Vợ ơi, cả thế giới chờ người chúng ta ly hôn – Bạch Cẩm Sương (full) – Truyện tác giả: Vân Khởi Mặc Ly

Advertisement
Nghe lời này của Mặc Tu Nhân khiến cho Tần Hạo càng cảm thấy bất an hơn, trước khi không gặp được người kia, ông ta thật sự không có cách nào tưởng tượng được những ý tứ trong lời nói của Mặc Tu Nhân, dù sao thì ngoại hình không giống thì cũng như người lạ mà thôi.

Ông ta không biết bản thân mình có loại trực giác giống như Mặc Tu Nhân hay không, nhìn thấy người ta là có thể phán đoán được thân phận của người ta rồi. Nhưng mà khi ông ta nhìn thấy người tự xưng là “Tần Vô Đoan tối hôm qua, có thể là do mấy năm nay quá thương nhớ con trai lớn cho nên lúc đó ông ta mới tin tưởng người kia chính là con trai của mình.

Nếu như không phải những lời tối hôm qua của Mặc Tu Nhân, ông ta có thể nghĩ rằng hẳn là Mặc Tu Nhân bị người ta lừa rồi.

Nhưng cho dù là như vậy, khi ông ta còn chưa gặp được người đó thì trong lòng vẫn còn nửa tin nửa ngời

Trong lòng Tần Hạo đang suy nghĩ miên man, thì thấy cửa phòng bao riêng được mở ra. Đọc truyện hay tại _ TRUМtru yen.ME _

Bạch Cẩm Sương là người đầu tiên bước vào trong, tầm mắt Tần Hạo lập tức nhìn về người đi theo cô phía sau, chỉ có điều, khi ông ta nhìn thấy người kia, sắc mặt Tần Hạo liền thay đổi, đó không phải là người thanh niên trước đấy đến đón Bạch Cẩm Sương và Bông Vải ở trường mẫu giáo kia sao? Hơn nữa...người này nhìn qua thì mới mười mấy tuổi, làm sao có thể là con trai lớn của ông ta được?

Mặc Tu Nhân đương nhiên nhìn ra sắc mặt biến hóa liên tục của Tần Hạo, chỉ là anh cũng không có muốn giải thích gì nhiều, anh nhìn sang Tần Minh Xuân đang đóng cửa lại, sắc mặt nhàn nhạt mở miệng nói: “Cái đồ giả đó thuyết phục được bố mẹ muốn đưa hắn vào tập đoàn Tân thị, em sợ bố không phòng bị anh ta, sẽ đưa những cơ mật của công ty cho anh ta cho nên mới đồng ý để bố đến gặp anh một lần!”

Tần Hạo nhìn thấy người thanh niên kia vừa bước vào, lúc nhìn thấy ông ta thì không khỏi nắm chặt tay lại, cái loại cảm giác cuồn cuộn sôi trào trong người này, ông ta vừa liếc mắt là có thể nhìn ra.

Chỉ có điều khi nghe thấy những lời của Mặc Tu Nhân, người thanh niên kìa hơi sửng sốt, sau đó mỉm cười nói: “Anh biết em muốn anh đến để giúp em thuyết phục bố tin vào những phán đoán của em, anh sẽ làm được thôi!”

Kiểu phong thái tự tin cùng sự bình tĩnh, thản nhiên lại thong dong kia chính đều thuộc về Tần Vô Đoan, thuộc về người con trai cả ông nhìn nó lớn lên suốt hơn hai mươi năm kia.

Ánh mắt Tần Hạo lập tức chua xót, ông vẫn luôn hiểu nhưng ý tử trong lời tối hôm qua Mặc Tu Nhân nói đó.

Tần Minh Xuân rất bình tĩnh vững vàng ngồi bên cạnh Tần Hạo, giữa bọn họ cách một khoảng trống chỗ ngồi ở giữa, Bạch Cẩm Sương thì bước tới ngồi vào vị trí bên cạnh Mặc Tu Nhân.

Mặc Tu Nhân thấy sắc mặt cô có chút lo lắng, anh không khỏi duỗi tay ra vỗ vỗ vào tay cô, nhìn thoáng qua cô một cải, dường như anh đang nói, đừng lo lắng. Thái độ của Tần Minh Xuân vẫn rất bình tĩnh nhìn về phía Tần Hạo, ánh mắt hơi tối sầm lại một chút, cậu ta mở miệng nói: "Bây giờ con tên là Tần Minh Xuân!

Rõ ràng cậu ta chỉ đơn giản là tự giới thiệu bản thân thôi nhưng Tần Hạo lại có thể đem những lời cậu ta nói dịch hiểu ra nhiều ý nghĩa khác.

Cậu ta sợ rằng đến chính bản thân mình cũng không chấp nhận được thân phận hiện tại này, cho nên mới không xưng hộ, chỉ rất đơn giản tự giới thiệu tên gọi của mình hiện tại, Tần Hạo chỉ cảm thấy trong lòng mình đang vô cùng khó chịu, giọng nói của ông ta mang theo nồng đậm chua xót: "Con là... Vô Đoan sao?"

Tần Minh Xuân mỉm cười nói: "Nếu như bố tin, thì chính là con, nếu như bố không tin mà con cứ cố nói thêm điều gì thì bố cũng sẽ nghi ngờ, chỉ là, con biết bố là người rất cẩn trọng, Ngay cả khi điều đó giống như những gì Tu Nhân đã nói, thì bố cũng sẽ làm xét nghiệm ADN, để tin người có ngoại hình giống hệt con trước đây là con trai của bố, nhưng mà chuyện hỏa táng năm đó trong lòng bố vẫn có vô số những suy đoán và nghi ngờ, con nói đều đúng chứ?"

Tần Hạo nghe thấy lời này của cậu ta thì nhẹ thở dài một hơi: “Ta chỉ là cảm thấy may mắn năm đó là do cơ duyên trùng hợp, người năm đó bị Viên Khánh Đông chém không phải là...

Tần Hạo nói đến đây lại trầm mặc một lát, ông ta cũng không biết phải đối mặt thế nào với Tần Minh Xuân, để coi thân phận cậu ta như Tần Vô Đoan được.

Giọng nói nhàn nhạt của Tần Minh Xuân vang lên: “Thật ta thì không cần biết là bố có tin thân phận của con hay không, con cũng rất cảm ơn bố và mẹ con, từ lúc con hiểu chuyện đến nay, bố và mẹ con vẫn dựa theo cách nuôi dưỡng thân phận người thừa kế tập đoàn Tần thị để dạy dỗ con, con đã được tiếp nhận các loại giáo dục tinh anh nhất, từ nhỏ đến lớn đã đứng trên cao hơn vô số người, cho dù là gặp phải chuyện chết đi rồi sống lại như thế này con cũng có thể bình tĩnh mà đối diện với nó, bởi vì bố mẹ đã cho con cái năng lực này, trước giờ con cũng chưa bao giờ từ bỏ, bất luận ở trong tình cảnh khó khăn khổ cực đến đâu con cũng đều có thể vực dậy được bản thân mình, cho nên không cần biết là con có thể trở về nhà được hay không, bố có tin con hay không, con chỉ hi vọng nhìn thấy bố và mẹ con, chỉ cần mọi người sống thật tốt là được rồi!”

Nghe được những lời này, trong lòng Tần Hạo vô cùng chua sót, đúng thế, con trai cả của ông ta từ nhỏ đã là một đứa bé ngoan vô cùng ưu tú, nhân phẩm tính cách càng không thể chê vào đâu được, có thể dùng hai từ quân tử đoan chính để hình dùng ra nó thì không còn gì chuẩn xác hơn nữa.

Tính cách của nó không bạo lực, không u ám, thậm chí cho dù trước đây nó thích Bạch Cẩm Sương, sau này Bạch Cẩm Sương lại ở bên cạnh em trai nó, trong lòng nó dù có không thoải mãi, nó cũng không làm ra bất cứ chuyện gì làm tổn thương đến Bạch Cẩm Sương và em trai của mình, chỉ sợ đến cuối cùng nó biết được Bạch Cẩm Sương không thích bản thân mình, nó vẫn bằng lòng vì cứu Bạch Cẩm Sương mà phải chết.

Bây giờ điều nó để ý cũng không phải là bố mình có thừa nhận thân phận của mình hay không, nó chỉ mong bố mẹ có thể sống thật tốt là được rồi. Đây mới chính là con trai của ông ta! Không một người nào có thể thay thế được nó hết Tần Hạo nghĩ đến điều này, nhìn sang người đàn ông trước giờ vẫn luôn bình tĩnh tự chủ, không khỏi duỗi tay lau lau trên mặt mình: “Trời xanh có mắt, mẹ con mà biết được con vẫn có thể xuất hiện trước mặt bà ấy thế này thì chắc chắn bà ấy sẽ vô cùng vui vẻ!” 

Sắc mặt Tần Minh Xuân có hơi phức tạp: “Bố tin thân phận của con sao?” Dù sao thì Tần Hạo cũng không có chủ động hỏi cậu ta bất cứ vấn đề gì.

Tần Hạo nhìn cậu ta bằng ánh mắt từ ái xưa nay chưa từng có: "Không cần hỏi nữa, bố nhìn con trưởng thành, nuôi nấng con hơn hai mươi năm, từng hành động cử chỉ của con bố là người quen thuộc hơn ai hết, tại sao bố có thể không nhận ra con của chính mình cơ chứ?”

Tần Minh Xuân có chút cảm động, cậu ta vẫn luôn nghĩ rằng với cơ thể như bây giờ của mình, chẳng có bất cứ máu mủ liên hệ gì với nhà họ Tần nữa, chỉ đơn thuần mỗi kí ức còn lại trong đầu, nếu cậu ta đi tìm bố mẹ, chắc hẳn sẽ bị xem như người điên cũng nên, không thì cũng là người có suy tính mưu đồ gì đó, những tình huống này cậu đều đã từng nghĩ tới rồi.

Thế nhưng làm thế nào cậu cũng không ngờ rằng, chỉ một buổi gặp mặt đơn giản, Tần Hạo lại có thể chắc chắn thân phận của cậu như vậy.

Giọng cậu ta cũng có chút chua xót: “Nếu con với bố làm xét nghiệm ADN thì chắc chắn nhóm máu sẽ cho ra kết quả không phải con của bố, người xuất hiện tối hôm qua... con đã nghe nói rồi, xét nghiệm ADN cha con cho thấy rằng anh ta mới... chân chính là “ Tần Vô Đoan”. "

Tân Hạo nghĩ đến cái người “ Tần Vô Đoan tính tình có chút nóng nảy bộp chộp, một lời không hợp ý là lại làm mặt lạnh lùng kia, bất giác ảnh mặt ông ta trầm xuống: “Giám định quan hệ cha con của nó quả thực là không có vấn đề gì, nhưng trong da thịt nó trống rỗng, căn bản không giống như con, trước đây bố không biết đến sự tồn tại của con, chỉ một lòng hy vọng con còn sống, nhìn thấy mẹ con vui vẻ như vậy chì dù trọng lòng có nghi hoặc gì bố cũng không nghi ngờ thân phận của nó, bất luận như thế nào thì khi nhìn thấy con bố vẫn có thể phân biệt được rõ ràng rốt cuộc ai mới là con trai của mình!”

Trong lòng Tần Minh Xuân có chút cảm động: "Cảm ơn bố đã tin tưởng con như vậy, thật ra con cũng tin, nếu là thật thì không thể là giả, nếu là giả thì mãi mãi cũng không thành thật được, giả có thể ngụy trang nhất thời, nhưng sẽ không ngụy trang được cả đời!”

Tần Hạo gật gật đầu: "Bố cũng nghĩ giống như con, bây giờ nó tính dùng việc mất trí nhớ để lừa bố với mẹ con, nhưng nó cũng không thể lừa được cả đời này. Chỉ có điều bây giờ bố giấu đi thân phận của con không cho mẹ con biết, mong con sẽ không để ý chuyện này, dù sao tỉnh cách của mẹ con thì con cũng biết mà, bà ấy không giấu được chuyện gì cả, nếu như bị bà ấy biết rằng người trong nhà kia là giả, nói không chừng bà ấy sẽ làm ầm ĩ lên, vậy thì chắc chắn sẽ bị những người có ý đồ bất chính phát hiện ra manh mối gì đó!”

Thái độ của Tân Hạo khiến Tần Minh Xuân vừa cảm động lại an tâm, cậu ta gật gật đầu nói: “Vâng, bố không cần giải thích đầu, con có thể hiểu được mà

Dứt lời, cậu ta nhìn vào Tần Hạo, lại nói tiếp: “Bố mấy năm này bố và mẹ con đã sống như thế nào?"

Tân Hạo mỉm cười nói: "Bố mẹ đều sống rất tốt!"

Sắc mặt Tần Minh Xuân có chút buồn bã: "Nhưng mà, bố đã có cả tóc trắng rồi!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement