Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
- Sư muội của ngươi nói không sai. Cung Ngạo Phù hừ một tiếng. - Người tuổi trẻ bộc lộ tài năng quá mức, không là chuyện tốt gì, cây cao đón gió nhất định sẽ gãy, nếu hắn không sửa lại tính tình của mình, nhất định phải chết trẻ, vi sư không cho phép ngươi qua lại với hắn, miễn cho Lưu Ly Môn gặp phiền toái.

- Sư tôn! Đại Diên kinh hãi, đang muốn nói gì đó, Cung Ngạo Phù uy nghiêm nhìn nàng: - Thế nào, đến cả lời nói của sư tôn cũng không nghe?

Đại Diên khẽ cắn môi, thật lâu sau mới đáp: - Đệ tử cẩn tuân lời sư tôn dạy bảo.

Thấy vậy, Cung Ngạo Phù mới hài lòng dời ánh mắt đi.

Bên kia, hai nữ tử đứng chung một chỗ, mắt đẹp rạng rỡ nhìn Dương Khai, một người hơi quyến rũ, người còn lại thanh thuần ngây thơ, chỉ có điều, hai nàng đều nhíu mày, dường như có chút bận tâm.

Thực lực hai người bọn họ không cao, chỉ là Thánh Vương Cảnh, nhưng lại đứng giữa một đám người, cho nên Dương Khai không phát hiện ra, nếu để hắn thấy chắc chắn có thể nhận ra, hai người này chính là Càn Thiên Tông Thẩm Thi Đào và Lục Oánh.

Dương Khai cũng có giao tình với hai người Thẩm Thi Đào, đối phương còn hết lần này tới lần khác mời Dương Khai gia nhập Càn Thiên Tông, muốn để hắn tham gia tông môn thí luyện, lại bị Dương Khai uyển chuyển từ chối.

Cũng nhờ có các nàng mà Dương Khai mới vô tình gặp được Thiên Nguyệt ở Hắc Nha Thành, chuộc nàng mang về Long Huyệt Sơn.

Hai người thân là đệ tử Càn Thiên Tông, lần này cũng theo chân sư phó đến tham gia hội đấu giá Thiên Vận Thành, vốn hai người định đi Long Huyệt Sơn thăm Dương Khai, nhưng mấy ngày nay bận đủ thứ việc, không tìm được cơ hội. Cho đến hôm nay mới theo sư phó tới đây xem náo nhiệt.

Mắt thấy tình cảnh của Long Huyệt Sơn không ổn, Thẩm Thi Đào và Lục Oánh âm thầm lo lắng.

Dương Khai để lại cho các nàng ấn tượng không tồi, đã cứu các nàng một mạng ở Táng Hùng Cốc, hai nàng không phải là người vô ơn, nhưng thực lực thấp kém, lúc này không có quyền lên tiếng.

- Sư tỷ, dường như lần này hắn gặp phiền toái hơi lớn nha. Lục Oánh nhẹ giọng nói.

- Ừ. Thẩm Thi Đào theo bản năng gật đầu, ánh mắt của nàng còn nhìn xa hơn Lục Oánh, biết rằng nếu lần này Long Huyệt Sơn xử lý không tốt, chỉ sợ sẽ lâm vào kết cục vạn kiếp bất phục.

- Vậy ngươi nói xem hắn có thể thoát khỏi một kiếp này hay không? Lục Oánh lại hỏi.

- Làm sao ta biết được. Thẩm Thi Đào cười khổ, nếu như nàng có đủ thực lực, chắc chắn sẽ không keo kiệt mà giúp một tay, nhưng nàng cũng chỉ là một Thánh Vương Cảnh mà thôi, ở thời điểm này chẳng có ý nghĩa gì, khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, như có điều gì suy nghĩ nói: - Nhưng mà vận may của hắn trước giờ không tệ, không biết lần này có thể được ông trời thương hay không.

Tuy hai nàng nói chuyện nhẹ nhàng, nhưng cũng bị một nam tử trung niên đứng trước nghe rõ ràng, tu vi của hắn không tầm thường, cũng là cường giả Phản Hư tam tầng cảnh, nhưng mái tóc dài đẹp hơn cả con gái, dài gần tới thắt lưng, thân hình cao to, mặc nho bào, thoạt nhìn có vài phần phóng đãng.

Hắn quay đầu lại, mỉm cười ôn hòa, vẫy vẫy hai người Thẩm Thi Đào và Lục Oánh.

Hai nàng liếc nhau, vội vàng đi ra phía trước, cung kính thi lễ:

- Sư tôn!

Người này là đại trưởng lão Càn Thiên Tông Mặc Vũ, ở U Ám Tinh cũng là nhân vậy có thanh danh vang dội, ngang hàng với đám người Tiền Thông và Phí Chi Đồ, vốn Thẩm Thi Đào và Lục Oánh không có tư cách bái nhập môn hạ của hắn, chỉ có điều hai nàng lập được công lớn trong Lưu Viêm Sa Địa, mang về vô số thánh tinh cho tông môn, cho nên được Mặc Vũ đặc biệt thu làm đệ tử, bình thường chỉ dẫn hai nàng tu luyện, giúp hai nàng nhanh chóng tiến bộ.

Bí bảo phòng ngự mà Thẩm Thi Đào sử dụng ở Táng Hùng Cốc, Cửu Cung Thiên La Tán là do hắn ban cho.

- Các ngươi quen thanh niên này? Mặc Vũ ôn hòa hỏi thăm.

Thẩm Thi Đào và Lục Oánh liếc nhau, nào dám nói dối trước mặt sư tôn, lúc này từng người nói: - Đúng! Sư tôn, hắn là người bạn có vận khí cực tốt mà trước kia đệ tử đã nhắc tới.

- A? Là người may mắn kia sao? Mặc Vũ cau mày, lộ ra vẻ hứng thú.

- Vâng, chính là hắn!

- A a, có chút ý tứ, số phận may mắn chỉ là hư vô mà thôi, mỗi người đều có tốt có xấu, không thể cứ may mắn mãi được, cái gọi là khổ tận cam lai là như vậy. Mặc Vũ lầm bầm, dường như đang dạy bảo Thẩm Thi Đào, hai nàng không dám chen vào, chỉ cung kính lắng nghe.

Mặc Vũ liếc nàng một cái, cười ha hả: - Có phải ngươi muốn vi sư nói giúp hắn mấy câu?

Thân hình mềm mại của Thẩm Thi Đào chấn động, vội vàng nói: - Đệ tử không dám, tuy đệ tử là nữ tử, nhưng cũng biết chuyện nặng nhẹ, không dám kéo sư tôn vào bãi nước đục.

- Ừ, ngươi rất tốt. Mặc Vũ gật đầu. - Lúc này thế cục không rõ ràng, đương nhiên lão phu sẽ không dại rơi vào bãi nước đục này.

Hắn thoạt nhìn chỉ mới trung niên, nhưng kì thực tuổi thọ đã cao, tự xưng là lão phu cũng không có vấn đề gì, sau đó chuyển đề tài, Mặc Vũ cười tủm tỉm nói:

- Bất quá lão phu cũng rất tò mò, rốt cuộc hắn có vận may tốt cỡ nào, có thể để cho ngươi tôn sùng như thế, nếu lần này hắn có thể chuyển nguy thành an, lão phu sẽ tin tưởng hắn thật sự có vận may trời cho, sau này các ngươi có thể qua lại với hắn nhiều hơn.

- Vâng. Thẩm Thi Đào vui mừng, nhưng nghĩ tới cục diện dưới mắt, gương mặt xinh đẹp lại không khỏi lo âu.

Dù gì Dương Khai cũng đã cứu nàng, lúc này nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn không thể giúp được, trong lòng nàng có chút bất an và áy náy.

- Bất quá nếu hắn không qua nổi ải này... a, không chống nổi thì cũng không có sau này, ngươi cùng lão phu ngồi xem kịch vui đi.

Mặc Vũ cười ha hả.

Thẩm Thi Đào và Lục Oánh liếc nhau, chỉ có thể đứng một bên, yên lặng theo dõi kỳ biến.

Trong Long Huyệt Sơn, Dương Khai đứng sau đại trận hộ sơn, ôm quyền nói: - Hôm nay chư vị tiền bối giá lâm, theo đạo lý mà nói, vãn bối phải mời chư vị vào núi ngồi chơi, nhưng núi vừa xảy ra chiến sự, vãn bối còn rất nhiều chuyện phải xử lý, xin chư vị tiền bối thứ lỗi cho vãn bối chiêu đãi không chu toàn, thỉnh chư vị tiền bối trở về!

Hắn không muốn dài dòng với những người này, đương nhiên là muốn đuổi người.

Ý của hắn mọi người đều hiểu, nhưng không ai có động tác gì, nhất là Kim Thạch và Phong Bà Tử, ánh mắt nhìn Dương Khai như muốn ăn thịt người, nếu không cố kỵ Tiền Thông và Phí Chi Đồ cũng ở đây, chỉ sợ đã lập tức ra tay.

Nhưng bọn họ cũng không thể rời đi, dù sao lần này hai tông môn tổn thất thảm trọng, cứ như vậy mà đi về thì thể diện để đâu? Dương Khai cũng hiểu đạo lý này, nhưng bất kể thế nào, trước tiên thể hiện thái độ của mình, nếu như bọn họ thật sự không quan mọi thứ mà xuất thủ, vậy mình cũng có được chữ lý, Tiền Thông và Phí Chi Đồ có lý do để nhúng tay vào, lúc đó sẽ không liên lụy đến Ảnh Nguyệt Điện.

Thấy không ai rời đi, Dương Khai cười lạnh, cất cao giọng nói: - Thế nào? Chư vị tiền bối ai cũng giống Tạ gia, coi trọng ngọn núi nhỏ của vãn bối sao?

- Tiểu tử, đám người lão phu mà tới, ngươi là vãn bối cũng phải mời chúng ta nghỉ chân chứ? Đây mới là đạo đãi khách. Kim Thạch hừ lạnh.

Không ít cường giả nghe vậy cũng gật đầu.

Tuy rằng bọn họ cùng Dương Khai và Long Huyệt Sơn không có ân oán gì, lần này đến đây chỉ đơn thuần là xem náo nhiệt, nhưng khi biết cấm chế và trận pháp kỳ diệu trong Long Huyệt Sơn liền có suy nghĩ khác.

Cho nên mặc dù biết rõ Kim Thạch có mưu đồ khác, lúc này vẫn đồng ý với ý kiến của hắn.

Chỉ cần vào Long Huyệt Sơn, với bản lãnh của Dương Khai, sao có thể ngăn trở bọn họ nghiên cứu trận pháp và cấm chế được? Về phần Long Huyệt Sơn có thể là dẫn sói vào nhà, dẫn tới tai họa, sao bọn họ phải quan tâm?

- Kim lão quỷ, ngươi có còn cần mặt mũi hay không? Người ta đã nói rất rõ ràng, lúc này trong núi này có rất nhiều chuyện cần phải xử lý, không tiện chiêu đãi khách, trước đó cũng đã bồi tội, ngươi còn nói thế, có phải muốn ỷ lớn hiếp nhỏ hay không? Nếu thật sự ngươi muốn nghỉ chân, cách đây 50 dặm là Thiên Vận Thành, lão phu đãi ngươi. Tiền Thông không vui nhìn Kim Thạch.

Dù sao đây cũng là địa bàn của Ảnh Nguyệt Điện, không cho Dương Khai mặt mũi cũng chính là không coi Ảnh Nguyệt Điện vào đâu, điều này làm cho Tiền Thông rất tức giận.

- Đương nhiên là ta muốn đi Thiên Vận Thành, nhưng tiểu tử này không coi ai ra gì, không khỏi xem thường ta rồi. Kim Thạch không từ bỏ ý định của mình.

- Ngươi bớt mượn chuyện để thực hiện âm mưu đi, nếu muốn gây phiền toái, lão phu bồi tiếp ngươi! Tiền Thông khẽ quát một tiếng, thần sắc bất thiện.

Nhận ra thái độ kiên quyết của Tiền Thông, Kim Thạch nhướng mày, hắn không rõ giữa Tiền Thông và Dương Khai có quan hệ gì, không ngờ không tiếc đắc tội mình mà thay Dương Khai ra mặt, hiện tại xem ra mình mà tiếp tục dây dưa thì không ổn.

Nhưng cứ rời đi như vậy cũng không ổn.

Không biết vô tình hay cố ý, Kim Thạch nhìn qua Phong Bà Tử, thấy mặt đối phương âm trầm, mắt đầy sát khí nhìn Dương Khai, trong lòng vừa động định kéo cả Phong Bà Tử xuống nước, bỗng nhiên một cỗ uy áp kinh thiên từ xa đánh tới.

Kim Thạch biến sắc, lời nói vừa ra đến khóe miệng liền nuốt xuống, quay đầu nhìn lại.

Những người khác đều làm thế.

Cường giả ở đây, mười mấy hai mươi vị Phản Hư tam tầng cảnh, nhưng dù bọn họ mạnh mẽ, cũng nhận ra người đến không dễ chọc, lộ ra biểu tình hoảng sợ.

Chỉ có lão mặt đen Nhan Bùi, vẻ mặt kinh nhạc, lẩm bẩm: - Sao nàng lại tới?

Dường như người đến không nên xuất hiện ở đây vậy.

Một tia sáng xanh từ xa nhanh chóng bay tới, một lát sau, ánh sáng xanh kia nhoáng cái đã dừng cách mười mấy trượng mọi người, ngay sau đó ánh sáng xanh tiêu tán, lộ ra hai thân ảnh.

Một nam, một nữ.

Người phụ nữ cầm đầu, mặc cung trang xanh biếc, tóc dài vén sau ót, lộ ra cần cổ thon dài trắng nõn, khí độ ung dung đẹp đẽ, con ngươi như phượng, dường như trời sanh đã uy nghiêm, làm cho mọi người không dám nhìn quá lâu.

Người phụ nữ thoạt nhìn 30, 40 tuổi, vẻ đẹp khuynh thành, mặc dù đã có tuổi nhưng dung nhan lại bảo dưỡng tương đối tốt, da trắng nõn, vô cùng mịn màng, cho dù thiếu nữ hai tám xuân xanh cũng chẳng đẹp hơn được, mười ngón tay mảnh khảnh, dáng người xinh đẹp, làm cho lòng người mơ mộng.

Nhưng không ai dám khinh thường người phụ nữ này, bởi vì khí thế vừa rồi làm cho mọi người biến sắc phát ra từ nàng.

Đó là khí thế so với Phản Hư tam tầng cảnh bình thường còn mạnh hơn một bậc.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement