Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)

Advertisement

 
             Triệu Bân đang trong quá trình dưỡng thương, cái hắt xì này đến quá đột ngột, trong miệng còn có bọt máu trào ra, con người còn sống, sợ nhất là bị ai đó âm thầm chào hỏi, như hắn đêm nay, hắt xì hơi liên tục, quỷ mới biết có bao người đang nhớ đến hắn.  

             “Ngươi chạy đi đâu rồi”.  

             Trong rừng núi, Thiên Vũ và Sở Vô Sương truy đuổi một đường tìm kiếm Triệu Bân, không dám gọi lớn, chỉ dám âm thầm lén lút truy tìm hắm, nhân lúc còn ánh trăng, họ đi một vòng quanh sơn cốc, vô tình bị tộc xác chết phát hiện, đại chiến diễn ra, sau đó lại bị truy sát, Thiên Vũ còn may, Sở Vô Sương lai lịch yếu hơn, thân thể thanh tú nhuốm đầy máu, hai má tái nhợt đi.  

             “Đan Trường Sinh Bất Lão rốt cuộc ở đâu chứ”.  

             “Qủy mới biết, ta cũng đến đây lần đầu”.  

             “Nếu đã như vậy thì cứ đợi dị tượng xuất hiện đi”.  

             Đêm nay, vô số bóng người chạy qua chạy lại.  

             Phần lớn đều đến đây tìm bảo vật nhưng lại không biết vị trí cụ thể, chỉ biết rằng ma quỷ trong di chỉ Ma Vực này, họ gặp hết con này đến con khác, hố sâu trong này, họ dẫm phải hết hố này đến hố khác, nhìn tình trạng hiện tại của đám người, không có nhếch nhác nhất, chỉ có nhếch nhác hơn.  

             Triệu Bân vừa ngồi xuống đã qua ba ngày ba đêm.  

             Thân thể của hắn đã hoàn toàn được định hình lại, nhưng khuôn mặt nhỏ bé đó vẫn tái nhợt không chút huyết sắc, máu ở khóe miệng vẫn không ngừng rỉ ra, định hình lại thân thể không khó, khó là cầm âm kia, thật sự quá ngoan cố, đến nay vẫn chưa thể tiêu trừ hết.  

             “Dù gì cũng từng cùng nhau chiến đấu, có thể thu hồi cầm âm đi được không?”. Triệu Bân rũ mắt xuống liếc nhìn đàn đá bên trong nhẫn ma, nó vẫn yên tĩnh như cũ, không đáp lại câu hỏi của Triệu Bân.  

             Mắng thì mắng nhưng trong lòng hắn vẫn thầm vui mừng.  

             Chiếc đàn đá này là bảo vật chính hiệu, vào những thời khắc mấu chốt, sức mạnh mà nó phóng ra vô cùng tàn khốc, thụ yêu chính là một ví dụ sinh động nhất.  

             Đáng tiếc, đến giờ hắn vẫn chưa nhìn ra nguồn gốc thật sự của cây đàn này.  

             Chỉ biết rằng, đây là vật của Tiên gia, nếu không lúc trước cũng không thể bộc phát ra uy lực tiên khí, đem về cho hoàng phi xem, có lẽ bà ấy sẽ nhận ra.  

             Thu hồi lại ánh mắt, hắn đứng lên, xác định phương hướng rồi trốn vào bóng tối.  

             Khi đến địa điểm đã hẹn, hắn không thấy Thiên Vũ và Sở Vô Sương đâu.  

             “Ở đây đã có một cuộc đại chiến”.  

             Triệu Bân cau mày, khu rừng hỗn loạn, có vô số cây cối bị chặt đứt, còn có vệt máu, hắn nhận ra vết tích của Thiên Vũ và Sở Vô Sương, còn dấu vết còn lại là của Huyết Y Môn, cũng có thể nói, Thiên Vũ và Sở Vô Sương đã gặp người của Huyết Y Môn ở đây.  

             Hắn không dừng lại mà đi theo dấu vết trận chiến để lại.  

             “Đừng bị người khác giết đấy nhé”.  

             Câu nói này không biết hắn đã thì thầm trong lòng bao nhiêu lần.  

             Di chỉ Ma Vực không phải là nơi tốt lành gì, không chỉ khắp nơi toàn hố mà còn có cường giả bên ngoài vào, bất kể đụng độ kẻ nào thì đều không tránh được một trận đại chiến, có điều, hắn tin tưởng vào hai người bọn họ, cháu trai của thống soái Ngự Long và cháu gái của tướng quân Xích Diễm, hai kẻ này không phải là người đoản mệnh.  

             Hắn bỗng nhiên dừng lại, trước mặt là một cây cầu gỗ.  

             Dưới cầu, nước chảy có màu đỏ tươi.  

             Thoạt nhìn cứ tưởng là máu tươi.  

             Triệu Bân bước tới, ngồi xổm bên sông, nhìn xuống dưới.  

             Trong con sông này tồn tại pháp lực nồng đậm, có lẽ có rất nhiều yêu quái ẩn nấp dưới đó, phần lớn đều đang say giấc nồng. Chỉ cần ném một hòn đá xuống đó thì không ít thứ sẽ chạy ra ngoài, thế nên, trong di chỉ Ma Vực vẫn nên yên tĩnh một chút, bất kì động tĩnh lớn nào cũng có thể dẫn ma quỷ xuất sơn, giống như quỷ thụ yêu trước đó, nó chính là bị tiếng nổ của cung nỏ đánh thức.  

             Cộc cộc!  

             Khi hắn vẫn còn đang nhìn dòng sông, đột nhiên có tiếng gỗ đập trên mặt đất.  

             Triệu Bân vô thức ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy có người đang đi trên chiếc cầu gỗ, trên người người đó phủ một chiếc áo choàng màu đen kì dị, không nhìn thấy mặt mũi, chỉ có đôi mắt lộ ra ngoài, đó là một đôi mắt đỏ hoe, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng dữ tợn, có lẽ là nhãn đồng đặc biệt, nói không chừng còn là một đôi thiên nhãn.  

             “Tiểu Nhật Quốc”.  

             Triệu Bân sờ sờ cái cằm nhỏ nhắn của mình, nhìn chằm chằm vào đôi chân của người mặc áo choàng, hắn đi một đôi giày gỗ, thế nên, vừa đi vừa phát ra tiếng cộc cộc, từ trước đến nay, chỉ có truyền thừa của Đại Nhật Vương Triều mới ăn mặc kì dị như vậy, thế nên… hắn quen gọi chúng là Tiểu Nhật Quốc.  

             Đến nay, ba chữ ‘Tiểu Nhật Quốc’ gọi ra thuận miệng đến lạ.  

             “Giết mười ba tên mà vẫn còn sót một tên à”.  

             Triệu Bân lầm bẩm nói, đây không phải là thứ mà mấy tên vớ vẩn có thể so sánh được, một tên cảnh giới Địa Tạng chân chính, nhìn khí tức của hắn, so với Nguyên Thương thì mạnh hơn một chút, cho dù hắn có thiên nhãn cũng không thể nhìn thấu.  

             “Hoàng tử của tiểu Nhật Quốc?”, Triệu Bân thầm đoán trong lòng.  

             Cheng!  

             Lúc hắn đang nhìn thì tên áo choàng đen kia đột nhiên ra tay, một đạo kiếm khí chém tới.  

             Triệu Bân thấy vậy, lông mày nhỏ nhướng cao, đám đồng đội ngu ngốc của ngươi còn biết nói một câu “Baka” trước khi vào trận, bà mẹ nhà ngươi đúng là xuất sắc, vừa đến liền đánh, đến chào hỏi cũng bỏ qua luôn à?  

             Không cần suy nghĩ nhiều, hắn vung tay nhỏ lên, tiêu diệt đi kiếm khí.  

             Dễ dàng hóa giải được kiếm khí như vậy làm cho tên tiểu Nhật áo choàng đen kia cau mày.  

             “Người khôn không nói dài dòng, ta nhìn ngươi rất ngứa mắt”.  

             Triệu Bân xách ra kiếm Long Uyên, tức giận nhìn tên mang giày gỗ đang đứng trên cầu kia.  

             Rầm!  

             Tiểu Hắc không nói gì, đưa tay đánh ra một chưởng ấn.  

             Triệu Bân cũng không thèm nhìn, hắn nhắm trúng đầu của đối phương, lập tức thi triển ra tuyệt sát.  

             Phụt!  

             Máu tươi tuôn ra, màu đỏ chói mắt.  

             Tất nhiên, đầu của Tiểu Hắc vẫn chưa bị chém đứt lìa, chỉ bởi vì đòn tuyệt sát này của Triệu công tử bị chặn lại, kiếm đó đang đâm trên vai đối phương, cái gọi là huyết quang cũng từ trên vai hắn rơi xuống.  

             

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement