Vợ ơi, cả thế giới chờ người chúng ta ly hôn – Bạch Cẩm Sương (full) – Truyện tác giả: Vân Khởi Mặc Ly

Advertisement
Những tên côn đồ còn lại thấy mình đang chiếm ưu thể, lập tức xông lên tấn công.

Đột nhiên, vô số ống thép đánh xuống lưng Mạc Tu Nhân, Mạc Tu Nhân "Hự" lên vài tiếng đau đớn.

Trong lúc hỗn loạn, anh bị đánh trúng chân, loạng choạng quỳ một chân xuống đất.

Bạch Cẩm Sương lập tức mở to mắt, sắc mặt thay đổi lớn: "Các người mau dừng tay lại!"

Đám côn đồ không những không nghe mà còn ra tay dã man hơn.

Hải Long Bình giễu cợt, châm chọc nói vào tai Bạch Cẩm Sương: 'Ái chà, còn giúp thằng nhóc kia nói chuyện cơ đấy!"

Bạch Cẩm Sương lo lắng đến mức cả khuôn mặt đều là nước mắt, giọng nói mang theo chút nức nở: "Mạc Tu Nhân, anh cứ mặc kệ tôi, anh cứ như thế này sẽ bị họ đánh chết mất!"

Mạc Tu Nhân cuộn tròn trên mặt đất, bảo vệ đầu, bị đánh đến bất động, tiếng khóc của Bạch Cẩm Sương cũng trở nên chết lặng.

Cuối cùng Hải Long Bình cũng bớt giận, phất tay một cái, nói thẳng với đối phương: "Trói nó lại cho tao! Đưa đến chỗ đó rồi nói sau!"

Trên người Mạc Tu Nhân đầy vết thương, anh giương mắt, lạnh nhạt nhìn đám người này.

Đối phương có đến mười mấy người, cho dù anh có thể đánh thắng được bọn họ, nhưng cũng không thể bảo vệ Bạch Cẩm Sương không bị thương.

Vẻ mặt bình tĩnh, cả người đầy vết thương, anh để cho đối phương trói chặt cổ tay mình lại.

Triệu Văn Vương đang ở khách sạn, nếu không thấy anh về, Triệu Văn Vương tất sẽ có hành động.

Bây giờ, hai người bọn họ chỉ đành đi bước nào thì nhìn bước đấy, tuyệt đối không thể làm bừa.

Mạc Tu Nhân và Bạch Cẩm Sương bị trói tay chân rồi ống thẳng lên một chiếc xe tải lớn.

Vừa lên xe, Bạch Cẩm Sương đã vội vàng lên tiếng, nhẹ giọng nói: "Mạc Tu Nhân, anh có sao không, anh bị thương chỗ nào rồi?"

Mạc Tu Nhân lắc đầu nguầy nguậy: "Không sao đâu!"

Bỗng dưng nước mắt Bạch Cẩm Sương rơi lã chã: "Đã bị đánh thành như vậy rồi, làm sao có thể không sao được! Tất cả đều là lỗi của tôi, là tôi liên lụy đến anh!"

Trên mặt Mạc Tu Nhân còn có vết thương, anh ngước mắt lên nhìn Bạch Cẩm Sương, đôi mắt sâu thẳm như biển: "Không sao đâu, đừng khóc!"

Nghe vậy, Bạch Cẩm Sương càng khóc nhiều hơn.

Chiếc xe lao qua con đường đất gập ghềnh, rung lắc dữ dội tưởng như người muốn lìa khỏi xác.

Hải Long Bình Bình ngồi gần ghế lái đang gọi điện thoại Bạch Cẩm Sương nín thở, muốn nghe xem ai muốn bắt cô.

"Bà chủ, chúng tôi còn bắt được thêm một thằng nhóc con! Anh ta đang định đưa người phụ nữ trở về Khách sạn, chắc là tên Giám đốc mà cô nói đến.

Cô xem, chúng tôi có cần tách hai đứa nó ra không?"

Giọng Hải Long Bình Bình đầy nịnh hót.

Không biết bên kia nói cái gì mà khiến Hải Long Bình Bình gật đầu liên tục: "Được được được, vậy chúng tôi nhốt hai đứa lại với sau, sau đấy cô cứ qua xem sao!"

Hải Long Bình Bình cúp điện thoại, bắt đầu nói chuyện phiếm với mấy đứa em.

Cuối cùng, Bạch Cẩm Sương và Mạc Tu Nhân bị đưa đến một ngôi làng hẻo lánh, họ bị nhốt trong một ngồi nhà bằng đất.

Không biết đã qua bao lâu, Bạch Cẩm Sương bị trói trong căn phòng thiếu ánh sáng, toàn thân đều choáng váng.

Cô định hỏi Mạc Tu Nhân thế nào thì đột nhiên bên ngoài có giọng nói của một người phụ nữ vang lên: "Họ có ở đây không?"

"Vâng, vâng! Ngay trong phòng này!"

Bạch Cẩm Sương có chút sửng sốt, cảm thấy giọng nói rất quen thuộc.

Giọng điệu của tên Hải Long Bình Bình vừa nịnh nọt vừa õng ẹo: "Bà chủ, tôi thấy con bé này cũng không tôi đâu, đợi cô làm xong chuyện thì để anh em chúng tôi vui vẻ một chút, được không!"

"Được rồi, cứ coi như là quà tặng cho mấy người các anh! Có thể chơi tùy ý!"

Giọng điệu đầy ác ý của người phụ nữ vang lên.

Bạch Cẩm Sương cứng đờ, sắc mặt trở càng lúc càng khó coi, Mạc Tu Nhân thấp giọng nói: "Đừng hành động hấp tấp!"

Bạch Cẩm Sương gật đầu, cánh cửa gỗ rách nát được mở ra từ bên ngoài.

Bầu trời bên ngoài dường như đã tối đen, cũng không thể biết là mấy giờ rồi nữa.

Bạch Cẩm Sương luôn luôn ở trong bóng tối, ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào, Bạch Cẩm Sương vô thức nhắm mắt lại.

Giọng nói quen thuộc gọi tên Bạch Cẩm Sương: "Bạch Cẩm Sương!"

Bạch Cẩm Sương đột nhiên ngẩng đầu, ánh đèn mờ ảo bên ngoài có thể nhìn rõ người phụ nữ trước mặt, giọng nói có chút khó tin: "Sở Tĩnh Dao?"

Sở Tĩnh Dao chế nhạo: "Đúng, là tôi, làm sao nào? Không ngờ lại là người do tôi cử đến phải không?"

Nhìn thấy lịch trình của Bạch Cẩm Sương trong điện thoại di động của Sở Tuấn Thịnh, cô ta liền sắp xếp trước người đến Nha Trang để bát Bạch Cẩm Sương.

Cô ta nghĩ rất kỹ, không có Mạc Tu Nhân ở đây, cho dù cô ta có âm thầm giết Bạch Cẩm Sương thì Mạc Tu Nhân cũng không đoán ra được.

Trong phòng tối om, Mạc Tu Nhân ngồi trong góc, đèn bên ngoài không chiếu được, Sở Tĩnh Dao căn bản cũng không nhìn thấy anh, cô ta chỉ nhìn Bạch Cẩm Sương đang quay mặt về phía cửa.

Bạch Cẩm Sương có chút khó tin: "Tại sao cô lại làm thế? Chỉ vì muốn báo thù chuyện bị người khác phát hiện ra chính cô là người thay đổi bản thiết kế của tôi thôi sao?"

Sở Tĩnh Dao tiến lên một bước, lạnh giọng nói: "Cô thật sự cho rằng chỉ là vì chuyện bản thiết kế thôi sao?"

Giọng nói Bạch Cẩm Sương trầm xuống: "Nếu không thì sao? Sở Tĩnh Dao, tôi thấy tôi cũng chưa đắc tội gì với cô cải"

Sở Tĩnh Dao cười mỉa mai, nghiến răng nghiến lợi: "Tự cho rằng? Đấy là tự cô cho mình là đúng, Bạch Cẩm Sương, cô có biết tôi hận cô bao nhiêu không!"

"lần đầu tiên nhìn thấy tôi, tôi đã bị cô đánh một trận, mất hết cả thể diện.

Anh họ tôi cố gắng lấy lại công bằng cho tôi.

Kết quả cô và anh họ tôi lại cấu kết với nhau chơi một trò lớn.

Cô nghĩ cô là cái thá gì cơ chứ, chẳng qua chỉ là một cô chiêu bị nhà họ Bạch vứt bỏ, cô có tư cách gì để so sánh với tôi, nhưng mà...

"Cho dù cô là một con khốn nhưng Tu Nhân vẫn thích cô. Tôi có chỗ này thua kém cô mà để cho anh ấy khinh thường đến như vậy. Anh ấy còn vì cô mà muốn chặt đứt cánh tay của tôi nữa!"

Sở Tĩnh Dao nghiến răng nghiến lợi, bộ dạng tức giận như thể muốn ăn tươi nuốt sống Bạch Cẩm Sương.

Bạch Cẩm Sương nhìn cô ta một cái: " Không phải cuối cùng anh ấy cũng không chặt đứt cánh tay cô sao?"

Sở Tĩnh Dao nghe đến đây thì đột nhiên bật cười, sải bước đi tới bóp cằm Bạch Cẩm Sương: "Đúng vậy, nói đến chuyện này, tôi càng ghét hơn, cái đồ khốn nạn như cô dựa vào đâu mà có thể thay đổi quyết định của Tu Nhân chứ, không phải chỉ dựa vào mỗi khuôn mặt này sao!"

Cô ta hất cằm Bạch Cẩm Sương ra: "Cô là cái đồ khốn nạn hai mặt, tôi cần lòng tốt của cô sao, tôi cầu xin cô giúp sao? Cô đừng quá tự cao về mình, con khốn như cô, không quyến rũ được anh họ tôi, lại dám đi dây dưa với Tu Nhân! Hôm nay tôi sẽ hủy khuôn mặt này của cô, xem cô còn có thế quyến rũ đàn ông thế nào được nữa"

Sở Tĩnh Dao vừa nói, vừa tức giận hét lên với bên ngoài: "Hải Long Bình Bình, đem dao găm vào đây cho tôi!"

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement