Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Tu vi của lão giả cũng chỉ có Phản Hư nhất tầng cảnh đỉnh phong, nếu không bởi vì rất nhiều e ngại thì đâu có phiền toái như vậy. Trực tiếp giết Dư Phong, tiến hành bí thuật dò xét hồn, đương nhiên có cơ hội lấy được tin tức trong đầu Dư Phong.

Chỉ là bởi vì một vài nguyên nhân, lão giả bây giờ không dám tùy tiện giết người. Hơn nữa, triển khai bí thuật dò xét hồn cũng tiêu hao cực lớn, chưa chắc có thể lấy được tin tức mình muốn, cho nên hắn mới không thể động thủ, chỉ có thể dùng thủ đoạn thế này cưỡng bức đám người Dư Phong.

Thấy Dư Phong cứng đầu như vậy, nam nhân cường tráng diện mạo dữ tợn kia cười lạnh: - Được lắm, được lắm, ta thích người có cốt khí như ngươi, ngươi có thể tử thủ không nói, bọn ngươi thì sao? Ta muốn xem xem bọn ngươi có phải đều cứng đầu như vậy không?

Nói như vậy liền hướng về phía người thứ 2, lại hỏi vấn đề như vừa rồi.

Mà đáp án nhận được, lại vẫn là một ngụm nước miếng lẫn máu loãng.

Nam nhân cường tráng một lần nữa vung trường tiên ra, khiến đệ tử của gia tộc Hải Khắc kia bị quét bay vài vòng, rơi xuống đất, một lúc sau cũng không thể bò dậy.

Ngay sau đó, hắn đưa mắt nhìn sang người thứ 3, sắc mặt cực kì u ám, lạnh lùng nói: - Nói đi, nói ra thì sẽ thoải mái, bằng không tiếp theo sẽ là ngươi.

Đệ tử thứ 3 của gia tộc Hải Khắc ngước mắt nhìn hắn, thần sắc hờ hững, tên đệ tử này chỉ có thực lực Nhập Thánh nhất tầng cảnh, là tu vi thấp nhất trong mấy người tới đây, hiện tại thánh nguyên bị khóa, nếu ăn một roi, sợ rằng 10 ngày nửa tháng cũng không dậy nổi.

Dư Phong há miệng, dường như là muốn nói cái gì, những lời vẫn chưa nói ra, người kia đã nói: - Yên tâm đi Phong ca, tuy rằng chúng ta đến Long Huyệt Sơn không bao lâu, nhưng mỗi người đều nhận được không ít điều tốt, sao có thể làm kẻ mù lấy oán trả ơn, vong ân bội nghĩa chứ? Ảnh Nguyệt Điện là thá gì, bọn họ có thể khiến nhiều người của chúng ta trong thời gian ngắn đều cùng tấn thăng một hai tầng tiểu cảnh sao?

- Đúng vậy! Trong lòng Dư Phong nóng lên, gật đầu liên tiếp, trong lòng biết hắn nói không sai. 50, 60 đệ tử của gia tộc Hải Khắc đi theo Vũ Y thoát ly gia tộc, gia nhập Long Huyệt Sơn. Hai ba năm nay, bọn họ căn bản không lo lắng đến nguồn tài nguyên tu luyện, nguồn các loại kinh đan diệu dược không ngừng, ưu việt hơn nhiều lần so với những ngày trước kia. Hơn nữa mỗi người ít nhất cũng có được một hai bí bảo phòng thân, những bí bảo này tất cả đều là cấp bậc Thánh Vương.

Có thể nói, mỗi đệ tử của gia tộc Hải Khắc, đều đã coi Long Huyệt Sơn là nhà của mình, sinh ra lòng trung thành hết mực.

Nam nhân cường tráng thấy vậy, biết hỏi cũng như không hỏi, lập tức không nói thêm nữa, giơ trường tiên trong tay lên, thấy trường tiên kia rơi xuống, lão giả ngồi ngay ngắn trên ghế kia bỗng nhiên mở hé nửa con mắt, quay đầu nhìn ra ngoài.

"Ầm"

Một tiếng vang thật lớn truyền đến, xen lẫn cả dao động thánh nguyên kịch liệt, phía ngoài dường như xảy ra đánh nhau, kèm theo vài tiếng kinh hô cùng tiếng hét thảm, ngay sau đó tất cả yên tĩnh trở lại.

- Người nào xông vào Tụ Nguyên Đường của ta! Lão giả sắc mặt lạnh lùng, đứng lên, thân hình lắc lư trong không gian vọt ra ngoài, nhưng người đang ở giữa không trung bỗng kêu lên một tiếng quái dị, như bị thương nặng bay lùi trở lại.

Một đường hào quang như dải tơ theo sát phía sau hắn, trực tiếp rơi vào trong sương phòng, khí thế như cầu vồng bao phủ lấy lão giả.

Lão giả sắc mặt hoảng hốt, vội vàng tế ra một bí bảo phòng ngự như một cái khiên nhỏ, chắn ở trước mình.

Tiếng nổ vang truyền ra, thân hình lão giả lật đật lùi về phía sau vài bước, mới giảm bớt lực đạo to lớn kia, đưa tấm chắn của mình lên nhìn lại, da mặt không kiềm chế được co rúm lại.

Trên khiên phòng ngự Hư cấp hạ phẩm của bản thân lại dính nhiều vết lửa đang thiêu đốt, trong ngọn lửa kia lộ ra lực lượng cực kỳ nóng, mặt khiên đã có dấu hiệu bị tan chảy.

Cảnh này khiến hắn hồn bay phách tán, biết mình vừa rồi nếu trúng ngọn lửa, e rằng không chết cũng bị lột một lớp da.

Còn không chờ hăn lại có phản ứng gì, hai cỗ lực lượng của Thế đã từ trên trời giáng xuống, bao phủ cả sương phòng, ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy được thân hình thanh niên tuấn ngạn, hàn khí bao quanh người, thản nhiên bước vào.

Phía sau người thanh niên này, còn có hai lão giả đi theo, hai người kia cũng giống mình, đều là tu vi Phản Hư nhất tầng cảnh, Thế bao phủ trong phòng kia, liền buông thả hai người này.

Lão giả mi mắt co lại, biết có chút không ổn, chỗ này chỉ có một Phản Hư Cảnh là hắn trấn giữ, hoàn toàn không có khả năng lấy một đấu hai, vội vàng lấy một vật từ nhẫn không gian ra, vội vàng bóp nát, lúc này mới âm thầm thở phào.

- Dương Khai! Thường cung phụng, Hách cung phụng! Nhóm Dư Phong thấy người tới, quá đỗi vui mừng rối rít kêu lên. Dương Khai đảo mắt, thương tích thảm thương trên thân mấy người lập tức đập vào mắt, khiến mi mắt hắn co rụt lại, trong lòng cuồn cuộn lên sát khí vô hạn. Thương tích của nhóm người Dư Phong đã rất nghiêm trọng, lực khí huyết của mấy người đều có vẻ không đủ, rõ ràng có chút bị thương tới mức cảnh báo, chỉ sợ rằng nếu mình xuất quan chậm hai ngày, tu vi của bọn họ đều bị mất hết. Nhưng bây giờ vẫn có kịp, chỉ cần cung cấp một ít linh đan diệu dược, nghỉ ngơi vài ngày là được.

- Ngươi chính là Dương Khai? Lão giả kia nghe vậy cả kinh, đưa mắt nhìn Dương Khai không ngừng.

Dương Khai lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, không chút để ý đến hắn, hướng về phía Thường Khởi ra hiệu một ánh mắt.

Thường Khởi hiểu ý, lập tức đi lên phía trước, thánh nguyên ở đầu ngón tay bính phát, ngưng thành lưỡi dao sắc bén, đầu tiên là giải thoát đám người Dương Phong bị trói chặt, sau đó dò xét một chút cấm chế bên trong cơ thể bọn họ, chau mày lại.

Những cấm chế này mặc dù là do võ giả Phản Hư nhất tầng cảnh truyền ra, nhưng hắn muốn phá thì ít nhất cũng phải mất một hai canh giờ, lúc này rõ ràng không phải lúc phá giải.

Đưa nhóm người Dư Phong tới bên cạnh Dương Khai, nhỏ tiếng nói với hắn mấy câu, rồi khoanh tay đứng bên cạnh.

Dương Khai khẽ gật đầu, lúc này mới nhìn về phía lão giả kia, hé nửa con mắt nói: - Nghe lời ngươi vừa nói, người dường như đã sớm nhận ra ta?

- Hừ! Đúng vậy thì sao? Lão giả hừ lạnh một tiếng.

Khóe miệng Dương Khai lộ ra nụ cười thú vị, đột nhiên hỏi:

- Ngươi họ Tạ?

Lão giả kia hơi biến sắc, trở nên kinh ngạc vạn phần, thốt ra: - Làm sao ngươi biết!

- Quả nhiên! Dương Khai khẽ gật đầu, trên mặt lộ vẻ hiểu rõ, trước đây khi cùng nhóm Vũ Y trao đổi, hắn đã có dự đoán này. Nếu quả thật là bởi vì tranh đấu bên trong Ảnh Nguyệt Điện mà dẫn đến Long Nguyệt Sơn bị liên quan, vậy thì bên mình cũng không bị liên lụy sâu như thế này.

Dù là đối với ai, Long Huyệt Sơn đều là một khách hàng lớn, kết hợp với nó hữu ích vô hại, không thể đến mức không có nguyên cớ lại đắc tội.

Bản năng của Dương Khai cảm thấy, có đố kỵ đối phó với Long Huyệt Sơn như vâỵ, chắc chắn là người có hiềm khích với mình. Mà có thù với mình, và có liên quan đến Ảnh Nguyệt Điện, không ai khác chính là Tạ gia này rồi.

Tạ Hoằng Văn là đệ tử của Ảnh Nguyệt Điện, cha hắn là Tạ Lệ cũng là một quản sự của Ảnh Nguyệt Điện, địa vị tuy rằng không bằng Tiền Thông nhưng ít nhiều có chút quyền lợi.

Mà Tạ gia lại là thế lực bên ngoài của Ảnh Nguyệt Điện, nhưng có quan hệ cực kì mật thiết với Ảnh Nguyệt Điện.

Bọn họ sở dĩ đối phó mình, không ngoại trừ hai nguyên nhân. Một là e rằng là vì cái chết của Tạ Hoằng Văn có liên quan đến mình, dù sao lúc đó có đệ tử của Ảnh Nguyệt Điện cấp báo cho Tạ Hoằng Văn, nói với Tạ Hoằng Văn vị trí của mình ở Lưu Viêm Sa Địa, mà cuối cùng hắn lại không thể ra khỏi Lưu Viêm Sa Địa, chắc chắn đã bỏ mạng trong đó. Điều này đủ để Tạ gia hoài nghi mình rồi. Cho đến tận bây giờ, vẫn chưa có người nào của Tạ gia làm phiền mình, đoán chừng là nguyên nhân e ngại Tiền Thông cùng luyện khí sư Hư cấp Tử Hư Ô.

Hai là, e rằng cũng là mượn cơ hội đối phó mình để thử dò xét Tiền Thông!

Nếu như Tiền Thông dư sức che chở Long Huyệt Sơn, vậy thì hắn chắc chắn không bàng quan đứng nhìn, giờ này xem ra, tình trạng của Tiền Thông cũng không tốt lắm.

Tâm tư Dương Khai nhanh chóng quay ngược lại, theo suy đoán của mình, nhưng chân tướng sự việc rốt cuộc thế nào, hắn không dám chắc chắn. Nhưng có lẽ không khác so với suy đoán của mình là bao, chỉ cần chờ sau này tìm hiểu một chút là có thể biết rõ.

Nghĩ tới đây, tâm trạng Dương Khai bỗng khá hơn một chút, chỉ cần không phải Tiền Thông đi đối phó hắn, vậy thì không sao rồi. Hơn nữa, nếu Tạ gia đã ra mặt, chứng tỏ tranh đấu bên trong Ảnh Nguyệt Điện đúng thật là nước sôi lửa bỏng, chẳng những Tiền Thông bất lực xử lý chuyện này, đối thủ của hắn cũng không có quá nhiều tinh lực chú ý bên này.

Như vậy, Dương Khai không chút e ngại, chỉ là một Tạ gia bé nhỏ, với tình trạng Long Huyệt Sơn bây giờ, hắn cũng chẳng coi ra gì, đối phương không đến trêu trọc thì thôi. Nếu dám đến trêu trọc, hắn sẽ khiến Tạ gia biết thế nào là không được sờ vào mông hổ.

- Lão phu Tạ Tuyền!

Lão giả thấy mình nói lỡ miệng, cũng không giấu giếm nữa, cười lạnh nói: - Nếu biết lão phu là Tạ gia, còn dám phá Tụ Nguyên Đường của ta, tiểu tử thật ngông cuồng!

- Tạ gia Khà khà. Dương Khai cười khẽ một hồi, vuốt cằm, nhìn về Dư Phong nói; - Kẻ nào đánh các người thành như vậy? Dư Phong sửng sốt một chút, đưa tay chỉ nam nhân cường tráng phía sau Tạ Tuyền.

Dương Khai khẽ gật đầu, sắc mặt bỗng trở nên dữ tợn, cổ tay rung lên, một đạo Kim Ti thẳng tắp bắn ra, hướng thẳng đến nam nhân cường tráng kia cuốn đi.

Tạ Tuyền mặt biến sắc, quát lên:

- Không biết tự lượng sức mình!

Khi nói, lực lượng của Thế từ cơ thể xuyên ra, đồng thời cong ngón tay lại bắn ra liên tục, từng đạo kình khí đánh về phía Kim Ti.

Trong ý nghĩ của hắn, một công kích của Thánh Vương tam tầng cảnh, hắn chỉ cần giơ tay đá chân là có thể phá được, thả ra Thế của bản thân xem như là đã coi trọng Dương Khai.

Nhưng ngay sau đó, mắt hắn run lẩy bẩy, bởi vì một đạo Kim Ti không ngờ cắt Thế của hắn thành 7, 8 mảnh, căn bản không thể thành hình, kình khí đánh ra cũng không có chút tác dụng.

Giờ mới biết, bản thân đã coi thường đối phương, vội vàng, trên tay xuất hiện một bí bảo giống con quay, bí bảo kia quay tít, từng chùm tia sáng cầu vồng kinh ngạc từ trong người bắn ra, chớp mắt một cái, tạo thành một tầng chắn trước mặt nam nhân cường tráng.

Một Phản Hư Cảnh là hắn trấn giữ ở đây, nếu thực sự khiến đối phương bắt người trước mắt mình, thật là rất mất mặt.

Một màn khiến hắn kinh hãi lại xuất hiện, tầng chắn kia không ngờ cũng không ngăn cản được đột nhập của Kim Ti, vừa tiếp xúc với Kim Ti liền vỡ tan tành. Ngay sau đó, nam nhân cường tráng kia kinh hô lên một tiếng, thân hình bị một khối lực mạnh cuốn lên, bay về phía Dương Khai.

- Thả xuống cho lão phu! Nét mặt già nua của Tạ Tuyền đỏ lên, thánh nguyên trong cơ thể ầm ầm bính phát, giơ tay lên một chưởng đẩy về phía Dương Khai. Trên tay kia bắn nhanh ra một dấu tay to lớn, dường như muốn đập Dương Khai thành bánh thịt.

Dương Khai lạnh giọng một tiếng, đồng thời đẩy ra một chưởng.

Một dấu tay to lớn khác xuất hiện, dấu tay kia đụng với dấu tay Tạ Tuyền, chẳng những nuốt chửng hoàn toàn dấu tay đối phương, mà còn sinh ra một loại uy thế bao phủ thiên địa, phản hướng bao phủ lấy Tạ Tuyền.

Con ngươi Tạ Tuyền sắp lồi ra ngoài, hắn trước giờ không nghĩ tới một Thánh Vương tam tầng cảnh lại có thể đối kháng cùng mình, lại còn chiếm thế thượng phong!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement