Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Lúc Dương Khai đi vào đại sảnh, ba người này đồng loạt đưa mắt nhìn lại, mang một ý xét đoán.

Mặc dù không có cố ý phóng ra lực lượng gì, nhưng trên thân ba người tự nhiên mà vậy phát ra khí thế không yếu, nếu là Phản Hư Cảnh bình thường đến chỗ này, chỉ sợ là muốn bước đi cũng khó.

Dương Khai bước chân cũng chỉ hơi dừng lại một chút, tuy nhiên rất nhanh liền sắc mặt tự nhiên như thường cất bước đi vào, xem áp lực vô hình kia như gió mát thổi vào mặt.

Sâu trong mắt ba người đều lóe lên vẻ ngạc nhiên, chậc chậc lấy làm kỳ.

Lần này bọn họ đi theo Diệp Tích Quân tới đây, chính là muốn nhìn thử xem rốt cuộc là ai, mà có bản lãnh để Diệp Tích Quân làm việc cho hắn. Thời khắc này vừa thấy, lập tức biết Dương Khai này không tầm thường.

"Tiểu tử xem như có tài năng có thể bồi dưỡng", ba người thầm nghĩ trong lòng. Nhưng chỉ dựa vào điểm này, còn chưa đủ để làm cho bọn họ thành tâm phục tùng, người trẻ tuổi có tư chất có tài năng, nhưng có thể trưởng thành mới xem như có bản lãnh.

Dương Khai thì lại nghi hoặc nhìn lướt qua Diệp Tích Quân một cái, trong lòng không biết ba người này tới đây làm gì.

Bất quá Dương Khai có thể đoán được bọn họ là đến từ nơi nào.

Nếu có thể cùng đến với Diệp Tích Quân, xem ra chuyện kia rất có triển vọng.

- Đều ngồi đi! Dương Khai mỉm cười, đi thẳng lên vị trí chủ tọa, ngồi xuống, lúc này mới ung dung ôm quyền hướng về phía ba vị kia: - Tiểu tử Dương Khai, ra mắt ba vị tiền bối, không biết ba vị tiền bối xưng hô như thế nào?

- Lão phu Dương Tu Trúc!

- Thiếp Lâm Ngọc Nhiêu!

- Tại hạ Sở Hàn Y!

Ba người tự giới thiệu.

- Ba người họ đều là trụ cột nồng cốt trong môn, ở trong môn cũng giao tế rất rộng rãi!

Diệp Tích Quân ở một bên chen lời nói.

Dương Khai trong mắt sáng ngời, vẻ tươi cười càng thêm rạng rỡ.

Giao tế thật rộng rãi, điều này cũng có nghĩa chỉ cần mình lôi kéo ba người họ, thì chẳng khác nào lôi kéo rất nhiều cường giả Tinh Đế Sơn. Lời nói của Diệp Tích Quân chứa thâm ý sâu sắc a, trong lòng Dương Khai sáng như tuyết.

- Vị Dương tiền bối này lại cùng họ với tiểu tử, trách không được mặc dù tiểu tử lần đầu gặp mặt tiền bối, lại cảm thấy rất thân thiết, giống như trưởng bối nhà mình... ngày sau còn xin tiền bối chiếu cố nhiều hơn! Dương Khai đầy mặt tươi cười.

Dương Tu Trúc cũng không có phụ họa ý của hắn chút nào; ngay cả mỹ phụ Lâm Ngọc Nhiêu cùng trung niên nho sĩ Sở Hàn Y kia cũng đều một mặt trang nghiêm trang trọng nhìn hắn.

Dương Khai vô cùng lúng túng.

Trong lòng biết ba người này có lẽ không phải bằng vào khua môi múa mép là có thể lôi kéo, liền thu lại phần tâm tư này, thần sắc nghiêm lại, mở miệng nói:

- Ba vị tiền bối nếu đã cùng với đại trưởng lão tới đây, như vậy nhất định cũng biết kế tiếp bổn tông chủ sẽ làm gì, không biết trong lòng ba vị tiền bối nghĩ như thế nào?

- Chuyện Dương tông chủ kế tiếp muốn làm, ba người lão phu đã nghe môn chủ nói qua, nhưng lời nói không khách sáo: Dương tông chủ tuy có chiến hạm mạnh mẽ, cũng chưa chắc có thể đánh hạ bổn môn. Vả lại không biết Dương tông chủ định làm thế nào phòng bị một kích của Tịch Diệt Lôi Châu? Dương Tu Trúc trầm giọng hỏi.

- Có lẽ không phòng bị được!

Dương Khai chậm rãi lắc đầu.

Lão già này tuy rằng thái độ không tính là có ý tốt, nhưng ánh mắt thật ra vô cùng sắc bén, nói ra cũng là một câu nói sâu sắc.

Một kích của Tịch Diệt Lôi Châu chính là điều Dương Khai lo lắng, mặc dù mình có chút nắm chắc có thể tránh né, nhưng chiến hạm thì không được. Chiến hạm thể tích quá lớn, một khi bị Tịch Diệt Lôi Châu đánh trúng, rất có thể sẽ tạo thành tổn thất khó có thể tưởng tượng.

Có khả năng sẽ bị phá hủy ngay.

Chỗ dựa lớn nhất trong một trận chiến với Chiến Thiên Minh này, đến Tinh Đế Sơn đã không có đất dụng võ.

Trừ phi bức bách Tinh Đế Sơn dùng hết uy năng của Tịch Diệt Lôi Châu, nếu không chiến hạm căn bản không thể đi vào Tinh Đế Sơn.

- Nếu không phòng bị được, vậy Dương tông chủ nghĩ rằng với lực lượng của các người là có thể đánh hạ bổn môn ư? Bổn môn đứng sừng sững trên U Ám Tinh mấy vạn năm không ngã, cũng không phải dễ đối phó như vậy... Dương tông chủ có phải quá coi thường bổn môn hay không? Dương Tu Trúc hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên không coi trọng bản lãnh của Dương Khai.

- Ha Ha... Dương Khai không cảm thấy khó xử chút nào, ngược lại cười một tiếng, thân thiết nhu hòa nói: - Tiền bối thích nói thẳng thắn, vậy chúng ta cũng nói trắng ra: Bổn tông chủ mới vừa nghe tiền bối xưng hô đại trưởng lão là môn chủ, nhưng theo ta biết, giờ này môn chủ Tinh Đế Sơn lại do người khác nắm giữ, xem ra ở trong lòng các vị tiền bối, đại trưởng lão của bổn tông mới là cái đích mà mọi người cùng hướng tới a!

Dương Tu Trúc sảng khoái gật đầu:

- Không sai! Từ trăm năm trước, sau khi tặc tử kia tiếp nhận chức môn chủ, liền chèn ép người đối lập, nhưng có người không thuận theo đều bị nhằm vào. Ba người lão phu những năm này cũng không thoải mái, ngay cả vật tư tu luyện của mỗi người, cũng đều tự mình đi ra ngoài tìm kiếm, trì hoãn rất nhiều thời gian tu luyện. Trước kia nghĩ rằng môn chủ sớm đã bỏ mình, thì cũng thôi đi! Giờ này nếu biết môn chủ vẫn còn sống, đương nhiên chúng ta là muốn làm như Thiên Lôi với môn chủ sai đâu đánh đó!

- Lòng trung thành thật đáng khen! Tiểu tử bội phục sâu sắc đối với ba vị tiền bối! Dương Khai nghiêm nghị nói.

- Lời đầu môi thì không cần nói. Đám ba người lão phu sở dĩ đến đây, là bởi vì môn chủ, không hề can hệ với tông chủ. Lời cần nói nói trước, cho dù tông chủ thuyết phục được ba người lão phu, chúng ta cũng sẽ không trực tiếp ra tay tương trợ. Dù sao người bên kia không quản phẩm hạnh như thế nào, đều là đồng môn, đám người lão phu không động can qua đã lâu, không muốn lại lây dính máu tươi, nhất là máu của đồng môn!

Lâm Ngọc Nhiêu cùng Sở Hàn Y cũng ở một bên gật đầu phụ họa.

- Vậy các vị tới đây làm gì? Dương Khai ngạc nhiên nói, vẻ mặt không vui.

- Nếu như Dương tông chủ có thể thuyết phục ba người lão phu, thì nhìn ở mặt mũi môn chủ, chuyện lần này chúng ta có thể giúp tông chủ trong phạm vi khả năng cho phép mà thôi!

- Khả năng cho phép? Dương Khai chau mày hỏi lại.

- Nói thí dụ như... thuyết phục một số đồng môn, không là địch với tông chủ!

- Bao nhiêu? Dương Khai nhướn mày hỏi.

- Một nửa là có!

"Ngược lại cũng không tệ..." Dương Khai trầm ngâm, nếu như có một nửa người không là địch với mình, thế cục thật ra lạc quan hơn rất nhiều. Hơn nữa, có một nửa người này làm kềm chế, nói vậy những người còn lại cũng không dám tùy tiện ra tay.

- Các vị đồng môn từ nhỏ đã lớn lên trong Tinh Đế Sơn, tình thân giữa nhau như tay chân, phần lớn người kiên trì ý nguyện giống như môn chủ, còn chân chính nổi lên dị tâm, cũng chỉ là số ít mà thôi, cho nên nếu có đám người lão phu tương trợ, cộng thêm với uy tín của môn chủ ngày xưa, chuyện của Dương tông chủ lần này không hẳn không có hy vọng thành công! Dương Tu Trúc nói tiếp.

- Ừm! Cũng có chút đạo lý! Vậy ta phải làm thế nào mới có thể thuyết phục các vị? Dương Khai nhìn về ba người hỏi.

- Chuyện này phải hỏi chính Dương tông chủ! Mỹ phụ Lâm Ngọc Nhiêu hé miệng cười, nói.

- Hiểu rõ! Dương Khai khẽ gật gật đầu, cau mày trầm ngâm.

Xem từ miêu tả của Diệp Tích Quân trước đó, cùng với tiếp xúc lần này, rất nhiều người trong Tinh Đế Sơn đều ẩn mình không tranh chấp với thế tục, bọn họ từ nhỏ đã sinh sống trên Tinh Đế Sơn, hiếm khi tiếp xúc với ngoại giới, bởi vì ảnh hưởng được thấm nhuần ý nguyện và hoàn cảnh lớn lên, như vậy không có bao nhiêu người có lòng ham muốn.

Cho nên muốn đánh động bọn họ, tài phú đại khái là không có tác dụng, cần phải tìm được sở thích của họ.

Hơn nữa, đề nghị của mình còn không thể nguy hại đến những người Tinh Đế Sơn khác mới được, nếu không nhất định sẽ dẫn tới bọn họ phản cảm.

Suy tư một lát, trên mặt Dương Khai lộ ra vẻ tươi cười, trong mắt đầy tự tin.

Nhận ra thần thái biến hóa của hắn, mấy người Dương Tu Trúc không khỏi nhíu mày, không biết rốt cuộc Dương Khai nghĩ tới điều gì, lập tức chuyên chú nhìn vào hắn.

- Ba vị nếu đã là cường giả Phản Hư Cảnh đỉnh phong, như vậy không nghĩ tiến hơn một bước trên võ đạo sao? Dương Khai cười tủm tỉm nhìn ba người hỏi.

- Tiến hơn một bước!

Mấy người Dương Tu Trúc đều hơi đổi sắc mặt, kinh ngạc nhìn Dương Khai, khẩn thiết hỏi: - Tông chủ có biện pháp?

Không có võ giả nào không muốn tăng cấp trên võ đạo, nếu lựa chọn con đường này, vậy thì phải không ngừng đi tới, đạt tới cảnh giới cao hơn. Không có người nào cam nguyện dừng lại bước chân mình tại chỗ.

- Ha Ha... Tiểu tử tự nhiên không có bản lãnh lớn như vậy, phá vỡ trói buộc của pháp tắc thiên địa trên U Ám Tinh này, nhưng ba vị tiền bối cũng nhìn thấy, tiểu tử có một chiếc chiến hạm cấp Hư Vương. Không dối gạt ba vị đợi chuyện lần này kết thúc, tiểu tử sẽ chuẩn bị một chuyến đi xa! Dương Khai không nhanh không chậm nói.

- Đi xa? Mấy người Dương Tu Trúc trong mắt sáng ngời, lập tức hiểu rõ, gương mặt mong đợi nói: - Tông chủ là nói...

- Không sai! Nếu pháp tắc thiên địa của U Ám Tinh có trói buộc, như vậy rời khỏi nơi này không phải là được sao? Cũng không phải là tiểu tử cuồng vọng, ta cảm thấy với phẩm chất của chiến hạm cấp Hư Vương mà nói, đi xa một chuyến hoàn toàn không thành vấn đề! Ừm! Trước đây ta còn mời Tiền trưởng lão cùng Phí thành chủ của Ảnh Nguyệt Điện, còn có người của Càn Thiên Tông, ba vị tiền bối nếu có ý, có thể cùng đi!

Mấy người Dương Tu Trúc lập tức đều lộ vẻ kích động, dường như lập tức muốn đáp ứng ngay.

Thành! Dương Khai toét miệng cười.

Bất quá rất nhanh, hắn phát hiện có điều không ổn, tâm tình của ba người Dương Tu Trúc nhưng lại với tốc độ cực nhanh ổn định bình thường, âm thầm nhíu mày, hơn nữa bộ dáng còn có chút áy náy.

- Đề nghị này, chẳng lẽ ba vị còn không hài lòng? Dương Khai trầm giọng hỏi.

Dương Tu Trúc nhìn hắn một cái, lắc đầu cười khổ nói: - Dương tông chủ nói đùa, chuyện tốt như vậy, không có võ giả Phản Hư tam tầng cảnh nào sẽ cự tuyệt, với ba người lão phu tự nhiên cũng có hấp dẫn khó có thể tưởng tượng... nhưng... nếu như đám người lão phu thật vì điều kiện này mà đáp ứng yêu cầu của Dương tông chủ, thì bọn ta chính là tội nhân bán tông cầu vinh, còn xin Dương tông chủ tha thứ, chúng ta không thể đáp ứng đề nghị này để trợ giúp tông chủ được!

"Con bà nó, đúng là bảo thủ mà!" Dương Khai mắng to trong lòng.

Đã đến nước này, lão già này lại còn suy tính cho những đồng môn khác, từ mức độ nào đó, thật ra Dương Khai rất kính nể thái độ làm người của lão, nhưng xem từ lợi ích và mục đích của mình, lão già này đúng là có chút không thể nói lý.

Cũng may mình chuẩn bị đề nghị, không chỉ có một.

Hít sâu một hơi, Dương Khai trầm giọng nói: - Trước nghe đại trưởng lão nói, Tinh Đế Sơn là một chi di mạch của Thái Huyền Tông! Ta cũng không gạt ba vị, giờ này ví trí của Lăng Tiêu Tông ta chính là di chỉ Thái Huyền Tông!

Nghe vậy, Dương Tu Trúc há miệng thở dốc, cuối cùng vẫn không nói gì, chỉ thở dài một hơi nặng nề.

Chính mình không có bản lãnh thu hồi cơ nghiệp của tổ tông, giờ này bị người bên ngoài chiếm cứ, đương nhiên lão không có gì để nói, càng không có lập trường đi chỉ trích Dương Khai cái gì.

- Dương tông chủ nói ra điều này là có ý gì? Sở Hàn Y nhíu mày hỏi.

- Nếu như ta nói, sau khi chuyện thành công, có thể cho tất cả người Tinh Đế Sơn trở về Thái Huyền Tông thì sao?

Dương Khai gương mặt cười gian: - Các vị nếu tuân thủ giới huấn của tổ tông mấy vạn năm, nghĩ như vậy nhất định cũng rất muốn về tới tổ địa nhìn xem một lần chứ? Ta có thể thỏa mãn ý nguyện này của các vị. Không chỉ như thế, sau này các vị đều có thể cư ngụ ở nơi đó, ở địa phương tổ tông các vị dừng lại mấy vạn năm trước, hô hấp không khí tổ tông các vị đã từng hít thở, nhìn phong cảnh tổ tông các vị đã từng nhìn thấy... nơi đó chính là địa phương ngay cả Đại Đế đều từng dừng lại, nói không chừng có huyền cơ gì khác chăng?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement