Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Thường Khởi dù sao cũng đã tiếp xúc với Dương Khai một thời gian tương đối dài, sắc mặt khôi phục bình thường trở lại, cười hỏi: - Có phải ngươi có rất nhiều chỗ không hiểu hay không?

- Đúng vậy. Dương Khai gật gật đầu: - Hải Khắc gia tộc làm sao lại để các vị đến đây?

Chính vì có rất nhiều chỗ không hiểu, cho nên hắn mới mời hai người đến để hỏi cho rõ.

Vào Lưu Viêm Sa Địa gần 400 năm mới mở ra một lần, Hải Khắc gia tộc là tiểu gia tộc, cùng lắm chỉ có được hai, ba danh ngạch, cơ duyên như vậy nên để cho trưởng lão trong tộc, thậm chí gia chủ tự mình đi mới đúng, bất kể như thế nào cũng không tới phiên hai vị cung phụng ở ngoại tộc như Thường Khởi và Hách An đi.

Thường Khởi thở dài nói: - Bọn họ không có ai chịu đi cả! Bằng không làm sao mà hai lão già chúng ta lại được hưởng lợi chứ.

- Ủa, sao lại không có ai chịu đi? Dương Khai ngạc nhiên hỏi.

Hách An cười cười, giải thích: - Trải qua sự việc lần trước, Hải Khắc gia tộc không còn được Ảnh Nguyệt Điện chào đón, trong tộc, từ gia chủ cho tới đệ tử bình thường mỗi ngày đều hoang mang, thậm chí rất nhiều cung phụng trưởng lão đã rời khỏi Hải Khắc gia tộc, chỉ còn lại có hai người ta và lão Thường không đi, những trưởng lão trong tộc cũng đều bế quan, không dám ra ngoài.

- Là vì sợ ta? Dương Khai chợt hiểu ra.

- Gần như là vậy. Thường Khởi gật gật đầu, nói tiếp: - Bọn họ dĩ nhiên là sợ ngươi tìm đến tính sổ, sản nghiệp của Hải Khắc gia tộc cũng bị bỏ trống một phần rất lớn, Y Ân đang rút lực lượng của gia tộc lại hết cỡ, cho gọi tất cả đệ tử trong tộc trở về, bố trí cho bọn chúng bế quan tu luyện. Hơn nữa Ảnh Nguyệt Điện cũng không muốn gặp mặt gia tộc, lúc này, toàn bộ Hải Khắc gia tộc, trừ ta và Hách huynh ở ngoài ra không còn ai muốn ra ngoài, nói đúng hơn là không còn ai dám ra ngoài nữa.

Dương Khai kinh ngạc bật cười.

Hắn không nghĩ tới gia chủ Y Ân của Hải Khắc gia tộc lại cẩn thận như vậy.

Cho dù là trước kia lão giỡn mặt hắn, nhưng nể tình Vũ Y, hắn đã sớm không còn để trong lòng. Căn bản không có ý định tìm Hải Khắc gia tộc trả thù. Ai ngờ người ta lại nơm nớp lo sợ, cẩn thận quá mức như vậy.

Tuy nhiên, bọn họ rơi vào tình cảnh như vậy cũng đáng, Dương Khai không tìm bọn họ gây phiền toái, nhưng cũng sẽ không đồng tình với bọn họ.

- Tiền trưởng lão nhân hậu, vẫn phân cho Hải Khắc gia tộc ta hai danh ngạch tiến vào Lưu Viêm Sa Địa, cho nên ta và Hách huynh liền đi tới đây. Thường Khởi tiếp tục nói:

- Nếu ta và Hách huynh không thể đột phá, cũng chả còn sống được mấy năm nữa. Chỉ muốn được đi vào Lưu Viêm Sa Địa tìm cơ hội đột phá, nhân tiện cũng thử tìm cách thực hiện ước định với gia chủ.

- Ước định gì? Dương Khai khẽ nhíu mày hỏi.

- Ừm, ý của gia chủ là, lúc này cả gia tộc đều đang ở trạng thái bế quan, cũng không cần cung phụng gì cả, chỉ cần chúng ta có thể nộp lên một nửa thu hoạch trong Lưu Viêm Sa Địa, sẽ được tự do rời khỏi Hải Khắc gia tộc, tìm lối thoát cho bản thân.

Dương Khai vẻ mặt lạnh lùng nói: - Đây không phải là đang bắt nạt người tử tế sao?

Cạnh cung phụng nói đi là đi, cũng không bị Y Ân đòi hỏi điều kiện gì, đến phiên Thường Khởi và Hách An, lại cố tình đòi hai người nộp lên một nửa thu hoạch trong Lưu Viêm Sa Địa, Y Ân thật là giỏi tính toán đó nha.

Không cần đích thân người trong tộc đi mạo hiểm cũng có thể thu được một chút vật tư không tồi, đây không phải là đang bắt nạt người tử tế thì là cái gì.

Giờ khắc này, Dương Khai đối với lão già Y Ân này càng thêm chán ghét.

Thường Khởi và Hách An cũng thật kỳ lạ, tất cả các cung phụng khác đều rời khỏi, sao hai người bọn họ vẫn còn ở lại? Lại còn ước định với Y Ân vô lý như vậy.

Dường như nhìn thấu nghi ngờ của Dương Khai, Thường Khởi lộ ra vẻ buồn bã giải thích:

- Ta cùng với Hách huynh dù sao cũng là cung phụng của gia tộc, nhiều năm nay cũng đã được hưởng không ít chỗ tốt từ gia tộc, cứ bỏ đi như vậy cũng cảm thấy ái ngại, cho nên hai chúng ta liền đồng ý yêu cầu của gia chủ.

Dương Khai chậm rãi lắc đầu. Tuy rằng không dám đồng ý bừa với cách làm của bọn họ, nhưng sự trung nghĩa của hai người làm cho Dương Khai rất kính nể. Nếu không bị vướng bận bởi hai chữ "trung nghĩa" trong lòng, bọn họ cũng sẽ không đồng ý loại điều kiện này.

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, Dương Khai liền hỏi: - Nếu hai vị lần này có thể an toàn trở về từ Lưu Viêm Sa Địa, vậy sẽ đi về đâu?

Thường Khởi cùng Hách An liếc nhau, đều chậm rãi lắc đầu nói: - Hai chúng ta đã ở Hải Khắc gia tộc hơn nửa đời người rồi, rời khỏi gia tộc cũng chưa biết nên đi về đâu, tu vi Thánh Vương tam tầng cảnh nói thấp không thấp, nói cao cũng không cao, chủ yếu là chúng ta đã lớn tuổi, chỉ sợ không có nơi nào chịu thu nhận.

Bọn họ không có con cái, đương nhiên cũng không có nơi nào để về.

Dương Khai cười cười: - Nếu hai vị không ngại, tới định cư tại Long Huyệt Sơn, thế nào? Vũ Y và Dư Phong vẫn thường xuyên nhắc tới các vị, ở đó cũng không thiếu những người trước kia là đệ tử của Hải Khắc gia tộc, hai vị tới đó quản lý, bọn họ sẽ phải đàng hoàng nghe lời.

Thường Khởi, Hách An hai mắt sáng ngời, người trước không dám tin kinh ngạc thốt lên:

- Chúng ta có thể ở đó sao?

- Đương nhiên là có thể, ở đó cũng không phải là cấm địa, vãn bối hoan nghênh còn không kịp nữa là. Dương Khai cười lớn nói.

Hai vị cung phụng đều kích động đến đỏ bừng mặt, râu ria rối tung. Thường khởi rụt rè hỏi: - Tại sao...tại sao lại tốt với chúng ta như vậy?

Có thể thấy, hắn đối với việc được đến định cư ở Long Huyệt Sơn hết sức động lòng. Giờ này Long Huyệt Sơn đã không còn như trước kia nữa, xung quanh ngọn núi mây mù lượn lờ, linh khí nồng đậm, hoàn toàn đủ điều kiện để khai tông lập phái, thời gian càng lâu thì linh khí sẽ càng thêm nồng đậm.

- Không có gì phải ngại ngùng, mọi người đều không phải người ngoài, các vị đi tới đó cũng có thể dành thời gian để chỉ đạo những đệ tử kia tu luyện.

Hai vị cung phụng liếc nhau, đồng thời đứng dậy, vái một vái, đồng thanh nói: - Nếu vậy, hai người chúng ta còn từ chối thì thật bất kính.

Thường Khởi lại nói: - Nếu là lần này chúng ta có thể bình yên quay trở về, hai cái mạng già của chúng ta sẽ bán cho tiểu huynh đệ.

- Tiền bối quá lời rồi, chỉ cần hai vị tiền bối còn sống mới là điều quan trọng nhất. Dương Khai vội vàng đỡ họ ngồi xuống, lúc này mới tiếp tục nói: - Không biết hai vị tiền bối có chuẩn bị gì trước khi đi vào Lưu Viêm Sa Địa không?

- Cũng có chuẩn bị một chút, nhưng không biết có tác dụng hay không. Hách An thở dài, nói tiếp: - Ta cùng với Thường huynh đã dốc hết tài sản gom góp cả đời, mỗi người mua một kiện bí bảo phòng ngự hệ băng, cấp Thánh Vương thượng phẩm, ngoài ra cũng có một ít đan dược trị thương, những thứ khác thì không có gì cả.

Đây chính là sự khác nhau giữa người với người, một món bí bảo cấp Thánh Vương thượng phẩm, cùng lắm chỉ 30, 40 ngàn thánh tinh, cho dù hiện tại đang là thời điểm đặc thù, giá tiền của bí bảo phòng ngự hệ băng cùng lắm cũng chỉ là 50,60 ngàn mà thôi.

Hai vị cung phụng lại phải bỏ ra số tiền dành dụm cả đời mới mua được.

Số thánh tinh này đối với Dương Khai mà nói, căn bản không đáng để nhắc tới!

Nghĩ nghĩ một chút, Dương Khai liền móc ra tám bình ngọc từ nhẫn không gian của mình đưa cho mỗi người bốn bình, giải thích: - Một lọ dùng để trị thương, hai lọ dùng để khôi phục thánh nguyên, lọ còn lại dùng để ngăn cản nóng bức, các vị hãy nhận lấy.

Đan dược dùng để ngăn cản nóng bức chính là Băng Tuyết đan, Dương Khai luyện chế tổng cộng hai lọ, lúc này đều cho hai lão hết.

Hai người đang định từ chối, Dương Khai lại bổ sung: - Những thứ này ta còn rất nhiều, hai vị cũng không nên từ chối.

Thường Khởi và Hách An liếc nhìn nhau, cảm động đến rơi nước mắt, lặng lẽ nhận lấy 4 lọ đan dược, trong mắt hai lão thậm chí còn ẩn hiện nước mắt.

Giờ phút này, bọn họ không khỏi cảm thấy hết sức xúc động, hai người đã ở Hải Khắc gia tộc hơn nửa đời người, cống hiến cho Hải Khắc gia tộc hơn nửa cuộc sống, bây giờ Y Ân lại muốn đuổi bọn hắn đi, mà lại còn đưa ra điều kiện. Nhưng khi đến với Dương Khai, hắn liền không chút nháy mắt đã lấy ra tám lọ đan dược đưa cho họ.

Sự khác biệt quả thật là một trời một vực.

Thường Khởi, Hách An bỗng nhiên cảm giác được, rời khỏi Hải Khắc gia tộc, đi theo bên cạnh Dương Khai chưa chắc đã không phải là một chuyện tốt, sự bi thương và cô đơn mấy ngày nay bỗng nhiên tan biến.

- Còn có chỗ thánh tinh này, các vị cũng cầm đi, ta nghe người ta nói bên trong khu cực nóng không thể vận chuyển công pháp để hấp thu thiên địa linh khí, thiên địa linh khí trong có chứa một loại lửa độc, bất kỳ ai hấp thu vào trong cơ thể sẽ hết sức nguy hiểm, muốn khôi phục chỉ có thể dựa vào đan dược và thánh tinh. Dương Khai lại lấy ra một chiếc nhẫn, đưa cho hai người.

Lần này bọn họ không từ chối nữa, Thường Khởi thống khoái nhận lấy, thần thức đưa vào bên trong nhìn qua, lập tức hoảng sợ biến sắc, cả kinh kêu lên: - Sao nhiều như vậy?

Chiếc nhẫn không gian Dương Khai đưa cho bọn họ, chính là của Doãn Kiện Trung đưa cho hắn lúc trước, bên trong có khoảng 500 ngàn thánh tinh!

Cả đời Thường Khởi cũng chưa từng thấy qua nhiều thánh tinh như vậy, hắn sợ tới mức suýt nữa ném chiếc nhẫn đi.

Dương Khai khoát tay một cái nói: - Ta còn rất nhiều thánh tinh, các vị cứ cầm đi, nếu không dùng hết, mang về từ từ dùng, coi như là tiền đặt cọc ta mời hai vị tới Long Huyệt Sơn định cư.

Trong đầu Dương Khai bỗng nhiên lóe lên một ý tưởng, hiện tại phía Long Huyệt Sơn đã có Tiền Thông để ý, hơn nữa còn có Dương Viêm bố trí đại trận bảo vệ, xem như vô cùng an toàn, nhưng về phương diện chiến lực của nhân viên thì lại hơi yếu.

Tất cả mọi người trong đó, ngoại trừ bản thân hắn được cho là thiện chiến ở bên ngoài ra, những người khác đều không đáng nhắc tới, Vũ Y và Dư Phong chỉ là Thánh Vương nhất tầng cảnh, tuy rằng tư chất tạm được, nhưng cần có thời gian để phát triển.

Thường Khởi, Hách An đã là Thánh Vương tam tầng cảnh, nếu có thể làm cho bọn họ lên tới Phản Hư Cảnh mà nói, mức độ an toàn tại Long Huyệt Sơn sẽ nhiều hơn một tầng nữa.

Võ giả Phản Hư Cảnh có thể vận dụng Thế, đó là lực lượng mà đến cả Dương Khai cũng phải hết sức đau đầu.

Chiêu mộ bọn họ vào Long Huyệt Sơn, một mặt là bởi vì Vũ Y có quan hệ với bọn họ không tồi, bản thân bọn họ cũng trung nghĩa hiếm có, mặt khác, Dương Khai cũng muốn tăng thêm võ giả mạnh mẽ cho Long Huyệt Sơn.

Tu vi của hai vị cung phụng đã dừng ở Thánh Vương tam tầng cảnh nhiều năm, lại vì vấn đề tư chất nên mãi vẫn không thể đột phá, lúc này nếu cho bọn họ uống vào một viên Ngưng Hư đan mà nói, nhất định bọn họ có thể đột phá gông cùm xiềng xích trước mặt.

Nhưng Thúy La Thảo dùng để luyện chế Ngưng Hư đan có vẻ rất hiếm, trước kia Dương Khai cũng chỉ có hai cây, đã dùng hết cả rồi.

Xem ra lần này vào Lưu Viêm Sa Địa, phải đi khu thiên tài địa bảo nhìn xem có Thúy La Thảo hay không, nếu có chút thu hoạch thì tốt, nếu không có thu hoạch cũng có thể đi mua lại, dù sao hiện tại Dương Khai cũng không thiếu thánh tinh.

Khuyên can mãi, cuối cùng Thường Khởi và Hách An cũng nhận lấy chiếc nhẫn.

Dương Khai lại bắt đầu giảng giải cho bọn họ những thông tin về Lưu Viêm Sa Địa mà hắn nghe được từ Ngụy Cổ Xương.

Tuy Thường Khởi, Hách An rằng cũng đã biết được một chút thông tin, nhưng dù sao cũng không thể bằng Dương Khai có được thông tin hoàn chỉnh, lập tức chăm chú lắng nghe, không bỏ sót một từ.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement