Vợ ơi, cả thế giới chờ người chúng ta ly hôn – Bạch Cẩm Sương (full) – Truyện tác giả: Vân Khởi Mặc Ly

Advertisement
Mặc Tu Nhân nghe người đàn ông này hỏi giữa họ có thù gì, anh nhìn đối phương, cười thành tiếng.

Lần này, người đàn ông đó sợ tới mức đái ra quần, nụ cười của anh làm cho anh ta phải sợi hãi.

Mặc Tụ Nhân thong thả ung dung đi qua, đột nhiên từ trên tường kéo ra một ngăn tủ.

Người đàn ông nhìn vào ngăn tủ, mặt đang từ đó biến thành màu trắng bạch, lúc sau thì đứng hình.

Mặc Tu Nhân đeo bao tay lấy ra một chai dung dịch, mang lên trước mặt người đàn ông: “Giới thiệu với anh một chút, tất cả những cái này đều là axit đậm đặc, không phải anh rất thích dùng cái này sao, nếu không để anh thử cái này, tôi lại cảm thấy rất tiếc cho anh!”

Người đàn ông nghe được những lời này, trong nháy mắt liền hoảng sợ, mở to hai mắt nhìn chằm chằm, mặt cắt không còn một giọt máu: “Anh muốn làm gì? Anh đừng có làm bậy!”

Mặc Tu Nhân tiện tay cầm lấy một lọ axit, hướng về phía người đàn ông.

Người đàn ông lui về sau, nhưng bởi vì anh ta đi quá nhanh, lại đang bị trói, nên té xuống đất.

Mặc Tu Nhân đi qua, mở ra nắp bình ra, mùi axit tỏa ra ngoài.

Mặc Tu Nhân vô cảm: “Hôm nay dạy cho anh một đạo lý, muốn tạt axit người khác thì đừng chọn nơi đông người, rất dễ bị người khác chú ý!”.

Mặc Tu Nhân nói xong, trực tiếp đối mặt với người đàn ông, mặt không biểu cảm, giơ tay hắt lọ axit vào người đàn ông trước mặt.

Người đàn ông hét lên một tiếng đau đến thấu tim, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, âm thanh của axit ăn mòn da thịt, làm cho người ta lạnh sống lưng...

Nhưng Mặc Tu Nhân cũng không dừng lại ở đó, anh lại lấy ra một lọ khác.

Người đàn ông đau đớn, khó khăn mở miệng, nói bằng giọng yếu ớt: “À, lúc này không phải anh hỏi tôi, tôi và anh có thù gì với nhau sao, vậy bây giờ tôi nói cho anh biết, Bạch Cẩm Sương là vợ của tôi!”

Mặc Tu Nhân nói xong, lại mở nắp một lọ axit khác, đổ lên người đàn ông trước mặt.

Người đàn ông đau tới mức không thở được, Mặc Tu Nhân vô cùng vô cảm, giống như là đang tạt axit vào trong một khúc gỗ.

Mỗi một lần tạt, anh lại nói một câu.

Lọ cuối cùng được hắt xuống, người trên mặt đất cũng biến thành cục than đen.

Mặc Tu Nhân chút đáng tiếc mở miệng: “Còn tưởng rằng anh có thể kiên trì lâu một chút, không ngờ tới anh lại không chịu được nữa, có lẽ anh không biết, người chạm vào gây tổn thương Bạch Cẩm Sương, tôi đều sẽ không nương tay! Hy vọng sau này anh nhớ lâu một chút!”

Mặc Tu Nhân nói xong, đem bình thủy tinh ném xuống đất, âm thanh vỡ nát vang lên, trên đất đầy mảnh vỡ thủy tinh, còn có người đàn ông đen như than nằm ở dưới.

Mặc Tu Nhân lên lầu, cẩn thận rửa tay, thay một bộ quần áo khác, lúc này mới đi ra ngoài.

Triệu Văn Vương chờ ở trong phòng khách, Mặc Tu Nhân nhìn anh ta một cái: “Để bác sĩ cứu anh ta, nếu anh ta còn sống được, hãy ném tới châu Phi!”

Triệu Văn Vương gật gật đầu: “Tôi đi làm liền đây!”

Mặc Tu Nhân không quay đầu lại, nhanh chóng rời đi.

Lúc Mặc Tụ Nhân trở lại biệt thự số một Hương Uyển, nhìn thấy Bạch Cẩm Sương không nằm ở trên giường, mà là ngồi ở trên sô pha chơi với mèo.

Cô xoa xoa lớp lông dưới cổ của Tiểu Bạch, ngồi lẩm bẩm nói chuyện với con mèo.

Nghe được tiếng mở cửa, Bạch Cẩm Sương ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn thấy Mặc Tu Nhân đi tới.

Bạch Cẩm Sương cười, cố ý cùng nói với Tiểu Bạch: “Tiểu Bạch ơi Tiểu Bạch, có một số người có máu ghen thật lớn, người khác kêu ta là Tiểu Bạch cũng không được, không chừng anh ấy cũng rất ghét ngươi, vì ngươi cũng có cái tên này!”

Mặc Tu Nhân nghe được lời cô nói, khuôn mặt không tồn lạnh lẽo nữa mà thay vào đó là một nụ cười dịu dàng.

Anh vừa cười vừa đi tới, duỗi tay nhéo mũi Bạch Cẩm Sương: “À, không có cách nào khác, anh xưa giờ đều ghen nhiều như vậy!”.

Bạch Cẩm Sương quay đầu nhìn anh cười một cái, cúi đầu nói với Tiểu Bạch: “Tiểu Bạch à, người nhìn xem, người ta đã thừa nhận rồi đó!”

Mặc Tu Nhân cười lớn: “Em nói chuyện với nó nhiều như vậy, nó có thể nghe hiểu sao?”

Bạch Cẩm Sương chu miệng: “Anh không phải nó, sao anh biết nó nghe không hiểu!”

Mặc Tu Nhân cứng họng, anh cũng không phải là nó, làm sao biết nó như thế nào.

Anh cười cười, ngồi ở bên cạnh Bạch Cẩm Sương, ngồi xoa bóp cổ cho cô, nhìn vết thương của cô.

Bạch Cẩm Sương có chút ngứa ngáy: “Anh làm gì vậy?

Mặc Tu Nhân hạ giọng nói: “Em đừng nhúc nhích, em chơi với mèo, anh chơi với em!”

Hai má Bạch Cẩm Sương đỏ ửng lên.

Mặc Tu Nhân nhìn thấy cô đỏ mặt, anh rất vui, giơ hai tay lên nhéo má cô.

Ăn cơm chiều xong, Mặc Tu Nhân muốn đưa Bạch Cẩm Sương lên lầu nghỉ ngơi dưỡng bệnh.

Nhưng mà Bạch Cẩm Sương lại một hai phải xem ti vi.

Trên tivi chiếu đi chiếu lại đoạn quảng cáo, Bạch Cẩm Sương chán nản lấy điện thoại ra lướt, nhìn thấy tin tức trên mạng gọi cô là em gái quốc dân, cô có chút ngại ngùng.

Mặc Tu Nhân quay đầu nhìn vào dòng bình luận trên điện thoại di động của cô, anh giận dỗi nói: “Không nên kêu em là em gái quốc dân!”

Bạch Cẩm Sương ngẩng đầu nhìn anh một cái: “Vậy anh cảm thấy nên gọi là gì?”

Mặc Tu Nhân nghe Bạch Cẩm Sương nói, anh liền lên tiếng đùa cợt cô: “Nên gọi em là cô vợ quốc dân!”

Bạch Cẩm Sương mặt đỏ lên: “Gọi kiểu gì vậy chứ!”

Mặc Tu Nhân cong môi: “Em là vợ của anh, còn không phải là cô vợ quốc dân sao!”

Bạch Cẩm Sương đỏ mặt, cô thì thầm: “Anh nói lung tung!”.

Mặc Tu Nhân đầu đột nhiên đưa đầu lại gần cô, thổi một hơi vào tai cô.

Bạch Cẩm Sương giật mình, cả cơ thể cô run run lên một chút.

Mặt cô đỏ lửng, lắp bắp trừng mắt nhìn Mặc Tu Nhân: “Anh...Anh làm gì vậy?”

Mặc Tu Nhân cười nói bằng một giọng điệu nhẹ nhàng: “Không làm gì cả, chỉ là muốn đến gần em hơn!”

Bạch Cẩm Sương cắn răng, mắt cô trở nên linh hoạt hơn, liếc nhìn anh: “Anh... anh đừng nói lung tung!"

Mặc Tu Nhân cười: “Được, anh không nói lung tung nữa!”

Bạch Cẩm Sương đỏ mặt, xoay người lại xem TV

Nhưng Mặc Tu Nhân lại lén lút, hôn lên tại cô, Bạch Cẩm Sương rụt bả vai lại.

Cô nghe giọng Mặc Tu Nhân nhè nhẹ: “Bảo bối, khi nào chúng ta mới kết thúc mối quan hệ kiểu này!”

Bạch Cẩm Sương liếc anh: “Anh không muốn tiếp tục yêu em?”

Mặc Tu Nhân không nghĩ tới việc cô hiểu sai ý anh, lại còn phải ứng như vậy.

Anh cười khúc khích, ôm cô vào lòng: "Không, anh chỉ nghĩ rằng khi chúng ta kết thúc mối quan hệ này, chúng ta sẽ trở thành quan hệ vợ chồng, sau đó...mối quan hệ của chúng ta có thể tiến xa hơn!"

Nghe Mặc Tu Nhân nói hai người tiến thêm một bước, Bạch Cẩm Sương lại đỏ mặt: “Nhưng...chuyện này nói sau đi...anh nhìn một chút đi!”

Mặc Tu Nhân buồn cười, bảo bối của anh, sao lại có thể đáng yêu tới như vậy!

Anh nhịn không được, ghé lại cắn nhẹ vào tai cô, Bạch Cẩm Sương trừng mắt nhìn anh.

Mặc Tu Nhân cười nói: “Được, anh nghe em, nhìn một chút!”

Mặt Bạch Cẩm Sương càng ngày càng đỏ.

Lúc này, điện thoại di động của Mặc Tu Nhân vang lên.

Mặc Tu Nhân một tay ôm Bạch Cẩm Sương, một tay lấy điện thoại ra, cũng không nhìn xem ai gọi, trực tiếp đưa lên tai: “Alo!”

“Bảo bối, hôm trước con có nói, sau hai ngày bận rộn này, con sẽ mang vợ về để ra mắt cả gia đình hay sao?” Giọng của Mặc Tổ Nhiên từ trong điện thoại truyền tới.

Mặc Tu Nhận đơ ra, theo bản năng nhìn về phía Bạch Cẩm Sương.

Còn Bạch Cẩm Sương lại đang nhìn chằm chằm vào tivi, hình như cô không hề nghe được cuộc nói chuyện này.

Mặc Tu Nhấn mím môi: “Để con xem tình hình như thế nào rồi báo lại cho mẹ, mẹ không nên nóng lòng quá!”.

Mặc Tổ Nhiên liền nhíu mày: “Sao mà không nóng lòng được, con đã kết hôn rồi mà ngay cả con dâu mẹ còn chưa được gặp, có thể không nóng lòng sao!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement