Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Dương Khai vốn là còn đắn đo xem có thể để hai người Thường Khởi cùng Hách An đi theo những đệ tử Ảnh Nguyệt Điện khác cùng hành động chung hay không, dù sao mọi người kết bạn mà đi, thì mức độ an toàn cũng có thể đề cao không ít.

Để cho hai lão đầu tuổi không còn nhỏ đi giữa những thanh niên mỹ nữ này mặc dù có chút cảm giác thằng chẳng ra thằng, ông chẳng ra ông, nhưng đôi khi tuổi tác cũng là đại danh từ tương trưng cho sự lịch duyệt cùng kinh nghiệm. Thực lực của bọn họ không yếu, chưa chắc không giúp được những người của Ảnh Nguyệt Điện.

Khi hắn nói ra ý nghĩ này, Thường Khởi cùng Hách An hai người đều lắc đầu từ chối. Bọn họ không phải bởi vì tuổi tác của mình có khác biệt quá lớn với các đệ tử Ảnh Nguyệt Điện, sợ không hợp nhau, mà vì nếu quyết tâm muốn đi vào Lưu Viêm Sa Địa tìm cơ duyên thuộc về mình, dĩ nhiên không thể hành động chung một đường với người ta. Nếu thật sự làm như vậy, có được chỗ tốt hay lợi ích gì cũng phải phân chia cho người khác.

Hai người thậm chí còn không định đi chung với nhau, định khi vào Lưu Viêm Sa Địa liền chia ra mà hành động. Bọn họ nói cũng không sai, Dương Khai ngẫm nghĩ, liền không kiên trì nữa. Đợi hai ngày sau, Tiền Thông mới vội vội vàng vàng chạy tới, phân phát thông hành bài cho tất cả mọi người, nhân tiện cũng phát cho mỗi người một người một bí bảo nhỏ tên là Nguyên Từ Chỉ Châm.

Lưu Viêm Sa Địa diện tích quá lớn, hơn nữa bên trong đó không thể nhìn thấy nhật nguyệt tinh tú, một khi đi vào bên trong sẽ không thể nhận định được phương hướng, cái Nguyên Từ Chỉ Châm này chính là giúp cho mọi người dùng để xác định phương hướng. Ngụy Cổ Xương trước đó có đề cập qua một lần với Dương Khai về thứ này, sau khi cầm tới tay, Dương Khai lật qua lại vài lần quan sát, lập tức biết ngay là nên sử dụng như thế nào. Cái kim chỉ nam này luyện chế cực kỳ tinh xảo, vô luận chuyển động như thế nào, nó đều chỉ hướng về một vị trí đặc biệt cố định.

Có vật như vậy phụ trợ, không cần phải lo lắng sẽ lạc đường ở bên trong Lưu Viêm Sa Địa. Dương Khai cẩn thận thu giữ Nguyên Từ Chỉ Châm, rồi cùng hai người Thường Khởi, Hách An khoanh chân ngồi xuống, nghỉ ngơi dưỡng sức. Theo thời gian trôi qua, màn che năng lượng màu đỏ sậm bao trùm Lưu Viêm Sa Địa nhạt đi với tốc độ rõ ràng mắt thường có thể thấy được. Hơn nữa từ bên trong Lưu Viêm Sa Địa còn truyền ra hàng loạt dao động năng lượng cực kỳ không ổn định. Sau khi nhận ra điểm này, mọi người đều đứng lên, cũng hiểu rõ cấm địa này sẽ mở ra trong chốc lát, không khỏi có chút hoa tay múa chân, hưng trí bừng bừng. Rất nhiều người lòng đầy mong đợi nhìn Lưu Viêm Sa Địa, âm thầm thõa sức tưởng tượng những thứ tốt mà mình sẽ thu được ở bên trong đó như thế nào.

Chỉ có những cường giả Phản Hư Cảnh đến để dẫn đội thì lộ ra thần sắc vô cùng lo lắng. Bởi vì bọn họ đều hiểu rõ ràng hơn so với ai khác về độ hung hiểm của Lưu Viêm Sa Địa! Những Phản Hư Cảnh này, có rất nhiều người ở 400 năm trước đã tự mình đi vào đây xông xáo. Trải qua rất nhiều đau khổ, mới suýt chết nhưng vẫn còn sống quay trở về; về phần những Phản Hư Cảnh không có đi vào đây, cũng đều từ trong điển tịch ở tông môn của từng người, đọc được những ghi chép về phương diện này. Tuy rằng vô cùng lo lắng, nhưng mỗi vị Phản Hư Cảnh đều không có biểu lộ ra tâm tình này. Bởi vì muốn có được chỗ tốt, nhất định phải trả cái giá nhất định. Mặc dù cái giá này có thể là nhân mạng tới hàng ngàn người, nhưng chỉ cần những đệ tử cốt lõi nhất không xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng sẽ không quan tâm. Không ngừng có cường giả Phản Hư Cảnh bay qua trên đỉnh đầu mọi người ở nơi hội tụ, lớn tiếng la hét, cổ vũ cho những Thánh Vương Cảnh sắp đi vào Lưu Viêm Sa Địa. Dĩ nhiên cũng không quên dặn dò bọn họ cần cẩn thận trên hết, vào bên trong tận lực không được để xảy ra xung đột với người khác, cần phải quan tâm lẫn nhau dùng lễ nghĩa với nhau vân vân...

Những thứ lời thừa này rốt cuộc có bao nhiêu người nghe lọt cũng không biết, phàm là những chỗ có lợi ích tồn tại thì sẽ có tranh chấp. Mỗi một lần Lưu Viêm Sa Địa mở ra, trong số nhân thủ hao tổn thì có đến hai ba phần mười đều là do tranh đoạt những thứ tốt, ra tay đánh nhau mà dẫn đến. Nửa ngày sau, dao động năng lượng không ổn định từ bên trong Lưu Viêm Sa Địa truyền ra bỗng nhiên bình thường trở lại. Ngay sau đó, màu sắc của màn che năng lượng vốn đã nhạt trở lại sau khi trải qua một trận biến ảo hoa cả mắt, đồng dạng cũng ổn định lại. Rõ ràng có thể thấy được, tại một khối khu vực nào đó, màn che năng lượng màu đỏ nhạt màu sắc càng phai nhạt hơn, nhìn qua phảng phất như là một cánh cửa lớn mở rộng. Lưu Viêm Sa Địa, chính thức khai mở! Tông môn trưởng bối của từng người toàn lực thét to, người trước nối tiếp người sau ào tới hướng lối vào. Bóng người chen chúc, chen vai nối bước, gần ba ngàn người lập tức toàn bộ vọt tới trước cửa vào.

Mười mấy cường giả Phản Hư tam tầng cảnh đứng ở đó vừa nhìn chằm chằm, vừa thấy những người Thánh Vương Cảnh này vọt tới, đều đồng loạt bạo phát khí thế bản thân. Cả thiên địa tựa hồ đều ngưng đọng lại, tất cả động tác của các Thánh Vương Cảnh đều như cương cứng tại chỗ, bước đi khó khăn. Có kẻ năng lực chịu đựng kém, sắc mặt trắng bệch, một thân quần áo ướt đẫm mồ hôi. Cảm giác bị Thế bao phủ rất khủng khiếp, đó là một loại cảm giác sống chết không thể nắm trong tay, dường như tất cả tánh mạng của mình nằm trong một ý niệm của chủ nhân của Thế.

- Tranh giành cái gì?

Một lão giả sắc mặt hồng nhuận bay lên trời cao, mặt mũi uy nghiêm quét nhìn một vòng, quát lên:

- Hết thảy đi xếp hàng cho lão phu, từng người một đi vào, người nào còn dám tranh giành, lập tức hủy bỏ tư cách đi vào trong đó! Nghe lời của lão, mọi người đều bắt đầu xếp hàng đàng hoàng, cũng may cửa vào không nhỏ hẹp, đội ngũ trực tiếp xếp thành 5 nhóm. Dựa theo yêu cầu của lão giả kia, mỗi một người đi vào Lưu Viêm Sa Địa đều phải giơ cao thông hành bài lên trước mặt, để cho rất nhiều Phản Hư Cảnh kiểm tra, người không có thông hành bài thì không thể qua mặt vượt qua cửa.

- Dương huynh, Dương huynh!.

Dương Khai mới vừa dẫn Thường Khởi, Hách An tùy tiện xếp hàng vào cuối một đội ngũ, chợt nghe Ngụy Cổ Xương gọi mình. Theo thanh âm nhìn lại, vừa khéo thấy Ngụy Cổ Xương cùng Đổng Huyên Nhi hai người đang xếp hàng ở một đội ngũ gần mình, trước và sau bọn họ đều là đệ tử của Ảnh Nguyệt Điện.

- Ngụy huynh.Dương Khai hướng về phía hắn cười cười.

- Dương huynh, vào bên trong ta sẽ thông qua truyền tin la bàn truyền tin cho mọi người. Nếu huynh có thể nhận được tin niệm của ta, tốt nhất có thể cùng hành động chung với Ngụy mỗ. Ta ở bên này còn có mấy sư đệ sư muội, chúng ta đồng tâm hiệp lực, có thể nhanh chóng xông qua được khu cực nóng.

Ngụy Cổ Xương vừa nói, vừa chỉ chỉ mấy người bên cạnh hắn.

Mấy nam nữ kia xem ra cũng đều là đệ tử hạch tâm của Ảnh Nguyệt Điện, địa vị cho dù không bằng Ngụy Cổ Xương cùng Đổng Huyên Nhi, nhưng cũng không kém lắm, nhưng bọn họ không có nhãn lực như Ngụy Cổ Xương cùng Đổng Huyên Nhi, sau khi nghe Ngụy Cổ Xương nói, đều lộ ra thần sắc không hiểu, ngược lại có chút không muốn. Trong suy nghĩ của họ, Dương Khai là Thánh Vương nhất tầng cảnh nếu thật sự đi theo cùng hành động với bọn họ, nhất định sẽ cản trở gây khó cho bọn họ. Bọn họ đều là đệ tử hạch tâm của Ảnh Nguyệt Điện, tự nhiên không muốn mang theo người xa lạ như Dương Khai. Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu, lạnh nhạt nói: - Được!. Ngụy Cổ Xương dường như cũng nhìn thấu vẻ lấy lệ của hắn, cũng không nói gì thêm, hai ngày trước lúc tán gẫu với Dương Khai, hắn đã có điều phát giác, Dương Khai dường như là muốn hành động một mình. Đội ngũ thông qua tốc độ rất nhanh, dù sao mười mấy cường giả Phản Hư tam tầng cảnh đứng ở hai bên kiểm tra thông hành bài, thần niệm quét qua là lập tức có thể xác nhận không lầm.

Từng người một nhanh chóng được cho đi qua, hơn 3000 Thánh Vương Cảnh đang giảm bớt với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được. Rất nhanh, liền đến phiên Dương Khai. Giơ thông hành bài xuyên qua thần niệm của rất nhiều cường giả Phản Hư Cảnh dò xét, bên tai hắn lập tức truyền đến tiếng dặn dò của Tiền Thông:

- Dương hiền điệt, đi lần này phải hết sức cẩn thận, nhất định phải an toàn quay trở về!.

Dương Khai hướng về phía Tiền Thông nhẹ nhàng gật đầu, rồi đi qua lối vào. Truyền đến một loại cảm giác choáng váng nhẹ, chờ đến khi Dương Khai kịp phản ứng, người hắn đã ở trong một môi trường có nhiệt độ cực cao. Bốn phương tám hướng, từng luồng hơi nóng ào ào ập vào mặt. Đất dưới chân cũng là một loại đất vì hàng năm bị sức nóng cực lớn nung mà trở nên có màu đỏ nâu, nứt ra từng cái khe như mạng nhện. Những cái khe này có lớn có nhỏ, như khe rãnh lớn chiều rộng như một hẻm núi. Đập vào mắt lại không có một ngọn cỏ, rất nhiều loạn thạch, gò đất cùng sườn núi kéo dài gây trở ngại cho tầm nhìn. Đây là khu cực nóng? Dương Khai không dùng thánh nguyên hộ thể, đương nhiên có cảm giác da thịt bị nướng đến mức đau nhói.

Với thân thể cường hãn của hắn như vậy, cũng cảm nhận được đau đớn, thì đừng nói chi là các Thánh Vương Cảnh khác đi vào chỗ này, nếu thực lực hơi kém một chút, lập tức sẽ phải vận dụng thánh nguyên bảo vệ quanh thân, ngăn cản loại nóng bức không chỗ nào không có này. Mà linh khí thiên địa ở trong này có chứa hỏa độc quỷ dị, căn bản không thể bị người hấp thu. Do đó, võ giả cũng chỉ có thể sử dụng thánh nguyên và đan dược để khôi phục lực lượng. Nếu như thu vào chẳng bằng xuất ra, thì chung quy lực lượng gì cũng đến thời khắc tiêu hao hết, đến lúc đó thì nguy hiểm rồi. Bất quá loại cảm giác hơi đau nhói này đối với Dương Khai cũng không đáng lo ngại. Ngay cả nguy hiểm như hư không phong bạo như vậy mà hắn còn có thể dùng thân thể chống lại được, thì đừng nói chi là loại nóng bức này. Đây mới chỉ là phía bên ngoài nhất, tin rằng khi đi vào bên trong, sẽ càng nóng bức hơn nữa. Nhìn quanh không thấy một bóng người, những võ giả tiến vào trước cũng không biết bị truyền tống đi nơi nào rồi.

Người bên ngoài cảm giác không ra điểm quỷ dị, nhưng Dương Khai vừa tiến vào là nhận ra không gian nơi này dường như có chút không ổn định. Chính vì loại không ổn định này nên mới có thể làm cho võ giả thông qua cùng một lối vào, lại xuất hiện ở vị trí bất đồng trong Lưu Viêm Sa Địa. Trước mặt là một đạo hỏa linh khí màu đỏ nhạt giống như dãi lụa chậm rãi thổi qua, Dương Khai đưa mắt nhìn lại, phát hiện bốn phía có rất nhiều hỏa linh khí đã ngưng tụ thành thực chất như vậy, từng đạo, từng đạo như linh xà bay múa giữa không trung, thoạt nhìn rất đẹp. Trong lúc hắn đang quan sát, bỗng nhiên gần đó truyền đến một trận dao động không gian, ngay sau đó một tả một hữu hai bóng người đột ngột xuất hiện. Chính là hai võ giả nào đó đi sau hắn thông qua cửa vào. Hai người đều là nam nhân, còn chưa kịp quan sát hoàn cảnh chung quanh, cảm nhận được chỗ này vô cùng nóng bức, đồng loạt biến sắc. Một người trong đó lập tức vận chuyển thánh nguyên hộ thân, người khác thì không có làm như vậy, thực lực rõ ràng cao hơn một chút, nhưng cũng rất nhanh chóng ứa mồ hôi từng giọt. Dương Khai nhíu nhíu mày, phát hiện võ giả vận chuyển thánh nguyên hộ thân ấy không ngờ lại mặc quần áo của Ảnh Nguyệt Điện, hẳn là đệ tử của Ảnh Nguyệt Điện.

Sau khi hai người ổn định, lúc này mới bắt đầu quan sát bốn phía, đợi khi phát hiện chỗ này có hai người khác, gã đệ tử Ảnh Nguyệt Điện hơi đổi sắc, nhất là khi nhìn thấy Dương Khai, trong mắt hắn lóe lên vẻ kỳ quái. Bất quá hắn cũng không có ý định đến chào hỏi Dương Khai, mà lập tức rời khỏi nơi này, động tác rất là nhanh chóng. Nhưng người kia, dường như có điều suy nghĩ, đánh giá Dương Khai, bỗng nhiên toét miệng cười, tựa như làm quen nói:

- Bằng hữu, có hứng thú kết bạn với tại hạ cùng đi hay không?.

- Không có hứng thú!

Dương Khai lãnh đạm trả lời một câu. Hắn ngay cả Ngụy Cổ Xương đều không muốn để ý tới, đừng nói chi là một người không rõ lai lịch này. Người kia dường như không ngờ Dương Khai cự tuyệt dứt khoát như vậy, ngượng ngùng vuốt vuốt lỗ mũi, cũng không dây dưa, hướng về phía Dương Khai chắp tay một cái, rồi bỏ đi về một hướng khác.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement