Vợ Khó Thoát Bàn Tay Tôi Huyền Tâm full

Advertisement
Vợ Khó Thoát Bàn tay Tôi

CHƯƠNG 96: NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA BA

Nhìn Quách Thanh Tú khóc chạy về phòng của mình.

Trong lòng Quách Hoàng Tùng vừa chua vừa chát, ông chưa từng nghĩ, thì ra trong lòng con gái vẫn không chịu tha thứ cho ông.

Cô hận ông, đúng vậy, cô nên hận ông. Bao nhiêu năm nay, ông thực sự chưa hoàn thành trách nhiệm của một người cha.

Nhưng mà, cô không thể nào gả cho Tăng Thanh Hải được.

Đêm nay đối với Quách Thanh Tú mà nói, kéo dài đằng đẵng. Cô cầm lấy di động soạn mấy tin nhắn muốn gửi cho Tăng Thanh Hải, nhưng cuối cùng cô vẫn xóa đi hết, cô biết anh nhất định cũng đang khó chịu.

Cô không thể gây thêm áp lực cho anh nữa.

Trong bóng đêm ngột ngạt, cô rời giường đi tới cửa sổ nhìn ra ngoài, bỗng cô ngạc nhiên phát hiện ra một chiếc xe Ferrari màu đỏ đang đứng trước cửa tiểu khu.

Bầu trời chầm chậm đổ mưa, trong cơn mưa bụi mông lung, chiếc xe kia như ẩn như hiện.

Trong đầu Quách Thanh Tú hiện lên một vệt sáng, dường như rất lâu trước đây, ở đâu đó cô đã nhìn thấy chiếc xe này.

“Thanh Tú, ngồi chỗ này nào…..” Trong đầu hiện lên ký ức Quách Hoàng Ngân ngồi trong xe.

Bỗng cô cảm thấy như nhớ ra được điều gì.

Một loại cảm giác rất xấu tự nhiên nảy sinh.

Quách Thanh Tú ngây ra hồi lâu, vươn tay kéo tấm rèm lại, nằm lên giường tiếp tục ngủ.

Mãi cho đến khi bình minh cô mới mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, ngoài cửa truyền đến âm thanh gõ nhẹ, tiếng ba từ ngoài vọng vào.

“Thanh Tú, ba đi làm đây, bữa sáng đặt trong nồi, con nhớ ăn nhé!”

Quách Thanh Tú không hé răng, cô không muốn nói chuyện với ông.

Quách Hoàng Tùng đứng ở cửa thở dài một hơi, xoay người rời đi.

Ba nói năm đó ông buộc phải rời khỏi mẹ con cô, nhưng, trên thế giới này còn có chuyện gì quan trọng hơn vợ con mình? Cho dù ông thật sự bất đắc dĩ, vậy vì sao trong mười năm nay, ông chưa từng xuất hiện?

Quách Thanh Tú càng nghĩ càng đau đầu, có đôi khi, cô thà rằng mình chẳng biết gì, cứ sống ngày tháng êm ấm giống như bây giờ.

Chỉ cần nhìn thấy ba là tốt rồi, dù sao ông cũng là người thân thiết nhất trên đời của cô.

Nhưng, vừa nghĩ tới cái chết của mẹ, cô lại chẳng thể bình tĩnh, tuy chị nói mẹ và bác cả cấu kết, nhưng dưới tình huống ba xảy ra chuyện, một người phụ nữ đơn độc như bà, có cách gì để chống lại người đàn ông khác? Mà bà sau khi bị bác cả cưỡng ép đã tự sát?

Quách Thanh Tú đau đầu muốn nứt!

Sau khi ba trở về, cũng chưa từng hỏi cô bất kể chuyện gì liên quan tới mẹ, càng không hỏi mẹ và bác cả sống với nhau có vui vẻ hay không. Ba, rốt cuộc ba để ý tới chuyện gì? Hay nói là, từ đầu tới cuối, chuyện gì ông cũng biết, chỉ là không muốn ra mặt mà thôi.

Vừa mới trở về thành phố, đã vội vàng vào Á Hân, vội vàng thực hiện lý tưởng của mình…

Quách Thanh Tú nhảy khỏi giường, bước vào trong nhà rắm, cô hất nước lạnh lên mặt mình, nước lạnh rốt cuộc cũng giúp cô bình tĩnh lại.

Một ngày mới bắt đầu rồi, cô không thể để mình cứ sa sút mãi, phải nghĩ cách biết rõ chuyện của ba.

Đúng vậy, ba, mười năm trước rốt cuộc ba đã phạm phải chuyện gì? Hơn nữa rốt cuộc mẹ đã chết thế nào, những nỗi băn khoăn này cứ quẩn quanh trong đầu Quách Thanh Tú.

Sữa đậu nành nóng và bánh bao sữa nhân trứng để trong nồi cơm giữ nhiệt.

Những thứ này đều là món ăn hồi nhỏ cô thích ăn nhất, ba dựa theo phương thức hồi nhỏ để chăm sóc cô.

Quách Thanh Tú cắn một ngụm bánh bao, hốc mắt chua xót.

Ăn xong bữa sáng, Quách Thanh Tú thay một chiếc váy dài kẻ sọc thoải mái, lưng đeo ba lô nhỏ bước ra khỏi nhà.

Bắt một chiếc taxi, chạy về phía công ty Á Hân.

Ngồi ở tiệm cà phê đối diện công ty Á Hân, nhìn cửa lớn công ty Á Hân người tới người đi ra ra vào vào.

Đợi cả buổi sáng cũng không có manh mối, điện thoại di động đổ chuông, Quách Thanh Tú tiếp máy.

“Thanh Tú, buổi trưa có rảnh cùng ăn cơm không?”

Trong điện thoại truyền đến giọng nói vui vẻ của Tăng Thanh Hải.

“Được ạ, anh Hải!” Quách Thanh Tú vui vẻ cười.

“Em đang ở đâu, anh tới đón em!”

Buổi chiều, hai người cùng ăn cơm, Tăng Thanh Hải đề nghị được đích thân tới chào hỏi Quách Hoàng Tùng một phen.

Quách Thanh Tú yên lặng thật lâu.

“Thanh Tú, có phải ba em không thích anh?”

Sắc mặt Quách Thanh Tú có chút buồn rầu, cô không biết phải nói thế nào, nếu nói cho anh Hải biết ba không thích anh ấy, chắc chắn anh ấy sẽ buồn lắm.

“Anh Hải, em xin lỗi, ba em vừa mới quay về, có thể vẫn chưa hiểu rõ về anh.”

Tăng Thanh Hải cũng không thất vọng quá nhiều, còn an ủi ngược lại Quách Thanh Tú, “Không sao, dù sao sớm muộn cũng phải đi, hôm nay anh tự mình tới một chuyến. Em đừng lo, anh sẽ từ từ thuyết phục chú.”

Nhìn Tăng Thanh Hải có quyết tâm cao như vậy, Quách Thanh Tú cũng không tiện phản đối.

“Vâng ạ, em chỉ sợ khiến anh Hải thất vọng.”

“Nếu như không thử, sao chúng ta biết có thể thành công hay không? Anh tin chú Quách cũng không phải là một người không nói lý.” Tăng Thanh Hải vô cùng tự tin.

Sau khi rời nhà hàng, hai người đi siêu thị chọn một chút quà cáp cao cấp.

Quách Thanh Tú đi phía sau Tăng Thanh Hải, kỳ quái, cô luôn có cảm giác không ổn, thấy như có người đang nhìn từ phía sau cô, ánh mắt kia rất sắc lạnh, khiến cô cảm thấy thật sợ hãi.

Cô nhiều lần quay đầu lại nhưng chẳng thấy được gì.

Chẳng lẽ là ảo giác sao?

Tăng Thanh Hải chọn một hộp nhân sân đặt trong tay, giá hơn một trăm sáu mươi triệu, “Thanh Tú, em cảm thấy cái này thế nào?”

Quách Thanh Tú có chút không yên lòng, cô hạ giọng hỏi Tăng Thanh Hải, “Anh Hải, lúc nhỏ, ba em và bác Tăng rất thân thiết. Bọn họ đã nhiều năm không gặp, nhưng lại không hề hỏi thăm về đối phương, anh có cảm thấy rất kỳ lạ không?”

Tăng Thanh Hải nhớ tới cảnh cáo của ba, muốn anh tốt nhất là đừng liên quan gì tới Quách Hoàng Tùng này, chẳng lẽ Quách Hoàng Tùng có bí mật gì đó không thể cho người khác biết?

Những năm gần đây, anh nhờ người tìm kiếm Quách Thanh Tú khắp nơi, cũng tìm cả Quách Hoàng Tùng, đáng tiếc anh thất bại thảm hại, một chút tin tức cũng không thấy.

Thậm chí ngay cả tung tích của Quách Thanh Tú cũng không, giờ nghĩ lại, khả năng có người có ý giấu giếm, người kia rốt cuộc là ai? Hắn xuất phát từ mục đích gì?

Bản thân Tăng Thanh Hải không tìm thấy đáp án, lấy cái gì mà trả lời Thanh Tú đây! Anh cười cười an ủi: “Có lẽ bọn họ đã gặp riêng nhau từ lâu rồi!”

“Ồ, cũng có thể. Vậy anh Hải, có vài câu em không tiện hỏi bác Tăng, anh có thể giúp em hỏi bác Tăng một chút không, ba em năm đó đã phạm phải chuyện gì?”

“Ừ, có cơ hội anh sẽ hỏi ba. Nhưng mà, nếu chú Quách biết chúng ta đang điều tra chú ấy, nhất định sẽ không vui đâu. Haha. Thật ra ông ấy từng làm chuyện gì không quan trọng, quan trọng là ông ấy bây giờ là người thân duy nhất của em, em không tin ông ấy sao.”

Trước ánh mắt chân thành của Tăng Thanh Hải, Quách Thanh Tú bật cười ha ha hai tiếng, đương nhiên cô biết ba là người rất quan trọng với mình.

Chỉ là, giờ cô không phải là đứa trẻ con, không thích bị người lớn quay mòng mòng.

“Ừm, thấy thời gian không còn sớm nữa, chúng ta đi thôi.”

Tăng Thanh Hải đẩy giỏ hàng ra ngoài thanh toán, Quách Thanh Tú tiện tay cẩm một con dối cừu con vui vẻ, đi ở phía sau anh.

Hai người vui vẻ hòa thuận, vô cùng ngọt ngào.

Có một bóng đen xuất hiện ở nơi bọn họ vừa đứng, khuôn mặt anh tuấn âm trầm.

Hai nắm đấm thiết chặt, các đốt ngón tay kêu răng rắc.

Tên họ Tăng, tao sẽ không bỏ qua cho mày, chờ mà xem!

Cửa nhà họ Quách, Quách Thanh Tú kéo Tăng Thanh Hải, khuôn mặt tươi cười bước vào phòng khách.

Quách Hoàng Tùng đã tan tầm từ sớm, đang ngồi trên sofa đọc báo, ông nhìn thấy bóng dáng Tăng Thanh Hải, nét cười trên mặt biến mất không tiếng động.

Tăng Thanh Hải cũng không cảm thấy mất hứng, ngược lại vô cùng nhiệt tình bước tới.

“Chú Quách, con tới thăm chú ạ. Không biết những món đồ này có hợp ý chú không?”.

Trong tay anh nhấc hộp thuốc bổ trị giá mấy trăm triệu, đặt xuống trước mặt Quách Hoàng Tùng. Quách Hoàng Tùng xếp tờ báo xuống, liếc mắt nhìn Quách Thanh Tú.

“Thanh Tú, nhà có khách tới sao không nói tiếng nào.”

Tăng Thanh Hải cười ôn hòa, “Chú Quách, con cũng không xem là khách, về sau chú coi con như con trai nhé!”

Trên mặt Quách Hoàng Tùng hiện lên một nét cười lạnh nhạt, “Ý cậu là gì?”

“Chú Quách, mục đích hôm nay con tới là muốn trao đổi với chú một chút về hôn sự của con và Thanh Tú, hai đứa con thật lòng yêu thương nhau, hy vọng có thể nhận được lời chúc phúc của chú…”

Tăng Thanh Hải vô cùng khiêm tốn ngồi phía dưới Quách Hoàng Tùng, trong mắt mang theo hy vọng nhìn ông.

Quách Thanh Tú vô cùng kinh hãi, cô không ngờ anh Hải lại nhắc tới việc cưới gả nhanh như vậy, cô còn tưởng anh ấy chỉ muốn nói chuyện hai bên qua lại với ba thôi.

Quách Hoàng Tùng phản ứng rất chậm, thật lâu sau, trong mắt ông hiện lên một ý cười khó hiểu, “Ba cậu đồng ý cho cậu và Thanh Tú qua lại?”

Tăng Thanh Hải dừng một chút, anh liếc mắt nhìn Thanh Tú, mỉm cười nói, “Không ạ, ba con không đồng ý. Nhưng mà, con yêu Thanh Tú sâu sắc, cả đời này không cưới ai ngoài cô ấy. Con hứa với lòng phải cưới cô ấy, cho dù ba con không đồng ý, con vẫn sẽ cùng Thanh Tú yêu thương nhau một đời.”

Quách Hoàng Tùng nhếch môi, cau mày nói, “Theo dáng vẻ này của cậu, tôi không đồng ý là không được?”

Thằng nhóc này mưu đồ cũng thật sâu, mỗi câu nói nhìn như đang phản kháng lại cha mình, thực ra cũng đang bày tỏ thái độ quyết tâm của bản thân. Nhìn khuôn mặt hưng phấn của con gái mình đang đứng sau lưng Tăng Thanh Hải, ánh mắt chờ mong kia không cần nói cũng biết.

Ông bỗng nhiên nhớ tới một đôi mắt khác, năm đó, ánh mắt kia cũng giống vậy biết bao, trong lòng ông chua xót không thôi.

“Haha, chú Quách nói nặng lời rồi ạ. Đương nhiên con tôn trọng quyết định của chú, con có thể tiếp nhận bất kỳ thử thách nào của chú. Con tin rằng, trên thế giới này không có ai yêu Thanh Tú hơn con.” Tăng Thanh Hải kích động bày tỏ, những lời này đã chất chứa hàng trăm lần trong trái tim anh.

Quách Hoàng Tùng đối mặt với ánh mắt thẹn thùng e lệ của Quách Thanh Tú, trong lòng ông âm thầm thở dài, đứa con gái ngốc, con chẳng biết chuyện gì cả.

“Thanh Tú, con đi mua hai chai bia về, ba muốn uống vài chén với thằng nhóc này.”

Nghe giọng điệu của ba, trong lòng chắc đã nảy sinh cảm tình tốt với anh Hải rồi, vậy cô thật sự phải làm vợ của anh Hải đi thôi.

Ráng mây ửng hồng trên gương mặt Quách Thanh Tú, cô liên tục gật đầu đồng ý, cầm tiền chạy đi.

Quách Thanh Tú nhanh chóng chạy khỏi tiểu khu, tới siêu thị bên ngoài.

Chỗ này là tiểu khu mới xây, tương đối hẻo lánh trống trải, siêu thị nằm cách một quãng đường rất ra.

Trong đó có một đoạn không biết vì sao đèn đường lại không sáng, đường đi tối om. Quách Thanh Tú nhờ cảm giác hạnh phúc cuồng nhiệt trong lòng chống đỡ, cô chạy bước nhỏ về phía trước.

Bỗng nhiên có một thân hình cao lớn đứng chắn trước mặt cô.

Đôi con ngươi đen nhánh, sắc lạnh, nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt kia giống như mang theo chiếc kéo lột sạch quần áo trên người cô.

“Anh, anh, rốt cuộc anh là ai? Vì sao luôn đi theo tôi?”

Bỗng nhiên Quách Thanh Tú nhớ tới cảm giác không ổn mấy hôm nay, tựa hồ đều đến từ ánh mắt sâu thẳm mà lạnh lẽo tận xương tủy này của hắn.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement