Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Ta không dám! Lương Vĩnh hoảng sợ, vội vàng cúi đầu nói: - Ta thề với trời, ngày sau nhất định duy Dương tông chủ như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó, nếu có yêu cầu nhảy vào nước sôi lửa bỏng, cũng không chối từ.

- Nếu như thề mà có tác dụng, thì Khúc minh chủ cùng Mạc trưởng lão sẽ không chết thảm tại nơi này. Ngày chư vị gia nhập Chiến Thiên Minh chẳng lẽ chưa từng lập lời thề gì sao? Dương Khai bĩu môi.

Lương Vĩnh biểu hiện lúng túng, nhưng lại là lo lắng, chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng không biết nên như thế nào mới có được tín nhiệm của Dương Khai, khiến hắn ra tay lưu tình.

Nếu như vừa rồi, khi Khúc Tranh cùng Mạc Tiếu Sinh còn sống, Chiến Thiên Minh bên này vẫn còn có thể liều mạng, giờ này tuyệt đối như cá trên thớt, tùy Dương Khai làm thịt vo viên, đám người Lương Vĩnh không có chút lực phản kháng.

- Cho ngươi một cơ hội thuyết phục ta, khiến ta cảm thấy giữ lại ngươi có chỗ dùng, nếu như không làm được, đừng trách bổn tông chủ vô tình. Lương trưởng lão cũng là người độc ác vô tình, có lẽ hiểu rõ. Giọng nói thiếu kiên nhẫn của Dương Khai truyền đến, ánh mắt cũng dần dần lạnh giá.

Lương Vĩnh rùng mình một cái, ý thức được Dương Khai cũng không phải chỉ nói ngoài miệng, dưới tình thế cấp bách, tâm tư nhanh chóng trở lên lo lắng.

Những người khác đều nhìn Lương Vĩnh với ánh mắt chờ mong, vô cùng lo lắng và sợ hãi.

Dương Khai cũng không thúc giục, chỉ là đứng tại chỗ lẳng lẳng chờ đợi.

Một hồi lâu, Lương Vĩnh thần sắc lo lắng mới bình tĩnh lại, dường như trong đầu có rất nhiều định liệu, hắng giọng một cái, ôm quyền nói: - Dương tông chủ biết, nhóm mấy người của ta không có ý thù địch với Dương tông chủ, lần trước lại Lạc Đế Sơn, cũng chỉ là nghe lệnh hành sự mà thôi. Giờ khắc này hai người Khúc Tranh cùng Mạc Tiếu Sinh đã chết, cao thủ trong minh cũng tổn thất to lớn, có thể nói là nguyên khí tổn thương nặng nề. Hơn nữa Vạn Hàn Phong Linh Đại Trận bị phá, cơ sở thánh mình đã bị tổn hại. Mà xét từ phong cách hành sự của thánh minh ngày xưa, lần này sợ rằng dù Dương tông chủ đại nhân đại lượng tha ta một mạng, thì những người chúng ta e rằng cũng không có nơi mà đi, tường đổ mọi người cùng đẩy, trống vỡ vạn người đánh, từ xưa đã là như vậy.

- Điều này chẳng liên quan đến ta. Dương Khai cười lạnh nhìn hắn.

- Lương mỗ chỉ là muốn nói, ta nếu muốn sống, nhất định cần tìm ra con đường khác, mà Dương tông chủ chính là lựa chọn tốt nhất! Lương Vĩnh thần sắc nghiêm nghị nhìn Dương Khai.

Dương Khai khẽ gật đầu, toét miệng cười nói: - Không sai, nói tiếp đi.

Nghe vậy, Lương Vĩnh thần sắc chấn động, hưng trí ngẩng cao đầu nói: - Dương tông chủ muốn giết ta, cũng chỉ là giơ tay một cái thôi, nhưng ta sống chết là chuyện nhỏ, không có bất kỳ điều có lợi gì cho Dương tông chủ, nhưng nếu là giữ lại tính mạng bọn ta, đám người Lương mỗ nhất định có thể đem đến cho Dương tông chủ rất nhiều điều tốt.

- Ví dụ như? Dương Khai liếc mắt nhìn hắn.

- Khà khà, giờ này Khúc Tranh cùng Mạc Tiếu Sinh đều chết hết, nhị trưởng lão Lư Phong cũng đã bỏ mình. Trong thánh minh này đương nhiên tôn Lương mỗ, Lương mỗ bất tài, nguyện ý vì Dương tông chủ quản lý Chiến Thiên Thành, hàng năm đem lợi ích có được đều nộp lên trên. Theo Lương mỗ biết, Lăng Tiêu Tông của Dương tông chủ mặc dù định cư ở Lưu Viêm Sa Địa, không cần lo lắng sẽ có người công kích, nhưng cũng thiếu hụt các loại vật tư tu luyện, giao dịch cùng với ngoại giới bất tiện, nếu là có Chiến Thiên Thành cung cấp, ta nghĩ rằng các đệ tử trong môn của Dương tông chủ ngày sau cũng không cần phải lo lắng chuyện vật tư tu luyện. Chiến Thiên Thành kinh doanh hơn mấy ngàn vạn năm, võ giả sinh sống mưu cầu làm ăn ở đây cũng hơn ngàn vạn, nói kiêu ngạo chút, lợi ích hàng năm Chiến Thiên Thành thu được vẫn là rất khách quan, có lẽ Dương tông chủ cũng nhìn thấy.

Sau khi nói xong, Lương Vĩnh không lên tiếng nữa, chỉ là yên lặng chờ đợi Dương Khai trả lời.

Hắn có mười phần lòng tin thuyết phục được Dương Khai.

Quả nhiên, một lát sau, Dương Khai gật đầu: - Tài ăn nói của Dương trưởng lão không tệ, bổn tông chủ quả thật bị ngươi làm động lòng rồi.

Lời vừa nói xong, con chim lửa vụt bay trở lại trong cơ thể Dương Khai, cự long xanh biếc cũng biến trở lại thành Long Cốt Kiếm bị Dương Khai thu hồi. Đến Thạch Khổi cao mười mấy trượng kia cũng khôi phục nguyên hình.

Không khí khiến người cảm thấy bị đè nén chợt biến mất không thấy.

Lương Vĩnh vui mừng quá đỗi, vội vàng quỳ gối: - Đa tạ ơn Dương tông chủ đã không giết!

Những người khác cũng vội vàng biểu hiện trung thành, sợ Dương Khai nhìn không vừa mắt liền giết mình.

- Từ nay về sau, không còn Chiến Thiên Minh! Dương Khai thần sắc lạnh nhạt. - Chiến Thiên Thành chính là sản nghiệp của Lăng Tiêu Tông, nếu có kẻ nào xâm phạm thì kẻ đó chính là kẻ địch với Lăng Tiêu Tông ta!

Lương Vĩnh ngươi thực lực không tệ, nhậm chức thành chủ đi, thay bổn tông chủ quản lý thành này!

- Vâng, thuộc hạ nhất định không phụ Dương tông chủ đã giao phó! Lương Vĩnh trầm giọng đồng ý.

- Được! Hy vọng ngươi sẽ không để cho ta thất vọng, truyền lệnh xuống đi, kêu người của các ngươi lui về, nếu không lui, chỉ sợ sẽ chết hết. Dương Khai cười ha hả, gương mặt vẻ ôn hòa, dường như chưa từng xảy ra những chuyện không vui, vừa nói vừa lấy ra la bàn truyền tin, rót vào một đạo thần niệm, nói đám người Diệp Tích Quân cũng dừng tay.

Một khắc sau, thành nội Chiến Thiên Thành trở nên gió êm sóng lặng, nhưng tử thi và máu tươi đầy trên mặt đất lại là bằng chứng tốt nhất cho thấy chỗ này đã xảy ra giao chiến ác liệt.

Trong mật thất, những người khác đều đã ra ngoài trấn an những đệ tử còn sống của Chiến Thiên Minh, truyền đạt mệnh lệnh của Dương Khai, chỉ còn hai ngươi Dương Khai cùng Lương Vĩnh.

- Nhà kho của Chiến Thiên Minh ở đâu? Đưa ta đi xem xét. Dương Khai hướng về phía Lương Vĩnh ra lệnh một câu.

- Tông chủ xin mời đi theo ta. Lương Vĩnh đương nhiên không dám có bất kỳ cự tuyệt gì, vội vàng đi trước dẫn đường.

Là một tông môn đứng sừng sững ở U Ám Tinh hơn mấy ngàn vạn năm, tài phú tích lũy đương nhiên là vô cùng to lớn, khó có thể tưởng tượng.

Nhất là Chiến Thiên Mình còn có một Chiến Thiên Thành!

Nhưng giờ này, những thứ này đều trở thành tài sản của Dương Khai.

Ước chừng mất hai ngày, Dương Khai mới sửa soạn xong hết những thứ trong kho của Chiến Thiên Minh, tất cả thu vào trong nhẫn không gian.

Mất hai ngày, đám người Lương Vĩnh cũng nhanh chóng quét sạch tất cả những người dám phản đối mình, thanh trừ thân tín của Khúc Tranh cùng Mạc Tiếu Sinh, nắm chắc những võ giả Chiến Thiên Minh còn sống trong lòng bàn tay.

Mà tin tức trận chiến này cũng sớm được truyền ra, ngàn vạn võ giả trước đó đã rút khỏi Chiến Thiên Thành cũng đã quay trở về trong thành, tuy một quái vật lớn trên U Ám Tinh sụp đổ, nhưng cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến bọn họ.

Chiến hạm của Lăng Tiêu Tông không gây hư hại ngoại thành, những người này chỉ cần mang hàng hóa quay trở lại chỗ này, có thể khai trương buôn bán trở lại, chỉ có điều ngày sau đối tượng bọn họ cần phải nộp lên vốn là Chiến Thiên Minh giờ đổi thành Lăng Tiêu Tông.

Không có nhiều người dám tin sẽ có kết quả như thế này.

Chiến Thiên Minh không ngờ cứ như vậy không còn nữa, Lăng Tiêu Tông chỉ dựa vào một chiến hạm nhỏ nhoi liền khiến quái vật lớn sụp đổ.

Mạnh mẽ của chiến hạm cấp Hư Vương, ghi dấu trong lòng người.

Năm ngày sau, chiến hạm đen như mực ra khỏi Chiến Thiên Thành, lái về phía thiên tế. Trên quảng trường trong thành, Lương Vĩnh cùng các võ giả nguyên là võ giả cấp cao của Chiến Thiên Minh cung kính đưa tiễn, âm thầm thở dài một hơi.

Bọn họ tuy rằng đã tỏ vẻ thần phục, Dương Khai cũng không còn có ý sẽ ra tay với bọn họ, nhưng Dương Khai một ngày không đi, bọn họ sẽ một ngày không an lòng. Sợ Dương Khai qua cầu rút ván, cho tới giờ khắc này, trái tim mới yên ổn trong lồng ngực.

Dương Khai khiến Cát Thất lưu lại trong Chiến Thiên Thành, đảm nhiệm chức phó thành chủ!

Danh nghĩa là phụ trợ Lương Vĩnh, nhưng mục đích thực sự ai cũng hiểu rõ, đơn giản chính là giám thị mà thôi.

Lương Vĩnh dám phản bội, đánh nén Khúc Tranh, vì tính mạnh của mình mà quỳ gối, tiểu nhân như vậy Dương Khai đương nhiên phải đề phòng, bằng không khó đảm bảo hắn sẽ không sinh ra dị tâm gì đó.

Người khác ở đây Dương Khai không yên tâm, nhưng Cát Thất thì không giống.

Cát Thất mặc dù cũng chỉ có tu vi Phản Hư nhất tầng cảnh, nhưng hắn là do Diệp Tích Quân thu nuôi trưởng thành, cùng Diệp Tích Quân có quan hệ mật thiết.

Chỉ cần Diệp Tích Quân còn lại một ngày, Lương Vĩnh cũng không dám ra tay với Cát Thất, để lại Cát Thất cũng là chút nhắc nhở đối với Lương Vĩnh, như vậy hắn chắn chắn sẽ không có ý đồ không nên có, cúng nộp định kì mỗi năm đều sẽ nộp đủ cho Lăng Tiêu Tông, không dám đứng giữa bỏ túi kiếm lời.

Chiến hạm rời đi, không chỉ đám người Lương Vĩnh đưa tiễn, cả ngoại thành, vô số võ giả đều đang không ngừng hoan hô, hướng về phía chiếm hạm vẫy tay gào thét, biểu hiện cực kỳ vui sướng.

Chiến Thiên Minh bị diệt, khiến những võ giả trước đây bị bóc lột và coi thường bớt đi một gánh nặng, trong lòng vui sướng, hơn nữa Lương Vĩnh hạ lệnh, giảm bớt thuế thu nhập đối với toàn thành, đương nhiên khiến bọn họ vui sướng.

Xét từ điểm này, Lương Vĩnh vẫn là có chút tài năng, biết Chiến Thiên Thành đổi chủ, chính là lúc thu mua lòng người, vì vậy khi Dương Khai mới bắt đầu, cũng là thay hắn ban ân huệ rộng lớn.

Bên trong chiến hạm, chư vị trưởng lão Phản Hư Cảnh của Lăng Tiêu Tông thời khắc này không chút giữ hình tượng, hoặc là vẻ mặt gian giảo, hoặc là ôm bụng cười thoải mái, đều đang kiểm đếm thu hoạch của mình.

Thứ trong kho Chiến Thiên Minh, Dương Khai toàn bộ cất vào trong nhẫn không gian của mình, chuẩn bị mang về sung vào kho của Lăng Tiêu Tông.

Nhưng chiến lợi phẩm đám người Thường Khởi chém chết kẻ địch có được, lại do chính bọn họ giữ lại.

Những người này mỗi người đều giết vô số kẻ địch, chiến lợi phẩm đâu thiếu chứ.

Ngay cả hai người Tiền Thông và Phí Chi Đồ, đều khoanh chân ngồi dưới đất, không ngừng đổ các nhẫn không gian kia ra, tìm vật liệu bản thân cần, vứt bỏ vật liệu không cần sang một bên.

Dương Khai bật cười khanh khách, ngay cả Diệp Tích Quân ở bên cạnh cũng mỉm cười.

- Tông chủ, trong Chiến Thiên Thành trì hoãn 5 ngày, Lôi Đài Tông bên kia có lẽ sớm đã có được tin tức, e rằng phòng thủ sẽ càng nghiêm mật.

Bỗng nhiên, Diệp Tích Quân lên tiếng nhắc nhở một câu.

- Đúng vậy. Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu, thật ra hắn cũng biết đạo lý binh quý thần tốc, nhưng trước đó trong Chiến Thiên Thành lại là không thể không trì hoãn, dù sao sản nghiệp lớn như vậy, Dương Khai cũng không muốn bỏ qua, giờ này đệ tử Lăng Tiêu Tông thưa thớt, quả thật không cần nhiều vật tư như vậy, nhưng sau này thì sao?

Dương Khai không thể không tính toán về lâu về dài.

- Không sao, Chiến Thiên Minh nếu không ngăn được, Lôi Đài Tông cũng không ngăn nổi, dù bọn họ phòng thế nào, chỉ cần phá không nổi phòng ngự của chiến hạm là vô dụng.

- Dù nói vậy, tông chủ vẫn là nên cẩn thận! Diệp Tích Quân lại nhắc lại, tuy rằng tuổi nàng lớn hơn Dương Khai nhiều, kinh nghiệm lớn hơn nhiều, nhưng tông chủ của Lăng Tiêu Tông dù sao cũng là Dương Khai, trên rất nhiều chuyện nàng đều không thể qua mặt.

- Khiến các đệ tử tăng tốc thêm chút đi, nghe nói Lôi Phong Hạp Cốc cách đây cũng không gần! Dương Khai ra lệnh.

Một lát sau, chiến hạm vốn nhanh như tia điện, lại tăng tốc độ nhanh thêm một cấp.

Lôi Phong Hạp Cốc, linh khí dồi dào, nằm ở khu vực núi non trùng điệp, chiếm diện tích vô cùng rộng lớn.

Nó là sở tổng chỉ huy của Lôi Đài Tông, không giống Chiến Thiên Minh thiết trí sở tổng chỉ huy tại thành nội, sở tổng chỉ huy của Lôi Đài Tông cách xa chỗ tụ tập đông người, có linh khí nơi này cung ứng, lại có dãy núi ở gần có thể cung cấp cho các đệ tử môi trường rèn luyện, có thể nói là địa linh nhân kiệt.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement