Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)

Advertisement

 
             Triệu Bân theo sát như bóng với hình, chỉ trong chớp mắt đã vòng ra phía sau Sở Vô Sương, đưa tay túm lấy bờ vai ngọc ngà của cô ta một lần nữa, sau đó kề sát mặt vào mép tai Sở Vô Sương, hít một hơi hương thơm quyến rũ trên người cô ta với vẻ đắc chí.  

             Sở Vô Sương như bị điện giật, nảy cả mình, toàn thân tê dại. Đây là lần đầu tiên cô ta thấy Cơ Ngân trở nên có tính xâm lược như vậy, chọc cho tim cô ta đập bình bịch.  

             “Khí huyết tinh thuần thật”.  

             Triệu Bân vẫn còn đang hít hà thỏa thuê, vẻ mặt đầy sung sướng và nguy hiểm.  

             Sở Vô Sương chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, nhất thời không biết làm sao.  

             “Ngươi làm gì thế?”  

             Sở Vô Sương vẫn còn chút tỉnh táo, ma lực bị xua tan, cô ta khẽ quát, lùi lại một bước, gò má ửng đỏ lên.  

             “Cô đi mà được à?”  

             Triệu Bân khẽ nhếch khóe môi, bám theo như cơn ác mộng, hắn lại tiến thêm một bước, đầu ngón tay đầy ma lực chĩa về hướng Sở Vô Sương.  

             Vừa hay đúng lúc Sở Vô Sương quay lưng, ngón tay chuẩn xác chỉ trúng vào giữa hai chân mày của cô ta. Cùng tu vi. Cùng tu vi cảnh giới nhưng không ngờ cô ta lại bị Triệu Bân phong ấn chỉ với một ngón tay, không chỉ có năng lực hành động mà đến cả quyền nói chuyện, cô ta cũng bị tước đoạt mất. Quen biết Cơ Ngân lâu vậy mà cô ta lại không biết Cơ Ngân có phép phong ấn kỳ lạ như thế.  

             Một cơn gió nhẹ thổi đến làm cô ta té ngửa.  

             Cô ta không nói được gì, chỉ có đôi mắt là rực sáng như lửa, nếu như không phải bị phong ấn thì cô ta nhất định sẽ cho Cơ Ngân một kiếm, đêm hôm mà dám giở trò lưu manh với ta à?  

             Triệu Bân không để tâm, nằm đè lên trên người cô ta.  

             Đôi mắt hắn đỏ ửng, ánh mắt nguy hiểm và điên cuồng, bộ dạng lưỡi liếm môi trông khá thú tính giống như một tên ma đầu, không còn lý trí, chỉ còn dục vọng nguyên thủy nhất.  

             Một tiếng “rẹt” vang lên. Triệu Bân xé toạc một vạt áo của Sở Vô Sương, mùi hương quyến rũ của phụ nữ là thuốc độc khiến ma đầu phát điên.  

             “Trắng thật”.  

             Dù bị đập đến không ngẩng đầu lên nổi nhưng Tú Nhi nào đó vẫn không quên liếc mắt nhìn, cảnh tượng trong rừng trúc thật đặc sắc.  

             Nhìn đi, không phải đồ đệ cô ta không thông mà là cách dạy của cô ta chưa đúng, vẫn là khuôn mặt quỷ có tà niệm đó nhanh gọn, không cần nhiều lời, cứ cởi đồ thẳng thôi.  

             Nhìn sang Sở Vô Sương, ngọn lửa trong mắt cô ta đã bị hơi nước dập tắt, dưới ánh trăng, hơi nước ngưng tụ lại thành sương. Lớn đến chừng này tuổi, đây là lần đầu tiên cô ta bị ức hiếp đến mức đó nên thấy uất ức đến muốn khóc.  

             Rẹt…  

             Đối với một số người mà nói thì âm thanh đó còn êm tai hơn cả khúc nhạc tiên, mà da dẻ của Sở Vô Sương còn nõn nà hơn cả ánh trăng.  

             “Cơ Ngân”.  

             Đột nhiên, một tiếng hét vang vọng khắp rừng trúc.  

             Linh Lung đã đến, mang theo cả khí thế và uy áp Chuẩn Thiên.  

             “Đúng là gan to bằng trời mà”.  

             Linh Lung lạnh lùng hừ một tiếng, tung một chưởng đánh bật Triệu Bân.  

             Triệu Bân giống như một bao cát, bay tít ra xa, đụng gãy cả một vùng trúc. Hắn vẫn chưa rơi xuống đất thì đã cảm thấy có một lực hút đáng sợ ập đến.  

             Linh Lung đã xòe năm ngón tay, hướng về phía hắn.  

             Mà lực hút đáng sợ đó lại đến từ lòng bàn tay của cô ta, hút Triệu Bân quay ngược về. Cô ta bóp chặt lấy cổ hắn bằng một tay và nhấc bổng hắn lên không trung, ánh mắt cực kỳ sắc lạnh.  

             Hay cho tên Cơ Ngân, bà đây đã nể mặt ngươi lắm rồi, trêu ghẹo thì cũng thôi đi, không ngờ lại còn dám dùng vũ lực cưỡng ép, ý gì đây hả? Muốn cưỡng bức Sở Vô Sương ở ngay trong phủ Linh Lung của ta sao?  

             Ưm…  

             Triệu Bân không chịu yên, dù bị bóp chặt cổ nhưng tay chân vẫn cứ vùng vẫy, quan trọng nhất vẫn là thần thái. Vẻ mặt hắn vô cùng hung dữ, ánh mắt nhìn Linh Lung cũng cuồng bạo và khát máu, giống hệt như một tên ma đầu đang nổi giận, con ngươi nổi đầy gân máu đỏ ửng như muốn nhỏ máu.  

             “Khả năng diễn xuất của ngươi càng lúc càng giỏi rồi đấy”.  

             Linh Lung lạnh lùng nói rồi quăng Triệu Bân xuống đất.  

             Cô ta vừa ném xuống thì xương cốt trên người Triệu Bân đều kêu lên rắc rắc.  

             Những chuyện đó cũng không làm hắn chậm lại, hắn bò dậy, điên cuồng nhào về phía Linh Lung, mặt mày trở nên rất đáng sợ.  

             Linh Lung vừa nhìn thấy thì… Ô hay, còn dám khi sư diệt tổ à?  

             Bốp!  

             Tiếng tát tai đặc biệt lớn, lớn đến mức nào chứ? Đến mức khuôn mặt bình thường của Triệu Bân cũng bị đánh đến méo, ba bốn cái răng văng ra cùng với máu miệng.  

             A…  

             Nhưng hắn vẫn rất lì, đã bị đánh đến mức đó rồi mà vẫn xông lên. Đầu tóc hắn bù xù, không chỉ giống với một tên ma đầu mà lúc này còn giống với một còn quỷ mò lên từ dưới địa ngục hơn.  

             Linh Lung nhấc tay lên, giữ hắn lại ở vị trí đó chỉ bằng một tay.  

             Triệu Bân lại ra sức vùng vẫy.  

             “Không phải diễn kịch”.  

             Linh Lung chau mày, đôi mắt xinh đẹp cũng hơi nheo lại, có vẻ như lúc này tinh thần của Cơ Ngân không được tỉnh táo mà giống như bị tẩu hỏa nhập ma hơn.  

             Bốp!  

             Lại một tiếng tát tai nữa vang lên, âm thanh lanh lảnh.  

             Lần này, cả thế giới đã trở nên im lặng, Triệu Bân cũng không làm loạn nữa, hắn đã bị cái tát của Linh Lung đưa vào cõi mộng.  

             Soạt!  

             Cuối cùng thì phong ấn của Sở Vô Sương cũng được giải, cô ta vội vã lấy áo khoác, che lại những vị trí da thịt bị lộ ra, nhưng nước mắt ở khóe mi thì vẫn chưa khô hẳn, cái tên nhóc này ức hiếp người quá đáng mà.  

             “Hắn đã bị tẩu hỏa nhập ma rồi”.  

             Linh Lung tằng hắng một tiếng rồi nói rõ ràng.  

             Đương nhiên là Sở Vô Sương không thể nghe lọt tai gì nữa! Cô ta để lại quyển sách ghi chép tình báo bí mật rồi chạy khỏi đó, vừa chạy vừa không ngừng lau nước mắt.  

             Linh Lung ho khan.  

             May mà cô ta đến sớm, nếu không thì đã xảy ra chuyện lớn rồi. Nếu Sở Vô Sương bị thất thân trong phủ Linh Lung, Sở Lam không tìm cô ta liều mạng mới là chuyện lạ.  

             Đến khi cô ta không nhìn nữa thì mới kéo theo Triệu Bân rời khỏi đó.  

             Phủ Linh Lung không phải nhỏ nên đương nhiên cũng không thiếu những cây bị cong đầu trong truyền thuyết, thế nào cũng phải có một cây phù hợp với công tử nhà họ Triệu. Với một sợi dây thừng, cô ta lại trói Triệu Bân như trói heo và treo lên.  

             “Đang yên đang lành sao lại tẩu hỏa nhập ma?”  

             Linh Lung đứng dưới gốc cây, cầm một cây gậy trong tay, quan sát Triệu Bân từ trên xuống dưới, từ trái qua phải, thỉnh thoảng còn đưa tay ra chọt nhẹ lên người hắn. Với ý chí của tên nhóc này thì hắn có thể bị tâm ma quấy rối sao?  

             Cô ta chọt tới chọt lui, cuối cùng Triệu Bân cũng tỉnh.  

             Ư…  

             Âm thanh đầu tiên của hắn là tiếng nghiến răng khó chịu.  

             Đau, toàn thân đều đau! Hơn nữa đầu óc còn mơ mơ màng màng, hắn cứ cảm thấy như đang lơ lửng trên không trung. Đến khi hắn nhìn lại thì mới biết đúng thật là mình không ở dưới đất mà đang lắc lư theo chiều gió.  

 

 

             

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement