Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Nghe hắn giải thích như vậy, Ánh mắt Dương Khai liền sáng lên, cười hì hì nói: - Thẩm huynh có xem trọng mới rủ ta đi cùng, ta đâu có trách ngươi, hơn nữa ta cũng cảm thấy hứng thú đối với chỗ này.

- Dương huynh, ngươi... Thẩm Phàm Lôi ngạc nhiên nhìn hắn.

Dương Khai ngoác miệng cười: - Thẩm huynh hiểu lầm rồi, ta chỉ cảm thấy hơi hứng thú đối với công pháp song tu có thể giúp cho người ta đột phá bình cảnh mà thôi. Tuy nhiên, nếu đúng như đã nói thì công pháp song tu kia cũng thật lợi hại, phải biết rằng, trở ngại lớn nhất khi chúng ta tu luyện chính là bình cảnh, khi đã đến bình cảnh rồi thì thông thường sẽ dậm chân tại chỗ cả đời. Nếu như công pháp song tu này thật sự lợi hại như vậy, thì nó đủ để trở thành công pháp trấn tông để sáng lập một tông môn rồi, không nhất thiết phải mở ra Hợp Hoan Lâu này làm gì.

- Ý của Dương huynh là... Thẩm Phàm Lôi tuy rằng suy tính không sâu, nhưng không có nghĩa là hắn ngu dốt, ít nhiều cũng nghe được có điều không ổn qua lời Dương Khai nói.

- Phương pháp dựa vào song tu đề đột phá bình cảnh có phải có tai họa ngầm gì đó không? Vẻ mặt Dương Khai trở nên nghiêm túc nhìn hắn hỏi.

- Ta cũng không biết, sư huynh chưa nói với ta. Thẩm Phàm Lôi cũng không khỏi nhíu mày, nghe Dương Khai vừa nói như vậy hắn liền trở nên cảnh giác, cẩn thận ngẫm lại cũng thấy có lý, nếu như bình cảnh trong tu luyện chỉ cần mượn một lần song tu là có thể đột phá, không phải là quá đơn giản rồi hay sao?

- Ta không biết trước kia Thẩm huynh đã từng tiếp xúc với công pháp song tu gì đó chưa, nhưng đại đa số công pháp song tu trên đời này, thật ra đều là phương pháp thu âm bổ dương, hoặc là thu dương bổ âm, chỉ có lợi cho một phía mà thôi. Nếu Hợp Hoan Lâu có thể tồn tại ở nơi này, không biết những cô gái kia tu luyện theo công pháp lấy dương bổ âm hay là theo công pháp của những người đi trước, hy sinh nguyên âm của bản thân để trợ giúp cho khách nhân tới đây tăng tiến tu vi, đột phá bình cảnh. Dương Khai chỉ suy tư một lúc, liền nói ra những hiểu biết của mình đối với công pháp song tu. Thật ra chuyện như vậy không cần hắn nói Thẩm Phàm Lôi cũng đã từng nghe rồi, dù sao cũng không phải là trẻ con mới lớn không hiểu việc đời, có thể tu luyện đến trình độ này, cho dù chưa từng tiếp xúc với công pháp song tu cũng đã nghe người ta nói qua.

Mà bản thân Dương Khai lại đã từng tu luyện qua công pháp song tu nên hiển nhiên đối với chuyện này càng có quyền lên tiếng.

- Nếu vậy, rất có khả năng là có tai họa ngầm! Dù sao, nếu như ta không có công pháp sở trường, lại còn luyện hóa nguyên âm hoặc nguyên khí của người khác truyền qua, cho dù tu vi có nhất thời tăng lên, đột phá bình cảnh thì cũng sẽ khiến cho căn cơ bất ổn. Thẩm Phàm Lôi như đang suy nghĩ gì đó, bỗng nhiên lại lẩm bẩm nói: - Nhưng nếu đã như vậy, tại sao sư huynh còn cố ý nhắc tới chỗ này. Nếu không phải đột nhiên huynh ấy có chuyện phải rời khỏi, ta còn tưởng rằng hắn muốn dẫn ta tới nơi này đó.

- Có thể là Uông huynh chỉ vô tình nói như vậy nên huynh mới hiểu lầm. Dương Khai thuận miệng nói.

- Thì ra là vậy! Thẩm Phàm Lôi khẽ gật đầu: - Vậy chuyện này phải làm sao đây, đã có tai họa ngầm thì ta cũng không thể làm theo dự tính ban đầu, ta tình nguyện tốn thêm chút thời gian tiếp tục âm thầm tu luyện còn hơn là vì một lần song tu mà phá hỏng nền tảng của mình, hơn nữa còn phải song tu với một cô gái mà mình cũng không biết là ai nữa chứ.

Sau khi tỉnh táo lại, cuối cùng Thẩm Phàm Lôi cũng khôi phục lại suy nghĩ bình thường, vừa nói xong liền đứng dậy thúc dục: - Dương huynh, bây giờ chúng ta đi khỏi đây thôi.

- Đã tới rồi, vội đi làm gì, làm vậy thì vô lễ với người ta quá, hơn nữa cứ bỏ đi như vậy không chừng sẽ đắc tội với chủ nhân nơi này đó. Dương Khai cười khanh khách.

Thẩm Phàm Lôi gãi gãi đầu, tỏ ra bất đắc dĩ cười khổ, nếu sớm biết như vậy, nói gì hắn gì cũng sẽ không dẫn theo Dương Khai tới chỗ này, bây giờ muốn thoát thân cũng phải hết sức dè chừng.

- Chẳng lẽ chúng ta thật sự phải ở nơi này... Thẩm Phàm Lôi nhìn Dương Khai lắp bắp nói, tựa như vừa do dự lại vừa có phần mong đợi vậy.

Dương Khai cười ha ha: - Vậy phải coi ý của Thẩm huynh như thế nào, tất nhiên, song tu thì có thể bỏ qua, nhưng nếu như chỉ mua vui thì không sao, cũng chỉ có một lần mà thôi.

- Dương huynh cứ thích nói đùa. Thẩm Phàm Lôi lóng ngóng đỏ cả mặt.

Đúng lúc này, Dương Khai liền thay đổi nét mặt, quay đầu nhìn ra ngoài, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ nhẹ nhàng, thiếu phụ lúc nãy dẫn hai người vào đây đã quay lại, dịu dàng nói: - Hai vị công tử, xin thứ lỗi cho thiếp thân thất lễ.

Vừa nói xong thiếu phụ liền đẩy cửa đi vào, sau lưng nàng còn có hai tỳ nữ đi theo, một người bưng một bầu rượu toả ra mùi thơm ngào ngạt, người còn lại bưng một khay linh quả, hai nàng thướt tha đi tới thi lễ một cái, sau đó đặt mọi thứ lên bàn rồi khéo léo đứng ra phía sau thiếu phụ.

Lúc này thiếu phụ mới ngồi xuống sau hai người, lên tiếng hỏi: - Không biết hai vị công tử tới đây là để mua vui hay còn có yêu cầu gì khác?

- Mua vui như thế nào? Còn yêu cầu khác thì như thế nào? Dương Khai cau mày lại, vẻ mặt tỉnh bơ hỏi. Thái độ của hắn có vẻ hết sức dày dạn kinh nghiệm, khiến cho thiếu phụ không dám coi thường chút nào.

Thiếu phụ hé môi cười, ánh mắt long lanh hết sức khiêu gợi, nhìn thẳng vào mắt Thẩm Phàm Lôi khẽ nói: - Nếu như chỉ mua vui, Hợp Hoan Lâu chúng ta có rất nhiều cô nương tư chất tốt, dáng người chuẩn, hai vị công tử có thể tùy ý lựa chọn, bảo đảm sẽ khiến hai vị hài lòng. Hơn nữa, những cô nương này bất kể là sắc đẹp hay cảnh giới tu vi so với nơi khác đều tốt hơn rất nhiều. Tất nhiên, giá cả cũng không thể so sánh như mấy chỗ kia được.

Dương Khai mỉm cười: - Giá cả không thành vấn đề, chỉ cần hài lòng là được, có điều không biết cô nương có cảnh giới tu vi cao nhất của quý lâu là gì?

Thiếu phụ cười tươi rạng rỡ: - Ánh mắt của công tử quả thật là rất cao, tuy nhiên, nếu nói về tu vi cao nhất thì chính là Hồng Nguyệt cô nương, nàng có tu vi Thánh Vương lưỡng tầng cảnh!

- Thánh Vương lưỡng tầng cảnh! Dương Khai ngạc nhiên, cùng Thẩm Phàm Lôi liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ không thể tưởng tượng nổi mắt đối phương, tựa như đều không ngờ nơi này lại có cô nương như vậy. Dù sao, có cảnh giới tu vi cao như vậy đã có thể gia nhập vào một vài đại tông môn rồi, so với việc long đong vất vả ở nơi này không thể nghi ngờ là tốt hơn nhiều.

Thiếu phụ kia tiếp tục nói: - Có điều Hồng Nguyệt cô nương mỗi năm chỉ tiếp khách có hai lần mà thôi, sau hai lần, bất kể trả giá bao nhiêu nàng cũng sẽ không tiếp. Tất nhiên, hai lần đầu có tiếp hay không là do ý của nàng, nếu như nàng nhìn không vừa mắt, cho dù công tử có trả giá bao nhiêu cũng vô dụng.

- Vị Hồng Nguyệt cô nương này quả là có cá tính, bỏ qua đi. Dương Khai phất tay áo: - Phiền toái như vậy thì miễn.

- Như vậy cũng tốt. Thiếu phụ dường như cũng thở phào nhẹ nhõm, nóng bỏng dò hỏi: - Vậy, xin hỏi hai vị công tử có yêu cầu người khác không?

- Ta nghe nói quý tông có một nhóm cô nương chuyên môn tu luyện công pháp song tu, thông qua con đường song tu có thể hỗ trợ cho người ta đột phá bình cảnh, không biết có đúng hay không? Dương Khai nhìn nàng hỏi.

Thiếu phụ khẽ gật gật đầu: - Không sai, Hợp Hoan Lâu chúng ta quả thật có một nhóm cô nương như vậy. Hơn nữa, những vị khách tới đây chỉ cần có tu vi Thánh Vương Cảnh trở lên, trong mười người đã có tám người vì lý do này mà tới đây, xem ra hai vị công tử cũng giống như vậy rồi.

- Ừm, gần đây chúng ta gặp phải bình cảnh không thể đột phá, cho nên liền nghe danh mà tìm đến đây.

- Vậy thì dễ nói chuyện rồi, nếu như không ngại, mọi việc cứ để cho thiếp thân an bài có được không? Nhất định sẽ khiến cho hai vị công tử hài lòng khi ra về. Thiếu phụ kia mỉm cười hỏi.

- Được. Dương Khai khẽ gật đầu.

Thiếu phụ chậm rãi đứng dậy, đi ra ngoài, dáng vẻ như đang chuẩn bị an bài điều gì đó. Tuy nhiên, khi vừa ra đến cửa nàng chợt quay lại nói: - Đúng rồi, hai vị công tử, thiếp thân phải nói trước, tuy rằng những vị khách tới nơi này rất ít người có thể dựa vào song tu để thuận lợi đột phá bình cảnh, nhưng cũng không phải là chưa có ai thành công, nếu như hai vị công tử không được như ý nguyện thì...

- Yên tâm, điều này chúng ta hiểu, nếu thật không được như ý nguyện thì cũng là do cơ duyên của chúng ta không đủ, sẽ không trách tội những cô nương của ngươi.

Thiếu phụ hài lòng gật gật đầu, lúc này mới thật sự rời đi.

Đợi nàng đi khỏi, Thẩm Phàm Lôi mới nghi ngờ nhìn Dương Khai, không biết tại sao hắn lại cố ý yêu cầu cô nương tu luyện công pháp song tu, Dương Khai cũng không muốn giải thích cho hắn. Thẩm Phàm Lôi suy nghĩ một hồi rồi hạ quyết tâm, thầm nghĩ dù sao cũng chỉ là giao hợp, chỉ cần không song tu là được, sau đó dứt khoát thả lỏng tinh thần, cầm linh quả trên bàn ăn ngồm ngoàm.

Không lâu sau, thiếu phụ kia đã quay lại, nhưng lần đi cùng với nàng còn có mười mấy cô nương trẻ đẹp, vẻ đẹp và thân hình quả thật rất hơn người, mỗi người đều xinh đẹp như hoa. Mà quan trọng nhất là cảnh giới tu vi của các nàng đều là Nhập Thánh nhất tầng cảnh, tu vi như vậy so với những cô nương ở bên ngoài đều cao hơn rất nhiều.

Hơn mười người cô nương đứng xếp hàng tỏa ra mùi thơm tràn ngập căn phòng, mỗi người một vẻ, hết sức xinh đẹp.

Hai mắt Thẩm Phàm Lôi sáng dị thường, nhìn hết cô nương này đến cô nương khác, ai cũng cảm thấy hài lòng. Dương Khai thì lại bình thản như thường, không lộ ra nhiều cảm xúc.

Thiếu phụ kia ở bên cạnh đang quan sát sắc mặt để đoán suy nghĩ, thấy vậy liền hiện ra vẻ kinh ngạc trong ánh mắt, cũng không nói thêm điều gì mà chỉ nhẹ nhàng vỗ tay một cái.

Nhóm cô nương vừa vào liền đi ra ngoài, rất nhanh, một nhóm cô nương khác lại được thay đổi đi vào.

Tu vi của nhóm cô nương thứ hai dường như lại tăng lên một chút, đã xuất hiện Nhập Thánh lưỡng tầng cảnh.

Lần này, sắc mặt của Dương Khai vẫn hờ hững như trước.

Thiếu phụ càng thêm giật mình, chân mày hơi nhíu, lại vỗ vỗ tay, nhóm cô nương thứ hai liền đi ra, đổi thành nhóm cô nương thứ ba.

- Hai vị công tử, chẳng lẽ vẫn không hài lòng sao? Chờ một lát, nàng thấy Dương Khai vẫn không tỏ ra động lòng chút nào, nét cười trên mặt liền hạ xuống, lạnh nhạt hỏi. Dù sao những cô nương vào lần này đã coi như là các cô nương có tiêu chuẩn cao nhất của Hợp Hoan Lâu rồi, thậm chí trong đó còn có võ giả tu vi Nhập Thánh tam tầng cảnh. Cũng may mà một trong hai nam nhân này nãy giờ vẫn ăn liên tục, nhưng nam nhân còn lại này một chút phản ứng cũng không có, khiến nàng hoài nghi không biết có phải đối phương cố ý gây phiền toái hay không.

Dương Khai mỉm cười, đối với việc nàng nổi giận coi như không thấy, chậm rãi nói: - Quý lâu không phải chỉ có đến thế này thôi chứ? Nếu vậy thì quả thật khiến người ta thất vọng rồi.

Thiếu phụ hừ nhẹ một tiếng, phất tay ra hiệu cho nhóm cô nương thứ ba cũng đi ra ngoài, thầm nghiến răng nói: - Vị công tử này ánh mắt thật là không tầm thường, quả thật Hợp Hoan Lâu vẫn còn cô nương có tố chất cao hơn, nhưng số lượng không nhiều lắm, hơn nữa giá tiền cũng rất cao, không biết hai vị công tử có kham nổi không?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement