Việt Hùng Diễn Nghĩa - Tiểu Lão Nhân

Advertisement
Cảm ơn CnMus94538 và Nguyễn Thiên đề cử!

Cảm ơn Nguyễn Thiên tặng quà!

“It is not to political leaders our people must look, but to themselves.

Leaders are but individuals, and individuals are imperfect, liable to error and weakness.

The strength of the nation will be the strength of the spirit of the whole people.”

― Michael Collins, The Path to Freedom

“Chớ trông chờ hết vào lãnh đạo mà hãy có cho mình tư duy chủ động.

Các lãnh đạo cũng là cá thể bình thường, không thể nào vô khuyết, cũng sẽ mắc lỗi lầm.

Sức mạnh của một quốc gia là tập hợp lực lượng tinh thần của toàn bộ nhân dân quốc gia đó”

― Tác dịch bừa từ một đoạn trích trong [Đường tới tự do] của Michael Collins, nhà cách mạng nước Ireland, được xem là một trong những người có đóng góp quan trọng nhất trong việc thúc đẩy Ireland độc lập khỏi đế quốc Britain (Anh).

(P/s: Phong trào cách mạng nói trên là phong trào cách mạng dân tộc, không phải cách mạng giai cấp.

Người Irish là dân bản địa định cư ở các đảo Tây Âu từ hơn 30 k năm trước công nguyên.

Trong khi dân Anh hiện nay thực ra là mấy ông từ châu Âu lục địa nhảy sang chiếm đất như Viking, Anglo, Normans,...)

- -------------

Ngô quận quận thành, phân bộ của Nhân Dân Tự Vệ Quân.

Phòng họp lúc này tập trung đông đủ hết thảy các lãnh đạo cấp cao của Tự Vệ Quân trong chiến dịch ‘nạo sông’ lần này.

“Mọi người,

Đây chính là quân tình tổng hợp mới nhất”

Lời chưa nói xong thì từng tập hồ sơ đã được đưa đến tay mỗi người:

Một,

[Tin từ Mân Việt Vu Vương trướng,

Chiều tối 27 tháng 10, cán viên từ Cường Phong chiến hạm thả hải ưng liên lạc với cán viên chúng ta tại cửa sông Mân giang.

Hạm đội Sóng Dữ đường vòng Đông Bắc đến đảo Hải Lệ.

Trong thư tín, Triệu đô đốc báo hành trình êm xuôi, toàn bộ 2000 thủy quân tinh nhuệ bình an, khí giới tu chỉnh, sẵn sàng chiến đấu, lương thực đầy đủ sử dụng đến tháng 1 năm sau, chưa tính đến có thể đánh bắt cá biển và sản vật trên đảo Hải Lệ]

Hai,

[Tin từ tiền tuyến mặt trận phía Bắc,

Ngày 29 tháng 10, tản sáng, liên quân Cố gia và Chu gia bất ngờ theo đường nhỏ tràn vào thung lũng nơi Ô Giang hội giam khống 3500 quân và dân phu của Trương gia.

Bố trí trận hình của Ô Giang hội bị tan vỡ, 2 ngàn quân theo cửa nam của thung lũng bỏ chạy, còn lại toàn bộ bị tiêu diệt, không một đầu hàng.

Theo như trao đổi với Cố gia chủ tướng Cố Ung, hành động lần này thành công có sự góp sức lớn của một nhóm dân phu, hiện giờ đã được Cố gia nạp làm môn khách]

Ba,

[Tin từ hậu quân mặt trận phía Bắc,

Ngày 1 tháng 11, hậu quân do Lục gia dẫn đầu các gia tộc khác đầy đủ 1 vạn quân và hơn 8000 dân phu đến tiền tuyến, đã bắt liên lạc với trung quân của Cố-Chu-Trương, khoảng cảnh hai bên còn không tới 100 dặm đường. (dặm Hán = 500 m = 0.5 km)

Cố tướng quân và Chu tướng quân quyết định dẫn quân vượt qua thung lũng, ước tính đi thêm 30-40 dặm đường, chiếm cứ địa hình có lợi đóng trại.

Trương tướng quân ở lại bảo vệ cửa bắc của thung lũng đề phòng bất trắc, đồng thời tu chỉnh chờ đợi hậu quân, dự kiến trong vòng 3 ngày có thể hội họp]

Bốn,

[Tin từ tiền tuyến mặt trận phía Tây,

Trưa ngày 29 tháng 10, chủ soái mặt trận rừng núi phía tây, Sơn Kha hồi báo. (P/s: không nhớ xem lại chương 45 Đồng bào 10)

7000 sơn cước quân tinh nhuệ của các tộc Việt đã vào vị trí chiến đấu, bắt đầu xây dựng sơn trại, trạm gác, bố trí cạm bẫy ở các yếu đạo.

5000 quân các bộ tộc nhỏ khác sẽ hội họp trong vòng 3-5 ngày]

Năm,

[Tin từ thành Phiên Ngung, quận Nam Hải,

Ngày 25 tháng 10, quân đội của Thương Ngô, Hợp Phố và Nam Hải đã tụ tập đủ toàn bộ 1 vạn 5000 người đến Phiên Ngung, tùy thời có thể xuất quân Bắc tiến,

3 vị Thái Thú nhắc lại rằng họ toàn lực ủng hộ kế hoạch của liên minh, đồng ý chờ đợi đại biểu Sĩ gia đến chỉ huy quân đội.

Nam Hải thái thú lần nữa giao ra quan ấn, hi vọng có thể từ quan làm trở thành một học giả của Phu Văn Lâu]

Sáu,

[Tin từ rừng Gươm,

Ngày 25 tháng 10, nữ soái mặt trận phía nam, Trương Nhụy và phó soái Sĩ Huy dẫn 1 vạn quân tới địa giới Bố Sơn; Trương Nhụy nữ tướng quân tự minh vào rừng Gươm.

Âu Việt Vu Vương dựa theo tổ huấn trao 1 trong 8 thanh Việt kiếm cho nữ tướng quân, đồng thời tự mình xuất lĩnh 100 công tượng đại sư và 500 Thủ Gươm dũng sĩ tham quân.

Ước tính đầu tháng 11, liên quân Âu Việt, Lạc Việt và Hán Việt tổng cộng hơn 2 vạn sẽ đến Phiên Ngung hội hợp cùng quân đội của 3 vị Thái Thú Thương Ngô, Hợp Phố và Nam Hải]

Sáu mẫu tin mang theo đặc trưng phong cách của Tự Vệ Quân từng vùng, nhưng tựu chung là đều ngắn gọn xúc tích, đầy đủ ý chính và không đi quá sâu vào chuyện chi tiết lặt vặt.

Các cấp cao của Tự Vệ Quân hiện tại đều từng là vẫn luôn là những cán viên xuất sắc nhất của tổ chức, hầu như có thể lướt qua mỗi mẫu tin chỉ trọng 1 hơi thở, toàn bộ tập hồ sơ mất không tới 10 hơi đã thu nạp xong.

Tuy vậy, thu nạp và tiêu hóa là 2 phạm trù khác nhau, mỗi một cán viên đều cần cẫn thận suy ngẫm tái hiện trong đầu tình hình thực tế đã tạo nên tin tức, đồng thời rà soát khả năng tồn tại ẩn ý hoặc sơ hở.

Mất một lúc, có âm giọng nam trầm mở đầu đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh:

“Nhóm dân phu mà Cố gia nạp làm môn khách có vấn đề,

Từ phương diện khách quan, dựa theo tình báo hôm qua và tin tức lần này thì họ có lẽ không liên quan tới Ô Giang hội.

Từ phương diện chủ quan, kẻ được gọi là Ngưu Thương xuất hiện trong tình báo hôm qua rất không có khả năng là dân phu bình thường.

Nghi vấn có thể là Huyền Kính Ty hoặc Huyền Kính Ty phản đồ, tàn dư Khăn Vàng, phản đồ của Ô Giang hội, hoặc Trung Nguyên võ lâm cao thủ ẩn dật.

Đề nghị đưa vào danh sách điều tra cấp 3”

Trần Tâm, người chủ trì buổi họp lần này, lắc đầu nói:

“Không ổn, hắn hiện giờ là môn khách của Cố gia do chính Cố Ung thu nạp.

Nạp vào danh sách điều tra cấp 2 loại đặc biệt, tin tức trực tiếp truyền đến ta”

Thấy mọi người đều gật đầu đồng ý với Trần Tâm, giọng nam trầm không phản đối mà tiếp tục đề ra vấn đề thứ 2:

“Khổng Chi lần thứ 2 nói lên đề tài cáo quan.

Phong cách Nho gia tuy rườm rà nhưng dựa theo phương châm của Hội Đồng vẫn nên tôn trọng.

Đến lần thứ 3 chính là lúc Khổng Chi chính thức rơi nhiệm, ước đoán hẵn là ngay sau khi ‘nạo sông’ hoàn tất.

Nho môn chú trọng lễ nghi cân xứng, ai có thể tiếp nhận ấn quan mà Khổng Chi giao ra?”

Trần Tâm đáp lời:

“Việc này lãnh tụ đã có an bài.

Lãnh tụ mật tín cho ta và Mân Việt Vu Vương, đợi đến thời cơ thích hợp sẽ nâng đỡ Cố Ung lên làm chủ soái chiến dịch.

Sự việc sau đó sẽ do Cố Ung thay mặt Hội Đồng giải quyết!”

Sau đó lần lượt từng người cũng nêu lên ý kiến của mình, Trần Tâm hết thảy đối đáp, đưa ra hướng giải quyết sơ bộ, những người còn lại hoặc gật đầu đồng ý hoặc giơ cao tay phản đối, tuyệt nhiên không hé môi nói nhiều.

Điểm đặc biệt là bất kể bản thân có bao nhiêu vấn đề thì mỗi cá nhân khi đến lượt mình đều sẽ đem toàn bộ ra phát biểu liên tiếp cho hết, sau đó gia nhập lại vào hội biểu quyết, không mở miệng nói thêm nửa chữ.

Đôi lúc cách giải quyết của Trần Tâm không thể đạt được độ đồng ý cao, hoặc cần bàn luận chi tiết hơn thì vấn đề sẽ được lưu giữ lại theo nguyên tắc và chu trình lại tiếp tục.

Tại hai đầu căn phòng, hai vị thư ký của buổi họp múa bút như gió, không bỏ xót bất cứ một chi tiết nào, cũng đem trọng điểm đánh dấu rõ ràng, đợi đến cuối buổi họp có thể thuận tiện tuyên đọc tổng kết.

“Còn ai có vấn đề gì nữa không?”

- Trần Tâm lớn giọng hỏi lại.

Thấy không ai trả lời, Trần Tâm lại nói:

“Từng người báo cáo!”

Thế rồi bắt đầu từ người đầu tiên bên tay phải, từng người từng người hô lên tên của mình và kết thúc bằng một chữ “Hết!”.

Đợi mọi người hô xong, hai vị thư ký lần lượt nói:

“12 người. Đủ!”

Trần Tâm vừa mới ra chỗ cửa sổ kiểm tra bóng cây, nghe thư ký xác nhận báo cáo xong thì quay lại gật đầu nói:

“Bây giờ vào vấn đề chính.

Quân đội đã giăng xong lưới lớn.

Tự Vệ Quân muốn làm sao mò cá?!

Hiện giờ có 2 ý tưởng là.

Một là phối hợp với quân đội công phá sào huyệt Ô Giang hội, tịch thu hết thảy chứng cứ phạm tội, sau đó công khai xử lý nội gián.

Hay là yêu cầu quân đội phối hợp chúng ta, mở một mặt lưới cho số nhỏ địch nhân cao tầng tháo chạy, chúng ta giám sát phía sau, tới đâu quét tới đó.

Mọi người, tự do phát biểu ý kiến đi!”

Một giọng nữ tươi sáng lập tức hỏi ngược:

“Lãnh tụ không có nếu ra yêu cầu sao?

Tổng bộ không đưa ra kế hoạch cụ thể sao?”

Trần Tâm bình tĩnh đáp:

“Lãnh tụ không nêu ra bất cứ yêu cầu.

Ô Giang hội đã tàn nhưng hận thù là không có khả năng ma diệt hoàn toàn, lãnh tụ không có ý định xử lý hoàn mỹ.

Về phần tổng bộ, hai ý kiến mà ta vừa nêu ra chính là kế hoạch của tổng bộ, trước khi ta đến đây chủ trì, tổng bộ phân làm hai phái, chưa thể thống nhất, cũng không có kế hoạch cụ thể đáng nói”

Mọi người cau mày ra vẻ bối rối, bọn họ đã quen với việc nhận lệnh làm theo chỉ thị, cho dù có phát biểu ý kiến cũng là dựa trên dàn khung nguyên tắc định sẵn, bây giờ gặp phải cảnh này thì có chút không biết làm sao.

Trần Tâm thấy vậy nhẹ nhàng thở dài, nở một nụ cười khích lệ nói:

“Mọi người!

Để ta giảng giải lại một chút bố trí của lần hành động này cho những ai chưa hiểu.

Vì sao quân đội từ cả Kinh Châu, Dương Châu và Âu Lạc đều được huy động mà Tự Vệ Quân chỉ có phân bộ Dương Châu tham gia đâu?

Đó là vì Hội Đồng chuẫn bị chỉnh hợp lại cơ cấu tổ chức quân sự của liên minh!

Các vị đều là lãnh đạo cấp cao của Tự Vệ Quân Dương Châu, trong tay nắm giữ rất nhiều tin tức và tình hình cụ thể, hẵn cũng hiểu biết những bất cập trong cả trị an lẫn quân đội chính quy của liên minh bao gồm thành vệ quân và quận binh các nơi, tư binh của các thế gia và sức mạnh quân sự của các bộ tộc, môn phái.

Về vấn đề quân đội làm sao chỉnh hợp, ta sẽ không nói, mọi người cũng không cần suy nghĩ nhiều, không liên quan đến chúng ta, lún quá sâu, rút ra không được.

Mọi người chỉ cần biết trị an sẽ lấy Tự Vệ Quân làm chủ đạo, dung nạp đội trị an, dân binh, hương tráng, hình úy, ngục tốt,... đồng thời Hội Đồng sẽ thành lập học viện riêng chuyên để đào tạo Tự Vệ Quân.

Đúng vậy, Tự Vệ Quân sẽ vẫn là Tự Vệ Quân, tên không thay đổi, phương châm vì dân không thay đổi, chỉ có bộ máy tổ chức và phương thức hoạt động sẽ thay đổi.

Trong đó, một bộ phận sẽ hoàn toàn bước ra ngoài ánh sáng, thu nạp đội trị an của các thành trấn và đội dân binh của các thôn làng, trở thành bộ mặt của Tự Vệ Quân, công khai giữ gìn an ninh trật tự, xây dựng niềm tin trong dân.

Còn một bộ phận thì sẽ giữ lại phương thức hoạt động hiện giờ, nhưng ẩn giấu càng sâu hơn, loại bỏ hết thảy những nhiệm vụ trùng lặp với các tổ chức khác bao gồm cả phần ngoài sáng của Tự Vệ Quân, chỉ còn chịu trách nhiệm tình báo phản gián.

Ngoài ra, sẽ có một số thành viên bởi vì lý do đặc thù sẽ tạo thành những đội đặc nhiệm dưới tay lãnh tụ, nhằm phục vụ các sứ mạng đặc biệt”

Trần Tâm vừa nói vừa nhìn lượt phản ứng của từng người sau đó chốt câu cuối:

“Giờ thì mọi người hiểu vì sao chỉ có phân bộ Dương Châu chúng ta tham gia vào kế hoạch ‘nạo sông’ lần này rồi chứ?”

Mọi người đều gật đầu, kẻ hoan hỉ vui sướng, người lại có chút khúc mắc khó nói.

Hoan hỉ vui sướng là vì sắp tới sẽ có được càng nhiều quyền tự chủ mà vẫn không phải thay đổi phương thức sinh hoạt làm việc.

Khúc mắc khó nói là vì cho rằng vụt mất cơ hội khẳng định ý chí bản thân, tìm một đường ra trong phần ngoài sáng của Tự Vệ Quân.

Trần Tâm mặc dù chỉ mới tiếp quản phân bộ Dương Châu được chưa đầy 3 tháng nhưng bởi vì năng lực quan sát nhạy bén và bề ngoài dễ gần nên đã sớm hiểu rõ điểm chính trong tính cách mỗi cấp dưới cũng như tố cầu của họ.

Hắn hướng về phía nhưng người đang cau mày mà cười nói:

“Này!

Nếu đã đoán ra sao không chúc mừng thủ trưởng.

Hay là ghen ăn tức ở, cảm thấy Trần to con ta cướp mất công lao của chư vị?

Ta thừa nhận, chiến dịch lần này chính là công lao tổng bộ tặng cho ta làm bậc thang tấn thăng.

Nhưng các vị biết vì sao tổng bộ chọn ta chăng?

Bởi vì ta đứng ở phe trung lập, đối với hai kế hoạch của tổng bộ đề ra đều không hoàn toàn thiên về bên nào, thậm chí...

Sẵn sàng cùng lúc tiến hành!”

Mọi người nghe vậy đều bất ngờ, quay phắt sang nhìn thấy hai chữ ‘ăn gì?’ hiện lên một cách rất chân thành trên bộ mặt vô hại niềm nở như chú bán quà vặt nhà bên.

Lúc này cả đám người mới thật sự hiểu ra.

Trước đó họ cho rằng cơ cấu mới của Tự Vệ Quân sẽ dựa theo khu vực để phân chia.

Tự Vệ Quân Kinh Châu sẽ trở thành trụ cột của phần ngoài sáng, bởi dù sao thì Kinh Châu cũng là tổng bộ của Tự Vệ Quân, là bộ mặt chân chính không phải nói nhiều.

Những Tự Vệ Quân tham dự vào sự kiện dò đường ở Nam Trung sẽ trở thành nòng cốt của các đội hành động đặc biệt, rất rõ ràng, nhiệm vụ của họ không quá liên quan tới an ninh hay điệp báo.

Mà bản thân bọn họ, cao tầng của Tự Vệ Quân Dương Châu, bấy lâu nay có trộn lẫn trong cuộc giao phong giữa Huyền Kính Ty và Ô Giang hội, có kinh nghiệm phản gián điệp báo cao, tất nhiên biến thành nòng cốt của lực lượng tình báo ẩn núp của Tự Vệ Quân.

Có lẽ sau khi thành hình thì các cơ quan sẽ lần nữa điều chỉnh nhân sự, thu dụng người tài từ bên ngoài nhưng với những cao tầng của cơ quan khác thì khó mà nhảy nhót lung tung, cho dù hai bên đồng ý thì Hội Đồng và lãnh tụ cũng chưa chắc đồng ý.

Nhưng qua lời bộc bạch của Trần Tâm thì có thể thấy được suy luận của bọn họ bị nhầm lẫn.

Lãnh tụ xưa nay tôn trọng ý chí cá nhân, tựa như cách ngài trân quý bản sắc văn hóa của từng dân tộc, từng hệ tư tưởng.

Lãnh tụ không đề ra yêu cầu, tổng bộ ở gần lãnh tụ, càng hiểu rõ lãnh tụ, vậy nên mới đưa ra hai phương án giải quyết, lại cắt cử một nhân vật trung lập hoàn toàn là Trần Tâm đến đây chủ trì.

Cốt yếu là để trao cho bọn họ, 12 vị cán bộ cấp cao của Tự Vệ Quân Dương Châu, quyền được tự chủ lựa chọn mình sẽ gia nhập vào nhánh nào trong Tự Vệ Quân tương lai, hoặc giả, là để thông báo cho họ rằng con đường phía trước dẫu chông gai nhưng không phải không có lối về, vẫn sẽ luôn có cơ hội để tự do chuyển đổi lĩnh vực hoạt động sao cho phù hợp với tình trạng bản thân.

Hiển nhiên, tự do cũng phải có khuôn khổ, không thể có chuyện ngươi vốn là ngư dân bây giờ lại bảo muốn lên rừng bắn chim được, chỉ có thể lựa chọn giữa lái thương thuyền hay lái chiến thuyền.

Chính như Trần Tâm đã nhắc nhỡ [không cần nghĩ nhiều về việc quân đội làm sao chỉnh hợp], Tự Vệ Quân sẽ chỉ có thể nhảy qua nhảy lại trong nội bộ Tự Vệ Quân, có thể làm trị an, có thể làm tình báo, có thể làm đội đặc nhiệm, có thể vào trường đào tạo lớp sau của Tự Vệ Quân, nhưng muốn nhảy sang quân đội thì haha.

Đám người hiển nhiên không thể trong phút chốc hiểu hết tường tận phương thức lãnh đạo thông qua trao quyền linh hoạt cho cấp dưới của Hoàng Hùng, dù sao thì ngay cả cao tầng ở tổng bộ cũng phải mất một lúc lâu, trãi qua Phạm Quốc Danh chỉ điểm mới nắm được cốt lõi.

Nhưng ít nhất thì sau khi nghe Trần Tâm giải thích, toàn bộ 14 người còn lại trong phòng tính luôn 2 thư ký cũng đều cảm nhận được con đường phía trước rộng mở ra muôn lần, có lẽ không thênh thang, có lẽ sẽ trãi đầy chông gai, nhưng tuyệt đối là sáng sủa như giữa ban ngày chứ chẵng còn bị ràng buộc khuôn sáo hay u ám tối tăm như Huyền Kính Ty, Ô Giang hội hay các tổ chức điệp báo tương tự gặp phải.

Ai nấy đều hớn hở hẵn ra, kẻ đang vui càng thêm nhiệt huyết, thậm chí có vài người suýt chút nữa không kiềm chế được cảm xúc; những ai đang cau có cũng đã đem chị Hằng vẽ lên mặt.

Từ trong thần sắc và ánh mắt của từng người, Trần Tâm nhìn thấy một tương lai xán lạn cho Tự Vệ Quân, những con người sẽ cống hiến hết mình vì sự an toàn chung của muôn dân mà không phải thui chột tài năng của mình vào những quyền lợi ích kỷ của một cá nhân, tổ chức nào.

Đây chính là đặc điểm của thể chế tự do, nó tập hợp sức mạnh của muôn người!

Trần Tâm vỗ vỗ tay lắng lại tâm trạng xúc động của đám người nói:

“Tốt!

Bây giờ có ý kiến ý cò gì đóng góp thì mau nói cho kịp giờ ăn trưa.

Đừng để đến lúc đối mặt kẻ địch bụng đói run nhấc không nổi tay”

“Hahaha!”x12

Hai nàng thư ký sửng sốt, sau đó cười lém lĩnh vẽ một mặt cười vào góc giấy.

“Cường công!

Quang minh chính đại nắm lấy chứng cứ từ trong tay Ô Giang hội!

Không người có thể chối cãi, trả muôn dân một lời công đạo, để muôn dân biết Tự Vệ Quân công bằng công chính không thiên vị!

Hy sinh, rũi ro là điều đương nhiên!

Nhưng chiến sĩ ở tuyến đầu, dùng máu vẽ nên tương lai tươi sáng cho muôn dân!

Sao có thể lui bước?!”

“Mưu lược!

Ô Giang hội lịch sử lâu đời, cắm rễ Dương châu 400 năm, tất nhiên có muôn vàn chân rết!

Dựa vào khôn khéo ứng biến, thả rồi lại bắt, có thể truy quét cá lọt lưới, tăng cường đảm bảo an ninh trật tự trong nội bộ liên minh sau này!

Tiếng oán thán nghi ngờ khó mà tránh khỏi!

Nhưng nhân dân đâu phải chỉ cần bảo vệ ở ngoài sáng mà còn cần canh phòng ở trong tối!

Sao có thể chối từ?!”

Trần Tâm thấy 12 người vậy đều phân 6/6 cho hai luồng ý kiến, nhất thời cảm thấy tổng bộ phái ta đến đây sao mà sáng suốt, nếu như là những người khác, có thiên vị rõ ràng, nhất định sẽ kêu quỷ gọi quái.

Hắn ra hiệu cho 1 vị thư ký ghi rõ từng người theo phe nào, người còn lại thì phụ hắn trãi ra bản đồ khu vực Dương Châu và...

Hôm đó bữa trưa bị trễ đến độ phải gộp vào bữa tối!

Bởi vì kế hoạch không chỉ kết hợp từ 2 luồng ý kiến mà là tổng hợp từ 15 bộ não với kiến thức chuyên môn, vốn kinh nghiệm và cách thức tư duy khác nhau!

Ai nói thư ký không có quyền phát biểu rồi?!?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement