Việt Hùng Diễn Nghĩa - Tiểu Lão Nhân

Advertisement
Cáo lỗi hôm nay tâm trạng không tốt, hành văn hơi bị ngáo, viết xong đọc lại mà tưởng rằng chép từ đại cương ra.

Trong thư phòng của hoàng đế, Lưu Hoành lúc này đang khép lại đôi mắt, biểu lộ trên mặt trầm tĩnh như mặt nước ao tù không cá không tôm.

Hiển nhiên không phải ngủ gật, Lưu Hoành mà buồn ngủ thì hắn sẽ không còn ở trong thư phòng, tên này dù lập chí trung hưng nhưng còn chưa từ bỏ được thói quen hưởng thụ.

Chỉ là sự việc trên triều đường gần đây có chút khiến hắn đau đầu.

Không phải vấn đề Giang Nam.

Đám thế gia đều cho rằng Huyền Kính Ty đang hành động, mà Huyền Kính Ty lại là thế lực ngầm của Lưu Hoành, bọn họ chê cũng không được mà khen cũng chẵng xong, việc gì phải chọc tổ ong.

Cũng không phải vấn đề thảo nguyên.

Mặc dù các bộ lạc người hồ gia tăng cướp phá, các thủ lĩnh hào cường ở vùng biên giới tụ chúng làm loạn, nhưng xem chừng ai cũng biết được lăn ranh ở đâu, đều không muốn làm chim đầu đàn.

Vấn đề nằm ở ngay trong hậu cung.

Trong lúc Lưu Hoành phối hợp với Viên thị để đánh ván cờ ‘kỹ thuật in’ với những thế gia khác thì Hà thị lại bắt đầu ngồi không sinh chuyện.

Sự việc phải bắt đầu từ sau khi Vương Vinh mất, để tránh cho con trai mới sinh của nàng là Lưu Hiệp gặp độc thủ của Hà Hiền thì Lưu Hoành lập tức đem giao luôn đứa nhỏ cho Tả đạo nhân.

Ban đầu thì cũng không ai nói gì, bởi dù sao thì ngay cả thái tử Lưu Biện cũng được nuôi trong đạo am, thêm một hoàng tử nữa cũng thế, lúc ấy Lưu Hoành đang nổi đóa, đám thế gia đều sợ chó cắn càn nên hết thảy lựa chọn im lặng, về sau lại đến vụ Hồng Nghĩa đường rồi vụ kỹ thuật in, đâu có ai rãnh quản chi mấy chuyện không đâu.

Thế nhưng trong buổi triều hội vừa rồi thì Hà Tiến cùng một số vây cánh bổng dưng lấy đủ thứ lý do thiên hoa loạn trụy để rước một trong hai đứa nhỏ vào cung, đám thế gia không biết vì sao cực kỳ hợp rơ.

Lưu Hoành khi đó thẳng thừng đập ngai quát bảo:

“Chuyện nhà trẫm liên quan gì các ngươi!”

Nhưng chiêu này đương nhiên không thể dùng hoài được.

Lưu Hoành đang đau đầu suy nghĩ lý do vì sao đám thế gia lại hùa với Hà Tiến.

“Là muốn gây khó dễ cho trẫm sao?

Hay là chúng đã biết ta đang hợp tác với Viên thị?

Nếu vậy thì công kích thẳng Viên thị không khỏe hơn sao?

Chúng nên thừa biết rằng ta sẽ rất sẵn lòng ngồi nhìn Viên thị bị vùi dập.

Hoặc là đơn thuần muốn rước Biện nhi vào cung?

Chẵng lẽ chúng thật cho rằng có thể biến Biện nhi thành bù nhìn khi trẫm còn tại thế?

Haizz!

Rốt cục là vì sao đây!?”

Lưu Hoành hoàn toàn không nhận ra rằng lý do kỳ thực vô cùng đơn giản.

Đó là muốn khiến cho Lưu Hiệp chết bất đắc kỳ tử, từ đó đảm bảo vị thế của Lưu Biện.

Bọn người thế gia thừa biết rằng Lưu Hoành không có khả năng để cho Lưu Biện vào cung, sợ rằng họ sẽ bắt tay vào công cuộc tẩy não Lưu Biện.

Thế nhưng bọn người thế gia hoàn toàn không biết rằng mặc dù rất yêu quý Vương Vinh nhưng lý trí vẫn để cho Lưu Hoành kiên quyết lựa chọn Lưu Biện.

— QUẢNG CÁO —

Họ chỉ nhìn thấy Lưu Hoành quá đỗi nhung nhớ Vương Vinh, lại cực độ căm ghét Hà Hiền, thế rồi phỏng đoán rằng hoàng đế sớm muộn cũng có ý định phế thái tử Lưu Biện để lập con trai Vương Vinh.

Đám thế gia đương nhiên không nguyện ý nhìn thấy cảnh này, bọn họ mất bao nhiêu công sức để thẩm thấu vào Hà thị, nâng đỡ kéo bè cho Hà Tiến, hồi báo còn chưa nhìn thấy thì sao có thể quẳng gánh giữa chừng.

Càng quan trọng hơn là thế gia tự nhận rằng bọn họ hiểu rõ năng lực và tính cách của người nhà họ Hà, đợi sau này Lưu Biện nối ngôi, hoàn toàn có thể đem gia đình ngoại thích xuất thân mổ heo này xử lý gọn ghẽ.

Thế nhưng với Vương thị thì khác, mặc dù không có người nhà làm quan nhưng cũng là đời sau của danh môn, sở học trong nhà không ít, vừa có hiếu liêm lại có phú thương, nhân số còn rất đông, so với nhà họ Hà thì hơn hẵn.

So với một bên đã biết rõ đường đi nước bước và một bên là biến số khó dò thì thế gia hiển nhiên nghiêng về phía Lưu Biện.

Vậy là lý do vốn vô cùng đơn giãn nhưng bởi vì tư duy cố hữu khiến cho Lưu Hoành phớt lờ nó ngay từ đầu, hắn thậm chí còn chưa phong quan bái tước gì cho người nhà của Vương Vinh, làm sao lại nghĩ đến thế gia sẽ lo ngại một đứa bé thân cô thế cô như Lưu Hiệp kia chứ.

Có lẽ chính Vương Vinh cũng không ngờ rằng những lời trăn trối trước khi chết của nàng cũng không thể dập tắt được sự nghi kỵ của thế gia và Hà thị đối với con trai và gia tộc nàng.

“Vinh nhi!

Lẽ ra ta không nên nghe lời nàng.

Nếu như đám huynh đệ của nàng bây giờ làm đại quan trong triều thì tốt rồi.

Có thể thay Hiệp nhi cản đao của bọn họ.

Haizz!”

Lưu Hoành đang đau đầu than ngắn thở dài thì bổng có âm thanh của thái giam vang lên ngoài cửa:

“Bệ hạ!

Tả đạo trưởng đến!”

Lưu Hoành xoa trán, vuốt mũi lấy lại tinh thần, hắn có thể ra vẻ yếu thế trước mặt nhiều người, từ địch nhân cho đến những kẻ mới tới cầu cạnh như Hoàng Hùng, nhưng lại không muốn thuộc hạ thân cận cho rằng mình yếu kém.

Đây chính là lòng tự tôn của hoàng đế, hay nói cho đúng là của những người đứng đầu một thế lực.

Chỉ là hắn tính sai, Tả đạo nhân vừa bước vào phòng liền nhận ra vấn đề, cũng cực kỳ không cho Lưu Hoành mặt mũi, trực tiếp hỏi:

“Bệ hạ có chuyền gì mà thần sắc yếu kém vậy?”

Lưu Hoành nghẹn họng một giây, khéo léo đẩy đề tài:

“Ngươi đánh gãy giấc ngủ trưa của trẫm”

Tả đạo nhân nhìn ra phía cửa lúc này đã đóng kín, có điều hắn nhớ mang máng là trước khi đến đây thì chân trời phía Tây đã ráng đỏ.

Không để Tả đạo nhân lan man trong suy nghĩ lâu, Lưu Hoành hỏi xoắn:

“Lờ mờ cái gì thế!?

Có chuyện gì thì mau nói.

Trẫm buồn ngủ”

Tả đạo nhân chẵng hiểu ra sao nhưng hắn cũng lấy lại tinh thần nghiêm chỉnh nói:

“Bệ hạ!

Tin tức đến từ Kinh Châu”

Tả đạo nhân vừa nói vừa lấy trong ngực ra thư tín mật báo của Vũ quản gia đặt lên mặt bàn trước mặt Lưu Hoành.

Thế nhưng ngươi sau không thèm ngó tới một chữ, xua tay nói:

“Ngươi nói đi.

Ta buồn ngủ, không muốn đọc”

— QUẢNG CÁO —

Tả đạo nhân chớp chớp mắt rồi cùng thuận theo, trong lòng thầm hy vọng sớm thoát kiếp làm công, nếu không hắn rất có khả năng cả đời cũng không đắc đạo nổi:

“Dựa theo tình báo của chúng ta thì thế lực ngoài sáng của Ô Giang hội bị nhổ ước tính 3-4 thành.

Hoàng Hùng trước đó báo lên là 1 nửa, số liệu sai không nhiều, có lẽ là cố tình phóng đại giành công, cũng có lẽ là không nắm rõ tình hình thực tế”

Nếu Hoàng Hùng ở đây sẽ nghĩ: “Không! Không nắm rõ tình hình thực tế là các ngươi. Cảm ơn Vũ thúc. Ngươi vô cùng đáng tin cậy”

Lưu Hoành có lẽ chấp nhận giải thích của Tả đạo nhân, im lặng không nói, thế là người sau lại tiếp tục:

“Trận giao tranh này mang lại không ít tổn thất cho Giang Nam 3 minh hội.

Ngoài mặt thông báo là thất thoát trên biển đạt tới 4 thành (40%) thu nhập của Đông Hải thương minh, có 37 chi nhánh Hồng Nghĩa đường tạm thời đóng cửa, hoạt động ngoài luồng của Phu Văn lâu tạm thời hoãn lại nửa năm.

Vốn là người của chúng ta cho rằng Hoàng Thừa Ngạn cố tình phóng đại tổn thất nên mới ngấm ngầm tra xét sổ sách mật.

Kết quả phát hiện ra Hoàng Thừa Ngạn còn đang che giấu thiệt hại.

Thuyền biển của Đông Hải thương minh đi Giao châu 10 không còn 1, bọn hắn buộc phải chi số lớn tiền để mua đường Sơn Việt, hơn nữa công cuộc mở rộng đường xuyên qua Ngũ Lĩnh cũng không dễ dàng, hao phí rất nhiều.

Số chi nhánh Hồng Nghĩa đường dù chỉ giảm sút 37, nhưng từ nửa năm nay đã không có chi nhánh mới của Hồng Nghĩa đường và Phu Văn lâu được xây dựng, ước chừng là không có kinh phí.

Ngoài ra thì người của chúng ta còn phát hiện nhà họ Hoàng đang thu mua một số ruộng đất, xem chừng muốn bỏ thương quay lại làm nông”

Lưu Hoành lúc này mới ngước đầu lên hỏi:

“Thảm như vậy?!

Bọn hắn là phế vật sao?”

Tả đạo nhân kéo lên khóe miệng hình lưỡi hái:

“Thảm đúng là rất thảm nhưng cũng không đến nổi phế vật.

Dựa theo tin tức dò la thì Hoàng Hùng đã mua chuộc được một bộ phận Sơn Việt, tạo ra hiệu quả không nhỏ trong quá trình công kích Ô Giang hội”

Lưu Hoành ngẫm nghĩ lại một hồi nói:

“Hóa ra đây là lý do mấy năm nay không nghe tin Sơn Việt xuống núi.

Xem ra năng lực của nhà họ Hoàng cũng không vừa”

Tả đạo nhân nhìn Lưu Hoành đăm chiêu thì lại nói:

“Bệ hạ cũng không cần lo lắng.

Xưa nay Bách Việt đều không đoàn kết.

Sơn Việt bị mua chuộc cũng không có nghĩa là toàn bộ Bách Việt bị mua chuộc.

Dựa theo tin báo từ người của chúng ta thì nhà họ Hoàng chuộc con tin bị bắt trên những thương thuyền gặp cướp từ tay Sơn Việt chứ không phải từ tay Ô Giang hội”

Lưu Hoành gật đầu tỏ ra đã hiểu:

“Ý ngươi là kẻ cướp thương thuyền không riêng gì Ô Giang hội mà còn có những tộc Việt khác?

Nếu ta nhớ không nhầm thì bên trong Bách Việt có một bọn gọi là Thủy Việt.

Hẵn là đám này!”

Tả đạo nhân không trả lời, dường như ngầm thừa nhận.

Lưu Hoành hỏi:

“Còn gì nữa không?”

— QUẢNG CÁO —

Tả đạo nhân nói:

“Trong thư nói rằng Hoàng Hùng sắp tới Lạc Dương”

Lưu Hoàng phì cười:

“Xem ra là đến xin xỏ đi.

Được rồi.

Coi như tiểu tử kia vượt qua kiểm tra, mặc dù không xuất sắc nhưng cũng tạm được.

Vả lại ta cũng đã chán ngấy Hà thị, chuẫn bị chém Hà Miêu răn đe bọn hắn”

Tả đạo nhân vô cùng ngây thơ lần nữa đụng chạm nổi đau của Lưu Hoành, hơn nữa lần này bắn ngay tim đen:

“Ồ!

Vậy ra lúc mới vào phòng thấy bệ hạ sầu lo u uất là do chuyện hoàng tử Hiệp?”

Đến đây còn giận dữ nói:

“Đám người kia thật không bỏ ý đồ xấu.

Vậy mà ý đồ ám sát trữ quân tương lai”

Lưu Hoành vốn bị đánh mặt đau rát, nhưng nghe đến đoạn sau lại ngơ ngác:

“Bọn hắn muốn ám sát Biện nhi?

Chuyện khi nào? Có chứng cứ sao?”

Tả đạo nhân cũng ngơ ngác hỏi ngược lại:

“Bệ hạ nói gì bần đạo không hiểu.

Bần đạo nói là Hà thị muốn ám sát hoàng tử Hiệp để đoạt lại vị thế của thái tử”

Lưu Hoành trừng hắn quát:

“Vậy sao ngươi lại xưng trữ quân tương lai?

Muốn khi quân phạm thượng sao?”

Tả đạo nhân nhiếu mày, chính hắn cũng cảm thấy Lưu Hoành muốn truyền ngôi cho Lưu Hiệp chứ không phải Lưu Biện, thậm chí so với đám thế gia chỉ đoán già đoán non thì Tả đạo nhân lại chắc mẫm mười mươi.

Bởi vì từ sau khi Vương Vinh mất, Tào Tiết bị làm thịt, thì Tả đạo nhân vẫn luôn một mực giúp Lưu Hoành mưu tính chuyện làm thịt Hà thị, biết rõ thấu hận của Lưu Hoành đối với Hà Hiền.

Làm gì có ông vua nào tự chặt vây cánh của kẻ nối ngôi tương lai như vậy.

Có điều câu nói vừa rồi của Lưu Hoành cũng cảnh tỉnh hắn phần nào.

Hẵn là Lưu Hoành không hy vọng người khác mạo phạm đoán mò ý hắn, nhất là khi đoán trúng.

Tự tôn của vua chúa nha, luôn luôn yêu thích một bộ ‘cao sâu khó lường’!

Tả đạo nhân chắc mẫm như thế, vậy là hắn khéo léo xin thứ tội rồi hiến kế:

“Tội lỗi, tội lỗi!

Là bần đạo mạo muội!

Nếu như bệ hạ lo lắng Hoàng Hậu làm hại hoàng tử Hiệp thì sao không đưa hoàng tử vào cung Thái Hậu?

Nói thật bần đạo dạo này bận bịu túi bụi, thật có chút lo không xuể ca hai vị hoàng tử.

Vả lại Biện hoàng tử cũng đã đến tuổi đi học, chỉ sợ không thể ở đạo am lâu nữa”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement