- Tốt rồi..tôi không hỏi anh nữa, nhìn anh choáng váng như vậy...Tôi biết anh có bạn gái rồi, trêu chọc anh thôi đó mà.

Nói xong, Phương Nhã Nhu quay người đi về hướng phòng bệnh của mẹ, vừa đi vừa nói:

- Tôi đi thăm mẹ tôi, buổi tối sẽ mời ngươi một bữa tiệc lớn, không cho phép trốn đâu đấy!

Nói xong liền bước nhanh hơn chạy ra trước, chỉ là cô chạy qua hành lang, có vài giọt óng ánh rơi xuống.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement