Vô thượng Luân hồi chi môn - Triệu Bân (Truyện full tác giả: Bân Bân)

Advertisement

 
             Thấy hắn bò dậy, cô gái tóc xanh vô thức bịt miệng.  

             Nhóm người trung lập cũng đồng loạt nuốt nước bọt.  

             Thê thảm, Cơ Ngân của Thiên Tông quá thê thảm, tóc tai rũ rượi, người đầy vết thương, bên vai bị đứt mất cánh tay vẫn đang chảy máu đầm đìa. Hắn đâu còn hình người nữa, nếu không phải tận mắt chứng kiến, chắc người ta sẽ tưởng hắn là lệ quỷ mới từ địa ngục bò ra.  

             Không ai tiến lên phía trước, chỉ biết lặng lẽ đứng nhìn.  

             “Trả mạng cho cô ấy”.  

             “Trả mạng cho cô ấy”.  

             Tiếng gào thét khản đặc nhanh chóng vang vọng khắp rừng cây.  

             Vẫn là Triệu Bân, đang điên cuồng chém giết một người nào đó.  

             Chém ai thế?  

             Chém Vương Dương đấy.  

             Đúng vậy, Vương Dương vẫn còn sống.  

             Thế nhưng, hắn ta cách cái chết cũng không còn xa nữa.  

             Trước đó đánh nhau đến sức cùng lực kiệt, hắn ta cũng bị thương thê thảm, bất lực nằm trong vũng máu, trơ mắt nhìn Triệu Bân chém từng nhát kiếm, nhưng không còn sức đâu để đứng lên nữa, chỉ có thể giương đôi mắt đỏ ngầu nhìn hắn, không gì che giấu được vẻ khiếp sợ. Mỗi một vết máu trên người hắn ta như đang thay hắn ta cầu cứu: Xin hãy tha mạng.  

             “Trả mạng cho cô ấy”.  

             Tiếng thét gào của Triệu Bân khàn đến nỗi không nghe ra âm sắc nữa.  

             Tên Vương Dương này có phải thật hay không, hắn vẫn chưa chắc chắn.  

             Hắn giống như một con rối, một con rối đứng còn không vững.  

             Hắn chỉ lặp đi lặp lại một động tác: Giơ tay lên, hạ kiếm xuống.  

             Phụt!  

             Phụt!  

             Phụt!  

             Thánh Tử Ma Quật bị hắn chém hết kiếm này đến kiếm khác, chém thành một vũng máu bấy nhầy.  

             ...  

             Ma Vực hỗn loạn cuối cùng cũng chìm vào lặng im.  

             Di chỉ thực sự biến thành một đống đổ nát, trong tối tăm nhuốm thêm màu đỏ ngầu, thoang thoảng mùi tanh nồng, máu đỏ chảy thành sông, dường như còn cuốn theo tiếng gào của lệ quỷ, biến thành địa ngục giữa nhân gian.  

             “Kết thúc rồi”.  

             Sự tĩnh lặng chết chóc bị phá vỡ bởi một tiếng lầm bầm.  

             Đám người trung lập vẫn còn đứng dưới bầu trời u ám trông về cánh rừng màu đỏ thẫm, Cơ Ngân điên cuồng như kẻ mất trí kia cuối cùng cũng dừng lại, Thánh Tử Ma Quật sống sờ sờ cũng bị chém thành tro bụi.  

             Mà hắn, cuối cùng cũng ngã xuống.  

             Qua một lúc lâu vẫn chưa thấy hắn đứng lên.  

             Hắn đáng kính đấy chứ.  

             Chí ít thì giờ phút này, những kẻ trung lập nghĩ như vậy.  

             Họ là quân cờ trong ván cờ, nhưng cũng là người ngoài cuộc.  

             Với bữa tiệc tàn bạo này, họ là người chứng kiến.  

             Chàng thanh niên tên Cơ Ngân kia đã biến di chỉ Ma vực thành một địa ngục đỏ lòm, yêu nghiệt đỉnh cao từ thế hệ trẻ của các người dường như đã bị hắn đồ sát sạch sẽ, ngoại trừ họ ra!  

             Đến cả Bất Diệt Ma Quân xưng hùng xưng bá năm xưa chắc cũng không có được chiến tích thế này ở thời kỳ ấy.  

             Thế nên mới nói, hắn đã tạo ra một thần thoại.  

             Trước kia không có một ai.  

             Sau này... cũng không thể có ai vượt qua được hắn.  

             “Chết rồi à?”  

             Lại thêm một tiếng lẩm bẩm nữa, nhưng không ai nhúc nhích.  

             Khu rừng đẫm máu kia dường như biến thành cấm địa.  

             Dù cho hắn ngã xuống rồi, cũng không ai dám đặt chân vào.  

             Chỉ sợ kẻ điên tên Cơ Ngân kia sẽ lại bò dậy.  

             Đám kẻ thù của hắn bị giết đến mức suy sụp tinh thần, mà những người mang tư tưởng trung lập như họ cũng quan sát đến mức suy sụp tinh thần.  

             Nghiễm nhiên, hắn đã trở thành cơn ác mộng của cả một thế hệ.  

             “Chắc là chết rồi”, không ít người nói vậy.  

             “Đành thôi.”  

             “Dọn xác cho hắn đi!”  

             Rất nhiều người hít một hơi thật sâu rồi bắt đầu cất bước.  

             Cô gái tóc xanh nghiêng đầu, lông mày khẽ nhíu lại.  

             Rõ ràng cô ta đã nhìn ra vẻ tham lam trong đôi mắt của họ.  

             Nói một cách dễ nghe là dọn xác cho Cơ Ngân.  

             Trên thực tế, họ chỉ muốn cướp lấy bảo vật của hắn thôi!  

             Cũng phải, có lẽ Cơ Ngân đã bị tiêu diệt, cho dù chưa chết, e là cũng không còn sức nữa.  

             Hắn đã yếu đến mức không thể yếu hơn được nữa rồi.  

             Lúc này đây giết người cướp của là thời cơ thích hợp nhất.  

             Cô ta nhìn nhận không sai.  

             Đám người mang tư tưởng “trung lập” kia nghĩ như vậy, ngay thời khắc họ cất bước đã không giấu được vẻ tham lam, đợi khi bước chân vào cánh rừng, họ xé luôn lớp mặt nạ đau thương, lộ ra biểu cảm hừng hực, từng bước chân dè dặt rón rén như một lũ trộm.  

             Dưới ánh trăng mờ nhạt, mặt mũi họ xấu xa tới nhường nào.  

             Đây mới là bản tính của con người.  

             Cái gọi là “trung lập” cũng phải tùy lúc tùy thời.  

             Họ có thể hóa thân thành bầy sói đói tranh cướp thức ăn bất cứ lúc nào.  

             Quay đi quay lại, vẫn là một trận thảm sát.  

             Tới cuối cùng, họ mới là kẻ thắng cuộc sau cùng.  

             Soạt!  

             Cô gái tóc xanh cũng hành động, cô ta như một bóng ma, lao vọt qua đám đông, chắn trước mặt chúng.  

             Tính mạng của Cơ Ngân thuộc về cô ta.  

             Cho dù muốn giết, cũng phải do cô ta giết.  

             Hắn là nhân kiệt cái thế mình đồng da sắt.  

             Cho dù phải chết cũng không thể chết trong tay đám vô lại này được.  

             “Ngươi làm gì hả!”, đám đông quát lên.  

             “Tính mạng của hắn thuộc về ta”, cô gái tóc xanh điềm tĩnh đáp.  

             Chính bản thân cô ta cũng không biết mình lấy đâu ra can đảm khi nói câu này.  

             Phải biết rằng, cô ta đang đối diện với cao thủ yêu nghiệt nhất từ các quốc gia.  

             Không phải một hai người, là cả một bầy.  

             Cô ta không ngăn được, cũng không thể nào ngăn được.  

             Nếu thực sự phải đánh, cô ta có một trăm cái mạng cũng không đủ để chết.  

             Thế nên khi nói câu này mới cần can đảm.  

             Từ khi tu võ đạo, hình như cô ta chưa từng can đảm đến vậy.  

             Một câu nói thôi: Cô ta chỉ mong người kia sống sót.  

             “Thích chết à!”  

             Cái gọi là “kẻ trung lập”.  

             Cái gọi là “kẻ cứu người” với lời thề non hẹn biển.  

             Trong giây phút ấy, cuối cùng chúng cũng bại lộ, hung tàn, độc ác, muốn giết người cướp của.  

             Đột nhiên, trời đất vang lên những tiếng nổ ầm ầm.  

             Sự thay đổi của đất trời vẫn luôn tồn tại, trùng hợp thế nào mà đến vào lúc này, bất kể là cô gái tóc xanh, kẻ trung lập, kẻ cướp giật, Triệu Bân hay những cái xác ngổn ngang, đều bị dịch chuyển đi khắp nơi.  

             “Tìm đi!”  

             Trong thoáng chốc, tiếng hô hào vang lên từ mọi phía.  

             Đùng! Uỳnh đùng đùng!  

             Đất trời đỏ thẫm như máu dường như không nghe thấy tiếng hô hào của bao nhiêu người, khắp nơi vang lên tiếng nổ, nối liền như sấm dậy, toàn bộ di chỉ Ma Vực rung lắc đảo điên.  

             Lại một lần trời đất thay đổi.  

             Đã vậy còn tới tấp, rất dị thường.  

             Dài nhất chưa đến mười lăm phút.  

             Ngắn nhất chưa đầy vài khoảnh khắc.  

             Nhiều người bị đưa đi mà không phân biệt nổi Đông Tây Nam Bắc.  

             Càn khôn của Ma Vực lại thêm một lần hỗn loạn, không gian gãy nứt liên tục nổ tung, không một dấu hiệu nào. Có người đang đi thì bị cuốn vào khe nứt, có người xui xẻo hơn, vừa gặp lúc trời đất biến thiên nên bị dịch chuyển tới bên trong khe nứt, bị kẽ hở không gian khuấy thành tro bụi.  

             Ngoài ra còn có cả tiên trận của Ma vực.  

             Trận pháp tấn công chủ lực thậm chí biết tự vận hành.  

             Lưỡi dao, lưỡi kiếm, biển

 

             

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement