Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Suy cho cùng thì cũng không oán không cừu, Dương Khai cũng không phải người máu lạnh, không cần thiết lạm sát kẻ vô tội. Hơn nữa coi như mình không hạ sát thủ, trạng thái của cô ta như vậy, chỉ sợ cũng sống không được bao lâu. Tuy nhiên bất kể nói như thế nào, ba người Càn Thiên Tông gặp hiểm cảnh như vậy, cùng cô gái này không thoát được quan hệ.

Nếu nàng ta không có ý đồ họa thủy đông dẫn, ba người Càn Thiên Tông cũng không đến mức cực kỳ nguy hiểm như vậy. Nghĩ tới chỗ này, Dương Khai ngồi xổm người xuống, đặt thân hình của nàng này nằm ngang ra, đưa tay gạt tóc đen che cản trên mặt mũi của nàng.

Trong khoảnh khắc, khuôn mặt của cô gái này ập vào tầm mắt, thần sắc của Dương Khai trở nên sửng sốt. Ngay sau đó, con ngươi gấp gáp co rút lại, trên mặt dâng lên thần sắc không dám tin, thất thanh hỏi:

- Làm sao có thể? Hắn một bộ vẻ mặt ban ngày thấy ma, dường như nhìn thấy một màn gì không thể tin.

- Sao vậy? Dương tông chủ biết cô gái này sao? Cố Chân nhân già đời, lập tức có suy đoán. Dương Khai không trả lời, biểu lộ trên mặt âm tình bất định, ánh mắt không ngừng lưu chuyển trên gương mặt của cô gái, càng nhìn thần sắc càng khiếp sợ.

Bộ dáng của nữ nhân này, giống nhau như đúc cùng với một cô gái trong trí nhớ của mình, cơ hồ không khác biệt chút nào, mặc dù cách xa hơn hai, ba chục năm, nhưng ấn tượng của Dương Khai đối với nàng cũng vẫn chưa ma diệt.

Chẳng qua... nàng thật là cô gái trong trí nhớ mình hay sao? Nếu như nói không phải, như vậy cũng không tránh khỏi thật trùng hợp. Thiên hạ rộng lớn, cho dù người có dung mạo tương tự, cũng không khả năng sẽ có sự tồn tại giống nhau như đúc, nhưng nếu như nói nàng chính là người đó, vậy làm sao nàng ấy lại xuất hiện chỗ này?

Trong lúc nhất thời, tâm tư của Dương Khai phập phồng không chừng, trong đầu lóe lên đủ loại cưỡi ngựa xem hoa của ngày xưa, từng màn một cảnh tượng hiện lên ở trong lòng. Khiến cho Dương Khai không thể xác định chính là, nếu nàng ở chỗ này, thì cô gái khác cũng phải ở chỗ này mới đúng, vì cái gì nàng lẻ loi một mình? Đây rõ ràng có chút nói không thông.

- Cố tông chủ, ta cần giúp nàng trị thương, xin Cố tông chủ vì ta hộ pháp! Dương Khai không có thời gian lo lắng nhiều lắm. Hai tròng mắt của cô gái trước mặt nhắm chặt, tuy rằng đang hôn mê, nhưng giữa hai lông mày vẫn như cũ một mảnh vẻ đau đớn, hơn nữa sinh cơ trong cơ thể dường như đang nhanh chóng trôi qua.

Nếu như xuất thủ cứu viện trễ, nàng không cần tới bao lâu sẽ phải hương tiêu ngọc vẫn. Bất kể nàng có phải là người của mình phỏng đoán hay không, Dương Khai đều phải cứu tỉnh nàng, cẩn thận hỏi thăm một phen.

- Dương tông chủ yên tâm, lão phu lấy tánh mạng bảo đảm, sẽ không có ai tới quấy rầy ngươi! Sắc mặt của Cố Chân ngưng trọng bảo đảm.

- Làm phiền! Dương Khai cũng không nói thêm điều gì, đưa tay đỡ lên cô gái, để nàng khoanh chân ngồi trước mặt mình. Ngay sau đó, hắn một tay bắt được cổ tay của nàng, thánh nguyên cùng thần niệm rót vào trong cơ thể nàng, cẩn thận dâng lên dò xét. Theo dò xét, biểu lộ của Dương Khai từ từ trở nên khó coi.

Thương thế của nữ nhân này so với mình tưởng còn phải nghiêm trọng một chút. Ngũ tạng lục phủ trong cơ thể toàn bộ lệch vị trí, không chỉ như thế, bên trong kinh mạch dường như còn có năng lượng khác đang tứ ngược, cũng không biết là gặp công kích dạng gì.

Thương thế như vậy không thể bảo là không nặng, đổi thành võ giả bình thường tuyệt đối là bó tay không có biện pháp. Chỉ có thể khổ hao thánh nguyên, kéo dài một hơi của nàng, tận lực duy trì tánh mạng của nàng.

Đối với Dương Khai mà nói, cũng là một vấn đề khó khăn, có thể cứu nàng trở về hay không, trong lòng hắn thật ra không nhiều lắm nội tình, nhưng việc đã đến nước này, chỉ có thể buông tay mà làm. Nghĩ tới chỗ này, Dương Khai đưa tay lau một chút trên nhẫn không gian, lấy ra một cái bình ngọc, không chút do dự mở nắp chai, hắn đổ ra một viên đan hoàn màu hồng từ bên trong.

Mùi thơm ngát của viên đan hoàn đó ập vào mũi, linh lực dạt dào, vừa nhìn là cấp bậc không thấp. Cố Chân mặc dù ở một bên hộ pháp, nhưng cũng chú ý động tĩnh bên này, thời khắc ông ta vừa thấy linh đan xuất hiện trên tay của Dương Khai, không khỏi mặt lộ vẻ kinh ngạc.

Bởi vì nếu như ông ta không nhìn lầm, một viên linh đan màu hồng đó hẳn là một loại thánh dược liệu thương cấp Hư Vương hạ phẩm! Đan dược cấp Hư Vương, những thứ này không nói U Ám Tinh, ngay cả Tinh Vực cũng là vật vô giá, có thể luyện chế loại đan dược này, đều là luyện đan sư cấp Hư Vương.

Nếu như vẻn vẹn chỉ là như vậy cũng đã đành, mấu chốt là trên linh đan màu hồng đó, lại còn có đan văn! Con ngươi của Cố Chân sắp lồi ra ngoài lập tức ý thức được quan hệ giữa người nữ nhân này cùng Dương Khai chỉ sợ có chút không đơn giản, nếu không Dương Khai làm sao lấy ra linh đan quý trọng như vậy tới giúp nàng trị thương?

Một viên linh đan như vậy dõi mắt cả Tinh Vực, vậy cũng không có bao nhiêu, nếu nói là cầm về U Ám Tinh, càng có thể khiến cho vô số cường giả tranh giành sứt đầu mẻ trán. Nữ nhân này rốt cuộc lai lịch gì, không ngờ khiến cho Dương Khai không tiếc làm bất cứ gì cũng muốn cứu một mạng của nàng như vậy? Cố Chân lập tức tò mò.

Một viên linh đan cấp Hư Vương đương nhiên là Dương Khai trước đó đã chiếm được trong sơn cốc bí ẩn. Dương Khai cũng không nghĩ tới đan dược chiếm được từ trong đó lại phái thượng dụng tràng nhanh như vậy, nếu không với thuật luyện đan của bản thân hắn, căn bản không thể luyện chế được đan dược như thế.

Lúc đó bên trong sơn cốc cùng Băng Tâm Cốc thiếu phụ phân phối linh đan, Dương Khai cố ý chia đều một chút cách dùng của các loại đan dược, đương nhiên bao gồm sử dụng trị thương. Tuy nhiên, linh đan cấp Hư Vương dược hiệu cường đại là cường đại.

Nhưng với trạng huống trước mắt của cô gái này mà nhìn, phục dụng đan dược như vậy cũng không biết là phúc hay họa, vạn nhất không chịu nổi, chỉ sợ chết nhanh hơn. Nghĩ tới chỗ này, Dương Khai lại nhẹ nhàng hít một hơi.

Hắn bức ra một giọt Kim huyết thuần khiết từ trong cơ thể, dung nhập vào bên trong viên linh đan màu hồng đó, lúc này mới kéo gò má của cô gái, bắn linh đan vào trong miệng của nàng. Có Kim huyết thuần khiết bổ sung sinh cơ và khí huyết lực của nàng, thì không cần lo lắng lúc dược hiệu của linh đan bộc phát tạo thành làm thương tổn nàng.

Còn dư lại, là giúp nàng luyện hóa dược hiệu. Dương Khai cũng không có tị hiềm, đưa tay cầm hai bàn tay ngọc của nàng, thánh nguyên tinh thuần hùng hồn cuồn cuộn không ngừng, tuần tự tiệm tiến rót vào trong cơ thể nàng, kéo theo thánh nguyên trong cơ thể nàng vận chuyển. Theo thời gian trôi qua, Mặc Vũ cùng Thẩm Thi Đào hai người đã điều tức xong, sau khi họ đi đến bên cạnh Cố Chân hỏi thăm một phen, biết được tình huống trước mắt, cũng đều yên lặng giữ ở một bên.

Mà bên kia, theo dược hiệu không ngừng phát huy cùng Dương Khai dẫn đường, sắc mặt của cô gái bị thương nặng rõ ràng càng ngày càng tốt, càng ngày càng đỏ hồng. Ngũ tạng lục phủ trong cơ thể bị thương từ từ được chữa trị. Năng lượng tứ ngược bên trong kinh mạch cũng bị khu trục.

Ước chừng sau hai canh giờ, cô gái kia bỗng nhiên anh ninh một tiếng, há mồm phun ra một đoàn máu đen, xông thẳng vào mặt của Dương Khai. Tay mắt của Dương Khai lanh lẹ, thuận tay phất một cái, liền dẫn đoàn màu đen ấy sang một bên. Cho tới giờ khắc này, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng cũng kéo được mạng nhỏ của đối phương trở về từ trong quỷ môn quan, bất quá muốn lành bệnh, khẳng định còn cần thời gian dài điều dưỡng. Hơn nữa trong thời gian ngắn lực chiến đấu của nàng cũng chỉ có thể phát huy ra không được một nửa. Bên trong Đế Uyển, tình huống như vậy không thể nghi ngờ là rất nguy hiểm, một khi đụng phải chuyện gì, thì không còn sức đánh trả chút nào.

Sau khi hộc ra một ngụm máu đen, lông mi của cô gái lay động, dường như có chút bộ dáng muốn tỉnh dậy. Dương Khai vui mừng quá đỗi. Một lát sau, đối phương quả nhiên mở ra mắt đẹp, chỉ có điều dường như còn chưa hiểu rõ tình huống, bên trong đôi mắt một mảnh vẻ mờ mịt. Sau khi cô gái đợi thấy được nam nhân khoanh chân ngồi trước mặt mình, rõ ràng sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn nhìn Dương Khai, không nói tiếng nào. Dương Khai cũng không dám tùy tiện lên tiếng hỏi thăm, sợ nhận được đáp án không phải là mình muốn.

Đã lâu, cô gái kia mới đưa ra một cái tay run run dường như muốn sờ lên gò má của Dương Khai. Trong mắt của Dương Khai lóe lên vẻ kích động, cũng không có ý tứ né tránh.

- Bọn họ quả nhiên biết nhau! Thẩm Thi Đào ở bên kia nhìn tự lẩm bẩm một tiếng:

- Hơn nữa dường như bộ dáng quan hệ còn không cạn. Tha hương ngộ cố tri, không thể nghi ngờ là việc làm người ta mừng rỡ, Thẩm Thi Đào cũng vì Dương Khai cảm nhận được cao hứng, làm cho một màn xa cách lâu ngày gặp lại âm thầm cảm động. Ngay sau đó, một màn ngoài dự đoán của mọi người xuất hiện.

Bàn tay nhỏ bé của cô gái kia lúc chỉ còn cách gò má của Dương Khai có tam tấc, bỗng nhiên đổi lại thay vì sờ thành chụp một cái, dường như muốn tát Dương Khai một cái. Đáng tiếc cử chỉ đó không có khí lực gì, cảm giác tư thế vỗ xuống có chút như là liếc mắt đưa tình, cực kỳ mập mờ.

- Khốn kiếp, lão nương tử lần đầu tiên nhìn thấy lại là ngươi! Uổng cho đại nhân khổ sở đợi ngươi đã nhiều năm như vậy, ngươi sao lại cũng chết rồi? Không phải nói người tốt sống không lâu, kẻ họa hại thường tồn tại ngàn năm sao? Cô gái mắng như vậy, trong đôi mắt đẹp của nàng không ngờ lăn ra nước mắt, giốgn như trân châu đứt dây đeo vậy, không ngừng rơi xuống rơi xuống, thoạt nhìn cực kỳ thương tâm.

- Bích Lạc? Da mặt của Dương Khai co quắp, khổ sở hộc ra hai từ từ trong cổ họng. Đến thời khắc này, hắn rốt cục có thể xác định thân phận của cô gái trước mắt, mình cũng không đoán sai. Nàng đúng là người mình biết trước kia, nếu không không có khả năng liếc mắt một cái liền nhận ra tự mình. Thiếp thân tỳ nữ của Yêu Mị Nữ Vương Phiến Khinh La, Bích Lạc! Năm đó Thương Vân Tà Địa từ biệt, đã gần đến 30 năm, Dương Khai làm sao cũng không nghĩ tới, lại ở chỗ này gặp Bích Lạc.

Thế sự rất vô thường! Hắn khát vọng mình ở trong Đế Uyển có thể cùng Tô Nhan gặp lại. Kết quả không có, trái lại ở chỗ này thấy Tuyết Nguyệt, gặp được Bích Lạc nghĩ đến vĩnh viễn không có khả năng gặp lại. Không gì khác, những năm gần đây, hắn tuy rằng không có thể gặp lại Tô Nhan, nhưng tối thiểu còn có một chút đầu mối của nàng.

Hắn biết nàng còn sống, nhưng hai người Yêu Mị Nữ Vương Phiến Khinh La cùng Bích Lạc, thì nửa điểm tin tức hắn cũng không có. Năm đó hắn rời khỏi thế giới bên Trung Đô, đi tới Thông Huyền đại lục, là một lần gặp mặt cuối cùng giữa hắn cùng với Phiến Khinh La và Bích Lạc.

Gần mười năm sau, hắn từ Thông Huyền đại lục quay trở về Trung Đô, đã từng đi Thương Vân Tà Địa tìm kiếm qua Phiến Khinh La, lại sớm không thấy dấu vết của hai nàng. Một phen tìm hiểu, mới biết được từ trong chỗ của Thiểm Điện Ảnh Vương, địa phương cuối cùng mà Phiến Khinh La cùng Bích Lạc đi đến là Chu Mẫu Sào Huyệt.

Đợi sau khi Dương Khai chạy tới Chu Mẫu Sào Huyệt, chỉ phát hiện một tòa tế đàn, Phiến Khinh La cùng Bích Lạc chết sống hắn căn bản không thể nào suy đoán. Từ sau đó, hắn cho rằng mình vĩnh viễn không có khả năng gặp lại Phiến Khinh La hoặc là Bích Lạc. Ai có thể nghĩ tới, chuyến đi Đế Uyển lại xuất hiện một màn hóa kịch vui như thế?

Trong lúc nhất thời, Dương Khai như trong mơ, gần như không thể tin được. Mà lúc Dương Khai thất thần, Bích Lạc dường như cũng kịp phản ứng, mình cũng chưa chết, trong lúc nhất thời thật ra có chút ngượng ngùng, bất quá lại mừng rỡ.

Nàng cũng không ngờ tới, không ngờ ở chỗ này có thể lần nữa gặp được Dương Khai. Tuy rằng tên khốn này năm đó khi dễ mình, càng làm cho Nữ Vương đại nhân những năm gần đây canh cánh trong lòng, nhưng không thể phủ nhận, ở loại địa phương này, vào thời điểm này gặp lại, lại vẫn như cũ khiến tâm tình của Bích Lạc kích động. Trong một đôi mắt đẹp tràn đầy tia sáng kỳ dị, dường như ngay cả sinh khí cung khôi phục không ít.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement