"Nền tảng của hắn quá dày, muốn đột phá cũng khó hơn người khác", Vân Yên trầm ngâm nói.
"Ngươi phải canh chừng đồ nhi này của ngươi kỹ một chút mới được", Linh Lung nói, lời nói mang nhiều ý tứ sâu xa.
Mấy ngày nay Vân Yên đều trấn thủ ở Thiên Trì không rời một bước cho nên cũng không biết rõ về tình hình bên ngoài, nhưng cô ta vẫn rất tỉnh táo để nhận ra được có rất nhiều thế lực đang tập trung theo dõi tên tiểu võ tu này, tất nhiên cũng có không ít người muốn nhân cơ hội này mà giết chết hắn hoặc lôi kéo hắn, cô ta không muốn canh chừng cũng không được. Chỉ cần lơ là một giây thì hắn rất có thể sẽ bị bắt cóc đi mất.
“Đã hiểu”, Vân Yên là một người khôn ngoan, tất nhiên cô ta tự biết cân nhắc chuyện này.
Trong khi bọn họ đang nói chuyện thì một làn gió đã thổi nhẹ qua mái tóc đen dài của Triệu Bân.
Hắn cuối cùng cũng đã tỉnh lại, lúc hắn vừa mở mắt thì từ trong đôi mắt của hắn còn phóng ra một tia sáng cực nhanh, tia sáng ấy đã khiến cho một cây hoa đào cách đó không xa bị chặt ngang thân, thật sự quá sắc bén.
"Nước trong hồ này kỳ quái quá", Triệu Bân trầm ngâm lẩm bẩm.
Nước trong hồ này tràn đầy tinh nguyên, mang theo năng lực trị thương, từng sợi tinh nguyên tràn vào bên trong mỗi huyệt vị nuôi dưỡng cơ thể của hắn, khiến cho tứ chi xương cốt, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch đều được hưởng lợi không ít.
Cũng không biết có phải là do bệnh nghề nghiệp hay không.
Hắn vừa tỉnh là đã nghĩ ngay đến chuyện lấy hồ lô tím vàng ra để thu thập nước trong hồ mang về.
“Ngươi đang làm gì vậy?”, Linh Lung liếc mắt một cái liền hỏi.
“Không… không có gì”, Triệu Bân cười gượng gạo, lẹ làng thu hồ lô nhỏ lại.
Bởi vì hắn đang ngồi nghiêng người về phía Linh Lung cho nên hắn không hề nhận ra bên cạnh hồ còn có hai người! Thật là xấu hổ, chỉ lo mải mê xem xét nước trong hồ mà không để ý tới người khác, đã có người ở đây thì hắn cũng không thể tùy tiện thu thập nước hồ được.
“Đây là đâu?”, Triệu Bân đứng dậy liếc nhìn xung quanh, nơi này có mây mù lượn lờ, linh khí dâng trào, nếu không tới đây thì hắn cũng không biết bên trong Thiên Tông lại có một chỗ tốt như vậy, đúng là thánh địa để tu luyện!
“Thiên Trì”, Vân Yên cười nhẹ nói.
“Đây là Thiên Trì sao?”, Triệu Bân nói xong lại ngồi trở về.
Hắn đã từng nghe nói về Thiên Trì, đây là thánh địa trị thương của Thiên Tông, nếu như không có thân phận cao quý thì không có tư cách bước vào. Hóa ra hắn hồi phục là do công lao của Thiên Trì, không dễ dàng để được bước vào nơi này, hắn nên ngồi tĩnh tu thêm một lát mới phải. Hắn chỉ ngồi một lát thì đã có thể hấp thụ được không biết bao nhiêu là tinh nguyên trong hồ, thân thể của hắn lúc này giống như một cái hố không đáy, tham lam hấp thụ hết lợi ích trong thánh địa.
"Ngươi đúng là không biết khách khí!", Linh Lung thích thú bật cười nói, sau đó liền dùng một tay xách Triệu Bân ra khỏi hồ, nhìn bộ dạng tham lam của ngươi, nếu như cứ để cho ngươi ở đây thì tinh hoa trị thương của Thiên Trì sớm muộn cũng sẽ bị ngươi hấp thụ hết.
"Nơi này thật tốt".
Triệu Bân cười ha hả nói rồi lại quan sát xung quanh một lần nữa, hắn cảm thấy hết sức yêu thích Thiên Trì này.
"Ngươi... võ hồn của ngươi đến từ đâu?", Linh Lung cười hỏi.
Vân Yên cũng liếc nhìn sang, muốn biết đáp án.
“Bẩm sinh”, Triệu Bân nói dối mà không hề đỏ mặt.
"Bẩm sinh?", Linh Lung cùng Vân Yên nhíu mày, liếc mắt nhìn nhau một cái: "Tộc hồn?"
Từ cổ chí kim trên thế giới có nhiều chủng tộc như vậy nhưng duy chỉ có tộc hồn là vừa sinh ra đã có võ hồn.
Chỉ có điều người thuộc tộc hồn đều có thân thể rất gầy yếu.
Cái tên này thì chắc chắn không gầy yếu một chút nào!
"Đệ tử nghe lão tổ của mình nói khi mình ba tuổi thì thân thể đã xảy ra một sự biến hóa lớn", Triệu Bân hít sâu một hơi nói, kỹ năng diễn xuất thần sầu của hắn đã được kích hoạt, nói dối không hề lộ ra chút sơ hở nào, ngay cả Nguyệt Thàn cũng suýt tin là thật.
Đây là lý do để che giấu lai lịch của võ hồn mà hắn đã nghĩ ra từ lâu.
Tộc hồn đã không còn truyền thừa, cho dù hắn có nói mình có quan hệ với tộc hồn thì cũng không ai có thể điều tra ra được.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |