VÔ TÌNH VẤP NGÃ, LỊCH KIẾP CŨNG KHÔNG YÊN! - B-Smile

Advertisement
“Này con chim thối tha kia, tại sao nhà ngươi lại dám làm phiền lão sồi già kia chứ, ngươi không trông thấy hắn đã lớn tuổi như vậy rồi hay sao. Ngươi cũng nên mở mắt thật to rồi xem cho kỹ vào, khắp người hắn đã bị nhà ngươi gõ đến mức trầy vi tróc vảy rồi kia kìa”, Ta dùng ánh mắt sắc nhọn nhìn thẳng vào con chim gõ kiến đang ra sức dùng mỏ để khoan vào thân lão sồi già.

“Ai đấy, là tên to gan nào lại dám nhắc nhở ta”, nó nhìn quanh một lượt, ra sức tìm kiếm xem thử liệu tên nào dám cả gan mắng chửi nó.

“Là ta, Bạch Mai tinh linh đây!” Ta hét lớn về phía nó;

“Là ngươi…Hừ” Hắn ném một nụ cười không thể khinh bỉ hơn về phía ta;

“Ngươi cười gì chứ, tuy bây giờ hình dáng của ta có thay đổi một chút, nhưng ta đích thực là một tinh linh, ta…”. Haiz, ta cũng không biết nên giải thích sao cho cái tên đầu đất như nó hiểu nữa.

“Bồ công anh, ta khuyên cô nên ngoan ngoãn biết thân biết phận của mình, cô nói thử xem một cây bồ công anh yếu ớt như cô thì rốt cuộc có thể làm gì được ta. Tóm lại, cây sồi già này chính là kho thức ăn của ta, ta cứ mổ đấy thì sao nào”, nói rồi nó lại lao nhanh về phía thân của lão sồi mà mổ liên tục khiến cho lớp nhựa bên trong của lão chảy ra, trông thật đau đớn.

“Tên khốn kia, đừng tưởng nhà ngươi có thể di chuyển thì muốn bắt nạt ai cũng được. Sau này nhất định Diêm Vương sẽ đày ngươi xuống mười tám tầng địa ngục, nếm đủ mọi cực hình đau đớn, để ta xem lúc đó nhà ngươi còn vênh váo được không đây, à không đúng, với tội trạng này của ngươi, phải ngũ mã phanh thây nhà ngươi ra mới phải, đồ tàn nhẫn, không chút lương tâm mà”, ta dùng hết sức lực yếu ớt của một cây bồ công anh nhỏ bé mà gân cổ lên chửi bới tên chim gõ kiến đáng ghét kia.

Dường như trong câu chửi của ta đã đụng đến cái tôi của con chim gõ kiến này, chỉ thấy trong hai mắt nó ánh lên vẻ tức giận tột cùng, sau đó liền không khách sáo mà lao về phía ta mổ lấy mổ để, ta có thể cảm nhận được cơn đau đang từ từ xâm lấn khắp cơ thể này, chỉ trong chốc lát, ta dường như mất đi ý thức của mình, xung quanh cũng bắt đầu tối sầm lại, ta ngất đi từ lúc nào không hay.

Trong màn sương âm u tĩnh mịch đó ta gặp lại cây Mai Trắng, bà ấy vẫn ở đó chờ ta quay trở về. Lúc này ta dường như có thể hiểu được tất cả những gì bà ấy muốn nói với ta, bà ấy thủ thỉ vào tai ta rất lâu, nhưng ta lại không tài nào nhớ nổi một câu. Ta cứ thế mà càng lúc càng xa rời bà ấy, xa mãi, xa mãi…

“Bồ công anh…Tỉnh lại đi!”

Ta mở mắt, hóa ra chỉ là một giấc mơ, nhưng ta lại có cảm giác giấc mơ ấy giống y như thật vậy. Ta thở hổn hển, cảm giác mồ hôi không ngừng tuôn chảy xung quanh cơ thể này của ta.

“Là thật sao”, ta có thể cảm nhận những giọt nước ấm áp từ phía trên rơi xuống đỉnh đầu ta rồi men theo thân thể ta thấm vào trong đất, bất giác ta cứ ngỡ bản thân mình đang được ở cạnh cây Mai Trắng.

“Sao chứ, cái gì là thật, ngươi có sao không?”



Ta ngẩng đầu lên, nhìn thấy những giọt nước mắt của lão sồi già thi nhau rơi xuống lã chã, bỗng nhiên trong lòng nhói lên một cảm giác khó tả, hóa ra chỉ là ảo giác. Bây giờ nhìn lại mới thấy bản thân giống như một cái cây bị dập tơi tả sau khi trải qua một trận giông bão, cơn đau lúc này cũng bắt đầu xâm lấn vào cơ thể, ta có thể cảm nhận được điều đó một cách rõ ràng, đúng là đau thấu tận tâm can mà.

Lão sồi già thấy ta có vẻ không trụ nổi, liền dùng tán lá che bớt ánh sáng mặt trời chiếu xuống chỗ ta: “Nhà ngươi rốt cuộc cảm thấy sao rồi, đã ổn hơn chưa?”

“Ta ổn hơn rồi, cảm ơn ngươi, lão sồi già”, ta dùng chút sức lực yếu ớt còn lại mà trả lời với lão.

“Cây Sồi ta phải cảm ơn ngươi mới đúng, ta ở trên đỉnh núi này ngót nghét đã hơn hai trăm năm, từ trước đến giờ những con chim như thế thường đến làm phiền ta, chúng dùng chiếc mỏ sắc nhọn của mình mà làm tổn thương ta, cho dù ta có to lớn, có sừng sững như thế nào đi chăng nữa, thì cũng chỉ là một cái cây đứng yên bất động, không thể phản kháng càng không thể bảo vệ chính bản thân mình, đành để mặc cho bọn chúng muốn làm gì thì làm.

Còn nhớ lúc cánh hoa bồ công anh nhà ngươi bay đến chỗ ta, rồi nhẹ nhàng hạ cánh dưới hốc đá này, nói thật ta đã rất vui mừng, trước giờ ta vốn dĩ không có ai để bầu bạn. Những loài động thực vật kia đến gần ta, không lợi dụng ta để xây chỗ ở, thì cũng nhẫn tâm đục đẽo tấm thân già này của ta, chúng khiến ta cảm thấy thật phiền phức.

Lúc còn bé ta hoàn toàn không thích bất kỳ ai đến làm phiền ta, nhưng sau khi đã nếm trải đủ hết mọi hỉ nộ ái ố của cuộc đời, ta đã học được cách chấp nhận chúng, dần dần ta coi chúng như một phần của cơ thể mình, đó cũng là cách khiến ta cảm thấy an yên hơn.

Cũng như con chim gõ kiến kia, ta thật sự không thích nó một chút nào, nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, nó giúp ta lấy ra những con côn trùng và ấu trùng đang từng ngày đục đẽo khiến ta đau đớn âm ỉ từ bên trong, tính ra chính nó cũng đang giúp đỡ cho ta đấy thôi, cho nên nhà ngươi không cần vì ta mà tự làm tổn thương mình như thế”

Tuy tính tình ta có hơi ngang ngược nhưng cũng hiểu ra chút đạo lý trong câu nói của tên sồi già kia. Đúng là khi gặp một việc mà bản thân căn bản không thể thay đổi được nó, thì cách tốt nhất vẫn là nên chấp nhận nó, việc chấp nhận này không đồng nghĩa với việc khuất phục mà là biến nó thành cơ hội để hai bên cùng có lợi.

Như vậy há chẳng phải ta đã hiểu lầm con chim gõ kiến kia sao, nhưng nó đã làm ta tơi tả đến mức này, ta lại phải nhúng nhường nó hay sao chứ. Ta cảm thấy bản thân lại đang rơi vào vòng luẩn quẩn nữa rồi.

“Vậy tại sao lúc ta mắng con chim đó, ngươi lại không can ngăn ta, hại ta bị nó mổ tơi tả thế này”

Lão sồi già cười lớn: “Trong lúc hoạn nạn, mới thấy được chân tình. Ta vốn dĩ không thích nhà ngươi. Ban đầu ta muốn mượn tay chim gõ kiến dạy cho ngươi một bàn học, để bản thân ngươi nghiệm ra rằng ở cái thế giới này vốn dĩ không phải chỉ có mình ngươi, ngươi nên biết bản thân mình là ai.

Ta không biết liệu ngươi có phải là Bạch Mai tinh linh gì đó không, nhưng mà ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, ngươi đã tự coi mình là cái rốn của vũ trụ rồi. Ngươi xem con chim gõ kiếm kia chỉ mới là hạt bụi thôi mà đã có thể khiến ngươi trở thành bộ dạng này rồi, ngươi còn chưa hiểu hay sao. Nhưng mà điều ta không ngờ tới nhất là vì để bảo vệ ta một cây bồ công anh nhỏ bé như ngươi lại trở nên gan dạ đến thế, thật khá khen cho ngươi”

Ta thấy lão nói rất đúng, trước đây cho dù ta có là ai đi nữa, có thần thông quảng đại đến đâu đi chăng nữa, thì hiện tại ta cũng chỉ là một cây bồ công anh yếu ớt mà thôi. Ta luôn sống trong cái bóng quá lớn của chính mình. Đó là thứ ta cần phải thay đổi ngay bây giờ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement