Võ Đế Vô Cực (Võ Đạo Chi Lộ) - Lục Thế Điển

Advertisement
Dương Tử sau khi nói ra câu đó Ngao Hà liền nhìn hắn rồi khó chịu nói:

- Ngươi quả là thiên tài trong việc phá hỏng bầu không khí đấy.

Long Tổ ngáp dài một tiếng sau đó cũng nói:

- Nhưng mà con nhóc nhà ngươi không biết nơi đây là đâu à?

Ngào Hà cũng chỉ biết lắc đầu rồi hỏi ngược lại Long Tổ:

- Người quên con là kẻ mù đường nhất long tộc hả?

Long Tổ đen mặt mà đáp:

- Ta quên con nhóc nhà ngươi ngoài báo phụ thân ngươi ra thì cũng là chúa mù đường.

Dương Tử nghe vậy lại chu mỏ lên nói:

- Long Đế cơ à? Cũng vẫn là một con rồng cái mù đường mà thôi.

Nói xong hắn lại cưới khúc khích, Ngao Hà liền lên tiếng hỏi Long Tổ nhưng với dọng điệu như chất chứa sát khí khổng lồ:

- Long Tổ à! Tên kia chỉ cần không chết thì người cũng không chết có phải không?

Long Tổ đang ngoáy mũ cũng quay lại đáp:

- Ừm. Cũng có thể nói là vậy đấy, đại loại là chỉ cần không tổn thương đến thần hồn của hắn là được, ta đang ở trong thức giới của hắn.

Hắn vừa nói xong câu đấy thì Dương Tử liền cảm nhận được sau lưng hình như có chút lạnh lạnh mà lớn tiếng phàn nàn:

- Nơi quỷ gì vậy cơ chứ. Ta thấy lạnh lạnh rồi đấy.

Nói hết cầu thì có một bàn tay đặt lên người hắn mà nói:

- Dương Vô Cực à! NGƯƠI CHẾT VỚI TA!

Dương Tử vẫn chưa biết chuyện gì quay mặt lại, một tay ngoáy mũi một tay đang tìm gì đó trong nhẫn không gian. Hắn quay lại lên tiếng hỏi:

- Ngươi là kẻ…

Chưa kịp nói hết câu thì hắn bị Ngao Hà đấm một cú thẳng bụng mà bay đi rất xa, xa đến mức Dương Tử đập vào ngọn núi đối diện chỗ họ đứng. Long Tổ thấy vậy cũng làm bộ dáng y chang Dương Tử mà nói:

- Dương Vô Cực sao? Chúng chỉ là cái danh!

Sau đó Ngao Hà cùng Long Tổ cười với nhau, đột nhiên Dương Tử liên tiếng cắt ngang:

- Hai người các ngươi ra đây xem ta tìm được gì này.

Long Tổ liền kéo theo Ngao Hà bay đến, hắn lên tiếng phàn nàn:

- Ngươi bị Ngao Hà đấm ngu người rồi à Vô Cực?

Dương Tử nghe vậy nổi khùng gào lên:

- Chỉ là gãy hai cái xương sờn thôi có cần nói như vậy không?

Long Tổ lại chu mỏ lên làm ra bộ dạng của Dương Tử mà đáp:

- Chỉ gãy hai cái xương sườn thôi à? Thì ra Dương Vô Cực cũng chỉ có thế.

Dứt câu Ngao Hà cũng Long Tổ lại cười phá lên, Dương Tử nhìn Long Tổ nói:

- Không đùa được đâu giun đất, ngươi cứ nhìn đi đã.

Rồi hắn chỉ vào một tảng đá đằng xa, Long Tổ cũng Ngao Hà cũng nhìn theo hướng hắn chỉ. Hai người liền đồng thanh thốt lên:

- Vô lý! Sao có chuyện đó được!

Dương Tử gật đầu nói:

- Như các ngươi nghĩ, hắn chính là Chi Khu. Trước đây ta từng được một vị tiền bối tên Đạo Cổ kể lại, ta cũng ngạc nhiên về sức mạnh của họ.

Ngao Hà liền đáp:

- Vậy cái Tịch Mệnh cảnh này là cảnh giới của tên Chi Khu và vị tiền bối tên Đạo Cổ kia à.

Long Tổ xoa cằm rồi lên tiếng:

- Ta vốn dĩ không phải sinh ra ở đây nhưng hình như lúc còn đánh nhau với Chi Khu thì chắc ta đang ở cảnh giới đó.

Dương Tử thở dài một tiếng rồi nói:

- Nhưng tảng đá này đã bị mất đi một nửa, có lẽ đấy mới là phần quan trọng để tiến đến Tịch Mệnh cảnh.

Ngao Hà thấy nhột nhột liền quay mặt ra chỗ khác mà nói:

- Chắc chắn là không phải do ta làm.

Nhìn Long Tổ có vẻ suy tư hơn mọi lần Dương Tử liền hỏi:

- Giun đất! Ngươi đang nghĩ gì vậy?

Long Tổ liền sợ hãi gào lên:

- Chúng ta cần phải gặp Đạo Cổ ngay! Tìm cách ra khỏi đây mau lên! Chi Khu sắp đến Hư Không Giới rồi!

Dương Tử giật mình hỏi:

- Sao ngươi biết?

Long Tổ liền đáp:

- Tìm cách ra khỏi đây đi chuyện đấy để sau!

Rồi cả ba người cố gắng tìm mọi cách để thoát ra khỏi nơi này. Phía Bắc Phi thì họ lại không ở cùng nơi với Dương Tử, Yên Nhi và Bắc Phi đang ở đúng chuyển thừa mình cần đến. Thiên Tôn thì cũng đến chuyển thừa của Mặc Viên và đang tiếp nhận chuyển thừa. Thiên Hà cũng vậy, hắn đã có mặt và đang tiếp nhận chuyển thừa của Linh Lặc Đế. Phía đám người Tần Lãnh thì đang chạy chối chết, họ đang dốc sức chạy khỏi thứ gọi là Cổ Địa Thú. Trở lại lúc Dương Tử bị hút vào trong nơi quái quỷ kia, Tần Lãnh cùng Hoàng Tuyền cũng nhận xong chuyển thừa. Hai người vừa bước ra ngoài vừa trao đổi về đạo mình lĩnh ngộ thì từ nơi họ vừa đi ra. Một con yêu thú không lồ hiện ra, nó một chân đã dẫm nát nơi chuyển thừa kia. Thông Tuệ liền hét lên:

- Tất cả mau chạy! Nó là Cổ Địa thú, một trong tứ đại phàm ăn của cả Hư Không Giới này đấy! Bất kể ai bị nó nuốt vào dù có ra được ngoài hay không đều không nhớ chuyện gì vừa xảy ra. Tệ hơn là sẽ trở thành một cái xác không hồn. Phổ cập kiến thức xong rồi, giờ thì chạy ngay đi!

Cổ nhanh chóng bế Thông Tuệ chạy trước, Hoàng Tuyền thấy vậy liền gào lên:

- Thần thông của đệ để trưng bày à tên ngốc kia?

Cổ liền giật mình rồi ngưng đọng thời gian lại, nhanh chóng đưa mọi ngươi ra khỏi phạm vi ảnh hưởng của Cổ Địa thú. Hai mươi cái hơi thở cũng trôi qua, tác dụng của thần thông Cổ dùng cũng hết tác dụng. Mọi ngươi lại chạy bán sống bán chết tiếp. Hằng Thiên vừa bay đi vừa tạo ra vô số trận pháp đế làm giảm tốc độ của Cổ Địa thú. Nhẫn Dạ cũng quay lại dùng sức mạnh pháp tắc mà đóng băng nó lại. Mọi người cũng dừng lại nghỉ ngơi, Nhẫn Dạ không như vậy, hắn bế Dạ Hy lên mà bay hết tốc lực. Tảng băng vỡ ra, Cổ Địa thú liền phun ra dung nham từ mồm nó, Tần Lãnh liền gào lên:

- Nhẫn Dạ tiền bối! Lão nhân gia nhà ngài cũng phải nói trước một tiếng chứ?

Hằng Thiên cũng gào lên:

- Nghịch đồ nhà ngươi! Vậy mà không nói một tiếng nào cho vi sư nhà ngươi biết à?

Cổ và Thông Tuệ cũng đồng thanh nói:

- Còn cả bọn ta nữa đấy tiền bối à!

Bốn cặp mặt lườm họ rồi đồng thành gào lên:

- Ai bảo các ngươi phát cơm chó lung tung làm cái gì!

Vừa bay đi vừa cãi nhau vừa kéo theo một trong tứ đại phàm ăn của cả Hư Không Giới, sau một rồi Tần Lãnh cùng Hoàng Tuyền chạy trốn quá nhiều. Họ cùng lúc quay lại cùng gào lên cũng cùng lúc thi triển ra thần thông mới lĩnh ngộ:

- Mẹ kiếp chết cho lão tử!

Chỉ thấy con Cổ Địa thú kia nuốt chửng hai thần thông đó rồi lại lớn hơn. Hoàng Tuyền nhìn Tần Lãnh, không ai nói câu gì họ cùng quay lại chạy nhanh hơn cả Nhẫn Dạ. Nhẫn Dạ tò mò quay lại, hắn tức giận gào lên:

- Hai tên khốn các ngươi làm cái quái gì mà lại làm con quái vật kia to lớn hơn vậy chứ?

Nói xong hắn cũng tăng tốc bay đi, Dạ Hy sau một hồi được Nhẫn Dạ bế lên để chạy cũng liền lên tiếng:

- Mọi người ăn đan dược này đi sẽ có chút tác dụng.

Sau đó cô nàng liền đưa cho mọi người đan dược, ăn xong ai nấy cũng sức lực đầy đủ. Họ quyết định chạy tiếp, trong lúc đó Thông Tuệ liền giải đáp thắc mắc cho mọi người vì sao nó lớn hơn, cô nàng liền nói:

- Con Cổ Địa thú có một dạ dày rất ngắn, nhưng trong đó lại có pháp tắc thời gian, nó đã trộn lẫn với huyết mạch của nó từ lúc mới nở ra, nó có thể hấp thụ mọi loại sức mạnh kể cả thần thông, đất đá trận pháp rồi lớn lên một cách nhanh chóng.

Vừa dứt câu Thông Tuệ liền thấy Hằng Thiên lao vụt qua, cô nàng nhìn lại rồi gào lên:

- Hằng Thiên tiền bối! Ta còn chưa kịp nói xong người đã làm trước cả ta rồi là sao?

Nhẫn Dạ cũng quay lại nhìn, không nhìn không sao chứ nhìn là hú hồn hú vía. Nhẫn Dạ liền gào lên:

- Lão nhân gia nhà người cũng có khác gì con à?

Lúc này dưới sự báo tập thể báo cực báo của hội người già thì con Cổ Địa thú đã khôi phục sức mạnh về thời toàn thịnh và còn đang mạnh lên.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement