Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)

Advertisement

 
             Mặc dù thương tích đã đỡ được bảy tám phần rồi nhưng sắc mặt của Sở Vô Sương vẫn trắng bệch, cô ta cần có thời gian điều dưỡng, dù gì cũng còn một vài vết thương không thể nào khỏi được trong ba bốn ngày mà, Triệu Bân có Trường Sinh quyết mà còn vậy đấy thôi.  

             “Đa tạ!”, Sở Vô Sương mỉm cười và khẽ nói.  

             Triệu Bân không trả lời, tùy tiện ném bầu rượu đi rồi nhìn chằm chằm vào ấn đường của Sở Vô Sương.  

             Liên tục đến bốn, năm giây mà vẫn không thấy hắn rời mắt, khiến Sở Vô Sương cảm thấy rất mất tự nhiên.  

             Cứ nhìn chằm chằm vào người ta như thế thì ngượng quá chừng!  

             “Gì thế?”  

             Triệu Bân thầm nghĩ, hai mắt cũng hơi nheo lại.  

             Trên giữa trán của Sở Vô Sương có một vệt khí màu đen không chịu tan đi.  

             Nếu có thầy tướng số ở đây thì nhất định ông ta sẽ nói: “Thí chủ, ấn đường của cô rất đen!”  

             “Huyết cổ!”  

             Triệu Bân hơi chau mày, có vẻ như đã hiểu ra được điều gì.  

             Hắn đi vòng ra sau lưng Sở Vô Sương, không thèm nói gì thì đã vạch áo người ta ra.  

             Bờ vai trắng ngọc ngà lộ rõ.  

             “Ngươi làm gì thế?”, Sở Vô Sương giật mình, định khom người xuống.  

             “Làm gì, chả nhẽ lại cưỡng hiếp cô chắc?”, Triệu Bân giữ lấy cô ta bằng một tay.  

             Nói đến cưỡng hiếp thì mặt cô gái trẻ lại đỏ lên, trong đầu bất giác nhớ đến đêm hôm đó, trong rừng hoa đào ở phủ Linh Lung, suýt chút nữa là cô ta đã bị cái tên này làm chuyện đó rồi, nếu không phải có Linh Lung đến kịp thì có sống sót ra khỏi đó được hay không cũng khó nói.  

             Triệu Bân không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào bờ vai của Sở Vô Sương.  

             Hắn không biết có trắng hay không nhưng ấn chú màu đen trên vai cô ta lại hiện lên rất rõ ràng. Đấy là huyết cổ, cũng còn được gọi là huyết chú, là bí pháp chỉ Huyết Y Môn mới có. Hắn đã từng đọc bí kíp của nhà họ Ma và có nghiên cứu sơ qua về nó, có lẽ Sở Vô Sương đã bị trúng huyết chú lúc đánh nhau với Huyết Y Môn  

             Chỉ có điều Sở Vô Sương không biết mà thôi.  

             Huyết chú là một loại dùng cổ thuật, cũng là một loại chú thuật. Nó như một dấu ấn, một khi khắc lên người thì rất khó giải trừ. Hơn nữa nó còn hút tinh huyết, tuy không gây cảm giác đau đớn gì nhưng lâu dần sẽ khiến người bị trúng huyết chú sẽ chết vì suy kiệt khí huyết.  

             May mà hắn có Thiên Nhãn.  

             May mà người dùng chú có đạo hạnh không quá cao.  

             Nếu không thì sẽ khó mà nhận ra được vấn đề.  

             “Nhìn đủ chưa?”, Sở Vô Sương trừng mắt.  

             “Đừng ồn, đang trị bệnh đó!”, Triệu Bân tằng hắng.  

             “Bệnh hả?”  

             “Huyết cổ!”  

             “Trên người ta có huyết cổ sao?”, Sở Vô Sương kinh ngạc, có vẻ như cô ta cũng đã từng nghe nói đến loại chú pháp đó.  

             “Chứ cô tưởng nửa đêm nửa hôm, ta vạch áo cô ra để kiếm tiền hay sao?”, Triệu Bân đáp lại.  

             Sở Vô Sương lại đỏ mặt, có vẻ như cô ta lại nghĩ xa quá rồi.  

             Chuyện này cũng không thể trách cô ta được.  

             Là ai kia đã có tiền án, làm cô ta bị ám ảnh mất rồi.  

             “Nào, ngậm vào miệng đi!”  

             Triệu Bân vừa nói vừa đưa cho cô ta một khúc gỗ.  

             “Đau lắm sao?”  

             Sở Vô Sương bất giác nhận lấy.  

             Triệu Bân không trả lời, hắn đã lấy lôi điện ra, che phủ huyết chú.  

             Thử là biết có đau hay không liền.  

             A…  

             Sở Vô Sương rên lên một tiếng, sắc mặt lập tức trắng bệch.  

             Cô ta cũng tự giác ngậm khúc cây vào miệng.  

             Đau, đau thốn đến tận tim.  

             Cô ta từng chứng kiến sự lợi hại của huyết cổ Huyết Y Môn.  

             Năm xưa, cô cô của cô ta từng bị trúng huyết cổ của cảnh giới Chuẩn Thiên, lúc đó cô cô mới chỉ tới cảnh giới Huyền Dương, mất đến nửa tháng mới giải hết được chú ấn, còn suýt mất cả mạng. Hoàng tộc và Thiên Tông đều nổi giận, phái Hoàng Ảnh Vệ xử Huyết Y Môn một trận ra trò, suốt mười năm, Huyết Y Môn không dám ló mặt trên đất Đại Hạ, bị thấy tên nào là bị giết tên đó ngay.  

             Không ngờ, mười năm sau, cô ta cũng bị trúng một đòn.  

             Sấm sét kêu lên xèn xẹt.  

             Ai kia cũng chẳng biết thương hoa tiếc ngọc, cứ thẳng tay mà luyện.  

             Hắn còn tự tìm cho mình một lý do rất hay nữa, đó là Sở Vô Sương giỏi chịu đòn.  

             Rắc!  

             Chưa được một lúc thì khúc gỗ đã gãy đôi, nó đã bị Sở Vô Sương cắn gãy.  

             Chắc là do quá đau, mặt cô ta trắng bệch, mồ hôi lạnh rớt liên tục.  

             “Nào!”  

             Triệu Bân hiểu ý, lại đưa khúc gỗ khác qua.  

             Lần này Sở Vô Sương không nhận mà tỏ ra mình có thể mạnh mẽ “chịu đựng”.  

             Triệu Bân cũng không ép, tiếp tục tăng uy lực của thiên lôi.  

             A…  

             Sở Vô Sương hét lên, thở hồng hộc.  

             Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là cô ta thở rất có nhịp điệu.  

             May mà chỗ đó không có ai.  

             Nếu có người đi ngang qua thì nhất định sẽ ghé xem thử coi có phải ai đang làm chuyện mờ ám gì ở kia không.  

             Triệu Bân cẩn thận nên nhét khúc gỗ vào miệng cô ta.  

             Thở có nhịp như thế thì tất nhiên sẽ khiến người khác tưởng tượng lung tung.  

             Đặc biệt là hắn, một khi tưởng tượng là sẽ ảo tưởng ra được cả một bộ phim truyền hình dài tập.  

             Hôm đó, hắn giúp nữ soái luyện sát ý.  

             Tối nay lại giúp Sở Vô Sương luyện huyết cổ.  

             Nếu phải so sánh thì nữ soái trắng hơn một chút.  

             Nếu so sánh nữa thì hoàng phi Vũ Linh là trắng nhất.  

             Không biết đến lúc nào hắn mới dừng lại.  

             Huyết cổ đã bị luyện hóa, hắn cũng mệt lả.  

             Sở Vô Sương đau tới thảm thiết, mặt mày trắng bệch, không còn giọt máu, mồ hôi lạnh ướt đẫm áo giống như vừa mới tắm xong, không còn vẻ yêu kiều và mùi hương thiếu nữ nữa.  

             Nghỉ ngơi một lúc, khuôn mặt của cô ta mới ửng hồng lại.  

             “Đa tạ!”, cô ta đã nói câu có bằng cả trái tim.  

             “Không có gì thực tế hơn chút sao?”, Triệu Bân ôm bầu rượu và nói.  

             “Cần tiền hay cần ta?”  

             Sở Vô Sương cũng bắt nhịp theo, hỏi dồn tới.  

             “Cần cô…”  

             Triệu Bân thổi một hơi lên bầu rượu.  

             Câu đó vẫn còn một nửa phía sau nữa là “Dùng cô đổi tiền!”  

             Người nói vô tình, người nghe lại có ý, mặt cô ta đỏ lên, dưới ánh trăng mờ trông rất hút hồn. Từ khi đến di chỉ Ma vực, cô ta phát hiện ra mình càng lúc càng bạo gan hơn.  

             Có điều, đáp án của ai kia nghe có vẻ rất ngọt ngào.  

             

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement