Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi - Thiên Tâm

Advertisement

Nam Mẫn không có nhã hứng nói chuyện phiếm với người lạ, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Cậu Phó vừa nói muốn hợp tác với tôi, không biết cụ thể là hợp tác cái gì?”

Phó Vực cũng không thừa nước đục thả câu, dùng thái độ bàn bạc chính sự: “Tôi có hứng thú với miếng đất ở Bắc Giao thành phố Nam kia”.

“Ồ, thế hả?”

Ánh mắt Nam Mẫn quan sát anh ta từ trên xuống dưới, anh ta mặc bộ tây trang xẻ tà cổ V, đôi mắt hoa đào thoáng vẻ đưa tình mang theo chút ý cười, nhìn kiểu nào cũng không giống đến bàn công việc, giống đi tán gái hơn.

Phó Vực ngồi đó, bình thản không chút gợn sóng mặc cho cô quan sát, còn chủ động tiến tới gần: “Thế nào, tôi mặc bộ quần áo này trông đẹp trai lắm phải không”.

Anh ta dùng câu trần thuật, không phải câu nghi vấn, có thể nói là hết sức tự tin vào bản thân mình.

Nam Mẫn cũng không thích nói dối, đưa ra một nhận xét đúng trọng tâm: “Tạm được”.

Phó Vực lại nói: “Chủ yếu là người chọn quần áo có mắt nhìn tốt”.

Tên này mở miệng ra là ngọt phải biết.

Nam Mẫn khẽ mỉm cười: “Xem như miệng anh ngọt, tôi cũng không ngại nói với anh, miếng đất ở Bắc Giao là do chú hai và chú ba tôi thầu được, nhưng tôi lại không có ý định biến nó thành sân golf”.

“Tất nhiên rồi, miếng đất đó xét từ địa hình đến đất đai đều không thích hợp để làm sân golf, chỉ thích hợp làm trường đua ngựa”.

Phó Vực giang tay: “Thế nên, người tài có cùng chí hướng, chúng ta rất hợp ý nhau”.

Nghe tới mấy chữ “trường đua ngựa”, Nam Mẫn không còn trưng ra vẻ mặt lạnh lùng nữa, lộ ra chút hứng thú: “Hợp tác với tổng giám đốc Phó thì tôi sẽ có lợi ích gì?”

“Cậu Phó” đổi thành “tổng giám đốc Phó”, Phó Vực biết lần đàm phán này đã thành công đến tám mươi phần trăm.

Anh ta cười rộ lên: “Nhà họ Phó chúng tôi có hơi ngang ngược, thường khi hợp tác với ai cũng phải lấy được tám phần, nhưng để theo đuổi được cô thì tôi sẵn sàng nhường đi ba phần, chúng ta chia năm năm được không?”

Nam Mẫn vui vẻ: “Cậu Phó thật hài hước, bữa cơm này tôi mời, anh thoải mái”.

Cô lạnh mặt, đứng dậy định bỏ đi.

Lật mặt có thể nói là nhanh hơn cả lật sách.

Phó Vực chợt lặng người, bị lay động bởi kỹ thuật lật mặt của cô, khi anh ta kịp phản ứng lại thì cô đã sải bước ra đến cửa, anh ta vội vàng chạy tới, xoay người đứng trước mặt Nam Mẫn, chặn cửa.

“Cô Nam, tôi không hề nói đùa, tôi đang cực kỳ nghiêm túc”.

Nam Mẫn khẽ ngước mắt lên, đôi mắt lạnh lùng và trong trẻo đảo qua mặt anh ta, cảm thấy trải qua ba năm giày vò bên cạnh Dụ Lâm Hải, sự kiên nhẫn của cô đã tốt hơn trước kia rất nhiều, có thể tiếp tục nói nhảm với người này.

“Thứ nhất, con người tôi luôn phân biệt công và tư rõ ràng, cũng rất ghét cái loại đàn ông lợi dụng công việc để tranh thủ tán gái, anh tưởng rằng anh hấp dẫn phụ nữ lắm ư?”

“Thứ hai, nhà họ Phó các người ngang ngược, nhưng nơi này không phải là thành phố Dung, mà là thành phố Nam. Thành phố Nam này vẫn chưa có nhà họ Phó”.

“Thứ ba, anh tới tìm người ta hợp tác mà lại đòi năm phần, nằm mơ hả? Ba phần tôi cũng không muốn chia cho anh!”

Phó Vực nghe hết một, hai, ba điều của cô thì gật đầu cảm thấy lời cô nói rất có lý, sau đó cực kỳ tốt tính hỏi: “Chỉ có ba điều thôi hả? Có điều thứ tư không?”

Con người này đúng là mặt dày mày dạn.

“Thứ tư”, Nam Mẫn đáp ứng nhu cầu của anh ta, tiến lên từng bước, lạnh lùng nói: “Đào góc tường của anh em mình, đó là hành vi của một con người ư?”

Phó Vực nghe thế thì nói ngay không hề suy nghĩ: “Cô với tên họ Dụ kia ly hôn rồi cơ mà?”

Giết người phải đâm vào tim, Nam Mẫn không hề khách sáo dùng giày cao gót giẫm chân anh ta một cái.

“A… Hưm”.

Lần đầu tiên Phó Vực cảm nhận được sức mạnh của giày cao gót, đau đớn kéo nhau dồn lên trung ương thần kinh, thật sự rất đau nhức.

Nhìn bóng lưng lạnh lẽo của Nam Mẫn khi bỏ đi, anh ta vẫn không sợ chết bỏ thêm một câu: “Ngày mai Lâm Hải sẽ kết hôn, cô có đến không? Đi cùng đi”.

Hôn lễ chờ mong đã lâu, rốt cuộc cũng đến.

Trác Huyên ngồi trước gương, thưởng thức dáng vẻ xinh đẹp của mình trong chiếc váy cưới, tim đập rộn ràng.

Cô ta đỡ chiếc vương miện đính kim cương trên đầu, gắt giọng: “Ai da, cái vương miện này nặng thế, cổ tôi nhỏ lắm, đội không có nổi”.

Nhóm phụ dâu vừa mới thay quần áo, không mấy hài lòng với đồ phụ dâu của mình, nghe cô nàng Versailles nói thế thì trao đổi ánh mắt với nhau, lại cố ton hót nịnh bợ: “Xem Trác Huyên của chúng ta này, thật xinh đẹp, lóa hết cả mắt!”

Trác Huyên nhận được lời khen thì lại càng vui vẻ, liếc sang nhóm chị em xinh xắn của mình thì không nhịn được che miệng thét chói tai: “Trời ạ, sao các cậu lại béo thế này?”

“…”

Một câu đắc tội hết cả nhóm phụ dâu, bốn chị em chắc là thân thiết xụ mặt xuống, thiếu điều trợn trắng cả mắt.

Trác Huyên chọn váy cưới cho mình thì soi mói đủ điều, nhưng đồ cho dâu phụ lại tùy tiện chọn vừa một cái váy màu hồng quốc dân, áo một nơi váy một nơi, chỗ nào có mỡ thì lộ chỗ đó, trông có hơi lưng dài vai rộng.

Bọn họ vừa mới thay quần áo xong đã bắt đầu nghi ngờ cuộc đời, hận không thể lập tức cởi ra ném vào mặt cô dâu!

Nói cái gì mà “chị em đến để chứng giám cho hạnh phúc của tôi”, rõ ràng đang muốn biến họ thành công cụ làm nền cho mình mà, xí!

Trác Huyên không mấy hài lòng với lớp trang điểm của mình, nói với người trang điểm: “Da tôi trắng quá, cô giúp tôi đánh thêm chút má hồng đi, ai da, đúng là hâm mộ mấy người có tơ máu trên mặt, má tự động hồng sẵn, thật tốt!”

Nhóm phụ dâu ngày nào cũng rầu rĩ vì trên mặt có tơ máu ngồi không cũng trúng đạn, trong lòng thầm mắng lời thô tục: “Mẹ nó, chỉ là gả cho người ta thôi mà, có gì hơn người! Tôi chúc cô cưới thêm vài lần nữa!”

Trong phòng trang điểm, cả nhóm phụ dâu đều im lặng, chỉ có mình Trác Huyên nhảy nhót, tự tìm niềm vui.

“Người con gái trong bộ váy cưới là đẹp nhất, tiếc là tôi chỉ có thể gả một lần trong đời, nếu ngày nào cũng được kết hôn thì tốt quá…”

“Giám đốc Dụ!”

Tiếng than thở của cô dâu bị tiếng chào hỏi ngắt ngang, những lời Trác Huyên định nói trôi ngược vào cổ họng, tim đột nhiên trật nhịp, quay đầu nhìn về phía Dụ Lâm Hải, cười như thể nãy giờ không có gì xảy ra: “Anh Hải!”

Nữ hoàng chuyên nói móc lập tức biến thành cô gái nhỏ nũng nịu.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement