Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)

Advertisement

Chương 517-2

“Mộng Lan nhà chúng tôi trong sạch như tờ giấy trắng vậy, từ nhỏ đến lớn tôi đã theo dõi rất nghiêm khắc, ngay cả tay của con trai còn chưa từng nắm, đứa con này nhất định là của Lãnh Phong, không thể nào là của người khác được, đâu ra chuyện làm giám định quan hệ bố con, làm như vậy thật phiền hà.” Bà cả bĩu môi nói.

“Đây là quy định nhà họ Lục, bất kể người vợ nào cũng đều phải làm như vậy, huống chi là người ngoài.” Bà Lục thâm độc nói.

Đầu Hy Mộng Lan cúi xuống, kéo tay áo của mẹ, biểu hiện dáng vẻ đáng thương: “Mẹ, thật ra con đã sớm không quan tâm vị trí này nữa rồi, không muốn cãi nhau với Hy Nguyệt, bây giờ con chỉ muốn làm vợ lẽ, dù sao con và Hy Nguyệt cũng là chị em, tranh giành như vậy sẽ ảnh hưởng đến tình cảm. Thật ra chỉ cần Lãnh Phong yêu thương con và đứa bé này thì thân phận gì cũng không quan trọng.”

“Hy Nguyệt sẽ không nghĩ như vậy đâu, cô ta có quan tâm đến tình chị em này sao? Có từng nghĩ đến việc trả lại vị trí cho con sao?” Bà cả nắm lấy tay con gái: “Con gái, con quá tốt bụng rồi, như vậy sẽ bị bắt nạt đó, từ nhỏ Hy Nguyệt luôn ghen tị với con, cái gì cũng tranh của con, cái gì cũng muốn cướp của con. Con cứ mặc kệ cô ta như vậy, để cô ta càng ngày càng quá đáng, cưỡi lên đầu lên cổ, con không thể như vậy được.”

Hy Nguyệt hết ý kiến: “Ở trong này hai người bày trò hát tuồng để làm gì? Đợi đến khi có kết quả giám định quan hệ bố con, nhà họ Lục sẽ cho cô câu trả lời, trước khi có kết quả giám định, hai người có than thở khóc lóc cũng vô ích thôi.”

Hy Mộng Lan lau nước mắt ở khóe mắt: “Hy Nguyệt, tôi cũng muốn tự mình quyết định thân phận, để cho cô an tâm đó, như vậy cô sẽ không cần phải tranh giành với tôi nữa, mọi người đều sống yên bình.”

Hy Nguyệt cười nhạt, đây không phải là vừa ăn cắp vừa la làng sao.

“Hy Mộng Lan, chính cô một mực muốn tranh giành, không phải tôi.”

“Nhìn lại cô đi, cô nói như vậy, nhưng trong lòng cô chắc chắn là muốn tranh giành với tôi, muốn đoạt lại vị trí của mình, nếu như có thể quy định thân phận của tôi, không phải là cô có thể yên tâm rồi sao?”

Bộ dạng của Hy Mộng Lan so với Thị Kính còn oan uổng hơn, nói xong, rồi đi đến trước ngực Lục Lãnh Phong, dựa đầu vào cánh tay anh ta, giống như muốn được dỗ dành vậy.

Trên mặt Lục Lãnh Phong không có biểu cảm gì, giống như đeo lên một tấm mặt nạ, cũng không nói một câu, chỉ là chằm chằm nhìn cô: “Cô thật sự muốn làm vợ lẽ sao?”

“Vâng.” Hy Mộng Lan gật gật đầu.

“Được thôi, tôi đồng ý với cô.” Lục Lãnh Phong trầm thấp nói.

Trong mắt cô ta bỗng sáng lên.

Quá tốt rồi, cô ta đã đạt được mục đích, Lục Lãnh Phong đã đồng ý, biết chắc rằng chỉ cần bản thân cô ta cố gắng, không buông tha là nhất định có thể đạt được mục đích.

“Lãnh Phong, cám ơn anh!” Cô ta hưng phấn nhào vào trong ngực của anh.

Trái tim của Hy Nguyệt như bị bóp nghẹn, đau âm ỷ.

Quả nhiên là người yêu, vì cô ta mà có thể không sợ vi phạm gia quy.

“Lãnh Phong, phải làm xong giám định quan hệ bố con mới có thể.” Bà Lục nhắc nhở.

“Không sao cả, nếu như kết quả giám định có vấn đề, như theo như cô ta nói, từ trên tòa nhà cao nhảy xuống, lấy cái chết tạ tội!” Con ngươi đen nháy của Lục Lãnh Phong hiện lên sự hung ác lạnh lẽo.

Trái tim của Hy Mộng Lan bỗng rùng mình, sống lưng toát mồ hôi lạnh, cô ta cố gắng duy trì bình tĩnh, giả bộ thản nhiên: “Được thôi, nếu như em không trong sạch, là một xác hai mạng, chết không được tử tế.”

Khóe miệng Lục Lãnh Phong giật giật, cười như không cười: “Ngày mai, tôi sẽ đưa cho cô hợp đồng.” Nói xong rồi đi thẳng lên tầng.

Hy Mộng Lan và mẹ nhìn nhau, hai người đều không lộ vẻ đắc ý ra ngoài.

Đây chẳng qua là bước đầu tiên, bước thứ hai, chính là đuổi Hy Nguyệt đi, ngồi lên vị trí cô chủ.

Hy Nguyệt cảm thấy bản thân cần phải bình tĩnh, vì dù có hay không có bản hợp đồng kia, Hy Mộng Lan vẫn sẽ một mực ở bên cạnh Lục Lãnh Phong, sẽ không rời đi, dù sao thì bọn họ cũng có con.

Nhưng trong lòng cô rất khó chịu.

Không rõ tại sao bản thân cô lại khó chịu, có những chuyện đã được ông trời sắp xếp cả rồi, vốn dĩ cô không thể nào thay đổi được, thì cần gì phải tìm rắc rối chứ?

Quay về phòng, cô cuộn tròn nằm trên ghế salon, ngủ trưa, không nghĩ gợi, vứt tất cả phiền não ra ngoài.

Lục Lãnh Phong đi vào: “Hôm nay cô làm tốt lắm.”

“Vậy thì sao chứ, không phải là vẫn thua sao, tôi chỉ là con rối thôi, hai người yêu nhau thật lòng, mãi mãi tôi vẫn luôn ở thế bại trận mà thôi.” Miệng của cô giống như ngậm phải miếng chanh vậy, vô cùng chua xót từ đầu lưới đến tâm can.

Lục Lãnh Phong nắm lấy cằm của cô, ánh mắt nhìn quanh mặt cô cùng với sự phán xét: “Cô là đang ghen phải không?”

“Không dám làm vậy, đây không phải việc của con rối nên làm.” Cô hất tay anh ra, nắm lấy gối trùm lên đầu, giống như con đà điểu giấu mình.

Nhưng Lục Lãnh Phong không để cô trốn tránh, kéo cái gối ra, vứt ta xa ba mét.

“Thuộc tất cả gia quy rồi chứ?”

“Đều thuộc hết rồi.” Cô quay đầu sang một bên, không nhìn anh.

“Đọc điều thứ năm mươi sáu!” Anh ra lệnh giọng điệu vô cùng bá đạo.

Cô nghĩ ngợi, thấp giọng nói: “Thành viên trong gia đình muốn lấy vợ lẽ, người vợ cả được phép tổ chức họp gia đình, phản bác ý muốn đó…”

“Nhớ thì tốt.”Anh đi đến trước quầy rượu, rót một ly rượu whisky, thêm vài cục đá lắc nhẹ,

Hy Nguyệt nhìn anh, tỏ ra nghi hoặc.

Đây là ý gì?

Tại sao lại để cô nhớ điều này chứ?

Chắc không đến nỗi bảo cô họp gia đình thật chứ?

Cô suy nghĩ rồi lập tức bác bỏ.

Điều này không thể nào. Anh ta rất muốn lấy Hy Mộng Lan, làm sao mà lại để cô ý kiến chứ?

“Tôi ngủ một lát, anh cứ tự nhiên nhé.” Cô nói xong liền nhắm hai mắt lại.

Mặt Lục Lãnh Phong âm u, uống một hớp rượu lớn, đặt mạnh ly rượu xuống bàn, rồi đi ra ngoài.

Ngay sau đó, Hy Mộng Lan vội ăn mừng chiến thắng của bản thân.

Cô ta tin rằng, sau chiến thắng, bản thân sẽ còn đạt nhiều thắng lợi khác nữa, làm cho Hy Nguyệt liên tục thất bại, cuối cùng ngoan ngoãn cút khỏi vị trí cô chủ.

Hy Nguyệt cố gắng không suy nghĩ về chuyện này nữa, đây không phải chuyện mà cô có thể quyết định được, cô chỉ là con rối thôi, tất cả chỉ có thể do Lục Lãnh Phong định đoạt mà thôi.

Cô chỉ cần phục tùng theo, không có quyền từ chối.

Sau khi ăn cơm tối xong, cô ra vườn hóng mát, đến tám giờ quay về tắm rửa, sau đó lên đi ngủ.

Gần đây khẩu vị của cô tốt hơn nhiều nhưng lại thường xuyên mệt rã rời, mỗi ngày đều muốn ngủ.

Lục Lãnh Phong đi vào, trên mặt có chút nóng nảy, thấy người đang nằm trên giường, ánh mắt liền xuất hiện lửa giận.

Lại ngủ?

Người phụ nữ này có phải là bị bỏ ngải heo rồi hay không vậy?

Tối hôm nay, cô ăn hẳn ba bát cơm, hình như khẩu vị tốt hơn trước.

Bây giờ lại ngủ như heo chết vậy.

Không nhìn thấy trạng thái bất thường nào.

Tâm tính như bị ma nhập vậy, nóng lạnh thất thường.

Khóe miệng của anh giật giật, hai hàm răng cắn chặt, đưa tay nhéo một cái vào mặt cô.

Xem cô là ngủ thật hay là giả vờ ngủ.

Cô bị bóp đau, trong mơ xoa xoa mặt, quay người, lại bất động.

Có vẻ là ngủ thật.

Người phụ nữ đáng chết, con heo đáng chết.

Ăn được ngủ được, cơ thể chắc chắn đã hồi phục, vậy không cần ngủ nữa!

Anh vén chăn của cô, động tác hết sức thô bạo: “Dậy đi, con lợn, không được ngủ nữa!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement