Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
- Cần người? Cần người nào? Lạc Lê nhíu mày,

- Băng Tâm Cốc ta chắc hẳn không có người mà Xích Hỏa ngươi cần đi.

- Nói như vậy cũng đúng, quý phái quả thật không có người ta cần, nhưng… Xích Hỏa nói đến đây, hướng phía sau vẫy tay: -Tiểu xúc sinh, ngươi tự mình đứng ra nói đi, đây dù sao cũng là chuyện của ngươi.

Vệ Phong thần sắc vui mừng, vội vàng từ sau lưng Xích Hỏa đi ra, trước tiên là hướng Lạc Hải và mấy người Lạc Lê thi hành lễ, làm xong xuôi, lúc này mới đứng thẳng lưng, đang định mở miệng, lại bất ngờ cảm giác được một đạo ánh mắt lạnh như băng, đang nhìn chằm chằm vào mặt mình.

Ánh mắt đó sắc như kiếm, đâm thẳng vào tâm thần Vệ Phong, dọa hắn sắc mặt trắng bệch, ừng ực nuốt từng ngụm nước miếng.

Ngay một chữ cũng không nói ra lời.

Theo ánh mắt đó nhìn lại, Vệ Phong chỉ nhìn thấy Lạc Lê sắc mặt bất thiện đang nhìn mình chằm chằm, ánh mắt băng hàn, mặc dù không thi triển lực lượng gì, nhưng chỉ đơn thuần là ánh mắt đã khiến Vệ Phong như rơi vào hầm băng, dường như đã đặt thân vào vực sâu vạn trượng, xung quanh một mảng băng hàn dục ý đem hắn vùi lấp.

Vệ Phong chân đứng thẳng tắp, trong cổ họng khùng khục có tiếng, mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.

Băng Lung và các vị trưởng lão trong lòng khẽ động, theo bản năng liếc nhìn Tô Nhan.

Khi Vệ Phong đứng ra, các nàng liền ý thức được Xích Hảo có chủ ý gì, tâm tư nhất thời lo lắng, trong lòng đều không thoải mái.

Đứa con trai này của tông chủ Hỏa Diệu Tông, để ý Tô Nhan không phải là ngày một ngày hai, một năm trước xảy ra tranh đấu cũng chính là vì Hỏa Diệu Tông lấy Tô Nhan làm cớ, muốn Băng Tâm Cốc giao Tô Nhan ra.

Phẩm tính đức hạnh của Vệ Phong là cái dạng gì, người của Băng Tâm Cốc hiểu rõ vô cùng.

Có thể nói như vậy, nếu như xuất thân của Vệ Phong ở Hỏa Diệu Tông không lớn như vậy, nếu Vệ Phong không phải là con trai Vệ Thanh, thì hắn cả đời này ngay cả Thánh Vương Cảnh cũng không thể đột phá được.

Mặc dù hắn chiếm được rất nhiều ưu thế trời ban, dựa vào vô số linh đan diệu dược và thánh tinh chất đầy, cũng chỉ là đem tu vi đẩy lên đến trình độ Phản Hư Cảnh.

Ngay cả thế của bản thân cũng không cách nào luyện ra được! Đây có lẽ là võ giả Phản Hư Cảnh duy nhất của cả Tinh Vực không có thế tràng của bản thân, đủ để trở thành trò cười cho thiên hạ.

Tư chất Vệ Phong không sạch, có vết nhơ.

So sánh với hắn, Tô Nhan quả thật là kiều nữ được thiên địa tạo hóa.

Hai người như vậy vốn vĩnh viễn không nên giao tiếp với nhau.

Nhưng là có một lần khi Tô Nhan ra ngoài tu luyện, lại bị Vệ Phong vô tình gặp được, lập tức muốn đem người này làm của riêng mình.

Hỏa Diệu Tông lần này làm lớn chuyện! Phẩm tính đức hạnh của Vệ Phong quả thật ác liệt, nhưng hắn là con trai Vệ Thanh, xuất thân không thấp, Hỏa Diệu Tông cho là Vệ Phong nhìn trúng Tô Nhan chính là phúc khí của Tô Nhan… Lần này Xích Hỏa dẫn theo Vệ Phong tới Băng Tâm Cốc, hơn nữa còn để hắn đứng ra nói chuyện, mục đích này không cần nói ra cũng biết.

Gia hỏa xấu xí không chịu nổi này mới chỉ là bị Thái Thượng trưởng lão nhìn cho một cái đã sợ đến mức muốn ngất xỉu, ngay cả lời nói cũng không lanh lợi.

Sắc mặt của Xích Hỏa cũng vô cùng khó coi, bộ dạng này của Vệ Phong, quả thật là làm mất mặt Hỏa Diệu Tông.

Lão tức giận đá một đá suýt nữa đem Vệ Phông đạp ngã xuống đất.

- Đồ vô dụng! Có lão phu làm chủ cho ngươi, sợ cái gì, có sao nói vậy, để lão phu xem xem người rốt cuốc có phải là nam nhân hay không! Xích Hỏa lớn tiếng quát lên.

Dường như là bị Xích Hỏa mắng cho ra bực tức, lại dường như là nhận được bảo đảm của Xích Hỏa, lá gan của Vệ Phong liền to hơn nhiều, sắc mặt đỏ lên, cắn răng, duỗi tay chỉ vào Tô Nhan nói: -Ta muốn nữ nhân tên là Tô Nhan này! Các trưởng lão Băng Tâm Cốc biều tình tức giận! Nhiễm Vân Đình mặt trầm như nước.

Nụ cười trên mặt Dương Khai từ từ thu lại, ánh mắt biến thành băng hàn, lạnh lùng nhìn chằm chằm Vệ Phong, khóe miệng khẽ nhếch lên thành một đường cong.

Từ lúc bước vào Băng Cung này, Dương Khai liền phát hiện gia hỏa sợ hãi rụt rè này không ngừng nhìn về phía Tô Nhan, hắn cũng không để ý đến, vốn dĩ Tô Nhan trời sinh lệ chất, rất thu hút ánh mắt của nam nhân, nhưng là sau khi Vệ Phong nói ra lời như thế, hắn lập tức hiểu rõ, đối phương không phải chỉ là nhìn vài lần thôi, mà là muốn bá chiếm! Dương Khai trong lòng nổi lên sát cơ, lạnh lùng nhìn Vệ Phong, biểu tình đó và ánh mắt nhìn Vệ Phong lúc trước giống nhau.

Giống như nhìn một người chết! Lúc này Tô Nhan chuyển ánh mắt, lông mày nhíu lại, hồ nghi hướng về phía Vệ Phong đánh giá.

Nàng dường như lúc này mới tỉnh táo, lúc trước tâm tư của nàng đều đặt trên người Dương Khai, tất cả ngoại giới đều không quấy nhiễu đến nàng.

- Là ngươi? Tô Nhan nhận ra Vệ Phong, lãnh đạm nói: -Thế nào, lần trước đã bị dạy dỗ còn chưa đủ sao? Còn muốn đến chịu đòn? Lời nói bình thản nhưng lại khiến Vệ Phong run rẩy sợ hãi như con thỏ bị kinh động nhảy vội lên, vội vàng trốn sau lưng Xích Hỏa, tìm cảm giác an toàn.

Biểu hiện của Vệ Phong đáng ghét không chịu nổi, Xích Hỏa cũng cảm thấy quá mất mặt, khuôn mặt già nua đen xì như đít nồi.

Đến ngay cả Lạc Hải sống chết mặc bay đứng ngoài cuộc cũng đều chậm rãi lắc đầu.

- Quen biết hắn? Dương Khai hỏi? Tô Nhan lắc lắc đầu: -Không tính là quen biết, lần trước hắn nói năng lỗ mãng, đánh gẫy mấy cái xương sườn của hắn, thì ra tên này là người Hỏa Diệu Tông, chẳng trách đáng ghét như vậy.

Nói xong, lại thở dài một tiếng: -Nếu sớm biết, nên trực tiếp giết chết cho rồi.

- Lần sau không cần nhẹ tay.

Dương Khai vỗ vỗ mu bàn tay Tô Nhan.

Tô Nhan cười cười, nhẹ gật đầu.

- Ngươi…ngươi…ngươi thật là to gan! Vệ Phong mặc dù khiếp đảm vô năng, nhưng lúc này cũng cảm thấy có chút tức giận nổi lên, bản thân đối với Tô Nhan nhớ mãi không quên, gần như ngày nhớ đêm mong, đối phương ngay cả xuất thân của mình cũng không biết.

Xem ra, nàng khẳng định cũng không biết tên của mình.

Vệ Phong lúc này có một loại cảm giác bi thương, hơn nữa nàng cùng với nam nhân vô liêm sỉ kia thân mật như vậy, càng hoàn toàn không nhìn thấy sự tồn tại của mình, đây quả thật là vô cùng nhục nhã.

- Ngươi nhớ kĩ cho ta, đợi ngươi qua cửa, ta cho ngươi biết ta lợi hợi thế nào! Vệ Phong bộ dáng thành khẩn quát lên.

- Muốn chết! Dương Khai trong mắt lóe lên hàn quang, mạnh mẽ phất tay quạt về phía Vệ Phong.

Một bàn tay thánh nguyên rõ ràng khả biện thản nhiên xuất hiện, như cuồng phong vũ bảo đến gần trước mặt Vệ Phong, trong bàn tay thánh nguyên ẩn chứa tàn phá hoại kinh khủng.

Vệ Phong sợ đến choáng váng, cả người lạnh run, sắc mặt trắng xanh, vội vàng nói: -Thái Thượng trưởng lão cứu ta! -Tiểu tử to gan, trước mặt lão phu cũng dám động chân động tay! Xích Hỏa hừ lạnh một tiếng, giơ tay ra, nắm chặt lăng không, bàn tay thánh nguyên kia lập tức chia năm xẻ bảy, trực tiếp bị Xích Hỏa bóp vụn.

Đúng lúc này, trong năng lượng vỡ vụn, có một đoàn năng lượng vi diệu vặn vẹo nhuyễn động, hóa thành một thanh kiếm sắc bén, bỗng nhiên bắn ra, bất ngờ không kịp đề phòng, từ má trái Vệ Phong xuyên qua sang bên má phải.

Xích Hỏa sắc mặt đại biến! Lạc Hải cũng nhướng mày, kinh ngạc liếc nhìn Dương Khai.

Lạc Lê trong đôi mắt đẹp lại nổi lên tia sáng kỳ dị, nhẹ nhàng gật đầu.

Ba người đều nhìn ra, không phải Dương Khai ẩn giấu ám kích gì trong bàn tay thánh nguyên kia, mà là hắn khống chế thánh nguyên của mình đã đạt đến trình độ xuất thần nhập hóa, sau khi bị Xích Hỏa đánh tan, vẫn có thể nhanh chóng khôi phục, hình thành sát khí.

Sát thương như vậy, uy lực bình thường không lớn, mặc dù là thực lực của Vệ Phong, muốn phòng ngự cũng rất dễ dàng.

Nhưng biểu hiện của Vệ Phong quả thực không thể chịu nổi, lại không thể phát hiện, cứ như thế bị kình khí kia đả thương.

Máu tươi từ hai bên má chảy ra ròng ròng, đến lúc này Vệ Phong mới cảm thấy đau đớn kịch liệt, khuôn mặt như bị hỏa thiêu, có lực lượng mơ hồ xuyên qua vết thương, rót vào trong máu thịt.

Hắn hét lên thảm thiết, tay ôm chặt hai bên má, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, khiến người khác không cách nào nhìn thẳng.

Các trưởng lão Băng Tâm Cốc chậm rãi lắc đầu, trên mặt hiện lên vẻ khing bỉ cùng chán ghét rõ ràng.

Người như vậy, cũng vọng tưởng có được Tô Nhan? So với hắn, Dương Khai quả thực vĩ ngạn vô biên, cùng với Tô Nhan quả thật là trời đất tác thành.

Lão quái Xích Hỏa sắc mặt lúc xanh lúc trắng, nhìn chằm chằm Dương Khai, thanh ầm trầm thấp từ trong cổ họng đè nén đi ra, như mãnh thú phát cuồng: -Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi! Trước mặt mình, hai má Vệ Phong bị đâm thủng, đây không đơn giản là Vệ Phong bị đánh vào mặt.

Xích Hỏa hắn cũng bị đánh vào mặt, Hỏa Diệu Tông cũng bị đánh vào mặt! Xích Hỏa lão quái không thể nhịn được nữa.

Giống như hùng sư ngủ đông, một cỗ khí tức khó mà tưởng tượng được từ trong cơ thể Xích Hỏa gào thét, mọi người ở Băng Tâm Cốc không khỏi biến sắc.

Dương Khai lại vẫn như cũ vân đạm phong khinh, lãnh đạm nhìn lão giả đầu đầy tóc đỏ này, khóe miệng nổi lên một nụ cười châm chọc.

- Xích Hỏa! Lạc Hải nhíu mày khẽ quát một tiếng, -Làm chính sự! Hắn tự nhiên không để Xích Hỏa giết Dương Khai, Xích Hỏa lần này mượn uy thế của hắn đến cưỡng bức Băng Tâm Cốc, hắn nguyện ý mắt nhắm mắt mở, chỉ cần Xích Hỏa khong truy cứu bí mật trên người Dương Khai là được.

Nhưng Xích Hỏa nếu muốn động thủ với Dương Khai, hắn cũng không thể thờ ơ không quản.

Trước khi chưa khai phá được bí mật mà Dương Khai có, ai cũng không thể động thủ với hắn.

Nghe vậy, khí tức trong cơ thể Xích Hỏa liền như ngọn lửa bị chậu nước lạnh hắt vào, lập tức dập tắt, lão dường như cũng phản ứng kịp, chỉ lạnh lùng nhìn Dương Khai, thần sắc bất thiện.

- Thái Thượng trưởng lão làm chủ cho ta, giết hắn, giết hắn, xin Thái Thượng trưởng lão làm chủ cho ta a! Vệ Phong một chút nhãn lực cũng không có, vừa bi thảm vừa hò hét.

Xích Hỏa hít sâu một hơi, trong ngực phập phồng kịch liệt.

Lão phu sao lại đem theo trò cười này đến Băng Tâm Cốc? Lúc này, hắn hận không thể một tát đánh Vệ Phong thịt nát xương tan.

Trong lòng đã định chủ ý, lần này sau khi trở về, nhất định sẽ đem Vệ Phong nhốt ở Hỏa Diệu Tông, trọn đời không cho hắn ra ngoài, nếu không hắn đi đến đâu, đều cũng sẽ làm mất mặt Hỏa Diệu Tông.

Hỏa Diệu Tông có cái loại này, quả thật là thần linh không quyến! -Ngươi câm miệng! Xích Hỏa nhẹ nhàng quát một tiếng.

Tiếng gào thét của Vệ Phong liền im bặt, căn bản không dám làm trái ý nguyện của Thái Thượng trưởng lão, chỉ là đau đớn xuyên tâm này càng khiến hắn thần sắc vặn vẹo, phối hợp với máu tươi đỏ thẫm, khiến hắn nhìn quỷ mị thật đáng sợ.

Tay hắn ôm mặt, ánh mắt lóe lên, ai cũng không dám nhìn, cuối cùng chỉ có thể nhìn mặt đất dưới chân, không nói một lời.

- Tiểu tử, ngươi rất có khí phách, Lạc Hải huynh đã có ý che chở cho ngươi, vậy chuyện lần này lão phu không tính toán với ngươi, muốn cảm ơn, thì cảm ơn Lạc Hải huynh ấy! Xích Hỏa phẫn nộ nói lời xã giao, ngẩng đầu nhìn Lạc Lê, mở miệng nói: -Lần này lão phu đến đây ngươi cũng đã rõ, vãn bối vô dụng này của ta nhìn trúng vị cô nương kia, mong nàng cùng ta về Hỏa Diệu Tông!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement