Vũ Luyện Điên Phong - Dương Khai (Truyện full)

Advertisement
Vừa rồi tuy rằng lão đã đấu với Dương Khai, nhưng chỉ là giằng co mà thôi, cũng không có xuất toàn lực, nhưng bây giờ vì để thu lấy Hư Niệm Tinh, đánh sâu vào Hư Vương tam tầng cảnh tối cao kia, Công Tôn Lương cũng không có mảy may nương tay.

Một kích này tuyệt đối là toàn bộ lực lượng của lão, không ngờ lại bị đối phương dễ dàng đón đỡ.

Không chỉ như thế, từ đối phương bên kia còn truyền đến một lực lượng khiến lão gần như không thể ngăn cản, dưới lực lượng này dường như lão biến thành chiếc thuyền nhỏ bồng bềnh trong biển rộng, một mình trong phong ba bão táp, sóng biển không ngừng đánh úp lại, tùy thời đều có nguy hiểm lật chìm.

Công Tôn Lương hoảng hốt trong lòng, một mặt khổ sở ngăn cản năng lượng ập đến từ Dương Khai bên kia, một mặt gầm lên: - Lý huynh, còn không ra tay!

Lão không thể không nhờ Lý Mậu Danh giúp đỡ.

Lý Mậu Danh đầy mặt bất đắc dĩ nói: - Cần gì vậy chứ... đâu cần khổ như thế chứ...

Trong miệng oán trách, nhưng hắn không thể không thi triển ra vực tràng của bản thân, ép tới hướng Dương Khai.

Dù sao hắn còn thiếu Công Tôn Lương một mối nhân tình, hơn nữa giờ này Dương Khai cũng đã trả lại Tôn Giả Lệnh, không còn là tôn giả Tử Tinh, hắn ra tay đối phó Dương Khai ngược lại cũng không cần băn khoăn về đạo nghĩa cái gì.

Thế nhưng trong lòng hắn thật không muốn đánh nhau với một võ giả cùng cảnh giới với mình, cho nên lần này chỉ phóng thích ra vực tràng thử gây áp lực cho Dương Khai mà thôi, cũng không có thật lòng ra tay.

Một trái một phải, vực tràng của hai vị Hư Vương lưỡng tầng cảnh đánh úp lại, dường như hai ngọn núi lớn đè ép xuống một hướng, vạn vật thế gian đều như bị ép thành phấn vụn.

Mà tâm điểm đè ép kia là vị trí chỗ Dương Khai.

Điều này làm cho áp lực lên Dương Khai tăng mạnh, vốn hắn đang chiếm thượng phong, không thể không phân ra một phần lực lượng để ngăn cản vực tràng của Lý Mậu Danh. Công Tôn Lương thấy thế, lập tức đoạt lại quyền chủ động, áp chế Dương Khai phải lún người xuống.

Lão một mặt tạo áp lực, một mặt thâm hiểm nói với Dương Khai:

- Người tuổi trẻ, có một câu nói kêu là: kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, giao ra vật kia, lão phu sẽ không làm khó dễ ngươi, thậm chí có thể tôn sùng ngươi làm thượng khách của Tử Tinh, như thế nào?

- Ngươi nói lời này, như thế nào tạo cho người ta có cảm giác như ngươi nắm chắc phần thắng? Dương Khai tuy rằng trên mặt đầy vẻ gian khổ, nhưng thần thái lại rất bình thản, dù chật vật vẫn ung dung đánh giá Công Tôn Lương.

Công Tôn Lương cười to: - Bởi vì lão phu vốn đã nắm chắc phần thắng!

- Vậy... sao! Dương Khai toét miệng cười, lộ ra hàm răng trắng nõn. Trong nháy mắt chữ thứ hai vừa ra khỏi miệng, vực tràng của bản thân ầm ầm lan tràn ra ngoài.

"Ông..."

Một trận rung động đến từ tâm hồn, không gian bốn phía dường như trở nên không ổn định, như sắp vỡ nát.

Dường như trên mặt hồ tĩnh lặng bị ném xuống một tảng đá lớn, uy lực vực tràng của Dương Khai hình thành như gợn sóng lan tràn ra ngoài, mắt thường có thể thấy được.

"Răng rắc..." Truyền ra tiếng vang nho nhỏ.

Công Tôn Lương cùng Lý Mậu Danh đồng thời biến sắc. Công Tôn Lương lại kinh hô một tiếng: - Làm sao có thể?.

Lão hoảng sợ phát hiện, dưới áp lực của vực tràng do mình và Lý Mậu Danh cùng liên hiệp tạo ra, Dương Khai không những không có bị áp chế, ngược lại thoáng cái bạo phát, làm vực tràng của bọn họ phiến phiến tan rã.

Công Tôn Lương trong lòng chấn động mãnh liệt!

Từ thời điểm ngàn năm trước lão đã tấn thăng Hư Vương Cảnh, 300 năm trước đột phá đến Hư Vương lưỡng tầng cảnh, ở tầng thứ Hư Vương Cảnh này thấm nhuần thời gian lâu dài đến ngàn năm. Nói cách khác, vực tràng của lão rèn luyện hơn ngàn năm, đối với vực tràng có cảm ngộ cùng hiểu biết độc đáo của mình... trong cả Tinh Vực người có thể vượt qua lão cũng không có mấy.

Lý Mậu Danh cũng không chênh lệch bao nhiêu.

Thế mà giờ này, vực tràng của hai người cộng lại vẫn không bằng một người, dưới liên thủ đều bị phá giải, điều này nói rõ điều gì, khẳng định nói rõ uy năng vực tràng của người ta đều cường đại hơn so với hai người!

Có phát hiện này làm cho trái tim Công Tôn Lương phát lạnh, trong mắt lão ngập đầy vẻ hoảng sợ, con ngươi run rẩy.

Mãi đến lúc này lão mới ý thức được: từ đầu đến giờ Dương Khai không có xuất ra toàn lực. Lão đã tận khả năng đánh giá cao thực lực của Dương Khai, nhưng kết quả còn phát hiện là đánh giá thấp đối phương.

- Không xong! Lý Mậu Danh quát to một tiếng, vội vàng thu lại vực tràng của mình, sắc mặt tái xanh.

Vực tràng bị vỡ nát, chính là tổn hại cơ sở của bản thân, nếu vỡ vụn đến mức không thể chữa trị, thì rất có khả năng dẫn tới cảnh giới rớt xuống, tu vi giảm xuống, đây là hậu quả mà bất kỳ một Hư Vương Cảnh nào đều không thể thừa nhận.

Cũng may hắn thấy thời cơ nhanh, nếu không thực sự có nguy hiểm loại này.

Hắn vừa thu lại vực tràng, chỉ dựa vào một mình Công Tôn Lương căn bản không thể ngăn cản uy thế của Dương Khai, giữa không trung truyền đến tiếng nổ vang liên tục, kèm theo những thanh âm kia vang lên, thân mình Công Tôn Lương khẽ run lên từng chặp, trong mắt mũi miệng đều rỉ ra máu tươi.

Đó là dấu hiệu báo trước vực tràng bản thân ngưng luyện ngàn năm bị tan rã.

Qua một trận chiến này, cho dù Công Tôn Lương không chết, muốn chữa trị vực tràng, tối thiểu cũng phải bế quan trăm năm.

Cái này còn chưa xong, Dương Khai nhìn Công Tôn Lương gần trong gang tấc, Long Cốt Kiếm trên tay hung hăng chém xuống một cái, kèm theo một lực lượng dường như có thể sánh ngang với khai thiên lập địa, Công Tôn Lương như một cái bao vải rách bay ngược ra sau.

"Grào..."

Truyền ra tiếng long ngâm hùng hậu xa xưa, vang dội thiên địa, Long Cốt Kiếm biến thành cự long xanh biếc, thân mình khổng lồ uốn lượn chập chờn, trừng hai con mắt còn lớn hơn một căn phòng, đuổi theo sát Công Tôn Lương, há cái miệng to như chậu máu, nhìn xu thế kia, dường như là muốn cắn lão một ngụm nuốt sống.

- Bí bảo Long Cốt! Công Tôn Lương trợn trừng con ngươi đều sắp lồi ra ngoài. Tuy rằng vừa rồi lúc Dương Khai lấy ra Long Cốt Kiếm, lão cũng cảm giác bí bảo của đối phương này có chút không bình thường, nhưng bất kể như thế nào lão cũng không nghĩ tới, một kiện bí bảo này lại là từ Long Cốt tạo thành.

Đây chính là xương cốt của thánh linh thượng cổ! Chế tạo thành bí bảo tối thiểu cũng là cấp Hư Vương.

Long uy dày đặc như thực chất kia đánh thẳng vào thần hồn cùng thân thể Công Tôn Lương, khiến trong lòng lão không thể tự chủ sinh ra khủng hoảng sợ hãi.

Đó là sợ hãi theo bản năng: không có người nào khi đối mặt với thánh linh thượng cổ mà không sinh ra loại tâm tình này, đây là xuất từ bản năng của máu huyết!

Lão cắn đầu lưỡi một cái, cố ép mình xua tan khó chịu trong lòng, trên tay bấm pháp quyết, thánh nguyên ào ào tuôn ra.

Ngay sau đó, bí bảo đoản kiếm của lão bùng phát ra hào quang, kèm theo một trận vặn vẹo biến ảo, chợt biến thành một con vật hình dáng con cá hố to lớn.

Trên thân con cá hố kia lốm đốm đủ mọi màu sắc, sặc sỡ, lung lay làm người ta hoa cả mắt; trong miệng răng nanh dày đặc như răng cưa... nó vọt tới đón đầu cự long xanh biếc.

Hai kiện bí bảo cấp Hư Vương hóa hình, gặp nhau ở giữa không trung, truyền ra dao động năng lượng kịch liệt, cả Tử Tinh Thành một trận đất rung núi chuyển, phòng ốc phía dưới dường như trôi qua năm tháng vạn năm đã mục nát, rối rít nổ tung, mặt đất bị cày thành những khe rãnh to lớn.

Vốn các võ giả Phản Hư Cảnh đứng ở phụ cận xem cuộc chiến, mỗi người đều như gặp phải đòn đánh nghiêm trọng, đều biến sắc thi triển ra thủ đoạn phòng ngự của mình, nhưng vẫn bị dư ba năng lượng khủng bố kia đánh cho người người ngả nghiêng.

Chỉ có mấy vị cấp trưởng lão, dựa vào tu vi cao thâm, vẫn còn đứng tại chỗ, nhưng xem theo sắc thái trên mặt bọn họ, ngăn cản được dư ba lực phản chấn này cũng không thoải mái lắm, mỗi người đều cực kỳ ngưng trọng, nhưng không có người nào bỏ được một cái chớp mắt, ai nấy đều cẩn thận quan sát trận đại chiến hiếm có này.

Cường giả Hư Vương lưỡng tầng cảnh ngay mặt chiến đấu, cũng không phải thường xuyên có thể chứng kiến, từ trong đó học được bất kỳ một chút gì đều đủ để bọn họ thu được rất nhiều lợi ích.

Ở trong năng lượng cực lớn bùng phát kia, Dương Khai giống như quỷ mị biến mất không thấy, chờ đến thời điểm xuất hiện, đã ở trước mặt Công Tôn Lương.

- Ngươi... Công Tôn Lương biến sắc, thời khắc này đúng là lúc khí thế lão suy nhược, thế nào cũng không nghĩ tới, Dương Khai lại đúng vào lúc này xuất hiện trước mắt mình.

Dương Khai không nói một lời, mặt lạnh lùng kiên quyết, trên nắm tay lóe lên vầng hào quang năm màu, tung một quyền đánh tới hướng Công Tôn Lương.

Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm Thể!

Công pháp tôi luyện thân thể có một không hai này, có thể công có thể thủ, khi phòng thủ thì kiên cố, khi công thì không có gì không phá được! Dương Khai vận dụng trên quả đấm của mình đầy Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm Khí, vô cùng chắc chắn, gần như tương đương với đeo một bí bảo bao tay cấp Hư Vương.

Một quyền này nếu đánh trúng, tất nhiên Công Tôn Lương sẽ bị thương nặng!

Quả đấm huy động không tính là nhanh, quỹ tích cũng thấy rất rõ ràng, nhưng Công Tôn Lương lại ngạc nhiên phát hiện, mình hoàn toàn không đỡ được một quyền này.

Đây là một loại áp chế lực lượng tuyệt đối! Là công kích mà bất kể lão thi triển thủ đoạn gì đều không thể hóa giải!

Nếu như ở thời kỳ toàn thịnh, có lẽ lão có thể toàn thân thối lui, nhưng thời khắc này khí thế rơi vào thời điểm yếu đi, vực tràng bị hao tổn, làm sao lão có thể chống đỡ? Chỉ có thể trơ mắt nhìn đầu quyền hiện đầy hào quang năm màu kia phóng lớn trước mi mắt của mình, sâu trong nội tâm lão đầy khủng hoảng.

Ngay thời khắc mấu chốt, một bóng người xuất hiện ở trước mặt Công Tôn Lương, bất ngờ chính là Lý Mậu Danh!

Lý Mậu Danh sắc mặt ngưng trọng vạn phần, đưa tay vỗ ngực bụng, vừa há miệng, từ trong miệng phun ra một cái hồ lô rượu, hắn không cần suy nghĩ, dốc hồ lô vào miệng ực mạnh một ngụm, sau đó phun mạnh về phía Dương Khai bên kia.

"Phù..."

Một luồng sáng màu lam chói lọi, vắt ngang giữa Dương Khai và Lý Mậu Danh, như dải thiên hà ngăn chặn công kích của Dương Khai.

Ngọn lửa không nóng, ngược lại cực kỳ lạnh giá, ngọn lửa lam này vừa ra, cả thiên địa tựa hồ như đều sắp đóng băng,.

Hào quang năm màu trên nắm tay Dương Khai lại lóe lên không dứt, dường như có thể tắt bất cứ lúc nào, cùng lúc đó, hắn cảm giác giá lạnh theo nắm tay của mình, một đường hướng lên trên, đánh thẳng vào trái tim.

Dương Khai không nhịn được rùng mình một cái.

Nhìn hồ lô rượu kia cùng ngọn lửa lam vắt ngang phía trước, trong mắt Dương Khai lại sáng ngời, ý thức được đây khẳng định là một bảo bối hiếm có.

- Dương huynh hãy dừng tay! Thấy Dương Khai hành động hơi bị chựng lại, Lý Mậu Danh vội vàng lên tiếng.

Dương Khai híp mắt, không để ý đến Lý Mậu Danh, trong miệng khẽ quát một tiếng: - Long hóa!

"Răng rắc..."

Một cánh tay của hắn đột nhiên tăng lớn một vòng, dưới ánh mắt nhìn không thể tin của hai người Lý Mậu Danh, Công Tôn Lương, trên cả cánh tay chợt nổi lên mảnh mảnh vảy rồng do thánh nguyên ngưng tụ thành, bàn tay thò ra kia cũng biến thành một cái long trảo, có vẻ dữ tợn đáng sợ! Từ trên cánh tay tràn ra khí tức của Kim Thánh Long, làm cho trong lòng hai người sợ run không thôi.

Ngọn lửa lam vắt ngang giữa mấy người kia dễ dàng bị xuyên thủng, lửa bám vào vảy rồng trên cánh tay Dương Khai, hừng hực thiêu đốt, nhưng không cách nào tạo thành bất kỳ thương tổn gì với hắn.

Lý Mậu Danh cùng Công Tôn Lương con ngươi run rẩy kịch liệt, không cần suy nghĩ, đồng loạt ra tay hợp lực hai người, hội tụ thành một công kích mãnh liệt gần như không yếu so với Hư Vương tam tầng cảnh, đánh về phía Dương Khai, chủ yếu là đón đỡ cái long trảo khiếp người kia.

"Ầm..." Trong hư không, tia sáng mờ dần rồi tiêu tan, tiếng động năng lượng nổ tung liên tiếp, vầng sáng to lớn lan tràn ra trên không trung, hiện ra trong mắt mọi người như cảnh tượng ngày tận thế lại tới.

Ba bóng người, cùng một lúc bay ngược ra ngoài...

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement