Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Lực lượng của Thế bị phá, trong khoảnh khắc Dương Khai đã thoát ra khỏi vũng bùn vô hình, thánh nguyên rót vào cái khiên màu tím, ném về phía trước, cái khiên lập tức vỡ toạt ra, biến thành cơn bão cát màu vàng đất, bão cát nổi lên, che trời lấp đất, lập tức bao phủ lấy cự mãng do Đan Thủ Phủ huyễn hóa.

Trong mơ hồ có tiếng kêu của cự mãng từ bên trong vang ra, cự mãng tả xung hữu đột muốn thoát vây, nhưng không đơn giản như vậy, dù sao bản thân cấp bậc của cái khiên màu tím so với Đan Thủ Phủ còn cao hơn một bậc, bão cát lại thiên về phòng ngự, vây khốn cự mãng kia đương nhiên không thành vấn đề.

Bí bảo sẽ không tự tiến hành chiến đấu, cái khiên màu tím dây dưa với Đan Thủ Phủ, hoàn toàn là do Dương Khai và lão giả họ Độ dùng thần thức khống chế, so đấu chính là sự mạnh yếu của thần thức và tinh diệu của bí bảo.

Sắc mặt lão giả họ Độ đại biến, bởi vì sau một phen giao thủ, hắn bất ngờ phát hiện không những Dương Khai có nội tình không kém mình chút nào, ngay cả cường độ thần thức cũng cường hãn không thể tưởng tượng nổi, đã hơn xa võ giả cấp bậc ngang hàng.

- Rốt cuộc ngươi là thần thánh phương nào? Lão giả họ Độ la thất thanh, hắn không tin một tiểu tử không môn không phái lại có thể có thực lực cường đại như vậy, đừng nói đệ tử Thánh Vương Cảnh tinh nhuệ nhất của Vạn Thú Sơn bọn họ không có thực lực như vậy, cho dù là Chiến Thiên Minh hay Lôi Đài Tông, cũng không thể thể bồi dưỡng ra được.

Tại U Ám Tinh, nơi có thể bồi dưỡng ra võ giã nghịch thiên như thế chỉ có một, đó chính là Tinh Đế Sơn!

Tiểu tử này không phải là rời Tinh Đế Sơn đi lịch lãm chứ? Hồi tưởng lại đủ loại tình báo về Dương Khai, trong lòng lão giả họ Độ không ngừng lo lắng.

Nếu không phải như thế, sao hắn lại có nhiều thủ đoạn như vậy, luôn phá được những đòn tấn công của mình?

- Nhiều lời! Dương Khai không đáp lại câu hỏi của hắn, vừa rồi hắn một mực ở vào thế bị động phòng ngự, không phải là thực lực bản thân không đủ, mà là lần đầu giao thủ với võ giả cấp bậc này, mặc dù chiếm hết thiên thời địa lợi, cũng không dám tham công mạo tiến, cho nên muốn thử xem thực lực đối phương thế nào, giờ biết rồi thì đương nhiên là muốn chuyển thủ thành công.

Vừa dứt lời, một thanh trường kiếm có Ma diệm cuồn cuộn đã xuất hiện trên tay hắn, trường kiếm hoàn toàn do thánh nguyên ngưng tụ thành, đen như mực, dường như cắn nuốt hết ánh sáng chung quanh, hắn giơ cao trường kiếm, hung hăng bổ về phía trước.

Một đạo kiếm mang dài mười mấy trượng như xé ngang hư không đánh tới lão giả họ Độ.

Cảm nhận được lực sát thương ẩn chứa trong kiếm mang kia, lão giả họ Độ hú lên quái dị, vội vàng né sang bên cạnh, còn chưa đứng vững gót chân, lại một đạo kiếm mang quét tới, tựa hồ đối phương không quan tâm thánh nguyên bị tiêu hao.

Lão giả họ Độ giật mình, lần này muốn tránh cũng không thể tránh, cắn răng một cái, từ nhẫn không gian của mình lấy ra một cái cái khiên nhỏ vuông vức, vừa mở miệng phun một ngụm máu tươi lên trên, cái khiên nhỏ xoay tròn, lúc xoay tròn, một hư ảnh của nó thoạt nhìn vô cùng chắc chắn hiện lên, vàng óng ánh, cản trước mặt hắn.

Mỗi một võ giả đều có ít nhất một kiện bí bảo phòng ngự, lão giả họ Độ cũng không ngoại lệ, dù sao có chút công kích, quả thực không tiện ngạnh kháng.

Cái khiên nhỏ này là bí bảo phòng ngự của hắn, mặc dù chỉ là Hư cấp hạ phẩm, nhưng cũng là do vị cung phụng luyện khí sư Hư cấp đỉnh phong của Vạn Thú Sơn luyện chế, lão giả họ Độ ngày thường căn bản không nỡ sử dụng, xem như trân bảo.

Nhưng hiện tại bắt buộc phải dùng.

Bùm...

Tiếng nổ vang lên, kiếm mang mười mấy trượng va chạm với khiên, hư ảnh lung lay một cái, sau đó vẫn kiên cố như trước.

Lão giả họ Độ chấn động, lui về sau mấy bước, nhưng sắc mặt vô cùng mừng rỡ, bởi vì kiếm mang kia đã bị bí bảo của mình hoàn toàn ngăn cản, trong lòng rất hài lòng với sự chắc chắn của bí bảo này.

Nhưng ngay sau đó, sắc mặt vui mừng liền biến đổi, con ngươi trợn tròn.

Hắn thấy từng đạo từng đạo kiếm mang y như cái cũ liên tục bay tới, mỗi đạo đều dài hơn mười mấy trượng, mỗi một đạo đều đen như mực, mỗi một đạo đều chìm trong lửa đen nóng rực, gần như chiếm hết nửa bầu trời.

Lão giả họ Độ lạnh cả gáy.

Tiểu tử này có bị bệnh không? Có võ giả nào khi chiến đấu lại xài thánh nguyên như thế? Hắn không sợ bị kiệt sức sao?

Bất kể là võ giả đẳng cấp gì, trong thời điểm chiến đấu đều tính toán tỉ mỉ lực lượng của bản thân, dù sao không ai dám bảo đảm trận chiến này có thể kéo dài hay không, vạn nhất thời gian bị kéo dài, thánh nguyên cạn kiệt, chẳng phải là mặc cho đối thủ làm thịt?

Phương thức chiến đấu liều mạng như Dương Khai, mặc dù không phải là lão giả họ Độ chưa từng thấy, nhưng cũng lác đác vài người, mà những lần đó đều là do địch nhân nhận thấy mình đang ở tình huống không còn hy vọng sống sót, muốn liều chết kéo theo địch nhân, đáng tiếc cuối cùng không ai thành công, tất cả đều bị hắn đánh chết.

Tiểu tử này giống như đang muốn liều mạng với mình, chẳng lẽ là thằng điên sao?

Đủ loại tạp niệm lóe lên trong đầu hắn rồi biến mất, vừa rồi lão giả họ Độ trúng một kích, thân hình rung mạnh, thời khắc này không còn quan tâm tới những thứ khác, chỉ có thể liều mạng rót thánh nguyên vào cái khiên trên tay, cầu nguyện nó có thể giữ vững được.

Màu vàng của hư ảnh càng sáng hơn, vô cùng chói mắt.

Ngay sau đó, âm thanh va chạm ầm ầm vang lên, thân thể của lão giả họ Độ bị một lực mạnh mẽ đánh vào, không ngừng lui về phía sau, từng đạo kiếm mang đánh lên mặt khiên không ngừng tiêu tán, nhưng đợt này vừa dứt đợt sau lại tới, cuồn cuộn không ngừng, vô cùng vô tận.

Răng rắc...

Âm thanh này khiến sắc mặt lão giả họ Độ trắng bệch, nhìn kỹ lại, bất ngờ phát hiện hư ảnh của cái khiên đã xuất hiện khe hở, khe hở rất nhỏ nhanh chóng khuếch tán, chớp mắt đã lan khắp cái khiên.

Cho dù phòng ngự có chắc chắn hơn đi nữa thì dưới sự tấn công liên tục như vậy cũng không chịu nổi, ngay cả đại trận hộ sơn của Long Huyệt Sơn cũng vậy, huống chi là một cái khiên Hư cấp hạ phẩm.

- Không xong! Lão giả họ Độ thầm kinh hô, nhanh chóng ném tấm khiên đi, đồng thời cấp tốc né sang một bên.

Trong thời khắc mấu chốt, hắn chỉ có thể ném đi cái khiên mà mình coi như trân bảo, cái khiên nhỏ này cũng không chứa uy năng đặc thù như cái khiên màu tím của Dương Khai.

Rầm một tiếng, không còn thánh nguyên rót vào, cái khiên nhỏ cho dù cấp bậc có cao hơn đi nữa cũng là vật chết mà thôi, bị vài đạo kiếm mang của Dương Khai đánh lên, lập tức chia năm xẻ bảy, mảnh vỡ bị Ma diệm đốt cháy thành tro bụi trong khoảnh khắc, nhưng thời gian cản trở ít ỏi này cũng đủ cho lão giả họ Độ thoát được một kiếp, vọt xa ra hơn 30 trượng.

Lạnh lùng nhìn nơi hắn đứng, Dương Khai giơ tay trái lên, thánh nguyên cuồn cuộn, một cây trường mâu đen như mực thành hình.

- Đi!

Dương Khai khẽ quát một tiếng, trường mâu khẽ run lên, bỗng nhiên biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện trở lại đã tới gần đỉnh đầu lão giả họ Độ, đâm thẳng xuống.

Tru Thiên Mâu trong Cửu Thiên Thần Kỹ, lúc này Dương Khai đã vận dụng đến mức lô hỏa thuần thanh, uy lực có chút bất phàm.

Lão giả họ Độ còn chưa kịp lấy lại tinh thần, lúc này lại rơi vào hiểm cảnh, trong lòng vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ, điên cuồng hét lên, lập tức giơ hai tay lên trên đầu, mắt thường có thể thấy được lượng lớn thánh nguyên tràn ra, tạo thành một quầng sáng trên đỉnh đầu hắn, vừa kịp đỡ được một kích chí mạng từ Tru Thiên Mâu.

Nhưng vẫn chưa hết, năng lượng bắt đầu khởi động trong hư không, bỗng nhiên một bàn tay to lớn xuất hiện, vỗ xuống đầu hắn, lão giả họ Độ giật mình.

Bàn tay kia như che trời lấp đất, dường như phong bế tất cả đường lui của hắn, không khỏi làm hắn sinh ra cảm giác tuyệt vọng.

Già Thiên Thủ, bàn tay che trời!

Bùm một tiếng, bàn tay hung hăng chụp xuống, mặt đất run lên bần bật, trên mặt đất xuất hiện một cái hố diện tích mấy chục trượng, nếu nhìn từ trên cao xuống có thể thấy đó là một dấu tay.

Nhưng Dương Khai lại nhướng mày, quay đầu nhìn về hướng cách đó không xa.

Bên kia, lão giả họ Độ đã đứng đó từ bao giờ, sắc mặt trắng bệch, ho khan, thánh nguyên gần như cạn kiệt.

Dương Khai lộ ra vẻ kinh ngạc và ngoài ý muốn.

Hắn không biết đối phương sử dụng dạng bí thuật gì, không ngờ có thể trốn khỏi tầng tầng lớp lớp công kích của mình, xem ra quả nhiên không thể coi thường võ giả Phản Hư lưỡng tầng cảnh.

- Tiểu tử, ngươi thật sự muốn cùng lão phu liều mạng ngọc đá cùng tan? Lão giả họ Độ vừa oán độc vừa kiêng kỵ nhìn Dương Khai, lạnh lùng hỏi.

Đến thời khắc này, hắn đã hoàn toàn không dám xem thường Dương Khai nữa, cho dù không có trận pháp này áp chế, hắn cũng không thể đánh chết Dương Khai, nói không chừng đối phương có thể cùng mình đánh ngang tay.

Mà bây giờ trận pháp quỷ dị này áp chế, một thân thực lực không phát huy được bảy thành, căn bản không phải đối thủ của người ta, trừ mấy lần tấn công lúc đầu ra, thời gian còn lại luôn luôn phải né tránh phòng ngự, chật vật không chịu nổi.

Nhất là một màn vừa rồi, lão giả họ Độ vừa nghĩ tới là mồ hôi lạnh ứa ra, nếu hắn không quyết định thật nhanh, dùng một loại bí thuật tổn hao nhiều lực lượng trốn ra, lúc này chắc đã bị thương nặng.

Tại đây mà bị thương nặng, vận mệnh của hắn sẽ ra sao không cần nghĩ cũng biết được.

Nhưng bí thuật này cũng không thể tùy tiện sử dụng, sau trận chiến này, bất kể là thắng hay bại, mất mấy năm điều dưỡng sinh khí là không thể tránh khỏi.

Lão giả họ Độ đã nhận ra rằng, bảo vật có thể động lòng người, nhưng cũng phải có mạng mới hưởng được, về phần đối phó với sự phẫn nộ của Phong trưởng lão đã không phải chuyện cần lo, cứ ở lại đây chỉ sợ mạng nhỏ cũng không còn.

- Ngọc đá cùng tan? Nghe hắn nói, trên mặt Dương Khai nổi lên vẻ kiêu ngạo, khinh thường nói: - Chỉ bằng vào ngươi?

Giọng nói mang ý châm chọc và đùa cợt rõ ràng, nếu là lúc khác, lão giả họ Độ nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, cho tới bây giờ hắn chưa từng bị võ giả Thánh Vương Cảnh cười nhạo, nhưng lúc này...

- Ngươi cho rằng lão phu đã là cá nằm trên thớt, tiểu tử, lão phu thừa nhận thực lực của ngươi không tầm thường, nhưng lão phu cũng không dễ giết như vậy, chi bằng chuyện này đến đây thôi, ngươi để lão phu rời đi, sau này lão phu sẽ không tới Long Huyệt Sơn nữa, như thế nào?

- Ngươi cho là mình còn có tư cách nói điều kiện với ta? Dương Khai cười gằn một tiếng, lạnh lùng nói: - Ta xem ngươi như cá nằm trên thớt đấy, vậy thì thế nào?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement