Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Trong lòng đã quyết, Dương Khai liền đứng dậy, vung tay về phía trước, lực lượng không gian ùn ùn tuôn ra, một khe nứt không gian dài hẹp lập tức xuất hiện trước mặt.

Tuy nhiên độ rộng so với lúc bình thường xé rách không gian dường như là hơi nhỏ hơn một chút.

Pháp tắc thiên địa trong Huyền Giới Châu này có vẻ rất cường đại!

Vẻ mặt Dương Khai trở nên khác thường, cũng không đi nghiên cứu tỉ mỉ nữa mà đưa ra hai tay, cầm hai mép của khe không gian xé ra, lực lượng không gian trong cơ thể điên cuồng bộc phát, vô thanh vô tức, khe không gian dài hẹp kia liền mở rộng ra.

Phóng ra thần niệm cảm ứng một lát, Dương Khai ngạc nhiên phát hiện, khe nứt không gian này hết sức ổn định.

Chẳng lẽ lão gia hỏa Tề Thiên Triệt kia lại nói bậy? Dương Khai nghi hoặc, chui vào trong khe nứt không gian.

Đến khi hắn xuất hiện trở lại, nhìn quanh, sắc mặt không khỏi sa sầm xuống.

Phiến không gian nhỏ không đến 30 trượng, một đống bừa bãi, dấu vết sau trận đại chiến để lại, trên mặt đất có hai cỗ thi thể không trọn vẹn, máu tươi nội tạng đầy đất...

Từ trong khe nứt không gian đi ra, lại vẫn còn ở trong Tiểu Huyền Giới quỷ dị này!

Nhíu mày một cái, Dương Khai không tin có quỷ, liền xé rách không gian một lần nữa.

...

Sau mười mấy lần lặp đi lặp lại, Dương Khai không tiếp tục nữa mà khoanh chân ngồi dưới đất, rơi vào trầm tư.

Sau mười mấy lần xé rách không gian đều không có cách nào rời khỏi Tiểu Huyền Giới, hắn chỉ có thể di chuyển ở trong phạm vi 30 trượng này, cái kết quả này khiến hắn hơi ngoài ý muốn.

Xem ra, cũng không phải là Tề Thiên Triệt ăn nói bừa bãi, Huyền Giới Châu này nhất định có mặt huyền diệu của nó, khiến cho hắn xé rách không gian cũng không thể rời khỏi nơi này.

Mặc dù không thành công rời đi, nhưng Dương Khai cũng không phải là không hề có thu hoạch. Sau mười mấy lần hành động, hắn mơ hồ cảm thấy, ở biên giới phiến không gian nhỏ này có một lớp chắn vô hình nào đó khiến hắn không thể liên lạc với bên ngoài.

Lớp chắn này không thể nói rõ, nhưng chính vì sự tồn tại của nó, Tiểu Huyền Giới mới có thể tự thành một phiến thế giới, nhốt hắn ở trong đó được.

Có lẽ đây chính là pháp tắc thiên địa của Tiểu Huyền Giới!

Nếu như có thể xé rách lớp ngăn cách này, Dương Khai có thể nắm chắc rời khỏi được nơi này.

Nhưng muốn đánh vỡ pháp tắc thiên địa của Tiểu Huyền Giới dễ như vậy sao? Tề Thiên Triệt hao phí thời gian mấy chục năm luyện hóa sơ bộ Huyền Giới Châu, mới chỉ nắm giữ được một chút xíu cách khống chế lực lượng phiến không gian này, có thể tự do ra vào.

Hắn cũng không có nhiều thời gian như vậy để hao phí ở chỗ này.

Nhưng hiện tại, ngoại trừ luyện hóa Huyền Giới Châu này ra, thì không còn biện pháp nào nữa.

Luyện hóa Huyền Giới Châu như thế nào? Luyện hóa nó chẳng khác nào là luyện hóa này một góc thế giới. Đầu óc Dương Khai trở nên mơ hồ, có cảm giác như thể chó cắn phải con nhím, không thể hạ mồm được vậy.

Hắn ngồi ngay ngắn tại chỗ, đau đầu suy tư.

Không biết quá đã bao lâu, hai mắt Dương Khai đang mê man bỗng nhiên lóe sáng lên, ánh sáng đó tựa như đốm lửa cháy trong đống rơm vậy, rất nhanh hai mắt của hắn đã trở nên trong suốt.

Dường như hắn đã hiểu hiểu ra điều gì đó, tinh thần không khỏi hoạt bát hẳn lên, vẻ mặt sáng ngời.

Trước đó hắn bị lạc vào vòng suy nghĩ luẩn quẩn, cho rằng muốn rời khỏi thì nhất định phải luyện hóa được phiến không gian này, cho nên hắn mới cảm thấy hết sức mê man.

Nhưng xét cho cùng, đây là phiến không gian bị phong ấn trong Huyền Giới Châu, Huyền Giới Châu là Đế Bảo, đó chính là bí bảo!

Luyện hóa phiến không gian hắn không thể, nhưng luyện hóa bí bảo hắn lại thông thạo.

Mà nếu Tề Thiên Triệt đã hao tốn thời gian mấy chục năm bế quan để vất vả luyện hóa Huyền Giới Châu, như vậy món Đế Bảo này đã nhiễm khí tức của hắn, chỉ cần đi tìm căn nguyên, tìm đến nơi mà khí tức hắn lưu lại rồi xóa đi là có thể luyện hóa lại được.

Biết một hiểu mười, Dương Khai bỗng nhiên có lĩnh ngộ.

Hắn bỗng nhiên nhỏm dậy, bắn ra hai đám Ma Diệm, thiêu hủy sạch sẽ hai cỗ thi thể ở cách đó không xa. Lúc này Dương Khai mới phóng ra thần niệm, bắt đầu dò xét từng tấc một trong phạm vi 30 trượng này, ý đồ muốn tìm kiếm dấu vết.

Kết quả rất thuận lợi, đúng là hắn đã tìm được khí tức của Tề Thiên Triệt lưu lại trong mảnh không gian này.

Không tốn chút công sức, hắn liền xóa đi.

Nhưng khi Dương Khai định lưu lại khí tức của mình trong đó, thì lại gặp phải lực cản mạnh mẽ.

Tề Thiên Triệt nói không sai, muốn luyện hóa Huyền Giới Châu từ bên trong sẽ vô cùng gian nan, luyện hóa từ bên ngoài thì dễ dàng hơn nhiều. Chênh lệch về thời gian và lực lượng, trong này phải tốn hơn gấp trăm gấp ngàn lần.

Mặc dù trình độ lực lượng không gian của Dương Khai so với Tề Thiên Triệt cao thâm hơn vô số lần, như muốn luyện hóa cũng không phải trong khoảng thời gian ngắn là có thể hoàn thành.

Dương Khai tính toán một hồi, kết quả thu được khiến cho hắn hoảng sợ.

Ít nhất cũng phải hao phí mười mấy, hai mươi năm, hắn mới có thể miễn cưỡng luyện hóa được Huyền Giới Châu, thoát ra từ bên trong.

Dương Khai bỗng nhiên hơi hối hận, hối hận vì hắn đã giết Phương Bằng nhanh như vậy.

Nếu tên này còn sống, bây giờ hắn đã có thể đánh một trận để xả giận rồi.

Cau mày trầm ngâm một lúc lâu, Dương Khai mới khôi phục lại tinh thần. Hắn cũng không lập tức luyện hóa Huyền Giới Châu, mà ngược lại đổ ra một đống lớn tinh thạch từ trong nhẫn không gian của mình, bày ra trước mặt, hai tay đưa ra rồi điên cuồng hấp thu năng lượng trong đó.

Không Linh Tinh!

Dương Khai có thể am hiểu sâu sắc lực lượng không gian như vậy, về lĩnh vực này hắn còn vượt quả cả Mạc Tiếu Sinh, vượt qua Tề Thiên Triệt, tất cả đều phải quy công cho Không Linh Tinh.

Loại tinh thạch kỳ lạ này, từ trước đến nay mới chỉ được dùng làm vật liệu để luyện chế nhẫn không gian, nhưng Dương Khai lại tìm được một công dụng khác, hấp thu năng lượng trong đó sẽ khiến cho trình độ hiểu biết về lực lượng không gian được tăng lên.

Không Linh Tinh vô cùng thưa thớt, người ngoài cho dù có ý nghĩ này, cũng khó có thể thực hiện được.

Nhưng Dương Khai thì không giống, năm xưa Thạch Khổi Tiểu Tiểu tìm được mỏ Không Linh Tinh ở Long Huyệt Sơn, khiến hắn có thể tiêu xài xả láng mà không hề phải lo nghĩ gì.

Năm đó khai thác được số lượng Không Linh Tinh không ít, nhưng đã nhiều năm như vậy, Dương Khai cứ mỗi khi rảnh rỗi lại hấp thu lực lượng Không Linh Tinh, mức độ tiêu hao cũng vô cùng lớn, hiện tại chỉ còn lại hơn một nửa so với lúc đầu mới khai thác.

Muốn làm việc tốt, phải luyện tập kỹ càng.

Dương Khai muốn rút ngắn thời gian luyện hóa Huyền Giới Châu, chỉ có thể bằng cách làm cho lĩnh ngộ về lực lượng không gian của hắn càng thêm sâu sắc, vận dụng càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Cho nên hắn định phải tu luyện lực lượng không gian trước đã.

Từng khối từng khối Không Linh Tinh trên tay Dương Khai biến thành phấn vụn, ở bên ngoài mặt trời đã lặn, trăng đã lên, nhưng trong Tiểu Huyền Giới thì không thể xác định được thời gian.

Cũng không biết đã qua bao lâu, bên cạnh Dương Khai chất một đống bột Không Linh Tinh, gần như đã che mất cả người hắn.

Sau một thời gian dài hấp thu lực lượng Không Linh Tinh, cộng thêm hiểu biết do bản thân hắn tự cảm ngộ, khiến Dương Khai lờ mờ có cảm giác trình độ lực lượng không gian của mình đã tăng lên một bậc, nhưng hắn cũng phát hiện, sự hiểu biết về lực lượng không gian càng tăng lên thì tác dụng khi hấp thu năng lượng Không Linh Tinh ngày càng nhỏ đi.

Có lẽ rồi sẽ có một ngày, hắn hấp thu bao nhiêu năng lượng Không Linh Tinh đi nữa cũng sẽ không còn bất kỳ tiến bộ nào.

Dương Khai tạm thời nghỉ ngơi, một lần nữa phóng ra thần niệm luyện hóa phiến không gian nhỏ này.

Một lát sau, hắn liền cau mày lại, trên mặt hơi lộ ra vẻ vui mừng.

Quá trình luyện hóa quả nhiên so ban đầu dễ dàng hơn rất nhiều. Hơn nữa, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng tầng ngăn cách giữa phiến không gian này và bên ngoài.

Chỉ cần phá vỡ nó, hắn sẽ có thể thoát khỏi nơi này để ra ngoài.

Lực lượng không gian dung hợp vào trong thần niệm, lấy Dương Khai làm trung tâm, giống như thủy triều lan rộng ra xung quanh.

Dương Khai muốn lưu lại dấu vết bản mạng của mình ở phiến không gian này, khắc xuống tiêu ký kinh hồn của hắn để phòng ngừa vạn nhất.

Nhưng một màn khiến hắn ngạc nhiên chợt xuất hiện, khi hắn phóng thần niệm lan dần ra bên ngoài, diện tích phiến không gian này vốn chỉ khoảng 30 trượng bỗng nhiên rộng thêm ra một chút, những cảnh vật trước đó không thấy được cũng đập vào mắt.

Kết quả này khiến Dương Khai cực kỳ ngoài ý muốn.

Tuy nhiên cẩn thận nghĩ lại, hắn liền sáng tỏ.

Tuy Tề Thiên Triệt đã luyện hóa sơ bộ Huyền Giới Châu, có thể tự do ra vào, nhưng nắm giữ của hắn đối với lực lượng không gian còn rất nông cạn, cho nên chỉ có thể mở ra phạm vi không gian khoảng 30 trượng mà thôi.

Nhưng hắn lại bất đồng, trình độ lực lượng không gian của hắn cao thâm hơn lão già kia rất nhiều, cho nên mới có thể mở rộng không gian thêm ra.

Dương Khai bỗng nhiên trở nên hào hứng.

Hắn rất muốn biết, khi toàn bộ phiến Tiểu Huyền Giới này được mở ra sẽ có hình dạng gì, rộng bao nhiêu.

Dự tính ban đầu khi luyện hóa Huyền Giới Châu cũng lặng lẽ thay đổi, Dương Khai tràn đầy nhiệt tình, bắt đầu quá trình thăm dò bên trong.

Hắn điên cuồng điều động thần niệm của bản thân, điều động lực lượng không gian mà hắn nắm giữ, không gian Tiểu Huyền Giới giống như hỗn độn sơ khai, từng chút một mở rộng ra, từng cảnh vật xinh đẹp mê người dần dần hiện ra trước mắt.

Trong quá trình này, Dương Khai phát hiện ra có đủ loại cảm ngộ thần kỳ và lực lượng huyền diệu tràn vào trong lòng hắn, hằn sâu trong linh hồn, khiến cho sự hiểu biết về lực lượng không gian của hắn càng ngày càng rõ ràng hơn, điều này so với việc hắn hấp thu năng lượng Không Linh Tinh phải công hiệu hơn vô số lần.

Mở rộng không gian Tiểu Huyền Giới và tu luyện lực lượng không gian, điều này tạo thành một vòng tuần hoàn rất có lợi.

Dương Khai mừng rỡ, càng thêm chăm chỉ vượt mức bình thường.

Bên trong Tiểu Huyền Giới, không gian ngày càng được mở rộng ra, mà Dương Khai cũng ngày càng lớn mạnh thêm.

Theo quá trình tu luyện của hắn, bình cảnh Phản Hư nhất tầng cảnh đỉnh phong của hắn cũng "nước chảy thành sông" đột phá, Dương Khai ở bên trong Tiểu Huyền Giới đã bước lên Phản Hư lưỡng tầng cảnh.

Dù sao lúc ở Lạc Đế Sơn, hắn cũng đã đạt đến Phản Hư nhất tầng cảnh đỉnh phong, nếu không phải cố ý áp chế, lúc đó hắn đã có thể đột phá.

Hắn vẫn không đình chỉ quá trình thăm dò, không lúc nào là không duy trì vòng tuần hoàn kia.

Thực lực tăng lên, thánh nguyên trở nên tinh thuần, thần thức lực tăng vọt, thực lực tổng thể của Dương Khai cũng được tăng lên!

Luồng phân thần liên đới kia cũng được lớn mạnh thêm.

Mệt mỏi, hắn liền tạm nghỉ, không người giải buồn, hắn liền thả Thạch Khổi ra, nói chuyện với nó một hồi.

Thạch Khổi Tiểu Tiểu rất hứng thú đối với tên Kim Thạch Khổi thứ hai, mặc dù thần trí của tên Kim Thạch Khổi thứ hai này vẫn chưa hoàn chỉnh, muốn hành động chỉ có thể dựa vào Dương Khai phân thần khống chế, nhưng dù sao nó cũng là đồng tộc duy nhất của Tiểu Tiểu.

Nó chăm sóc Kim Thạch Khổi rất chu đáo, hễ có chút ít thứ gì tốt, nó cũng đều chia sẻ.

Thời gian cứ như vậy dần trôi qua.

Dương Khai không rõ hắn đã ở trong Tiểu Huyền Giới này bao lâu rồi, nhưng hắn đã dùng hết toàn bộ Không Linh Tinh, hắn cũng đã mở rộng phiến không gian này từ 30 trượng ban đầu lên đến trăm dặm, đồng thời mỗi ngày vẫn có tiến triển mới.

Trong phạm vi trăm dặm này, có núi có sông, phong cảnh xinh đẹp.

Nhưng vẫn còn xa mới tới điểm cuối của Tiểu Huyền Giới, ở nơi không biết đó vẫn còn đang ẩn chứa rất nhiều bí mật khiến người ta phải ngứa gan.

Một ngày nọ, Dương Khai đứng lên, thần niệm khuếch trương ra bên ngoài, chỉ trong chốc lát, từng cành cây ngọn cỏ trong phạm vi trăm dặm đều hiện rõ trong đầu của hắn.

Hắn ngoác miệng cười, đưa tay ra phía trước một chút, một cái lốc xoáy bỗng nhiên xuất hiện, xoay tròn, từ bên trong truyền ra một lực hút khổng lồ.

Dương Khai cũng không chống cự, tùy ý để lốc xoáy kia hút hắn vào trong đó, ngay sau đó, cả người hắn liền biến mất.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement