Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Tại phòng đấu giá Thông Thiên, trong đại sảnh rộng rãi sáng sủa, người đến người đi hết sức náo nhiệt.

Dương Khai vừa theo Hoa U Mộng vào, đã thấy một thiếu nữ trẻ trung cười rạng rỡ tiến lên đón. Sau khi cung kính thi lễ, nàng liền dịu dàng nói: - Nô tỳ bái kiến hai vị đại nhân, xin hỏi hai vị đại nhân tới Phòng đấu giá Thông Thiên là muốn đặt vị trí tham dự đấu giá mấy ngày sau hay gửi vật phẩm bán đấu giá vậy? Hay là có chuyện quan trọng gì khác?

Dương Khai nhìn qua nàng ta đánh giá, dưới thần thức mạnh mẽ của hắn, tu vi của thiếu nữ này lập tức hiện rõ không xót chút gì.

Là một võ giả Thánh Vương nhất tầng cảnh, tuy rằng thực lực không cao, nhưng cũng không phải là quá thấp, đưa ra đại sảnh làm tỳ nữ cũng đủ hiển lộ ra đại khí phách của Phòng đấu giá Thông Thiên.

Trong khắp đại sảnh, những người như thiếu nữ này tối thiểu cũng có 80 người.

- Chúng ta tới để gửi vật phẩm bán đấu giá. Hoa U Mộng khôi phục vẻ ung dung vốn có, mỉm cười nói: - Xin hỏi phải làm như thế nào?

- Thì ra hai vị tới gửi vật phẩm bán đấu giá. Thiếu nữ cười ngọt ngào: - Bẩm đại nhân, phòng đấu giá chúng ta không thụ lí những vật phẩm có giá trị dưới 1 triệu để đưa ra đấu giá, nếu như thứ đại nhân gửi bán đấu giá có giá trị trên 1 triệu, thì có thể đạt tới yêu cầu. Mà vật phẩm có giá trị từ 1 đến 5 triệu, nô tỳ có thể xử lý ngay cho ngài, nếu giá trị từ 5 triệu đến 50 triệu, thì nô tỳ không còn quyền này nữa, phải do những quản sự khác lo liệu cho ngài.

- Nếu vượt qua 50 triệu thì sao? Hoa U Mộng khẽ hỏi.

Tuy Hoa U Mộng không biết hơn 30 tấm khế đất có giá trị bao nhiêu, nhưng chắc chắn là trên 50 triệu thánh tinh.

Sắc mặt thiếu nữ hơi đổi một chút, tuy nhiên rất nhanh, nét tươi cười trên mặt lại nổi lên: - Nếu là như vậy, thì sẽ do Lê chủ sự của phòng đấu giá chúng ta đích thân tiếp đãi, mời hai vị đại nhân đi bên này!

Nàng cũng hiểu rõ hai vị đại nhân mình đang tiếp đãi này muốn gửi vật phẩm bán đấu giá có giá trị lớn, đã không còn thuộc thẩm quyền của những người như mình và quản sự xử lý, lập tức liền dẫn hai người đi tới tổng bộ của Phòng đấu giá.

Thiếu nữ cũng hết sức hồi hộp, nếu nàng hướng dẫn khách hoàn thành giao dịch lần này, sẽ nhận được ban thưởng không ít.

Từ đầu đến cuối Dương Khai không nói một lời, chỉ đứng yên cùng tên hộ vệ ở phía sau Hoa U Mộng. Điều này càng khiến cho thiếu nữ cảm thấy lai lịch của Hoa U Mộng không đơn giản, càng thêm không dám chậm trễ chút nào.

Xuyên qua một loạt đại sảnh, ba người bỗng chốc liền đi tới một gian phòng lớn tĩnh lặng, tựa như đi lạc vào một thế giới khác vậy, tiếng ồn ào ở bên ngoài trong nháy mắt chợt biến mất, thay vào đó chính là cầu nhỏ nước chảy, khóm trúc lay động, khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.

Đi qua con đường rải đá vụn quanh co khúc khuỷu, ba người liền đứng trước một chiếc cổng mái vòm hình trứng. Thiếu nữ lấy từ trong nhẫn không gian của mình ra một thứ gì đó giống như la bàn truyền tin, truyền thần niệm vào trong.

Trong chốc lát, trên cổng vòm có một tia sáng lóe lên, hiển nhiên là dấu hiệu báo cấm chế đã bị giải trừ.

Lúc này thiếu nữ mới xoay người, cung kính nói: - Mời hai vị đại nhân vào bên trong, tự động sẽ có người tiếp đãi, nô tỳ xin tạm thời cáo lui.

Dứt lời, nàng liền xoay người rời đi.

Hoa U Mộng và Dương Khai liếc nhau, lần lượt đi qua cổng vòm vào trong đình viện.

Một phụ nhân khoảng 40 tuổi liền xuất hiện, dịu dàng thi lễ nói: - Hai vị khách nhân muốn gửi vật phẩm bán bán đấu giá sao?

- Đúng vậy. Hoa U Mộng gật đầu đáp.

- Xin mời đi theo ta! Phụ nhân kia xoay người dẫn đường, tuy nhiên trong khoảnh khắc xoay người, phụ nhân chợt liếc Dương Khai một cái tỏ vẻ nghi hoặc, tựa như hơi bị bất ngờ vậy.

Dương Khai cũng thâm ý sâu sắc nhìn nàng mỉm cười. Sắc mặt phụ nhân khẽ biến đổi, bước chân cũng hơi trở nên lạc nhịp.

Đi được một lát, ba người liền tới bên trong một thạch đình. Trong đình, mùi trà bốc lên thơm ngát, một nữ tử mặc váy hoa dài đang pha trà bên trong, động tác ưu nhã, dáng vẻ hết sức xuất trần.

- Tiểu thư, có khách đến. Phụ nhân kia đi tới gần, nói một câu, sau đó liền im lặng đứng bên cạnh nàng.

- Dây là Lê chủ sự sao? Hoa U Mộng hơi kinh ngạc hỏi, dường như nàng không ngờ chủ sự của một Phòng đấu giá lớn như vậy lại là một nữ tử, hơn nữa nữ tử này còn là một mỹ nhân tuyệt sắc, nói về sắc đẹp, Hoa U Mộng tự nhận không bằng.

- Khách quan thấy bất ngờ sao? Lê chủ sự ngẩng đầu liếc nhìn Hoa U Mộng một cái, khẽ mím môi, rồi mỉm cười trừng mắt nhìn Hoa U Mộng nói: - Thế nào, chẳng lẽ khách quan cảm thấy ta phải là một nam nhân mới được sao?

- Không, không! Hoa U Mộng vội vàng xua tay: - Hơi bất ngờ thôi, nhưng... chủ yếu là bội phục.

- Hả? Lê chủ sự kinh ngạc nhìn Hoa U Mộng dò xét, ngay sau đó dường như đã hiểu ra điều gì đó, gật gật đầu nói: - Xem ra khách quan cũng là chủ sự của một thế lực, có vài chỗ tương đồng với ta đó.

- Chỉ là một thương hội nho nhỏ, sao dám cùng quý thương so sánh chứ. Hoa U Mộng khiêm tốn nói.

- Thế lực không phân lớn nhỏ, người chủ sự phải gánh vác toàn bộ hy vọng và tương lai của các huynh đệ tỷ muội, trọng trách này không nhỏ đâu.

Hoa U Mộng đồng cảm sâu sắc, liên tục gật đầu.

Hai nàng vừa thấy mặt đã giống như tri kỷ, không ngờ rất nhanh đã lập tức tìm được đề tài chung, dáng vẻ tựa như muốn trải hết lòng mình ra vậy.

Phụ nhân kia ở bên cạnh không khỏi ho nhẹ một tiếng: - Tiểu thư, hai vị khách nhân tới để gửi vật phẩm bán đấu giá!

- Ha ha. Lê chủ sự áy náy cười: - Xin lỗi, nhất thời xúc động khiến hai vị chê cười rồi, mời ngồi đi.

Hoa U Mộng chần chờ một chút, rồi ngồi xuống.

Lê chủ sự đang định lên tiếng, bỗng nhiên cúi đầu xem xét một khối ngọc bội bên hông mình, ngay sau đó, nàng lại ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngưng trọng nhìn Dương Khai nói: - Xin đại nhân thứ tội, tiểu nữ tử ánh mắt vụng về, vừa rồi nếu có điều mạo phạm, mong rằng đại nhân bỏ qua cho.

- Hử? Dương Khai giống cười mà không cười, liếc nhìn ngọc bội bên hông Lê chủ sự một cái, cảm thấy hơi bất ngờ nói: - Thứ này có thể cảm ứng được tu vi của ta sao?

- Khiến đại nhân chê cười rồi.

Lê chủ sự dịu dàng nói: - Nơi này của thiếp, người đến người đi liên tục mỗi ngày, có một số cao nhân cũng che giấu tu vi giống như đại nhân vậy, tiểu nữ chỉ là một Phản Hư Cảnh, không thể nào nhận biết được, cho nên liền cố ý chế tạo thứ này, tránh cho có mắt không tròng, vô tình đắc tội với cao nhân.

Dương Khai khẽ gật đầu: - Ta hiểu, nhưng tại sao ngươi lại lo sợ như vậy? Chưa cần nói đến Phòng đấu giá Thông Thiên tại Tử Tinh Thành cũng coi như là một thế lực không nhỏ, chỉ riêng việc có vị phu nhân này bảo vệ, Lê chủ sự cũng đâu có gì phải sợ chứ?

Vừa nói, Dương Khai vừa tủm tỉm cười nhìn về phía phụ nhân kia.

Phụ nhân hơi biến sắc mặt, thấp giọng nói: - Các hạ quả nhiên có thực lực cao thâm, chẳng những lừa gạt được cảm ứng của thiếp, mà còn có thể biết được tu vi của thiếp, thiếp xin bội phục!

- Được rồi, được rồi. Dương Khai mỉm cười. Vừa thấy được phụ nhân này, hắn đã phát hiện đối phương là một Hư Vương nhất tầng cảnh, chỉ có điều chắc là đã tu luyện pháp quyết liễm khí gì đó, cho nên nhìn qua không thể nhận ra bất kỳ dấu hiệu Hư Vương Cảnh nào, trừ khi tu vi phải vượt qua nàng mới có khả năng phát hiện ra manh mối.

Dương Khai hiện tại đã là Hư Vương lưỡng tầng cảnh, thần niệm lại vô cùng mạnh mẽ, có thể so với tam tầng cảnh, cho nên tu vi của phụ nhân trước mặt hắn căn bản không thể giấu đi đâu được.

Chỉ là một Phòng đấu giá mà lại có cường giả Hư Vương Cảnh trấn giữ, xem ra Phòng đấu giá Thông Thiên này có lai lịch rất lớn.

Sau vài ba câu nói chuyện, không khí không khỏi trở nên hơi nặng nề.

Lê chủ sự cười lớn nói: - Những thứ nhỏ nhặt này mọi người không cần để ý, có lẽ mọi người điều có điều khó nói riêng, chúng ta nên bàn vào việc chính đi.

Lời nói của nàng đã khiến cho không khí ôn hòa hơn rất nhiều.

- Ừm, thiếp tên Lê Nặc, không biết hai vị khách nhân lần này tới đây là muốn gửi vật phẩm gì bán đấu giá? Lê Nặc tự giới thiệu, sau đó liền nhìn Hoa U Mộng hỏi.

- Là thứ này. Hoa U Mộng vừa nói vừa lấy chiếc hòm đựng khế đất ra, đặt trước mặt Lê Nặc.

Lê Nặc nghi vấn nhận lấy hòm, sau khi cẩn thận xem xét liền thấy chiếc hòm này tuy trân quý, nhưng cũng không phải là thứ quá quý giá, lập tức hiểu rõ đây chẳng qua chỉ là vật trang trí mà thôi.

Mở hộp ra, xấp khế đất bên trong liền đập vào mắt.

Lê Nặc lấy ra, đồng tử trong mắt đột nhiên co lại, kinh hãi kêu lên: - Đây là

Phụ nhân liếc mắt nhìn, cũng hết sức kinh ngạc nói:

- Khế đất sao? Đây chẳng lẽ là khế đất ở Tử Tinh Thành?

- Không sai, tất cả đều là khế đất trong Tử Tinh Thành. Lê Nặc cẩn thận kiểm tra từng tấm một, vẻ mặt càng thêm ngưng trọng: - Không ngờ lại có nhiều như vậy, hơn nữa lại là trên cùng một con đường?

Hoa U Mộng mỉm cười: - Những khế đất này là toàn bộ cửa hàng trên đại lộ Đằng Long.

Thân thể mềm mại của Lê Nặc run lên, cho dù nàng là người thường thấy sóng to gió lớn, những vật quý trọng cũng qua tay vô số, nhưng giờ phút này cũng không khỏi hoảng sợ.

Là Tử Tinh Thành khế đất đó, hơn nữa còn là khế đất trên toàn bộ đại lộ Đằng Long, thứ này dù chỉ một tấm giá trị cũng đã vô cùng to lớn, đừng nói chi là toàn bộ cửa hàng nối liền nhau.

Giá trị của khế đất nối liền nhau tối thiểu cũng phải tăng lên gấp đôi!

Bỗng nhiên tựa như nàng nghĩ ra điều gì đó, liền kinh ngạc nhìn Hoa U Mộng nói: - Tỷ tỷ chẳng lẽ là người của Ngũ Phương Thương Hội?

Hoa U Mộng ngạc nhiên nói: - Lê chủ sự cũng từng nghe nói về Ngũ Phương Thương Hội chúng ta sao?

Nàng cảm thấy rất ngoài ý muốn, dù sao Ngũ Phương Thương Hội ở trong Tử Tinh Thành cũng không phải là thế lực lớn gì. Những thương hội sống dưới tầng chót, vùng vẫy tồn tại giống như Ngũ Phương Thương Hội không có 1 vạn cũng có 8 ngàn.

Thực lực của Phòng đấu giá Thông Thiên không tầm thường, sao có thể từng nghe nói qua Ngũ Phương Thương Hội chứ?

- Trước kia chưa từng nghe nói qua, chỉ mới nghe nói tới cách đây hai ngày Lê Nặc thâm ý sâu sắc nhìn về phía Dương Khai, rồi nói tiếp: - Nghe nói Ngũ Phương Thương Hội có người vô cùng gan dạ, dám đánh Mẫn chấp sự và một tên đội trưởng hộ vệ ngay trước cổng thành, còn khiến cho Thống lĩnh đại nhân Lộ Thiên Phong tới tận cửa xin lỗi, bồi thường hậu hĩnh! Tỷ tỷ vừa lấy ra những khế đất này, muội đã biết đây nhất định là lễ vật bồi thường của Lộ thống lĩnh, cũng chỉ có Lộ thống lĩnh mới có tư cách điều động những thứ này.

- Tin tức truyền nhanh vậy sao? Hoa U Mộng nhíu mày hỏi.

- Chỉ sợ không phải tin tức truyền nhanh, mà là do thủ đoạn của quý thương không tầm thường, nên nắm bắt tin tức mới nhanh chóng như vậy, có phải không? Dương Khai nhìn Lê Nặc cười tủm tỉm.

Lê Nặc đỏ mặt, ngượng ngùng cười nói: - Làm ăn ở Tử Tinh Thành, dĩ nhiên phải biết rõ tình hình xung quanh, khiến đại nhân chê cười rồi. Ừm, chuyện lễ vật bồi thường này quả thật không có bao nhiêu người biết, Phòng đấu giá Thông Thiên chúng ta coi như là một trong số đó. Tuy nhiên, chuyện phát sinh ở cửa thành hôm qua, chỉ sợ là toàn thành đều biết rồi, lần này danh tiếng của Ngũ Phương Thương Hội chắc chắn là nổi như cồn đó.

- Toàn thành đều biết sao? Sắc mặt Hoa U Mộng trắng nhợt.

Ngũ Phương Thương Hội chỉ là thế lực nhỏ, hiện tại bỗng nhiên bị thành toàn thành chú mục, chỉ sợ là họa không phải phúc. Nàng không khỏi nhìn về phía Dương Khai với ánh mắt cầu xin, Dương Khai mỉm cười, ra hiệu cho nàng an tâm, lúc này Hoa U Mộng mới bình tĩnh lại.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement