Càng không biết "ngươi" mà ông ta đang nói đến là chỉ Ma hậu hay là chỉ Phật gia.
Theo Triệu Bân thì nói đến ai cũng không sai.
Người của Phật gia hắn đã từng gặp qua, ở Thiên Tông cũng có một người.
Hắn chưa bao giờ hiểu được Phật gia, đối với Phật mà nói, dường như chỉ một câu ngã phật từ bi liền có thể chặt đứt mọi nhân quả, giống như chú Vong Thế vậy, chỉ cần có nó thì mọi ân oán đều được xóa bỏ.
Trên tế đàn, Thương Khung đã rơi vào trầm mặc.
Triệu Bân thì vẫn đang ngồi suy nghĩ, phân biệt thật thật giả giả.
Nếu như ông ta cũng là thần diễn xuất thì sao?
"Nhóc con, cái nhẫn kia của ngươi không tệ đâu", bỗng nhiên Thương Khung lại lên tiếng lần nữa.
"Là nhẫn gia truyền của ta", Triệu Bân nói xong còn nhìn thoáng qua không gian bên trong chiếc nhẫn.
"Gia truyền con mợ ngươi, đó là chiếc nhẫn ma của lão phu", Thương Khung mắng.
"Thật hay giả vậy?", Triệu Bân nhướng mày.
"Bằng không thì ngươi cho rằng mình còn sống là bởi vì gương mặt tầm thường này của ngươi sao?"
"Nói cứ như là ông đã cứu ta vậy", Triệu Bân khoát tay nói.
"Một tia năng lượng lưu lại từ mấy ngàn năm trước của ta đã cứu được ngươi", Thương Khung nói.
“Nói hết nửa ngày thì ra ông đã lôi ta xuống đây”, gương mặt Triệu Bân đen lại, trước khi bị lôi xuống đây thì hắn đã sẵn sàng dẫn thiên lôi xuống giết trọn ổ kẻ thù.
"Không cần cảm tạ lão phu".
"Cảm tạ chứ, ta còn phải cảm tạ 18 đời tổ tông của ông".
"Này, nói chuyện không có được chửi bậy nha nhóc con", Thương Khung âm trầm nói.
“Ta không có thời gian nói chuyện với ông”, Triệu Bân nói xong liền xoay người rời đi.
"Nơi này còn có một tòa bảo tàng".
"Tiền bối, ta mang ông xuống nhé?"
Triệu Bân cười nói, không biết là đang giả bộ hay là đang nghiêm túc mà hắn lại xắn tay áo, sao ông không nói sớm rằng ở đây có một tòa bảo tàng, người cơ trí như ta mà suýt chút nữa đã làm tổn thương cảm tình đôi bên rồi.
Thương Khung trợn mắt nhìn hắn.
Tốc độ thay đổi sắc mặt của tên nhóc này nhanh đến mức không lường được.
Triệu Bân đã tìm kiếm xung quanh nhưng không tìm thấy bất kỳ manh mối nào.
Bất đắc dĩ, hắn mỉm cười nhìn Thương Khung lần nữa.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |